Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 230:------
Cập nhật lúc: 2025-11-25 09:19:34
Lượt xem: 44
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỷ Trừng điên cuồng động lòng.
"Cái ... vấn đề. Muội cứ với phụ ." Nàng bồi thêm một câu, "Nếu ông đồng ý, hãy giữ cho một trăm ."
Một trăm gia tướng là đủ để nàng sai phái, cũng sẽ gây áp lực quá lớn cho nhà chồng.
Mộc Vãn Tình vui vẻ đáp: "Được thôi."
Lúc náo động phòng, nhiều ùa trêu chọc, khí cực kỳ sôi động. Đôi tân lang tân nương mặt đỏ bừng, e thẹn , ánh mắt chạm là ngượng ngùng .
Mộc Vãn Tình lười biếng ở cửa xem, đầu thì thấy một bóng ở chỗ nửa tối nửa sáng.
Nàng trầm ngâm một chút chậm rãi bước tới: "Uyển tỷ, đang nghĩ gì thế?"
Vu Uyển Nhu thu dòng suy nghĩ miên man: "Không gì, chỉ là thấy mừng cho đại ca thôi."
Là nghĩa nữ của Mộc gia, nàng tự nhiên mời đến dự tiệc, còn chủ động đến giúp một tay, theo Mộc nhị phu nhân lo liệu trong ngoài tận tâm.
Người mà nàng tiếp xúc nhiều nhất trong Mộc gia chính là Mộc nhị phu nhân. Ở phố ăn vặt sớm chiều gặp , cửa hàng sát vách, ngày thường thiết như con ruột, luôn chăm sóc lẫn . Vì thế, Mộc gia đều thiện cảm với nàng.
Tình cảm là do vun đắp mà thành, như .
Mộc Vãn Tình khẽ: "Hôn sự của Mộc Nam Nam và Phương gia tam thiếu định . Nếu tỷ trong lòng, thể nhờ mặt mai."
"Ta vội." Vu Uyển Nhu giờ thoát t.h.a.i hoán cốt, cả toát lên vẻ rạng rỡ, mang khí chất của một nữ cường nhân hiện đại. "Ta thư về nhà mời sang chơi, nhưng cha mắng một trận tơi bời, còn bắt về."
Nàng phiền muộn mặt. Mộc Vãn Tình nhẹ giọng: "Nếu tỷ về, sẽ nhờ đưa tỷ ."
"Về gì chứ? Cái nhà đó sớm còn chỗ cho ." Vu Uyển Nhu khổ. Dù về, nàng cũng chỉ coi như món hàng để đem bán (gả vì lợi ích).
"Chỉ là, thi thoảng vẫn thấy chạnh lòng, chút buồn bã."
Cả tộc Mộc thị quây quần bên , còn nàng lẻ loi một , mỗi dịp lễ tết kìm nỗi nhớ nhà. Dù cái nhà đó chẳng gì.
Mộc Vãn Tình hiểu cảm giác đó: "Là do cô đơn quá thôi. Tỷ cứ coi như ruột, chúng đều là nhà của tỷ."
"Nếu..." Có lẽ ánh mắt Mộc Vãn Tình quá đỗi dịu dàng tiếp thêm dũng khí cho Vu Uyển Nhu, "Ta là , nếu đổi ý thì ..."
"Đổi ý?" Mộc Vãn Tình ngẩn , kịp phản ứng.
Thư Sách
Môi Vu Uyển Nhu mím chặt, câu rút cạn dũng khí của nàng.
Trong đầu Mộc Vãn Tình lóe lên một tia sáng: "Ý tỷ là... hôn sự giữa tỷ và nhị ca ?"
Vu Uyển Nhu cụp mắt, gì, nhưng hai tay xoắn chặt .
Mộc Vãn Tình ngẫm nghĩ: "Chuyện ... can thiệp hôn sự của trưởng. Tỷ thể hỏi ý xem."
Nàng quên mất, đây là thời cổ đại bảo thủ.
Mặt Vu Uyển Nhu đỏ bừng: "Ta mở miệng . Muội thể giúp ?"
