Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 293: Chia tay Tây Lương và bố cục cho tương lai
Cập nhật lúc: 2025-12-02 07:23:13
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộc Vãn Tình quá quen với quy trình tiếp chỉ, nàng dẫn đầu quỳ xuống. Nội thị bắt đầu tuyên thánh chỉ, nội dung khiến ai nấy đều chấn động: Gì cơ? Điều về kinh thành? Bổ nhiệm chức Hộ Bộ Tả Thị lang? Không nhầm đấy chứ?
Mộc Vãn Tình sớm tin nên vô cùng bình tĩnh tạ ơn tiếp chỉ, đó chu đáo sắp xếp tiệc chiêu đãi đoàn từ kinh thành đến. Trong mắt , phong thái "vinh nhục kinh" đúng là của một bậc đại tướng.
Khách khứa như ong vỡ tổ, xôn xao chúc mừng: "Chúc mừng Huyện chủ! Chúc mừng Huyện chúa!"
Mộc Vãn Tình những gương mặt với đủ loại biểu cảm khác , chắp tay đáp lễ: "Đa tạ."
Tâm trạng các quan viên Tây Lương lúc vô cùng phức tạp. Họ quen việc trướng Mộc Vãn Tình, quen theo sự sắp xếp của nàng. Tuy ngày nào cũng bận tối mắt tối mũi, nhưng thành trì đổi từng ngày, trong lòng họ tràn đầy cảm giác thành tựu.
Nàng là tầm xa trông rộng, năng lực trác tuyệt. Không chỉ vực dậy kinh tế Tây Lương, nàng còn xây dựng chuỗi ngành nghề bông vải, cải thiện đáng kể đời sống dân sinh, giúp bá tánh dần cuộc sống ấm no. Nàng xử sự công bằng, hào phóng, xây dựng một hệ thống chế độ đãi ngộ để dưỡng liêm, thưởng phạt phân minh. Cống hiến của nàng cho Tây Lương là điều ai cũng thấy rõ và đáng tôn trọng.
Tôn Đồng tri đỏ hoe mắt: "Huyện chủ, Tây Lương thể thiếu ngài , ngài đừng !"
"Huyện chủ, xin ngài hãy ở !"
Nàng trở thành linh hồn của Tây Lương, nghĩ đến việc nàng sắp rời , đều hoang mang lo sợ. thánh chỉ ban, ván đóng thuyền, còn đường lui nữa.
Mộc Vãn Tình khẽ : "Mọi việc ở Tây Lương đều guồng, sẽ ngày càng lên thôi." Chỉ cần kế nhiệm bậy, cứ theo khuôn khổ nàng định mà thì sẽ xảy vấn đề gì lớn.
Đỗ đại tiểu thư cũng bất ngờ: "Vãn Tình , thật nỡ để ."
Mộc Vãn Tình vỗ vỗ tay nàng, tươi như hoa: " Tỷ thể đến kinh thành thăm mà."
Thế giống ? Đỗ đại tiểu thư thôi, trong lòng ngổn ngang trăm mối. Nàng còn lo lắng cho hôn sự của . Mộc Vãn Tình về kinh thành , hai cách xa vạn dặm, liệu còn cơ hội nào ?
Phản ứng lớn nhất thuộc về nhà họ Mộc: "Tộc trưởng, ngài thật sự về kinh thành ?" Cảm giác cứ như đang mơ .
" ."
Mọi , nửa mừng nửa lo. Mừng là vì với tư cách Tộc trưởng, Mộc Vãn Tình quan càng to thì gia tộc càng nhờ. Họ mong nàng thăng quan tiến chức từng bước một. Lo là vì họ chuẩn tâm lý cắm rễ an cư lạc nghiệp ở biên quan Lương Thành, nay bỗng cơ hội về kinh, trong lòng rạo rực. Kinh thành là cố hương mà họ hằng mong nhớ, điều kiện mặt cũng hơn Tây Lương nhiều. bảo họ từ bỏ tất cả những gì gầy dựng ở Lương Thành thì họ nỡ.
"Nếu ngài , cơ ngơi ở Tây Lương ? Chúng nên về ?"
Mộc Vãn Tình hiểu tâm trạng của họ: "Nền móng Tây Lương vững, khung sườn dựng xong. Chỉ cần nghiêm túc thực hiện theo kế hoạch mười năm của , Tây Lương sẽ phát triển rực rỡ. Ta sẽ chọn một kế nhiệm thể kế thừa tư tưởng cai trị của . Phố ăn vặt Mộc thị sẽ ảnh hưởng. Mọi ở theo về kinh đều ."
