Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 251

Cập nhật lúc: 2025-11-28 08:02:35
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộc Vãn Tình một khí chất đặc biệt: dám thách thức quy tắc, dám chọc thủng trời, dám đối đầu với cả thiên hạ mà sợ hãi. Nàng quan tâm đến ánh mắt đời, cũng chẳng màng đến sự ràng buộc của tông tộc, luôn hành động theo nguyên tắc của riêng .

Dưới ánh nến chập chờn, Hoàng thượng càng thêm mệt mỏi và già nua: "Nàng là viên ngọc quý hiếm , cũng là liều t.h.u.ố.c độc chí mạng. Tùy thuộc thái độ của con đối với nàng ."

Ngài sớm phát hiện hạt giống Mộc Vãn Tình và luôn âm thầm quan sát. Càng ngày, nàng càng mang cho ngài nhiều bất ngờ lớn.

Ban đầu tưởng nàng chỉ giỏi kiếm tiền, ngờ nàng còn tài quản lý địa phương xuất sắc. Khi cả Đại Tề chìm trong khói lửa chiến tranh, chỉ riêng Tây Lương vẫn yên bình, bá tánh an cư lạc nghiệp. Ngoài công lao t.ử thủ biên cương của cha con Đỗ gia, Mộc Vãn Tình đóng góp thể kể đến.

Thái t.ử chắp tay cung kính: "Xin phụ hoàng chỉ giáo."

Hoàng thượng còn nhiều thời gian nên càng nóng lòng truyền thụ hết đạo trị quốc cho con trai.

"Lần Tam quốc liên thủ gây khó dễ, còn cài cắm nhiều tay trong. Riêng chuyện ở Tây Lương, Đỗ Soái b.ắ.n lén, lương thảo triều đình đốt, đó là một liên kế vô cùng chu đáo, nhằm dồn chúng chỗ c.h.ế.t. Vốn là ván cờ thể cứu vãn, nhưng Mộc Vãn Tình phá giải."

Nếu Tây Lương thất thủ, quân địch tràn , sinh linh đồ thán, Đại Tề lâm nguy. sự xuất hiện ngang trời của Mộc Vãn Tình vô tình phá vỡ âm mưu, cứu sống cả bàn cờ.

Đây mới là nguyên nhân thực sự khiến Hoàng thượng hạ quyết tâm. So với những quy tắc thế tục sáo rỗng, bản lĩnh bình định thiên hạ mới là thứ ngài cần nhất lúc .

Thái t.ử trầm ngâm suy nghĩ.

Hoàng thượng bỗng hỏi: "Nàng dốc hết gia sản đưa lương thảo tiền tuyến là vì ai?"

Câu Thái t.ử : "Biểu (Đỗ Thiếu Huyên)."

Tình cảm của hai họ , nhưng giống tình yêu nam nữ. Mà hình như... cũng hẳn . Tóm là kiểu tri kỷ sẵn sàng vì sinh tử.

Hoàng thượng cầm lấy chiếc hộp đựng đầy thư từ của Mộc Vãn Tình. Trong thư nàng đủ thứ trời bể, nhưng luôn miệng khẳng định tận trung vì Đại Tề, vì Hoàng thượng. Ừm, chín phần là thật, một phần là lời dối ngọt ngào.

" . Nàng vì Đại Tề, cũng chẳng vì bá tánh, chỉ vì Thiếu Huyên mà thôi." Thái t.ử thi thoảng nhận thư khoe khoang của Đỗ Thiếu Huyên, ấu trĩ đến mức chẳng thèm ghen tị.

Hoàng thượng nhận xét sắc bén: "Không vì tình yêu, mà vì Thiếu Huyên là ân nhân cứu mạng của nàng ."

"Nhìn thì bạc bẽo, nhưng thực trọng tình nhất." Đây là điểm mâu thuẫn ở Mộc Vãn Tình. Nàng vạch một vòng tròn: trong vòng nàng đối đãi trọng tình trọng nghĩa, ngoài vòng chỉ là dưng nước lã, đáng để tâm. Nếu đắc tội nàng, nàng sẽ thẳng tay trừng trị.

