Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 285: Huyện Án Đầu và nghi án gian lận thi cử
Cập nhật lúc: 2025-12-01 04:17:38
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giữa đám đông đang ngẩng đầu tìm tên , bỗng nhiên một giọng đầy kinh hỉ vang lên: “T.ử Thành ca! Huynh đỗ Huyện Án Đầu ! Huynh là Tú tài !”
Vượt qua kỳ thi Huyện (Huyện thí) thì gọi là Đồng sinh, tiếp theo còn qua kỳ thi Phủ và thi Viện, đỗ mới gọi là Tú tài. đỗ đầu kỳ thi Huyện, tức Huyện Án Đầu, đặc quyền công nhận thẳng là Tú tài. Đây chính là bước đầu tiên con đường khoa cử.
Tim Mộc T.ử Thành như lỡ một nhịp, vội ngẩng đầu lên vị trí cao nhất bảng vàng. Quả nhiên, ba chữ to “Mộc T.ử Thành” đập mắt. Niềm vui sướng ập đến bất ngờ khiến kìm mà ngây ngô.
Tốt quá ! Hắn phụ sự kỳ vọng của gia đình, những ngày đêm dùi mài kinh sử cuối cùng cũng uổng phí.
Mọi xung quanh liền ném về phía những ánh mắt ngưỡng mộ. Không ít chen tới bắt chuyện quen, nịnh nọt khen ngợi hết lời.
Đối mặt với những lời tâng bốc , Mộc T.ử Thành hề tự mãn, tâm thái vô cùng trầm . Hắn mới chỉ qua kỳ thi Huyện, đề thi cũng quá khó. Dù thi Phủ, thi Viện nhưng phía vẫn còn thi Hương, thi Hội, thi Đình đang chờ đợi.
Kể cả thuận buồm xuôi gió vượt qua tất cả, vận may nghịch thiên mà đỗ Trạng Nguyên, thì chức quan cũng chỉ là Tòng lục phẩm. Trong khi đó, ở nhà là quan lớn tam phẩm, cách hề nhỏ chút nào. Có "hòn ngọc quý" như ở ngay mắt, dám kiêu ngạo?
Hơn nữa, tự thiên tài thần đồng gì, chỉ là một chút tư chất, nhờ chăm chỉ và danh sư chỉ dạy mới ngày hôm nay. Văn phong ở vùng Tây Lương vốn thịnh, nên mới nổi bật lên, chứ mấy năm nay cả vùng ai đỗ đạt Tiến sĩ thực thụ cả. So với sĩ t.ử vùng Giang Nam Kinh thành, chẳng ưu thế gì, chỉ thể lấy cần cù bù thông minh.
Tại phủ Huyện chủ, vợ chồng Mộc Nhị gia đang nóng lòng như kiến bò chảo nóng. Quá trình chờ đợi dài đằng đẵng khiến ai nấy đều sốt ruột. Kỷ Trừng ngẩn ngơ, ngón tay vô thức vò vạt áo, lộ rõ vẻ căng thẳng.
Bỗng nhiên, gia nhân chạy như bay báo tin: “Chúc mừng lão gia, phu nhân! Đại thiếu gia đỗ ! Là Huyện Án Đầu!”
Cả nhà vỡ òa trong vui sướng. Mộc Nhị gia mặt mày rạng rỡ, hào phóng : “Tốt! Mau thưởng cho báo tin, thưởng thật hậu hĩnh ! Tất cả gia nhân trong phủ thưởng thêm một tháng tiền tiêu vặt!”
Kỷ Trừng bật dậy: “Cha , con nhầm chứ?”
Mộc Nhị phu nhân tít mắt: “Không nhầm, nhầm ! Ta mà, ba đứa con nhà đều là rồng phượng giữa loài . Tình nhi ưu tú như thì trai ruột thịt của nó cũng kém cạnh .”
Không khí trong phủ vui như hội, tộc nhân họ Mộc cũng lục tục kéo đến chúc mừng.
Mộc Vãn Tình tin vui từ . Ngoài Mộc T.ử Thành, chín con cháu khác trong tộc thi cũng đều tên bảng vàng, ai trượt. Sự thật chứng minh, Phương gia chủ - phụ trách ôn thi - quả là tài thực học, thành tích dạy dỗ vô cùng ấn tượng.
Các quan viên đến chúc mừng, ai cũng hẹn mà cùng ngỏ ý xin một suất học tại thư viện Mộc thị cho con em .
