Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 283: Thân phận thật của A Cổ Đạt Mộc

Cập nhật lúc: 2025-12-01 03:41:40
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nam Viện Đại Vương.” Mộc Vãn Tình trực tiếp vạch trần phận đối phương. “Ngài mai danh ẩn tích, trộn trong đám thị vệ là ý đồ gì?”

Cả hiện trường chìm im lặng, dám tin về phía A Cổ Đạt Mộc.

Nam Viện Đại Vương của Tây Vu? Đó là nhân vật vị thế như Nhiếp Chính Vương, một vạn , quyền khuynh thiên hạ. Có vẫn bán tín bán nghi, thật giả đây?

Hồ Đồ vội vàng lên tiếng phủ nhận: “Không , ngài nghĩ sai ...”

Mộc Vãn Tình bình tĩnh A Cổ Đạt Mộc, khóe miệng khẽ nhếch: “Nam Viện Đại Vương, chẳng lẽ ngài là kẻ nhát gan, rụt đầu rụt đuôi ?”

Ánh mắt A Cổ Đạt Mộc dần trở nên lạnh lùng, khí chất đổi hẳn, từ một kẻ tầm thường vô vị bỗng trở nên uy nghiêm bức . Hắn như biến thành một khác, toát lên khí thế của kẻ bề : “Làm ngươi ?”

Trời ơi, thừa nhận !

Một nhân vật tầm cỡ như cải trang đến đây, mấy ngày qua hề lộ chút sơ hở nào, lừa tất cả . Vấn đề là, mưu cầu điều gì?

Mộc Vãn Tình thản nhiên đáp: “Đoán thôi.”

“Xin hãy rõ.” Nam Viện Đại Vương hiện nguyên hình, lập tức trở nên kiêu ngạo tự phụ. Nếu tận mắt chứng kiến, cũng tin nhân vật mấu chốt khiến t.h.ả.m bại là cô gái trẻ linh lợi mắt .

Mộc Vãn Tình nhướng mày: “Lần đầu tiên thấy ngài, ngài thường.”

Tim Nam Viện Đại Vương thắt : “Làm ?”

“Hồ Đồ việc đều sắc mặt ngài.” Mộc Vãn Tình là cực kỳ nhạy bén, ngay từ ngày đầu tiên nàng phát hiện điểm bất thường.

Mặt Hồ Đồ tái mét, nước mắt, liều mạng lắc đầu với Nam Viện Đại Vương. Nam Viện Đại Vương lạnh lùng liếc một cái. Đồ phế vật, còn lanh lợi bằng một tiểu cô nương.

Thư Sách

Mộc Vãn Tình tự tin phân tích: “Theo , Hồ Đồ là địa vị cao quyền trọng ở nước các . Người thể khiến cúi đầu lệnh, cũng chỉ đếm đầu ngón tay.”

“Ta cố ý tra cứu tư liệu liên quan. Tiểu Hoàng đế nước các tuổi còn nhỏ, Thái hậu và hai vị Đại vương cùng nhiếp chính. Bắc Viện Đại Vương năm nay 52 tuổi, chỉ còn một đáp án: Nam Viện Đại Vương.”

“Trùng hợp , Nam Viện Đại Vương lúc đang dưỡng thương ở điền trang.”

“Cho nên, dưỡng thương là giả, lẻn nước là thật. Chiêu 'ám độ trần thương' chơi cũng khá đấy, nhưng đừng diễn trò nữa nhé.”

Nam Viện Đại Vương từng nghĩ một nữ t.ử thông tuệ đến mức . Ông trời quá ưu ái Đại Tề, ban cho họ những tướng quân thiện chiến, còn ban cho nhân tài trị quốc như nàng.

“Không hổ là kỳ nữ thể một tay vực dậy cả gia tộc, lấy phận nữ nhi mà lên ghế quan lớn tam phẩm. Bội phục, bội phục.”

Hắn thật sự cam tâm! Dốc lực cả nước phát động chiến tranh, cuối cùng t.h.ả.m bại. Điều chấp nhận ? Hắn rốt cuộc thua ở .

Mộc Vãn Tình vẫn giữ vẻ ung dung bình tĩnh: “Không dám nhận. Nam Viện Đại Vương đến thì ở đây luôn .”