Hoàng thượng ngoài vòng. Đừng Mộc Vãn Tình miệng lưỡi ngọt xớt, ngày ngày tâng bốc ngài minh thần võ, nhưng nếu ngài gặp nguy hiểm thật, nàng sẽ liều mạng cứu ngài , cùng lắm là giúp một tay thôi.

Thái t.ử ngạc nhiên: "Không đến mức đó chứ? Nàng trung quân ái quốc mà."

Hoàng thượng lắc đầu: "Không. Nàng kiêu ngạo khó thuần, trung thành với bất kỳ ai. nàng sẵn sàng vì yêu mà hy sinh tất cả, dốc hết sức để bảo vệ."

Một con mâu thuẫn đến cực điểm nhưng sức hấp dẫn nhân cách kỳ lạ.

Tất nhiên, điều đó quan trọng. Quan trọng là để sử dụng nàng.

"Đơn giản mà : Con đối với nàng , nàng sẽ đối gấp bội. Con phụ nàng , nàng sẽ phụ con. Hai chữ 'tình nghĩa' nhẹ bẫng, nhưng với một nặng tựa ngàn cân."

Thái t.ử bừng tỉnh: "Cho nên phụ hoàng thà chống sự phản đối của bá quan văn võ cũng ban danh phận chính thức cho nàng ?"

" . Trẫm xem, khi trẫm đáp ứng nguyện vọng của nàng , nàng sẽ báo đáp thế nào?"

Đây là một phép thử, một khoản đầu tư, và cũng là một canh bạc lớn.

Thái t.ử dè dặt hỏi: "... lỡ thua thì ?"

Hoàng thượng bình thản hỏi : "Còn thể tệ hơn tình cảnh hiện tại ?"

Thái t.ử im lặng.

Trong khi bên ngoài loạn lạc, Tây Lương vẫn như chốn đào nguyên, ngăn cách hiểm nguy và rắc rối.

Hôm nay, Mộc Vãn Tình dẫn một đoàn thị sát nông trang Thủy Mộc.

Đầu tiên là đến trường nội trú. Bọn trẻ đều da thịt, ánh mắt linh hoạt hơn hẳn. Đang giờ chơi, một nhóm trẻ chơi trò "đại bàng bắt gà con", tiếng rộn ràng. Nghe tiếng vui vẻ của chúng, khóe miệng Mộc Vãn Tình khẽ cong lên.

"Á!"

Đột nhiên, đứa bé cuối hàng ngã sấp mặt, trán đập mạnh xuống đất. Mọi giật . Mộc Vãn Tình bước nhanh tới, bế thốc đứa bé lên. Trán nó toác một miếng, m.á.u chảy ròng ròng, trông đáng sợ.

Nàng bế đứa bé chạy như bay về phía phòng y tế cách đó xa. Phòng y tế phục vụ miễn phí cho tất cả trong nông trang.

Thấy Mộc Vãn Tình chạy tới, hàng đang chờ khám bệnh vội dạt nhường đường.

Thư Sách

Đại phu kiểm tra, chỉ là v·ết t·hương ngoài da nhưng miệng v·ết t·hương hở dễ b·ị n·hiễm trùng. Sức đề kháng của trẻ con kém, n·hiễm t·rùng thì phiền phức to.

Mộc Vãn Tình cau mày: "Đi tìm Mộc Thập Tam, bảo nàng mang hộp c·ấp c·ứu đến đây."

"Vâng."

Mộc Thập Tam tin vội vàng chạy tới, mở hộp c·ấp c·ứu lưng , lấy cồn và bông băng, cẩn thận sát trùng cho đứa bé.

"Sẽ đau đấy, cố chịu nhé."

Đứa bé đau đến hít hà nhưng thấy Mộc Vãn Tình bên cạnh nên cố nhịn . Cái miệng nhỏ mếu máo trông thật đáng thương.

Mộc Vãn Tình lấy hai viên kẹo đưa cho nó: "Nhóc con, thưởng cho sự dũng cảm của con ."