Chất lượng giáo d.ụ.c tại thư viện Mộc thị dạng , thậm chí còn nhỉnh hơn cả trường Huyện học và Phủ học.
Từ khi nắm quyền, Mộc Vãn Tình chi ngân sách tu sửa trường lớp, mời nhân tài từ Kinh thành về dạy. nền tảng giáo d.ụ.c ở Tây Lương quá yếu, học sinh mất gốc nhiều, thể ngày một ngày hai mà đổi , dạy từ đầu. Vì thế, ít nhất 4-5 năm nữa mới thấy kết quả.
Trong khi đó, thư viện Mộc thị cha con Phương gia chủ tọa trấn. Phương gia chủ từng đỗ Bảng Nhãn, Phương đại thiếu cũng là Tiến sĩ nhị giáp. Họ dồn hết tâm huyết việc dạy dỗ, cộng thêm chế độ thi cử khắc nghiệt kiểu "ma quỷ" mà Mộc Vãn Tình áp dụng, áp lực cao, học sinh tiến bộ nhanh.
Tan , Mộc Vãn Tình về nhà ngay mà ghé qua thư viện. Gia đình họ Phương sống tại khu ký túc xá của thư viện, nàng thẳng tới đó.
Phương gia chủ tâm trạng cực , mặt mày hớn hở: “Chúc mừng Huyện chủ cầu ước thấy, con cháu trong tộc đều thành tài. Ngài yên tâm, T.ử Thành là hạt giống . Ta cố tình giữ một năm, cho thi năm ngoái là để học chắc hơn, một thi là đỗ ngay.”
“Với học lực của T.ử Thành, nếu gì sai sót thì đỗ Tiến sĩ là trong tầm tay, nhưng lọt Tam giáp (Trạng nguyên, Bảng nhãn, Thám hoa) thì e là khó.”
Ông sống ở thư viện thoải mái, cơm áo lo, học trò kính trọng nên ngày càng phát tướng. Thư viện Mộc thị do một tay Mộc Vãn Tình gầy dựng, tốn bao tâm huyết, giờ là lúc hái quả ngọt.
Học sinh khi học xong kiến thức cơ bản sẽ định hướng theo sở thích và sở trường. Ai thi khoa cử thì tập trung dùi mài Tứ thư Ngũ kinh, thi phú sách luận. Ai thương nhân, quản lý nghiên cứu viên thì sắp xếp chương trình học tương ứng. Mục tiêu là ai nấy đều trở thành ích cho xã hội.
“Chỉ cần đến thi Đình là thành công , thứ hạng quan trọng.” Mộc Vãn Tình đưa một hộp gấm . “Mấy năm nay ngài vất vả , đây là chút quà mọn, ngài xem thích ?”
“Ngài khách sáo quá...” Phương gia chủ tin rằng nàng sẽ bạc đãi , công ắt thưởng, tội tất phạt. khi thấy thứ bên trong hộp, ông sững sờ.
Thấy cha thần sắc khác thường, mấy con lo lắng hỏi: “Phụ , ?”
Phương gia chủ rưng rưng nước mắt, cúi gập vái chào thật sâu, môi run run: “Xin nhận của một lạy.”
Mộc Vãn Tình đỡ hờ ông dậy: “Đây là thứ ngài xứng đáng nhận. Ngài tận tâm tận lực bồi dưỡng nhân tài cho , trả tự do cho cả nhà ngài, cần gì cảm ơn.”
Phương đại thiếu phản ứng nhanh nhất: “Huyện chủ, ngài giúp chúng thoát tội ?” Chuyện khó hơn lên trời.
Cả nhà họ Phương đồng loạt về phía Mộc Vãn Tình, vẻ mặt căng thẳng bất an.
Mộc Vãn Tình khẽ gật đầu, hướng về phía Kinh thành chắp tay: “Hoàng thượng thánh minh, đặc xá tội danh cho các . Kể từ hôm nay, các còn là tội phạm lưu đày nữa. Muốn trở về Kinh thành lúc nào cũng .”
Người nhà họ Phương vỡ òa trong sung sướng, mừng đến phát . Cuối cùng họ cũng trở lương dân. Đây là điều mà cả gia đình hằng mơ ước, mà Mộc Vãn Tình giải quyết nhẹ tựa lông hồng.
Mộc Nam Nam bên cạnh c.ắ.n môi, chần chừ hồi lâu mới dám hỏi: “Vãn Tình , còn...”