Nam Viện Đại Vương mỉm , nụ đầy vẻ ngạo mạn. Với phận tôn quý của , ai dám vô lễ?

“Ở rể ? Ta cũng lắm, nhưng phận cho phép. Nếu Thanh Bình Huyện chủ chê, hãy cùng về Đại Vu, sẽ giải tán hết thê , đời chỉ nàng.”

Mấy ngày qua chứng kiến năng lực của Mộc Vãn Tình. Nàng sống đất của Đỗ gia mà như cá gặp nước, thu phục lòng dân, điểm thần kỳ. Thần kỳ hơn là nàng sống cả Lương Thành. Lương Thành vì nàng mà hưng thịnh.

Một tài ba thể mang sự hưng thịnh cho cả vùng đất, cầu còn . Đối với đàn ông dã tâm bừng bừng như , thê chỉ là vật trang trí, chỉ lợi ích thực tế mới đả động . Nếu nàng chịu phục vụ cho , cho nàng danh phận Nhiếp Chính Vương phi thì .

Các quan viên Đại Tề kinh hãi, nhao nhao nhảy mắng:

“Nằm mơ ! Thanh Bình Huyện chủ nhà để mắt đến lão già như ngươi!”

Người đàn ông mới tuổi tam tuần: ...

“Thanh Bình Huyện chủ của chúng sẽ gả sang nước khác , dẹp cái ý định đó !” Đùa , năng lực của Thanh Bình Huyện chủ ai cũng thấy rõ, nhân tài như tuyệt đối thể để lọt ngoài.

“Giải tán thê ? Ngươi rốt cuộc bao nhiêu phụ nữ? Những phụ nữ vô tội đó sai điều gì? Đây là tạo nghiệp đấy!”

Các quan viên ngày thường bất đồng ý kiến, lưng Mộc Vãn Tình " chó", nay bỗng nhiên đồng lòng đến lạ.

“Đại Tề chúng thiếu gì nam nhi , ngươi đừng hòng mơ tưởng.”

“Thanh Bình Huyện chủ, ngài đừng mắc lừa . Mấy lão già là giỏi lừa gạt tiểu cô nương nhất đấy.”

Mọi lặng lẽ liếc vị quan câu đó. Hình như ông quên mất cũng là một "lão già". Đả thương địch một ngàn, tự tổn hại tám trăm, thế ?

Mộc Vãn Tình vốn là khát vọng và dã tâm, nàng quan tâm khác dã tâm , nhưng tuyệt đối sẽ chọn một bạn đời đặt lợi ích lên hết. Quyền thế dù mê , nhưng thể tự giành lấy, tại dựa đàn ông?

“Nam Viện Đại Vương phận tôn quý, nếu ngài đường đường chính chính đến Đại Tề, chúng đương nhiên sẽ tiếp đón như thượng khách. ngài mai danh ẩn tích ở Tây Lương dò la tình báo, bày mưu g.i.ế.c phóng hỏa, còn liên thủ với Tấn Vương phủ bắt cóc Đỗ phu nhân, coi Tây Lương và Đỗ gia quân gì. Tây Lương chúng tự nhiên đáp lễ thật chu đáo .”

Lời dứt, cả trường biến sắc.

Cái gì? Liên thủ với Tấn Vương phủ?

“Bắt lấy!” Mộc Vãn Tình lệnh một tiếng, đội nương t.ử quân lập tức chĩa v·ũ kh·í Nam Viện Đại Vương.

Đồng t.ử Nam Viện Đại Vương co rút , thể tin Mộc Vãn Tình phận mà vẫn dám như .

Hồ Đồ và đồng bọn vội vàng che chắn cho Nam Viện Đại Vương: “Làm càn! Thanh Bình Huyện chủ, ngài to gan thật đấy! Ngài mạo phạm điều đại kỵ trong thiên hạ, công khai xé bỏ hiệp định ngừng chiến, khơi chiến tranh ?”

Nếu Nam Viện Đại Vương gặp chuyện ở Đại Tề, bọn họ cũng xong đời.

Mộc Vãn Tình chậm rãi phe phẩy chiếc quạt: “Ta chỉ đáp lễ thôi mà, hà tất căng thẳng thế? Có vay trả, đúng ?”

