Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 223:----
Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:56:15
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong lòng đám thợ thủ công khổ nên lời. Đang yên đang lành ở kinh thành phồn hoa, chỉ vì cô gái mặt mà họ lặn lội ngàn dặm đến nơi biên quan đầy gió cát .
Suốt dọc đường mệt mỏi rã rời, thêm cái lạnh thấu xương và khí hậu hợp khiến họ suy sụp tinh thần, ấn tượng về Mộc Vãn Tình kém đến cực điểm.
Nàng hại họ thê t.h.ả.m quá!
Dù nàng quý là Huyện chủ thì ? Bọn họ bàn bạc , sẽ dùng chiêu "câu giờ", cho lệ (xuất công xuất lực), đợi nàng mất kiên nhẫn tự khắc sẽ đuổi họ về kinh thành.
Mộc Vãn Tình đám thợ mặt mày bí xị, khóe miệng khẽ nhếch: "Các vị, chỉ ba điều. Thứ nhất, một công thức, mời thử pha chế theo tỷ lệ ."
Công thức chủ yếu gồm đá vôi, soda và thạch , theo tỷ lệ 12:13:75.
Còn về nhiệt độ nung chảy, cách tạo hình và quá trình nguội thì cần họ tự mày mò.
Ban đầu, các thợ thủ công còn tỏ vẻ quan tâm. Thời buổi công thức bí mật rau cải ngoài chợ, là . khi liếc qua tờ công thức, sắc mặt họ đổi hẳn.
Chưa thành công , nhưng tỷ lệ cụ thể đến mức thì rõ ràng là " nghề".
Mọi bắt đầu rục rịch. Phàm là nghề, ai chẳng chút tham vọng, ai mà tạo dựng tên tuổi.
Tuy nhiên, họ giao ước với là sẽ việc t.ử tế .
Mộc Vãn Tình giơ hai ngón tay lên: "Thứ hai, nếu trong vòng nửa năm các vị thành phẩm, thưởng mỗi 800 lượng..."
Lần thì cả đám như nổ tung: "800 lượng?!"
Đó là thu nhập của họ trong suốt 20 năm đấy!
Mộc Vãn Tình xưa nay luôn chịu chi, chỉ cần thành tích thì chuyện đều dễ .
", mỗi 800 lượng, tuyệt đối nuốt lời."
Đám thợ , ánh mắt giấu nổi sự kích động. Làm! Phải chứ! Trước mắt cứ kiếm lấy 800 lượng bạc . Có tiền mà kiếm là kẻ ngốc, coi như công tác xa nhà một chuyến .
Mộc Vãn Tình thu hết phản ứng của họ mắt, mỉm : "Thứ ba, các vị cứ an tâm ở . Ta đãi ngộ theo tiêu chuẩn kỹ thuật viên cao cấp: bao ăn ở, tiền tiêu vặt mỗi tháng 5 lượng, mỗi mùa phát 4 bộ quần áo mới."
Các thợ thủ công vô cùng bất ngờ. Ở nơi biên quan hoang vắng mà thu nhập còn cao hơn cả kinh thành? Ở kinh thành lương họ cũng chỉ 2 lượng, thế coi là cao .
Ba điều kiện của Mộc Vãn Tình như hốt t.h.u.ố.c đúng bệnh, lập tức đ.á.n.h tan sự oán hận trong lòng họ, kích thích lòng nhiệt huyết việc từng .
Nàng trả nhiều quá mà! Tiền thể giải quyết phần lớn rắc rối đời.
Thư Sách
Một thợ rụt rè hỏi: "Nếu chúng thành phẩm, ngài thả chúng về đoàn tụ với gia đình ?"
"Đương nhiên, ở tự do." Mộc Vãn Tình mắt cong cong, dáng vẻ hào phóng đàng hoàng khiến tảng đá trong lòng rơi xuống đất.
Về ư? Không chuyện đó . Mộc Vãn Tình tin chắc sẽ khiến đám lóc xin ở . Tất nhiên là tinh thần tự nguyện nha.
