Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 222:-----

Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:56:14
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Thư Sách

Mộc Vãn Tình tiếp quản phố ẩm thực ( tịch thu từ nhóm Mã Vinh) nhưng vội vàng cải tổ ngay. Nàng cần thời gian để quy hoạch tổng thể, đồng thời sắp xếp thỏa công ăn việc cho nhân viên cũ.

Thực tế, phố ẩm thực đang gặp khủng hoảng thiếu nguyên liệu trầm trọng. Mùa đông khan hiếm thực phẩm, mà bọn họ sự chuẩn như Mộc Vãn Tình. Nhìn mấy cửa hàng đóng cửa vì hết hàng, nàng trầm mặc. Giờ thì nàng hiểu vì Kim Ngọc Lang gì cũng lỗ vốn.

Người ngoài nàng buôn bán thấy đơn giản, thuận lợi, nhưng ai thấy những nỗ lực và sự chuẩn kỹ càng phía . Tất nhiên, cũng thể do Kim Ngọc Lang và đồng bọn đủ vốn để tích trữ hàng hóa.

Nàng lập tức điều động khẩn cấp một lượng nguyên liệu từ nông trang sang, đồng thời cử nhị ca Mộc T.ử Ngang đến quản lý phố ẩm thực . Mộc T.ử Ngang kinh nghiệm, nàng cử thêm vài học sinh ưu tú từ thư viện sang trợ giúp để tích lũy kinh nghiệm thực tế.

Mọi việc lớn nhỏ cứ để qua Tết tính tiếp.

Mộc Vãn Tình gọi Quách Nhị đến. Hắn vẫn luôn nán Lương Thành, một lòng giành mối ăn bông vải. Đây cũng là ý định của gia tộc họ Quách: bám chặt lấy cái cây lớn Mộc Vãn Tình .

Chuyện Mộc Vãn Tình dâng bông vải lên triều đình và phong Huyện chủ truyền khắp thiên hạ. Giới thương nhân đang lùng sục tung tích của nàng, đổ về Lương Thành từ bốn phương tám hướng. Ai mà chẳng giành cơ hội tiên phong?

Nghe tin Mộc Vãn Tình cho gọi, Quách Nhị phấn chấn hẳn lên, chạy như bay đến gặp.

lời đề nghị của Mộc Vãn Tình khiến kinh ngạc tột độ, liên quan đến bông vải.

"Ngài bảo là... Quách gia chúng đến Lương Thành buôn bán?"

Mộc Vãn Tình gật đầu: " . Lương Thành hiện tại mới bắt đầu phát triển, chính sách ưu đãi là nhiều nhất. Có ở đây, thứ sẽ sớm hưng thịnh."

Muốn xây dựng thành phố, một nàng thì quá mệt mỏi. Đã đến lúc kêu gọi vốn đầu tư bên ngoài, trăm hoa đua nở mới là mùa xuân.

Quách Nhị nàng tài giỏi, nhưng đề nghị quá bất ngờ: "... ngài quan chức địa phương."

Thực lòng đ.á.n.h giá cao Lương Thành. Thương nghiệp ở đây tiêu điều, mức sống dân thấp, thể ăn gì chứ?

Mộc Vãn Tình trải bản vẽ bàn: "Ngươi xem . Đỗ Soái giao khu vực cho quy hoạch. Đây là phác thảo ban đầu..."

Nàng trình bày ngắn gọn về tương lai của khu phố mới. Ý tưởng táo bạo và mới mẻ khiến Quách Nhị ngây .

Siêu thị? Cửa hàng bách hóa? Phố đặc sản? Nghe tên thôi thấy đầy triển vọng. Hắn là dân ăn, tự nhiên ngửi thấy mùi tiền nồng nặc.

Vấn đề duy nhất là: "Dân Lương Thành tiền để tiêu thụ ?"

Bỏ tiền tấn đầu tư mà ai mua thì thành trò cho thiên hạ.

Mộc Vãn Tình tự tin khẳng định: "Có bông vải, nơi đây sẽ trở thành trung tâm giao dịch bông của cả nước. Không chỉ thương nhân khắp nơi đổ về mà dân cũng sẽ tăng vọt. Đó là điều chắc chắn."

Xây dựng chuyện một sớm một chiều, đón đầu. Bông vải sẽ là ngành công nghiệp mũi nhọn, nuôi sống vô ở Tây Lương.

Quách Nhị tin tưởng tài kinh doanh của Mộc Vãn Tình. Năm xưa khi còn là lưu dân, nàng xoay và Phan lão bản như chong chóng, kiếm bao nhiêu là tiền. Đến giờ Phan lão bản vẫn gì.

"Tại Đỗ Soái giao khu cho ngài?"

Thần sắc Mộc Vãn Tình trở nên vi diệu: "Ngươi thể coi đây là... một bài kiểm tra."

, là bài kiểm tra năng lực.