Nàng thành với Phương Tam thiếu gia. Tính tình nàng nhu mì, vợ chồng hòa thuận, cha chồng yêu quý, cuộc sống hạnh phúc.
Mộc Vãn Tình liếc qua là hiểu ngay tâm tư của nàng: “Tỷ cũng là nhà họ Phương, trong diện đặc xá. Con cái sinh đều thể tham gia khoa cử.”
Tảng đá trong lòng Mộc Nam Nam gỡ bỏ, hốc mắt đỏ hoe, nước mắt tuôn rơi: “Cảm ơn, thật sự cảm ơn . Đại ân đại đức của cả đời bao giờ quên.”
Nàng Mộc Vãn Tình che chở nhiều, ngay cả mối lương duyên cũng là nhờ Mộc Vãn Tình mà . Được nhà chồng yêu thương, phu quân săn sóc, cuộc sống hôm nay đều là phúc phần nhờ Mộc Vãn Tình mang .
“Sống cho nhé.” Mộc Vãn Tình ấn tượng về Mộc Nam Nam. Dù lấy chồng nhưng nàng vẫn bỏ bê công việc, vẫn quan tâm đến con cháu nhà đẻ, nhưng chừng mực, xử sự thỏa đáng, khiến cả hai bên nội ngoại đều khen ngợi. Đó cũng là một loại bản lĩnh.
Đợi Mộc Vãn Tình khỏi, Phương Tam thiếu hí hửng hỏi: “Phụ , bao giờ chúng về Kinh thành?”
“Về cái gì mà về?” Phương gia chủ trừng mắt. “Không về! Thanh Bình Huyện chủ ở thì ở đó, quyết theo ngài .”
Nhân vật như Mộc Vãn Tình chắc chắn sẽ lưu danh sử sách, bám chặt lấy đùi ngài chẳng hơn ?
Cả nhà họ Phương . Tuy gốc Kinh thành nhưng từ đời Phương gia chủ định cư ở đó, con cái đều sinh và lớn lên tại Kinh thành.
“Vậy cha phục chức ?”
Phương gia chủ im lặng. Phục chức chuyện đơn giản một câu là xong? Quan hệ, nhân mạch của Phương gia ở Kinh thành đều đứt đoạn, quan trường khó như lên trời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-285-huyen-an-dau-va-nghi-an-gian-lan-thi-cu.html.]
“Thế cục hiện giờ rõ ràng. Ta định đợi Mộc đại thiếu lên Kinh thành ứng thi thì cùng về xem , lúc đó tính tiếp.”
Mọi ngẫm cũng thấy đúng. Triều đình phong ba bão táp, loạn lạc khắp nơi, bên ngoài an . Chi bằng cứ ở Tây Lương cho yên .
Phương đại thiếu tuy luyến tiếc hào quang quá khứ, nhưng những ngày tháng bình yên hiện tại cũng vô cùng trân quý.
“Vậy chúng mua một căn nhà ạ. Bọn trẻ lớn dần , cần phòng riêng.”
Ký túc xá thư viện tuy nhưng vẫn hạn chế, thoải mái bằng nhà riêng.
Phương gia chủ tính toán tài sản. Cả nhà mấy đều lương, cộng thêm phúc lợi và tiền thưởng cuối năm, tiền tích cóp cũng đủ mua một căn nhà khang trang. “Được, nhờ nhà họ Mộc để ý giúp một chút.”
Ông đặc biệt nhắc nhở: “ , đừng để lộ chuyện đặc xá ngoài, tránh cho những tộc nhân khác nảy sinh lòng ghen tị mà chuyện quá khích.”
Chỉ chi của ông đặc xá, các tộc nhân khác thì may mắn như .
Mọi rùng , đồng thanh đáp: “Vâng ạ.”
Phương gia chủ quá hiểu phận tội phạm lưu đày khổ sở thế nào. Nếu nhờ Mộc Vãn Tình tay cứu giúp, họ sống nổi đến giờ .
“Cuộc sống chúng khá lên thì giúp đỡ những tộc nhân phẩm hạnh , coi như tích đức. Còn những kẻ phẩm hạnh gì thì mặc kệ.”
“Vâng.”
Mộc Vãn Tình về đến nhà, thấy cả gia đình đều hân hoan vui vẻ, nàng tủm tỉm trêu chọc đại ca vài câu khiến Mộc T.ử Thành đỏ mặt tía tai, nhưng ánh mắt vẫn sáng rực niềm vui.