Đứa bé mở to mắt, toe toét: "Cảm ơn Hiệu trưởng!"

Nó vui lắm, Hiệu trưởng khen dũng cảm cơ mà, lát nữa khoe với các bạn.

Sau khi sát trùng, bôi t.h.u.ố.c cầm m.á.u và băng bó xong, Mộc Thập Tam dặn dò: "Đừng để dính nước, đừng vận động mạnh, nhớ ?"

Đứa bé ngoan ngoãn gật đầu.

Vị đại phu bên cạnh trân trân: "Cái gì thế ?"

Hắn là con trai Tống thái y (Tống đại phu), thiên phú y học cao bằng các sư , ở tiệm t.h.u.ố.c trong thành nên xin ở nông trang vì mê cuộc sống tiện nghi ở đây. Nhà lầu xi măng, phòng riêng khép kín, ăn uống còn ngon hơn ở kinh thành, ai mà ngờ chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-251.html.]

"Thuốc sát trùng mới nghiên cứu thành công, thể phòng ngừa n·hiễm t·rùng."

Mắt Tống đại phu sáng rực: "Cho một ít ?"

Mộc Thập Tam khéo léo từ chối: "Đây là lô thí nghiệm đầu tiên, đợi xưởng sản xuất đại sẽ gửi qua cho ngài."

Tống đại phu thất vọng nhưng đành chịu.

Mộc Thập Tam là lứa học sinh nghiệp đầu tiên của Học viện Mộc gia, phân công quản lý xưởng cồn. Đây là xưởng mới, đặt ở vị trí hẻo lánh nhất để đảm bảo an . Các học sinh nghiệp khác cũng phân bổ theo nhóm hai quản lý một xưởng: dệt vải, chế biến bông, ruột chăn...

Mộc Vãn Tình phân công dựa tính cách và sở trường của từng . Họ chỉ lương cao mà còn chia hoa hồng, hơn nhiều so với việc kế thừa tiệm tạp hóa gia đình.

Mộc Vãn Tình kiểm tra kỹ lưỡng xưởng cồn: "Cồn và bông y tế thể chính thức đưa sản xuất , nhanh lên chút."

"Vâng. Còn đầu thì ạ?"

"Tám phần chuyển tiền tuyến, hai phần bán tại cửa hàng Mộc thị."

Cồn từ bã hạt bông khi ép dầu, còn thể glycerin. Trong thời chiến, cồn là thứ cứu mạng binh lính, nguồn lực đều ưu tiên cho xưởng cồn.

Tiếp theo, Mộc Vãn Tình đến xưởng ép dầu. Nhìn dòng dầu vàng óng chảy , nàng hài lòng. Kỹ thuật ép dầu cải tiến, hiệu suất cao hơn, chất lượng cũng . Dầu ăn luôn cung đủ cầu, tranh mua sạch sẽ. Thời buổi dân chúng thiếu chất béo, dầu dùng để xào rau thì thơm . Thương nhân khắp nơi đổ về đặt hàng, đơn hàng xếp dài đến tận năm .

Kiểm tra xong 7 xưởng lớn, Mộc Vãn Tình một vòng quanh khu xưởng với cha: "Cha, chúng mở một tiệm tạp hóa ở đây , bán đủ thứ, chuyên phục vụ công nhân."

Mộc nhị gia: "..." Phục vụ cái gì, rõ ràng là kiếm tiền của họ thì . Tiền từ túi trái sang túi ?

"Được, con thấy chỗ nào hợp lý?"

Mộc Vãn Tình chỉ ngoài cổng lớn khu xưởng: "Chỗ . Giao hàng tiện, mua đồ cũng tiện."

Khu xưởng ký túc xá miễn phí, 10 một phòng. Ai gia đình ở riêng thì xin phòng đơn, trả chút tiền thuê nhà tượng trưng.

Hai cha con bận rộn cả buổi, cuối cùng cũng nghỉ ngơi. Mộc Vãn Tình bắt đầu bài ca "tâng bốc" cha, khen ông ngày càng tháo vát, là tấm gương sáng cho con cái noi theo, khiến Mộc nhị gia tít mắt.