Đỗ Soái ngoài miệng tin tưởng nàng, nhưng thực chất đang thử thách nàng. Con phố chính là đá thử vàng. Nếu thành công, Đỗ Soái sẽ tìm cách giúp nàng chức quan, đường hoàng bước hệ thống quan Tây Lương.

Người ở vị trí cao như Đỗ Soái luôn tỉnh táo. Thưởng thức tài năng là một chuyện, lợi ích thực tế là chuyện khác. Chỉ dựa tình cảm cá nhân thì xa .

Cho nên, nàng càng , để vị quan đầu Tây Lương thấy sở trường của nàng: chỉ kiếm tiền mà còn tư duy quản trị dân sinh độc đáo.

Mục tiêu của nàng chỉ là quan, mà là quan to, nắm quyền lực thực sự. Hiện tại là Huyện chủ tam phẩm, mục tiêu tiếp theo là Nhị phẩm.

Nhị phẩm quan lớn là khái niệm gì? Lục bộ Thượng thư trong triều đình là Chính nhị phẩm. Quan đầu tỉnh như Đô chỉ huy sứ Bố chính sứ cũng là Nhị phẩm. Lên cao hơn nữa là nhập các ( Nội các), trở thành Các lão - đỉnh cao quyền lực của đế quốc.

Tuy Mộc Vãn Tình rõ, nhưng Quách Nhị ngốc, hiểu ý và hỏi thêm: "Được, sẽ thư về nhà, bảo họ cử một thương đội đến đây ngay."

Chỉ riêng vì mối bông vải cũng đáng để đầu tư . Nếu thì cứ thuê vài cửa hàng buôn bán đặc sản Giang Nam cũng chẳng lỗ. Còn siêu thị và bách hóa là mô hình mới, dám mạo hiểm.

Mộc Vãn Tình cũng vội. Dục tốc bất đạt. "Ngươi xem Phan lão bản dùng ?"

Quách Nhị giật khóe miệng: " thấy cũng , nhưng dã tâm của nhỏ ."

Phan lão bản nhờ công thức bánh của Mộc Vãn Tình mà kiếm bộn tiền, giờ tách riêng, còn dựa ông rể quan nữa.

"Ta chỉ sợ dã tâm thôi." Mộc Vãn Tình lừa một thì tự nhiên sẽ cách trị hai.

" sẽ đ.á.n.h tiếng với mấy bằng cố hữu, rủ họ cùng đến đây phát triển."

"Được thôi, càng đông càng vui. Sang năm việc buôn bán bông vải còn cậy nhờ ."

Mắt Quách Nhị sáng rực. Loại bông vải Hoàng thượng khen ngợi, vẫn tận mắt thấy. Hắn mới chỉ thấy các sản phẩm từ len , đây là một con đường kiếm tiền mới toanh . Hắn mang một lô hàng về Giang Nam bán thử nghiệm và chạy.

"Ngài chia phần cho ?"

"Ta chỉ mỗi bông vải. Bông vải quý giá lắm, dùng nhiều việc..." Mộc Vãn Tình bí hiểm, "Tạm thời bảo mật."

Nàng càng úp mở, Quách Nhị càng tò mò đến ngứa ngáy.

Giải quyết xong việc trong thành, Mộc Vãn Tình đưa con Mộc Nam Nam về nông trang.

Suốt dọc đường, hai con họ lo lắng yên, sắc mặt tiều tụy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-222.html.]

Mộc Vãn Tình lúc mới nhớ , lôi từ trong hòm tấm thiệp bát tự đưa cho Mộc Nam Nam: "Cầm lấy ."

Tiền di nương ngẩn , đó chộp lấy, xác nhận đúng là của con gái thì bật nức nở. Tạ ơn trời đất, cuối cùng cũng lấy .

"Cảm ơn ngài, Vãn Tình tiểu thư."

Mộc Vãn Tình nhẹ giọng an ủi: "Đừng sợ, vật chứng thì dù lời tiếng cũng chẳng mấy ai tin ."

Tảng đá lớn trong lòng Mộc Nam Nam dỡ bỏ, nàng thở phào nhẹ nhõm. , canh thì ai nàng.

"Lần gây phiền phức cho quá. Sau sẽ việc chăm chỉ để san sẻ với ."

Mộc Vãn Tình chỉ đợi câu : "Ta chờ đấy. Sang năm sẽ bận, tỷ giúp quản lý trường nội trú nhé."

"Được."

Mẹ con Mộc Nam Nam đầu đến nông trang Thủy Mộc, thấy bức tường bao trải dài tít tắp thì kinh ngạc đến ngây .

"Chỗ rộng bao nhiêu ?"

"21.000 mẫu ( 1400 ha), bao gồm cả hai ngọn núi hoang." Mộc Vãn Tình tính đầu xuân sẽ cho trồng cây ăn quả núi.

Mộc Nam Nam há hốc mồm. Thảo nào mà đồ sộ đến thế.