Đỗ Thiếu Huyên cô gái đang ngọt ngào, đám thợ đang hưng phấn, kìm bật .
Mộc Vãn Tình vất vả lắm mới lôi về, thể dễ dàng thả ? Một đám ngây thơ, bọn họ hiểu gì về Mộc Vãn Tình cả.
Các thợ thủ công giữ , ở trong những căn hộ đầy đủ tiện nghi. Thức ăn vô cùng ngon, thịt rau, canh tẩm bổ và đồ ngọt tráng miệng, ăn thoải mái giới hạn, miễn là lãng phí.
Nông trang hai nhà ăn. Một cái là nhà ăn của trường nội trú, lượng thức ăn nhiều và bao no, mỗi ngày đều một quả trứng gà và một ly sữa dê miễn phí.
Cái còn là nhà ăn lớn đặt tại khu xưởng, cái thì thu tiền. Giá cả đắt, chỉ nhỉnh hơn tự nấu một chút để cân bằng chi phí.
Công nhân trong xưởng đều chọn ăn ở nhà ăn cho đỡ tốn công, thời gian nấu nướng thà để thêm chút việc, kiếm tiền bù tiền ăn còn hơn. Xưởng trả lương theo sản phẩm ( nhiều hưởng nhiều), nên ai cũng hăng say.
Người nhà công nhân cũng phép đến nhà ăn mua cơm, đây coi là phúc lợi cho nhân viên.
Còn đám thợ thủ công thì ăn "tiểu táo" (suất ăn riêng cao cấp) cùng Mộc Vãn Tình. Tuy nhiên, họ ký thỏa thuận bảo mật và phép lung tung.
Thời gian thoi đưa, chớp mắt đến giao thừa.
Tộc Mộc thị ngày thường bận rộn tối mắt tối mũi, nhưng từ giao thừa đến mùng sáu Tết thì ngừng buôn bán. Cả năm vất vả, đây là lúc nghỉ ngơi và gắn kết tình cảm.
Mộc Vãn Tình trở về thành ăn Tết cùng cha . Đại ca Mộc T.ử Thành cũng từ thành Cam Châu trở về. Người gầy và đen nhiều nhưng tinh thần phấn chấn, thần thái phi dương. Chàng mang về nhiều quà cáp, cả nhà đoàn tụ vui vẻ.
Là Tộc trưởng Mộc thị, trách nhiệm quan trọng nhất của Mộc Vãn Tình trong đêm giao thừa là dẫn tộc nhân tế tổ. Dù từ đường ở Lương Thành nhưng nghi thức vẫn cho phép.
Mộc Vãn Tình thực quá câu nệ mấy chuyện , nhưng những khác coi trọng, từ sớm đến hỏi han xem nên chuẩn đồ lễ thế nào.
Hôm nay, Mộc Vãn Tình tập hợp để cùng đón một cái Tết đoàn viên. Mỗi nhà sẽ góp một món mặn và một món điểm tâm. Đồ cúng tế cũng , mỗi nhà một món, tự thương lượng với để trùng.
Đề xuất nhiệt liệt hưởng ứng. Người đông càng vui, hơn nữa mỗi nhà vất vả chuẩn cả mâm cỗ đầy, thật bao.
Lán trại ở hẻm dựng lên, chậu than đốt đỏ rực, gian dần trở nên ấm áp.
Lũ trẻ xúng xính quần áo mới, túi áo căng phồng kẹo và lạc, vui vẻ đuổi bắt , tiếng đùa tràn ngập khí Tết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-223.html.]
Người lớn tuy bận rộn nhưng ai nấy đều hỉ khí dương dương. Năm nay thu hoạch lớn, kiếm ít tiền, cuộc sống yên sung túc.
Mộc Vãn Tình lười biếng dựa ghế quý phi (mỹ nhân sập), bàn bày đầy bánh trái. Nàng ăn uống sách, đầu óc thả lỏng . Nàng cũng cần ai tiếp chuyện, tự tìm niềm vui riêng.