Mộc Nhị phu nhân mở tiệc ăn mừng linh đình nhưng Mộc Vãn Tình ngăn . Nàng bảo đợi qua kỳ thi Hương hãy tính. Hiện giờ nàng là cây to đón gió, bao nhiêu cặp mắt đang dòm ngó. Mộc T.ử Thành cũng đồng ý, cử động của Mộc gia đều chú ý, phô trương quá . Đỗ Tú tài thôi mà, là gì cả.
“Muội , thấy nên tiếp tục tham gia thi Phủ, thi Viện ?”
Hắn mâu thuẫn. Đi thi thì bỏ bê công việc, mà thì tích lũy kinh nghiệm trường thi.
“Muốn thi thì cứ thi, công việc của giao cho nhị ca, cứ yên tâm ôn luyện.” Mộc Vãn Tình sang Mộc T.ử Ngẩng. “Nhị ca, tài thì gánh vác nhiều việc nhé.”
Mặt Mộc T.ử Ngẩng tái mét. Hắn là võ quan, ngoài việc luyện tập hàng ngày còn chạy đôn chạy đáo lo việc công, thi thoảng phụ giúp chuyện ăn của gia đình.
“Ta mệt lắm đấy.”
Mộc Vãn Tình tủm tỉm dụ dỗ: “Muội tặng một cái kính viễn vọng.”
Kính thủy tinh thì kính viễn vọng gì khó? Nàng chế tạo thành công kính viễn vọng, nhưng chỉ cung cấp cho tướng lĩnh cao cấp trong quân đội, là vật tư quân dụng kiểm soát nghiêm ngặt.
Mộc T.ử Ngẩng thèm từ lâu, lập tức như tiêm m.á.u gà: “Ta mệt! Ta còn thể thêm 500 năm nữa!”
Mọi : “...”
lúc , một thị vệ vội vã chạy bẩm báo: “Huyện chủ, một nhóm học sinh đang loạn cửa trường thi.”
Mộc Vãn Tình nhíu mày: “Làm loạn chuyện gì?” Mới thi xong bao lâu mà nháo lên ?
Thị vệ vẻ mặt khó xử, ngập ngừng : “Bọn họ trường thi gian lận, công bằng...”
Lời thốt , cả nhà kinh hãi. Gian lận thi cử xưa nay là trọng tội c.h.é.m đầu, nào cũng gây gió tanh mưa máu, liên lụy vô . Vấn đề là Mộc T.ử Thành tham gia kỳ thi , cũng sẽ cuốn vòng xoáy, lo cho .
Trong đầu Mộc Vãn Tình lướt qua vô suy đoán: “Bọn họ còn gì nữa?”
Thị vệ cẩn thận liếc nàng: “Họ ám chỉ tiết lộ đề thi , cho nên... của gia tộc nào đó mới đỗ hết.”
Lời bóng gió nhưng mũi dùi chĩa thẳng Mộc Vãn Tình và gia tộc họ Mộc.
Thư Sách
Mộc T.ử Thành tức đến trắng bệch mặt: “Hoang đường! Nực ! Ta đường đường chính chính dựa thực lực của mà thi đỗ!”
Mộc Nhị gia phẫn nộ: “Lũ thật vô lương tâm! Chúng nhận bao ân huệ của Tình nhi, mà lấy oán báo ân.”
Mộc Nhị phu nhân cũng tức giận kém: “Tình nhi nay công tư phân minh, chúng dám ngậm m.á.u phun , bôi nhọ danh dự của con bé như ?”
Kỷ Trừng cảm thấy ớn lạnh trong lòng, nắm tay Mộc Vãn Tình an ủi: “Muội đừng buồn, cây ngay sợ c.h.ế.t , thanh giả tự thanh, bá tánh đều là quan mà.”
“Ta buồn vì một lũ hồ đồ gì? Hơn nữa, nén bạc, ai cũng yêu thích ?” Mộc Vãn Tình thản nhiên . Con đường phát triển kinh tế, tạo phúc cho dân của nàng tuy lòng dân nhưng cũng đắc tội ít kẻ. Các nhóm lợi ích cũ hận nàng thấu xương. Sự trỗi dậy của gia tộc họ Mộc chắn đường bao nhiêu . Quan viên Tây Lương ngoài miệng , nhưng trong lòng chắc phục, nhất là những kẻ cổ hủ cảm thấy việc trướng một phụ nữ là mất mặt.
Ánh mắt nàng trở nên lạnh lẽo: “Đi điều tra xem, kẻ nào cầm đầu? Kẻ nào tổ chức vụ ?”