Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 261

Cập nhật lúc: 2025-11-29 06:03:48
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/gJBGUvPpX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Khi em Mộc Vãn Tình chạy tới, quán dọn dẹp, quan sai canh gác nghiêm ngặt.

Mấy nam nhân quần áo xộc xệch, đầu tóc rối bời, như trải qua một trận cuồng phong bão táp.

Thấy Mộc Vãn Tình xuất hiện, ai nấy đều giật . Sao nàng tới đây? Chẳng lẽ chuyện đến tai Huyện chủ?

Mọi vội vàng hành lễ. Mộc Vãn Tình khẽ gật đầu, ánh mắt dừng ở cô gái sõng soài đất. "Đã mời đại phu ?"

Triệu cô nương quần áo tả tơi, trán đầy m.á.u tươi, hai mắt nhắm nghiền bất tỉnh nhân sự.

Người phụ trách xử lý vụ việc là Lục phó đoạn sự - tâm phúc của Mộc Vãn Tình. Hắn vốn là quan sai áp giải Mộc gia lưu đày, theo Tằng đại nhân đến Lương Thành, Mộc Vãn Tình cất nhắc Đoạn sự tư (Cơ quan tư pháp).

Lục phó đoạn sự tiến lên báo cáo: "Đại phu tới. Lúc nãy..."

Hắn tóm tắt sự việc: Triệu cô nương đột nhiên phát điên, lao ôm hôn mấy đàn ông, cưỡng ép sàm sỡ họ ngay giữa chốn đông , gây nên cảnh tượng hỗn loạn. Chưởng quầy thấy tình hình mất kiểm soát, đành đ.á.n.h ngất nàng . Khách khứa hoảng sợ báo quan, sự việc vỡ lở.

Hắn cho giải tán những liên quan, chỉ giữ nhân chứng và nhân viên quán .

Thấy sắp xếp đấy, hành sự quyết đoán, Mộc Vãn Tình hài lòng gật đầu: "Làm lắm. Lấy cái áo choàng che cho cô ."

cũng là con gái, để hớ hênh thế .

Lục phó đoạn sự mừng thầm trong bụng: "Huyện chủ nhân từ." Hắn vơ lấy cái áo choàng ném lên Triệu cô nương, che kín mít.

Mộc Vãn Tình lúc mới sang mấy gã đàn ông . Bị nàng chằm chằm, họ nín thở, mặt đỏ bừng vì hổ, chỉ hận cái lỗ nẻ nào để chui xuống.

"Đã tách thẩm vấn ?"

"Thời gian gấp gáp, mới thẩm một phần." Lục phó đoạn sự dâng biên bản thẩm vấn lên.

Chưởng quầy giữ bên cạnh bỗng vùng vẫy lao tới, quan sai chặn , tức sợ:

"Huyện chủ, tiểu nhân oan uổng! Quán mở mười mấy năm nay ăn đàng hoàng, bao giờ chuyện hạ lưu như bỏ t.h.u.ố.c khách hàng!"

Quán tuy ở vị trí hẻo lánh nhưng nhờ phục vụ nên đông khách quen. Danh tiếng là quan trọng nhất.

Mộc Vãn Tình nhíu mày: "Tiếp tục thẩm vấn , đặc biệt là đám tiểu nhị."

Xảy chuyện ngay trong quán mà bảo liên quan gì thì ai tin?

Chưởng quầy ngẩn , sắc mặt trắng bệch.

Đại phu chạy tới, bắt mạch cho Triệu cô nương xong liền kết luận: Trúng t.h.u.ố.c k·ích d·ục cực mạnh.

Mộc Vãn Tình im lặng. Cô ả tàn nhẫn thật, tàn nhẫn với khác đành, tàn nhẫn với chính mới đáng sợ.

"Giải t.h.u.ố.c cho cô , xử lý v·ết t·hương luôn."

"Vâng." Đại phu dám hỏi nhiều, cho uống t.h.u.ố.c giải, châm cứu sơ qua kê đơn thuốc.

Lục phó đoạn sự dẫn đại phu phòng bao kiểm tra hiện trường. Cuối cùng xác định rượu trong bình vấn đề.

Vậy rượu ? Chưởng quầy kêu oan, rượu là của quán nhưng t.h.u.ố.c thì .

"Tìm thấy !" Quan sai reo lên, tìm thấy một gói giấy vo tròn trong góc phòng. Ngửi mùi thì đích thị là giấy gói t.h.u.ố.c k·ích d·ục.

Mọi ánh mắt đổ dồn về phía Triệu cô nương. Trừ nàng thì còn ai đây nữa? tự bỏ t.h.u.ố.c để gì? Điên ?

"Đánh thức cô dậy."

Mộc Vãn Tình lệnh, một gáo nước lạnh dội thẳng mặt Triệu cô nương.

Nàng mơ màng mở mắt, thấy khuôn mặt xinh của Mộc Vãn Tình ngay mắt. Tưởng đang mơ, nhắm mắt mở ... Sao vẫn còn ở đây?