Chợt nhớ một chuyện, Mộc nhị gia ngập ngừng: "Tình Nhi, mấy lời đồn đại ..."

Mộc Vãn Tình nhấp ngụm , đôi mắt đen láy sáng ngời: "Cha tin ?"

Con gái thế nào ông hiểu rõ nhất. Nhìn thì nhu mì nhưng thực chất cường thế bá đạo, đời nào chịu khuất phục ai? Nàng sinh để lão đại. Tấn Vương phủ điểm gì để nàng coi trọng chứ?

Mộc nhị gia xua tay: "Đương nhiên cha tin. Chúng đang sống , tự chủ, tội gì chui đầu rọ? ... lời đồn lan rộng sẽ ảnh hưởng đến con. Nhất là nếu Hoàng thượng thì sẽ nghĩ thế nào? Liệu trị tội chúng ? Cơ ngơi vất vả lắm mới gây dựng , thể để bọn chúng hủy hoại."

Mộc Vãn Tình nhướng mày. Cha nàng uổng công rèn luyện, cũng chút nhạy bén chính trị đấy.

"Cha yên tâm, con tự chừng mực." Khóe miệng nàng nhếch lên nụ bí hiểm, "Con đang đợi."

"Đợi cái gì?"

Mộc Vãn Tình chỉ tay về hướng kinh thành: "Đợi phản ứng của triều đình."

Mộc nhị gia càng hiểu: "Không nên đính chính tin đồn ..."

Mộc Vãn Tình ngắt lời: "Hôm nay con đích xuống bếp, cha ăn gì?"

Mắt Mộc nhị gia sáng lên. Lâu lắm con gái nấu cơm, tay nghề của nó thì miễn chê. "Thịt thăn chua ngọt, gà rán, canh thịt dê!" Món nào cũng ăn!

Hai cha con ăn một bữa no nê thỏa mãn. Mộc nhị gia quẳng hết lo lắng đầu, trong mắt chỉ còn mỹ thực.

Người trong cuộc quan tâm thì lời đồn đại chẳng thể tổn thương nàng mảy may. Quan viên Phủ Đô Tư ban đầu còn nàng với ánh mắt kỳ quái, nhưng thấy nàng quá thản nhiên, Đỗ phủ cũng phản ứng gì, nên dần dần cũng im lặng.

Thái độ của hai "đầu sỏ" lên tất cả.

Một thời gian , Tôn Đồng tri hưng phấn chạy tới: "Thanh Bình Huyện chủ, lệnh bổ nhiệm của ngài xuống !"

Theo ông là một đoàn mặt mày hớn hở.

Mộc Vãn Tình cầm lấy thánh chỉ. Nàng chính thức bổ nhiệm Phó Chỉ huy sứ Phủ Đô Tư Tây Lương. Từ nay, việc nàng chủ Tây Lương là danh chính ngôn thuận.

Nàng hài lòng: "Hoàng thượng thất vọng."

Vậy thì nàng cũng sẽ ngài thất vọng. "Quân dĩ quốc sĩ đãi ngã, ngã tất quốc sĩ báo chi" (Vua đãi như quốc sĩ, tất báo đáp như quốc sĩ).

Nàng nhỏ, bên cạnh rõ: "Gì cơ ạ?"

Mộc Vãn Tình thần thái phi dương, rạng rỡ: "Ta vui. Chúng đ.á.n.h chiếm thành Phù Phong để ăn mừng !"

Nàng đạt điều , giờ là lúc đáp lễ hậu hĩnh cho kẻ địch.

Câu như quả b.o.m hạng nặng ném xuống khiến nụ mặt đông cứng, vẻ mặt thể tin nổi.

Không chứ? Cách ăn mừng cũng đặc biệt quá ! Hơn nữa, thành Phù Phong chiếm là chiếm ? Đó là đất phong của Tấn Vương phủ mà!

Thanh Bình Huyện chủ... chuyện lớn !

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...