Mọi thấy nàng thì ghé qua chào hỏi một tiếng, vài câu việc của , lũ trẻ cũng dám đến phiền nàng.
Phương gia chủ dẫn theo vợ đến chào. Cả hai ăn mặc chỉnh tề, tinh thần thoải mái vì cả nhà sống trong thư viện dễ chịu.
Phương gia chủ chắp tay: "Vãn Tình tiểu thư, chúc mừng năm mới ngài. Chúc ngài niên niên hữu kim nhật, tuế tuế hữu kim triêu (năm nào cũng như hôm nay), thể khỏe mạnh, bình an hỷ lạc."
Mộc Vãn Tình dậy đón tiếp: "Phương thúc, Phương thẩm năm mới lành, mau ạ."
Vợ chồng Phương gia chủ hàn huyên vài câu, hiệu. Phương gia chủ : "Vãn Tình tiểu thư, thương lượng với ngài một việc."
"Ngài cứ ." Mộc Vãn Tình đẩy đĩa hoa quả về phía mời họ.
Phương gia chủ hít sâu một : "Ta xin cưới Mộc Nam Nam tiểu thư cho thằng ba (Tam nhi) nhà , ý ngài thế nào?"
Mộc Vãn Tình ngẩn . Phương tam thiếu và Mộc Nam Nam?
Hình như... cũng là . Cả hai đều mang phận lưu đày, coi như môn đăng hộ đối, ai chê ai. Hiện tại Phương gia đang nương nhờ sự che chở của Mộc thị, họ sẽ cách trân trọng Mộc Nam Nam, quan hệ hai nhà nhờ đó càng thêm khăng khít.
Vẫn là Phương gia chủ khôn khéo, nghĩ nước . Ông mà xin cưới khác thì chắc chắn , nhưng Mộc Nam Nam là phù hợp nhất.
"Ta nhà của Mộc Nam Nam, thể chủ tỷ . Hay là cho hỏi ý kiến bên đó xem ?"
Phương gia chủ suy tính kỹ mới hạ quyết tâm. Mộc Nam Nam tuy thuộc đại phòng nhưng phẩm hạnh , Mộc Vãn Tình những ghét mà còn coi trọng nàng. Hơn nữa, nếu hôn sự thành, Phương gia coi như vững gót chân ở nơi .
"Ngài là Tộc trưởng Mộc thị, sự cho phép của ngài, mới dám đến cửa cầu hôn."
Để thể hiện sự trịnh trọng, ông báo với Mộc Vãn Tình một tiếng. Nàng chỉ là Tộc trưởng mà còn là cứu tinh và nắm quyền thực sự của cả gia tộc. Thái độ của nàng chính là kim chỉ nam.
Mộc Vãn Tình rõ quan điểm : "Quy củ của tộc Mộc thị chúng là một vợ một chồng, nạp ."
Phương thái thái khổ: "Hoàn cảnh chúng thế thì nạp gì chứ? Giờ sống là nhờ phúc của ngài cả."
Bà đặc biệt cảm kích Mộc Vãn Tình cho họ nơi an cư lạc nghiệp.
Phương gia chủ cũng cam kết: "Bất kể khi nào, thằng ba cũng sẽ nạp , nó cũng đồng ý ."
Họ thành ý như , Mộc Vãn Tình cũng khó: "Được , phản đối. Còn việc nhà Mộc Nam Nam đồng ý là chuyện của họ, can thiệp."
"Đã rõ ạ."
Chuyện như mở màn cho một phong trào. Ai hỷ sự đều đến báo với Mộc Vãn Tình một tiếng. Nam nữ thanh niên vợ chồng của Mộc thị giá, sang năm mấy đám hỷ sự chờ sẵn.
Mộc Vãn Tình thường hỏi nhiều, nhưng khi họ đến báo, nàng sẽ cho điều tra lý lịch đối phương. Nếu vấn đề gì thì chúc mừng, vấn đề thì cảnh báo, còn quyết định cưới nàng quản.