Mộc Vãn Tình gì, chỉ lặng lẽ , tạo áp lực tâm lý cực lớn cho Triệu cô nương.

Đầu óc còn mụ mị, kịp suy nghĩ, nàng bật dậy, nước mắt tuôn rơi lã chã, diễn vai yếu đuối đáng thương: "T.ử Ngang ca ca, ? Ta sợ lắm, mau cứu với."

Chiếc áo choàng trôi tuột xuống, để lộ thể bán khỏa mà nàng hề . Ngũ quan hồi phục, phản ứng chậm chạp, nhưng bản năng vẫn khiến nàng bám riết lấy Mộc nhị thiếu. Nàng ép Mộc gia chịu trách nhiệm.

Đám đàn ông dám nhiều, vội mặt . "T.ử Ngang ca ca"? Mộc T.ử Ngang? Mẹ kiếp, họ hình như bí mật động trời nào đó, liệu diệt khẩu đây?

Mộc Vãn Tình nhếch môi : "Áo rơi kìa."

Triệu cô nương ngẩn , xuống , hét lên thất thanh: "A a a! Mộc Vãn Tình, ngươi ? Sao ngươi ác độc như ?"

Mọi cạn lời. Con điên bệnh nặng ? Thanh Bình Huyện chủ gì nó ?

"Ta là nữ, hứng thú với nữ nhân." Mộc Vãn Tình cố ý chọc tức, "Chẳng lẽ ngươi sở thích kỳ quái nào đó? Chậc chậc, thật đấy."

Triệu cô nương quấn chặt áo choàng, ký ức hỗn loạn ùa về khiến nàng sụp đổ. Nàng ... sàm sỡ mấy gã đàn ông lạ mặt? Xong , thanh danh nát bét .

Tại như ? Rõ ràng sắp đặt đấy, sai sót?

Không, nàng cam tâm! Tại chỉ nàng chịu khổ? Mộc nhị thiếu đừng hòng thoát tội! Mộc gia cho nàng một câu trả lời thỏa đáng.

Nàng trừng mắt Mộc Vãn Tình đầy oán độc: "Là ngươi thiết kế hãm hại ! Là ngươi bỏ t.h.u.ố.c ! Chỉ vì Mộc nhị thiếu để ý, cưới ..."

Nàng đổ hết tội lên đầu Mộc Vãn Tình, biến thành đóa sen trắng vô tội hãm hại.

"Câm miệng!"

Một tiếng quát phẫn nộ vang lên. Mộc T.ử Ngang từ bên ngoài bước , mặt hầm hầm. "Ta cứ tưởng cô là cô gái , nhưng giờ thể thừa nhận lầm . Cha cô đều là phường gian dâm, bản cô thì sàm sỡ đàn ông..."

Mẹ kiếp, đời kẻ trơ trẽn đến thế? Dù tức giận nhưng vẫn giữ chút khẩu đức, mắng c.h.ử.i quá nặng lời.

"Thượng bất chính hạ tắc loạn ( đắn thì kẻ tất loạn)."

Nói thì , nhưng em gái thì xong . Hắn ngu thì chịu, nhưng em gái gì?

Mặt Triệu cô nương đỏ bừng, vì tức hổ. "Không , thật sự ! T.ử Ngang ca ca, oan! Ta thật lòng yêu , ở bên ..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-261.html.]

Nàng hạ thấp nhất thể, thâm tình chân thành, dùng tình cảm lay động .

Mộc T.ử Ngang tỉnh ngộ. Hắn thích Triệu cô nương, mà là cái vỏ bọc nàng dựng lên.

"Yêu? Cô xứng nhắc đến chữ đó."

Mộc Vãn Tình thầm thở phào. Đầu óc ông cũng đến nỗi hỏng hẳn.

"Triệu cô nương, việc cô xuất hiện ở đây vô tội . Hết đến khác vi phạm lệnh cấm của , tự ý bỏ trốn. Mỗi đều chịu trách nhiệm cho hành vi của . Người , giải nàng đoàn tụ với cha nàng , cùng đào mỏ khổ sai."

Lúc Triệu cô nương mới thực sự sợ hãi. Một câu của Mộc Vãn Tình thể định đoạt phận của nàng . Trước đây nàng ảo tưởng thể dùng Mộc nhị thiếu để khống chế Mộc Vãn Tình, thật quá tự lượng sức .

Nàng c.ắ.n môi bật máu: "Không! T.ử Ngang ca ca! Nể tình xưa nghĩa cũ cứu với! Sau sẽ lời , trâu ngựa hầu hạ !"

Mộc T.ử Ngang là cơ hội sống duy nhất của nàng .

Mộc T.ử Ngang giờ chỉ còn sự phẫn nộ và khinh bỉ: "Ta với cô tình nghĩa gì? Tình nghĩa lừa gạt ? Hay tình nghĩa hạ thuốc?"

Triệu cô nương mắt đỏ hoe như chịu oan ức tày trời: "Mộc T.ử Ngang, thà tin ngoài chứ chịu tin ? Ta yêu như , tất cả những gì đều là vì mà!"