Nàng , đời nếu ai nguyện ý và khả năng giúp nàng, thì chỉ Mộc Vãn Tình. Mộc Vãn Tình vẻ phức tạp nhưng thực nguyên tắc, ai với nàng, nàng sẽ gấp bội.
Mộc Vãn Tình chút khó hiểu: "Sao tự nhiên tỷ đổi ý?"
"Ta..." Vu Uyển Nhu chọn cách thật, "Ta trở thành một nhà thực sự với nghĩa mẫu. Nghĩa mẫu , từ ái bao dung, yêu thương con cái vô điều kiện, trai gái đều thương như . Bà là hình mẫu lý tưởng trong lòng ."
Nàng kiếm ít tiền, còn nhiều hơn cả cha nàng quan mười mấy năm. tiền mua gia đình, mua tình chân thành.
Mộc Vãn Tình: "..."
Hóa nhắm trúng nàng, mà là nhắm trúng nàng!
"Chẳng lẽ vì nhị ca tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong, tài giỏi trai ?"
Thực Vu Uyển Nhu tiếp xúc với Mộc T.ử Ngang nhiều lắm. "Chỉ cần chính trực, nạp , trăng hoa, thương vợ thương con là tuyệt vời ."
Đàn ông Mộc gia đều phẩm chất đó, hơn nữa chồng , đây quả là mối lương duyên thượng đẳng. Tình yêu tình báo gì đó quá hư ảo, nàng chỉ hạnh phúc bình dị, êm đềm, ngày ba bữa cơm, bốn mùa ấm áp.
Mộc Vãn Tình gật đầu: "Được , để hỏi thử."
Thời đại theo đuổi tự do yêu đương mà là "lệnh của cha , lời mai mối".
Vu Uyển Nhu thở phào nhẹ nhõm: "Cảm ơn , Vãn Tình . Muội là quý nhân của đời ."
Thấy náo động phòng cũng hòm hòm , Mộc Vãn Tình cao giọng: "Được , muộn , giải tán thôi."
Đám đông đang ồn ào lập tức im bặt, lục tục về, dứt khoát gọn gàng.
Kỷ Trừng trợn mắt há hốc mồm. Uy tín của Mộc Vãn Tình trong gia tộc đúng là dạng .
Mộc Vãn Tình bận rộn cả ngày cũng mệt rã rời, về phòng ngâm nước nóng xong là lăn ngủ.
Sáng sớm hôm , Mộc Vãn Tình đ.á.n.h thức. Hôm nay cô dâu mới mắt (hội ), dậy sớm một chút.
Nàng rửa mặt xong đến nhà chính, từ xa thấy tiếng rôm rả. Các trưởng bối trong tộc đều đến đông đủ.
Mộc Vãn Tình bước , đều dậy chào. Nàng tự nhiên đến xuống vị trí chủ vị chính giữa.
"Mọi đến sớm thật. Đã ăn sáng ạ?"
Một vị trưởng bối đáp: "Đang đợi cô dâu mới đấy."
Mộc Vãn Tình ngớ . Không chứ? Đêm tân hôn "đại chiến ba trăm hiệp", sáng sớm còn bắt dậy nấu cơm, thế thì quá vô nhân đạo .
Nàng Mộc nhị phu nhân: "Mẹ, cô dâu mới còn xuống bếp nấu cơm ạ?" Đây là cái quy củ quái quỷ gì ?
Mộc nhị phu nhân hiểu sai ý con gái: "Chỉ bữa đầu tiên thôi. Con dâu , về con cho lệ là . Tuy con nấu ăn ngon nhưng thỉnh thoảng thôi nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-230.html.]
Ai nỡ để con gái bảo bối ngày nào cũng hầu hạ cả nhà chồng ăn uống? Nhà thiếu đầu bếp.
Mộc Vãn Tình "" một tiếng, xoa xoa bụng đói.
Mộc nhị gia thấy thế liền phân phó: "Mang ít bánh kê lên đây ."
Đây là món điểm tâm Mộc Vãn Tình thích, hôm qua quà đáp lễ còn dư khá nhiều.
Chỉ lát , bánh kê nóng hổi bưng lên. Mộc Vãn Tình ngoạm một miếng to, ngon tuyệt.