Nếu cứ thế để Nam Viện Đại Vương xong chuyện rời , thể diện của Tây Lương ở ? Thể diện của Đỗ gia quân ở ? Và thể diện của nàng ở ?

Hồ Đồ gấp đến đỏ mắt: “Thanh Bình Huyện chúa, nếu Nam Viện Đại Vương của chúng mệnh hệ gì, Đại Vu tuyệt đối sẽ để yên. Đến lúc đó, hậu quả ngài gánh vác nổi ?”

Người khác tuyệt đối dám tùy tiện gây khó dễ, nhưng Mộc Vãn Tình thì khác. Nàng tùy hứng bá đạo, luôn nguyên tắc hành xử của riêng .

Những khác nhao nhao khuyên giải: “Thanh Bình Huyện chủ, đừng bậy, chuyện gì từ từ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-283-than-phan-that-cua-a-co-dat-moc.html.]

, đừng vì chút chuyện nhỏ...” Người câu là sứ giả Tây Vu. Trong mắt đám quyền quý , c.h.ế.t vài là cái gì.

Mộc Vãn Tình bật ngay: “Chuyện nhỏ? Mười mấy mạng là chuyện nhỏ? Bắt cóc Đỗ phu nhân là chuyện nhỏ? Mấy cái tát giáng mặt coi là chuyện nhỏ? Tôn nghiêm của Đại Tề chúng chà đạp chân là chuyện nhỏ? Đây là sự khiêu khích trắng trợn!”

Những c.h.ế.t là dân Đại Tề, Đỗ phu nhân cũng là Đại Tề. Ở Tây Lương gây sóng gió mà rút lui ? Coi nàng là kẻ ăn chay ? Hay coi Tây Lương là cái hậu hoa viên của bọn chúng, đến thì đến thì ?

Sắc mặt Nam Viện Đại Vương âm trầm đáng sợ: “Thanh Bình Huyện chủ, cơm thể ăn bậy nhưng lời thể bừa. Không bằng chứng mà chỉ trích , chụp cho bao nhiêu cái mũ như , thể nghi ngờ ngươi đang mượn cớ gây chuyện, thực chất là chiến tranh kết thúc.”

Hắn đầy ẩn ý: “Rốt cuộc, ngươi phất lên là nhờ chiến tranh mà.”

Nếu nàng chống đỡ hậu phương, trận chiến họ thua.

Câu chọc đúng tổ ong vò vẽ. Mộc Vãn Tình lạnh. Được lắm, dám ám chỉ nàng là kẻ trục lợi chiến tranh ? Không xé xác ngươi thì thua.

“Ngày mười chín tháng , ngươi Thúy Vân Sơn du ngoạn, dạo quanh khu vực Thúy Vân Am. Ba ngày nơi đó xảy hỏa hoạn, thương vong vô .”

“Ngày hai mươi tháng , ngươi đạp thanh ở dốc Mười Dặm, thủ lĩnh bọn bắt cóc đến gặp ngươi ở đó.”

Mặt Nam Viện Đại Vương xanh mét: “Ngươi bậy!”

Mẹ kiếp, đúng là hai nơi đó, nhưng là để khảo sát địa hình Tây Lương. lời thể ?

Mộc Vãn Tình lấy một xấp giấy, giơ lên cao: “Đây là lời khai của bọn bắt cóc. Trên đó rành mạch, ngươi sớm cấu kết với Tấn Vương phủ. Cuộc chiến chính là do ba bên các ngươi hùn hạp để chia chác lãnh thổ Đại Tề. Đáng tiếc, các ngươi quá yếu, ba đ.á.n.h một mà vẫn thắng nổi chúng . Mất mặt quá!”

“Ngươi cam tâm kế hoạch thất bại nên lẻn Tây Lương, vốn định ám sát cha con Đỗ soái và . tìm mãi cơ hội nên đành bắt cóc Đỗ phu nhân con tin. Tiếc là các ngươi vẫn quá yếu, chỉ cái mã ngoài, vô dụng (ngân dạng sáp thương đầu - đầu giáo bằng sáp bạc, dùng ).”

Này , chuyện thì cứ chuyện, chêm thêm mấy lời bình luận cay độc gì? "Vô dụng", "chỉ cái mã ngoài" là từ ngữ mà nàng nên dùng ?