Vào trong nông trang, mắt hai kịp hết cảnh vật. Những khu đất quy hoạch ngay ngắn, đường chính trải xi măng phẳng lì. Những chiếc xe guồng nước khổng lồ bên sông đều mệt mỏi. Dãy nhà ngói của nông dân thẳng tắp, đều tăm tắp.

Mộc Vãn Tình dẫn họ một vòng. Phía Đông Nam là khu công xưởng với nhiều nhà xưởng và khu tập thể công nhân. Phía Đông Bắc là trường nội trú.

Mộc Vãn Tình dừng xe ngựa, đưa họ tham quan trường học.

Từng gian phòng học rộng rãi, sáng sủa chật kín trẻ em đang chăm chú giảng. Thầy giáo là một lão đồng sinh thi mãi đỗ, tạm thời dạy bọn trẻ . Ngoài còn mấy nữ phu t.ử (cô giáo) dạy kỹ năng sống cơ bản như vệ sinh cá nhân, ăn mặc, ngủ nghỉ. Nhiều đứa trẻ lưu lạc gì cả, dạy từ đầu.

"Tỷ thể dạy Toán, dạy chữ Ả Rập, bảng cửu chương và cộng trừ nhân chia đơn giản."

Những thứ học sinh thư viện đều thạo, Mộc Nam Nam cũng ngoại lệ. "Được, để dạy. Mẹ thêu thùa, đan lát, giày, cần dạy ?"

"Cần chứ. Đó là kỹ năng cơ bản, cần tinh thông nhưng ." Mộc Vãn Tình gật đầu. "Tiền di nương, cũng sẽ trả lương cho bà."

Tiền di nương vui vẻ nhận lời. Không ngờ ngày bà cũng cô giáo.

Khi xem khu ký túc xá, Mộc Nam Nam suy nghĩ một chút : "Vãn Tình , cho con một gian ở đây là , bọn sẽ sống ở đây luôn."

"Phòng ở khu nhà chính (chủ viện) còn nhiều mà, hai về đó ở cho tiện." Điều kiện ở ký túc xá tệ nhưng bằng nhà chính .

Mộc Nam Nam kiên quyết: "Không cần , ở đây tiện hơn. Ta cũng sáng nào cũng đội gió lạnh chạy từ nhà chính sang đây."

Mộc Vãn Tình nghĩ cũng . Nông trang quá rộng, xe ngựa cũng mất cả nửa tiếng.

Nàng đưa họ đến tòa nhà văn phòng. Tầng một việc, tầng hai là khu tập thể giáo viên, chia hai khu nam nữ riêng biệt, đầy đủ tiện nghi, chỉ việc xách vali ở.

"Được , hai tự chọn phòng . Hàng ngày tạp vụ dọn dẹp, ăn cơm ở nhà ăn tập thể, nếu quen thì bỏ tiền túi nhờ nấu riêng."

"Không cần , chút tiền cơm bọn vẫn lo ."

Mộc Nam Nam đến đây như cá gặp nước, cả thả lỏng hẳn. Ở đây ai quá khứ của nàng, ai dùng ánh mắt kỳ thị nàng. Bọn trẻ gọi nàng là "cô giáo Nam Nam", nàng đối với chúng, chúng đối với nàng, đơn giản và ấm áp.

Hai con nhanh chóng thích nghi với cuộc sống mới. Mộc Vãn Tình mỗi tuần vẫn ghé qua dạy vài buổi Giáo d.ụ.c công dân, trò chuyện với bọn trẻ.

Ngoài việc quản lý nông trang, nàng còn trông coi xưởng sản xuất. Xưởng lương khô quân đội quỹ đạo, xưởng len tăng năng suất nhưng vẫn đủ hàng bán. Đầu xuân tới sẽ tuyển thêm .

Bận rộn tối mắt tối mũi, Mộc Vãn Tình còn tranh thủ nghiên cứu cải tiến nông cụ, chọn hạt giống cho vụ mùa .

Gần đến Tết, nàng mới thở phào nhẹ nhõm, định bụng ăn cái Tết ngon lành thì... chuyện.

Mộc nhị gia dẫn khách : "Tình Nhi, Thiếu soái đến."

Đỗ Thiếu Huyên mặt mày hớn hở, mang đến một tin vui động trời: "Vãn Tình, mang thợ thủ công Hoàng gia gương kính đến cho đây!"

Người đến, đưa thẳng tới nông trang vì Mộc Vãn Tình đang mong đỏ mắt.

Phía là mấy đàn ông dung mạo tiều tụy, ủ rũ như gà rù, mặt mày chảy dài đầy vẻ cam lòng. Bọn họ vốn là thợ thủ công phục vụ hoàng thất, tuy địa vị cao nhưng công việc định, nhàn hạ. Đùng một cái thánh chỉ bắt lặn lội đường xa đến tận Tây Lương phục vụ cho một Huyện chủ...

Mắt Mộc Vãn Tình sáng rực lên như đèn pha ô tô. Nàng như thấy vô bạc trắng đang vẫy tay gọi .

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...