Những khác do dự một chút. Ăn là đợi?
"Đến kìa."
Đôi tân nhân sóng vai bước , theo là mấy nha bưng khay.
Kỷ Trừng ngượng ngùng : "Cha , các vị trưởng bối, các em, con nấu cháo tôm thịt băm rau xanh, mời nếm thử."
Mọi vốn kỳ vọng gì món cháo, nhưng nếm thử thấy hương vị cũng khá ngon, ngớt lời khen ngợi. Kỷ Trừng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Đến phần dâng , Mộc nhị gia tặng một đôi ngọc bội, Mộc nhị phu nhân tặng một bộ trang sức vàng, các trưởng bối khác cũng lì xì.
Đến lượt em Mộc Vãn Tình thì ngược , Kỷ Trừng tặng quà gặp mặt (kiến diện lễ). Mỗi một bộ văn phòng tứ bảo, Mộc T.ử Thành thêm một thanh trường kiếm, Mộc Vãn Tình thêm một bộ trang sức hồng ngọc tinh xảo.
Mộc Vãn Tình liếc qua, mỉm cảm ơn.
Sau đó, nhân lúc rảnh rỗi, Mộc Vãn Tình khéo léo tiết lộ ý tứ của Vu Uyển Nhu cho . Mắt Mộc nhị phu nhân sáng rực lên.
So với lạ rõ gốc gác, bà thích Vu Uyển Nhu - luôn kề cận bên hơn nhiều. Tri kỷ, hiền huệ hiếu thuận, đúng là con dâu lý tưởng.
Nghe , Mộc Vãn Tình cạn lời trời. Hóa hai họ là "tình yêu song hướng" ( chồng nàng dâu hợp ), chỗ cho ông trai ngốc nghếch của nàng. Thôi kệ, họ vui là .
Tiếp theo, Mộc Vãn Tình triệu tập cuộc họp gia đình.
Kỷ Trừng đầu tiên tham gia họp gia đình, trong lòng đầy hoang mang. Đây là ý gì?
Những khác thì quen, ai chỗ nấy, lấy giấy bút , chuẩn tinh thần việc.
Mộc Vãn Tình lãng phí thời gian, thẳng vấn đề: "Năm mới khí tượng mới, chúng thảo luận kế hoạch công việc năm nay nhé."
"Nhà năm nay hai việc lớn. Một là bông vải, đây là trọng điểm. Phụ và nhị ca sẽ giúp con, từ gieo trồng, thu hoạch đến xây xưởng, từng bước đều phức tạp. Các thôn trang trong nhà thống nhất sắp xếp. Có vấn đề gì ạ?"
Mộc nhị gia và Mộc T.ử Ngang đồng thanh lắc đầu: "Không ."
Họ thích theo Mộc Vãn Tình việc lớn hơn là ru rú trông coi cửa hàng.
Mộc Vãn Tình gạch một nét sổ tay: "Việc thứ hai là kế hoạch cải tạo phố ẩm thực thành phố đặc sản. Con xong bản kế hoạch, chỉ cần theo là . Đại ca kinh nghiệm quản lý nên việc giao cho đại ca và đại tẩu."
Mộc T.ử Thành gật đầu, quen việc .
Kỷ Trừng thì sững sờ: "Giao cho bọn ?" Bao gồm cả nàng ?
Nàng chuẩn tâm thế một hiền thê lương mẫu, an phận thủ thường ở nhà chồng cơ mà.
Mộc Vãn Tình tủm tỉm: "Nhà chúng nuôi rảnh rỗi (nhàn nhân). Bất kể nam nữ đều việc. Đại tẩu chịu khó vất vả một chút nhé."
"Không vất vả!" Kỷ Trừng toe toét, nàng cầu còn chứ.
Mộc Vãn Tình lôi kéo Kỷ Trừng việc, chứng kiến sự trưởng thành của nàng, tự nhiên hy vọng "vật tận kỳ dụng, nhân tận kỳ tài".