Nam Viện Đại Vương tức điên . Hắn ẩn danh đến đây, thể tự vạch áo cho xem lưng mà gặp gỡ tay trong? Đây rõ ràng là... bịa đặt! Là Tấn Vương phủ ám sát, . Hắn chỉ "thêm dầu lửa" chút thôi mà.

“Muốn gán tội cho khác thì sợ gì lý do.”

Mộc Vãn Tình hừ lạnh, như vô tội lắm .

“Đừng giả vờ thanh cao vô tội nữa. Ngươi đường đường là một Đại Vương, ẩn danh lẻn Đại Tề chẳng lẽ chỉ để dạo phố, ăn vặt? Ngươi hỏi những ở đây xem, ai tin?”

Các quan viên Đại Tề lắc đầu quầy quậy: “Ta tin, chắc chắn âm mưu.”

Quan viên Bắc Sở cũng tin: “Nhiếp Chính Vương mạo hiểm lớn như lẻn nước khác, chắc chắn mưu đồ lớn. Các cẩn thận đấy.”

Đám đồng minh "nhựa" sớm trở mặt khi thua trận. Không bạn bè vĩnh viễn, chỉ lợi ích vĩnh viễn.

“Nghe thấy ? Tiếng lòng của đấy.” Mộc Vãn Tình ha hả. “Nam Viện Đại Vương, ngươi cũng cần sợ hãi. Ta g.i.ế.c ngươi, cũng sẽ hại ngươi, chỉ bắt ngươi trả một cái giá tương xứng thôi.”

Nàng lấy một chiếc bàn tính bằng vàng, ngón tay gảy tanh tách:

“Vụ cháy Thúy Vân Am, mười lăm c.h.ế.t, phòng ốc cháy rụi vô . Mỗi bồi thường 10 vạn, tiền nhà cửa tính tròn 100 vạn.”

“Xuất động Đỗ gia quân vây bắt, tiền bồi dưỡng vất vả cho em là 100 vạn.”

“Đỗ phu nhân chấn thương sọ não, hiện vẫn đang chạy chữa t.h.u.ố.c thang. Thái y thể cả đời khỏi, bồi thường 500 vạn.”

“Ta nội gián chỉ điểm, tinh thần hoảng loạn, bồi thường thiệt hại tinh thần 100 vạn, phí an ủi 100 vạn.”

Nàng liệt kê một tràng, sang hỏi Lễ Bộ thị lang: “Tổng cộng bao nhiêu?”

Lễ Bộ thị lang mặt đờ đẫn: “1050 vạn lượng.”

Trong lòng ông dậy sóng. Hóa còn thể tống tiền kiểu , học ! Không hổ, tâm địa đen tối, mặt dày mày dạn, tiếp thu!

Mộc Vãn Tình đàn ông đang trợn mắt há hốc mồm: “Nam Viện Đại Vương, trả tiền .”

Tiền bạc là chuyện nhỏ, quan trọng nhất là nàng răn đe tất cả . Dám gây chuyện địa bàn của nàng, bất kể phận là gì, đều trả cái giá t.h.ả.m khốc, khắc cốt ghi tâm, cả đời quên. Lần kẻ nào dám bén mảng tới thì hãy liệu hồn mà cân nhắc hậu quả .

Sắc mặt Nam Viện Đại Vương lúc xanh lúc trắng. Sao phụ nữ vô sỉ đến thế? “Ngươi đây là cướp tiền! Ngươi mới là thổ phỉ, cường đạo, tống tiền!”

Hắn tức đến lạc cả giọng, thể giữ bình tĩnh nổi.

“Khi nào tiền đến tay thì khi đó thả Nam Viện Đại Vương. Ta giữ lời, cần mạng của .” Mộc Vãn Tình sang sứ đoàn Tây Vu, hì hì: “Tiện thể về nhắn với đối thủ của rằng: thừa nước đục thả câu, nhân lúc gặp nạn mà lấy mạng .”

Ừm, nàng g.i.ế.c, để đối thủ của tay. Nàng vẫn là tiểu tiên nữ trong sạch thanh cao nha.

Mọi : Thật là chó!

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...