Nhóm Tằng đại nhân và các cũng ở đây, tự nhiên mời cùng đón giao thừa. Bọn họ chuyển sang ngạch quan võ, việc tồi, quán ăn kinh doanh phát đạt, cuộc sống thoải mái.
Gia quyến của họ lúc mới đến thì chê ỏng chê eo, trách chồng đầu óc vấn đề mới chạy đến cái nơi "chó ăn đá gà ăn sỏi" chịu tội. giờ thì ai cũng tấm tắc khen ngợi: Không hổ là trụ cột gia đình, tầm thật xa rộng. Ở kinh thành họ cũng chẳng kiếm nhiều tiền và sống thoải mái thế .
Đến giờ lành, Mộc Vãn Tình dẫn tộc nhân bái tế tổ tông, phát quà Tết cho , lì xì cho trẻ nhỏ, tiếng rộn ràng khắp nơi.
Tiệc bày hơn mười bàn, cùng ăn bữa cơm tất niên ngon lành, náo nhiệt vô cùng.
Cùng thời điểm đó, tại Hoàng cung ở Kinh thành.
Tông thất và quan viên từ tứ phẩm trở lên đều mang theo gia quyến cung dự yến, chúc mừng năm mới Hoàng đế.
Đây là sự kiện trọng đại mỗi năm chỉ một , ai cũng coi trọng, sáng sớm trang điểm lộng lẫy, mặc đại lễ phục đúng phẩm cấp.
Tuy nhiên, Tấn Vương thế t.ử ăn mặc khiêm tốn (điệu thấp), còn bắt vợ trang điểm nhạt nhòa bớt .
Thế t.ử phi đầy kỳ quái: "Dịp trọng đại thế mặc lễ phục đại trang để triều kiến, ăn mặc giản dị (thuần tịnh)? Ăn mặc quá đỗi đơn sơ là bất kính với Đế Hậu đấy."
Hơn nữa, ngày vui thế đương nhiên trang điểm lộng lẫy, rực rỡ chứ. Chàng bắt ăn mặc như để tang gì? Có bệnh ?
Ánh mắt Tấn Vương thế t.ử lạ lùng: "Cứ , gì cũng khiêm tốn chút, đừng cố chơi trội."
Hắn nghĩ khác. Ăn mặc nhạt nhòa là để gai mắt Đế Hậu. Thái t.ử sắp c.h.ế.t, Đế Hậu trong cơn bi thương tột độ sẽ đại khai sát giới. Hắn đ.â.m đầu họng súng.
Tất nhiên, chuyện xảy thì cứ nương theo dòng là an nhất.
"Ta ." Thế t.ử phi chồng, cảm thấy gì đó , quan tâm hỏi: "Thế tử, mấy ngày nay ? Có chuyện gì xảy ?"
Dù cố tỏ bình thường nhưng là vợ chồng đầu gối tay ấp, nàng hiểu . Mấy ngày nay chút nôn nóng, chút hưng phấn ngầm, ban đêm ngủ ngon giấc.
"Không gì." Ánh mắt Tấn Vương thế t.ử lóe lên.
Hôm nay chính là ngày tàn của Thái tử. Kiếp nạn lớn nhất của một sắp đến. Đương nhiên, cơ hội của cũng đến . Hắn đợi ngày từ lâu.
Hắn một bộ đồ mới nhưng vẫn trang trọng, soi gương kỹ càng để chắc chắn gì mới bước : "Đi thôi, nóng lòng đấy."
Hắn mong chờ tận mắt chứng kiến Thái t.ử ốm yếu trúng độc bỏ mạng. Dù thì hào quang của kẻ đó quá chói mắt, đè nén khiến thở nổi.
Thế t.ử phi khẽ nhíu mày, tim đập thình thịch, trong lòng dấy lên một nỗi bất an mơ hồ.