"Việc cải tạo phố tuy là cho quan phủ, nhưng nhà cũng phần lợi nhuận. Làm lớn mạnh thì đây chính là con gà đẻ trứng vàng, cũng là bước then chốt để tạo quan hệ với quan phủ, phép sơ suất. Con cam kết sang năm doanh thu thuế sẽ tăng gấp đôi đấy."
"Đã rõ." Mộc T.ử Thành lật xem bản kế hoạch chi tiết đến từng chân tơ kẽ tóc. Còn mời cả Quách gia Giang Nam, Phan lão bản và các thế gia Giang Nam đến đầu tư? Đây là mượn cầu nối Quách gia để kéo cả đám nhà giàu đến xây dựng Lương Thành ?
Hắn giỏi ý tưởng, nhưng khả năng thực thi thì cực mạnh.
"Có vấn đề gì ?"
Mộc T.ử Thành xem đến mê mẩn: "Không ."
"Ta cũng ." Kỷ Trừng thấy bố chồng phản đối, việc nàng ngoài việc coi như ván đóng thuyền, trong lòng vui sướng vô cùng. Tốt quá , nàng thích cảm giác thành tựu mà công việc mang .
Mộc Vãn Tình gật đầu: "Lợi nhuận của phố đặc sản sẽ chia giống như phố ăn vặt: chia bốn phần. Cha một phần, hai trai mỗi một phần, con một phần."
Tất cả đều tính công quỹ (tài sản chung chia).
Mộc nhị gia con gái: "Con lấy một nửa , phần còn chúng chia đều."
Ông mua sản nghiệp riêng cho ba đứa con. Hai con trai mỗi một nông trang và một căn tứ hợp viện ba gian (tam tiến) trong thành, chỉ cách phủ Huyện chủ một con phố. Con gái thì... ông đưa một khoản tiền tương đương, nhà cửa ruộng vườn nó đủ cả , thích gì thì tự mua nấy.
Trước mắt phân gia, nhưng tài sản riêng của các phòng (chi) thì phân minh rạch ròi.
Mộc Vãn Tình thích rõ ràng chuyện từ đầu, " minh toán trướng" ( em ruột tiền bạc phân minh): "Không cần , con thiếu chút tiền ."
Phần lớn lợi nhuận ở bông vải và các nhà máy, cha và các cũng đang giúp nàng việc cơ mà.
Mộc Vãn Tình một khi quyết là đổi, đều tính nàng nên thản nhiên chấp nhận. Kỷ Trừng cũng chẳng để ý mấy cái , của hồi môn nàng mang về nhiều lắm.
Mộc Vãn Tình lấy bản đồ phố ẩm thực , chỉ một điểm: "Gian cửa hàng chuyển sang tên con. Con định dùng trụ sở chính của Cửa hàng Mộc thị, chuyên bán sản phẩm nông trang."
Nàng chọn gian mặt tiền , đủ dùng cửa hàng giới thiệu sản phẩm, vị trí cũng . Đây coi như là tài sản riêng của nàng.
Mộc T.ử Thành vỗ n.g.ự.c đảm bảo: "Cứ yên tâm giao cho , sẽ lo liệu thỏa đáng."
"Cảm ơn đại ca." Mộc Vãn Tình sang Mộc nhị phu nhân, "Mẹ, vất vả chút nhé, việc kinh doanh trong nhà giao bộ cho xử lý. Lợi nhuận quán lẩu con biếu hai phần."
Mẹ nàng ngày càng tháo vát.
Mắt Mộc nhị phu nhân sáng lên. Quán lẩu ăn phát đạt lắm đấy: "Con nỡ ?"
"Cho ruột thì gì mà nỡ?" Mộc Vãn Tình ngọt ngào , "Chỉ cần vui là ."
Mộc nhị phu nhân dỗ dành đến mặt mày hớn hở. Vẫn là con gái tâm lý nhất.
Đột nhiên, hạ nhân Đỗ phủ đến báo: "Thanh Bình Huyện chủ, Đỗ Soái mời ngài qua phủ một chuyến, chuyện quan trọng cần thương lượng."
Mộc Vãn Tình bất ngờ: "Có là chuyện gì ?"
Hạ nhân lắc đầu . Mộc Vãn Tình bộ đồ gọn gàng lập tức lên đường.