Khóe miệng giật giật. Không tin em gái ruột thịt, tin ngoài mới là đúng logic ?

Mộc T.ử Ngang giận tím mặt: "Cô là cái thá gì mà dám so sánh với ?"

"Còn nữa, tất cả những gì cô đều là vì bản cô! Vì gả hào môn, vì quyền thế, vì vinh hoa phú quý mà từ thủ đoạn!"

Nàng đối với nửa điểm chân tình, chỉ lợi dụng. Nàng dùng bàn đạp để bước Mộc gia, mượn danh Mộc gia tác oai tác quái.

"Không ! Chàng hiểu lầm ! Ta..." Triệu cô nương ai oán, "Ta chỉ trở thành như Thanh Bình Huyện chủ thôi mà."

Mộc Vãn Tình buồn nôn: "Cảm ơn cô nhé, xin kiếu."

"Ngươi từng việc ngươi cũng . Ta chỉ hỏi một câu: Lấy sự tự tin hoang đường đó? Là nhờ cái thói õng ẹo giả tạo? Là nhờ thủ đoạn hạ d.ư.ợ.c bỉ ổi? Hay là nhờ cái danh con gái phạm quan?"

Giọng nàng bình thản nhưng từng câu từng chữ sắc như dao, cứa lòng tự trọng của đối phương.

Triệu cô nương thẹn quá hóa giận: "Ngươi cũng từng là con gái phạm quan, ai hơn ai chứ?"

Mộc T.ử Ngang cuối cùng cũng hiểu "học theo Mộc Vãn Tình" là ý gì: "Muội một gánh vác cả gia tộc thoát tội, dựa tài năng phong Huyện chủ, dựa thực lực giành sự kính trọng của . Mỗi bước đều là tự lực cánh sinh."

"Còn cô thì ? Muốn dựa đàn ông để một bước lên trời. Cô nên soi gương xem là cái loại hàng gì !"

Fan xe thành anti thì lực sát thương cực lớn.

"Còn dám so bì với ? Xứng ?"

Lòng Triệu cô nương lạnh toát. Mộc T.ử Ngang hết tình cảm với nàng .

Nàng oán độc chằm chằm . Tên đàn ông c·hết tiệt, ngoan ngoãn để nàng lợi dụng? Tại bỏ chạy? Nếu chạy thì nàng thành công .

"Ngươi mở miệng là ' ', còn tưởng là tình..."

"Ưm..." Miệng nàng bịt chặt.

Mộc Vãn Tình phất tay, Triệu cô nương lôi xềnh xệch.

Thư Sách

Mấy gã đàn ông run lẩy bẩy: "Huyện chủ, chúng gì cả."

"Tại đang yên đang lành nghĩ đến việc tìm nhị ca ?"

Một gã nhanh nhảu khai: "Là tiểu nhị lỡ miệng Mộc nhị thiếu đang ở đây, bọn quen kết giao thôi, ác ý gì."

Nói trắng bám lấy sang bắt quàng họ.

Mộc T.ử Ngang ngạc nhiên: "Tiểu nhị nào?"

chỉ tay một tên tiểu nhị đang run như cầy sấy: "Là ."

Mọi ánh mắt đổ dồn về phía . Tên tiểu nhị chân mềm nhũn quỳ sụp xuống.

Mộc Vãn Tình lạnh lùng: "Lôi xuống đ.á.n.h 30 gậy, đ.á.n.h đến khi nào khai thì thôi."

"Đừng đánh! khai! khai ngay! Là Triệu cô nương cho 2 lượng bạc, bảo nhắc đến tên Mộc nhị thiếu mặt khách."

Hắn chỉ tham tiền chứ đồng bọn!

Mưu kế chẳng cao minh gì, nhưng độ vô sỉ thì thượng thừa. Nếu Triệu cô nương thành công, vì danh tiếng, Mộc gia sẽ ngậm bồ hòn ngọt mà chấp nhận cuộc hôn nhân .

Sự việc bại lộ, cả nhà Triệu gia tống đào mỏ khổ sai, sống c·hết .

Mộc T.ử Ngang cú sốc rút bài học xương máu, tỉnh ngộ . Hắn trở nên trầm hơn nhiều, như trưởng thành chỉ một đêm.

Vợ chồng Mộc nhị gia thấy lạ, hỏi , bèn hỏi Mộc Vãn Tình. Mộc Vãn Tình mở to đôi mắt vô tội, giả ngây giả ngô, hỏi gì cũng lắc đầu , khiến cha tức . Con cái lớn , khó quản thật.

Một ngày nọ, thuộc hạ bẩm báo: "Huyện chủ, mấy thương nhân Hồ ( Hồ) gặp ngài, là từng gặp ở thành Cam Châu năm ngoái."

Mộc Vãn Tình nhướng mày: "Cho họ ."

Lúc nàng vẫn , đám thương nhân Hồ sẽ mang đến cho nàng một bất ngờ lớn đến nhường nào.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...