Các tộc nhân đấu tranh nội tâm dữ dội. Nói thật lòng, họ ở Tây Lương nhà cửa hàng, sống yên sung túc, thứ đều . tất cả những điều đó là nhờ Mộc Vãn Tình che chở. Nếu đổi cầm quyền, một đời vua một đời thần, lâu ngày liệu tránh khỏi ảnh hưởng ?
Mộc Vãn Tình để họ tự quyết định: "Lần về kinh sẽ đối mặt với vô đả kích cả công khai lẫn ngầm. Nếu về thì hãy đợi một chút, chờ thế cục định hãy tính. Mọi cứ về suy nghĩ kỹ , cần vội, còn nhiều thời gian mà."
Nàng tạm thời trấn an tộc nhân, để họ về bàn bạc .
Đợi khách khứa về hết, cả nhà đóng cửa , Mộc Nhị gia mới nôn nóng hỏi: "Tình nhi, con ?"
Mộc Vãn Tình nhà đang căng thẳng, đáp: "Đỗ Thiếu Huyên nhắc qua trong thư, nhưng khi thánh chỉ chính thức thì chuyện gì cũng thể xảy . Con vì sợ lo lo mất, mất ngủ."
Mộc Nhị gia hiểu ý con gái, nhưng giờ ông bắt đầu lo lắng : "Hoàng thượng rốt cuộc đang toan tính điều gì?"
Mộc Vãn Tình mím môi: "Trước mắt thời cuộc rối ren, Hoàng thượng đang cần một am hiểu kinh tế để phụ trách việc tái thiết. Vì thiên hạ thương sinh, con thể từ chối."
Đối với nàng, Tây Lương là sân khấu đầu tiên để nàng thể hiện tài năng và tích lũy kinh nghiệm ban đầu. đây chỉ là khởi điểm, đích đến. Chí hướng của nàng ở triều đình, ở vị trí cao hơn nữa.
Nhìn con gái tỏa sáng lấp lánh, trong lòng Mộc Nhị gia tràn đầy tự hào. Có con gái như thế , còn cầu gì hơn?
Mộc Nhị phu nhân thể bình tĩnh: " đám quan đó dung con . Trước lợi ích, chúng dám bất cứ chuyện gì. Tình nhi, là con từ chối ?"
Mộc Nhị gia trừng mắt với vợ: "Đừng bậy! Bà con gái kháng chỉ ?"
Mộc Vãn Tình khoác tay , dịu dàng : "Họ mùng một, con hôm rằm, sợ cái gì? Hơn nữa Hoàng thượng sẽ bảo vệ con. Đến lúc đó con sẽ xin Hoàng thượng phái vài cao thủ tuyệt đỉnh bảo vệ con trong bóng tối."
Lời vẫn Mộc Nhị phu nhân yên tâm: "Mẹ vẫn lo lắm. Tình nhi, con còn trẻ, tiếp xúc nhiều với mặt tối của lòng . Những kẻ từ thủ đoạn đáng sợ lắm. Hay là dâng sớ từ chức Hộ Bộ Tả Thị lang , ở Tây Lương sống yên . Mẹ tin với công lao đây của con, Hoàng thượng sẽ trách tội ."
" con ." Mộc Vãn Tình che giấu dã tâm của . "Sống một đời , con oanh oanh liệt liệt nên sự nghiệp lớn. Không cầu lưu danh sử sách, chỉ cầu để dấu ấn của riêng trong thời đại . Đã từng sống, từng phấn đấu, từng rực rỡ."
Người nhà họ Mộc ngẩn ngơ nàng. Không ngờ nàng chí hướng lớn lao như .
"Huynh ủng hộ !"
"Ta cũng ủng hộ ! Sống một đời cam chịu tầm thường, hối hận với lựa chọn của chính ."
Mộc Nhị phu nhân thở dài bất lực, bà chẳng bao giờ thắng nổi con gái. "Vậy chúng chuyển hết sản nghiệp trong tay ?" Bà đau lòng hít hà. Phố ăn vặt là con gà đẻ trứng vàng, nông trang Thủy Mộc là cỗ máy in tiền đấy.
Mộc Vãn Tình lắc đầu: "Con tính thế : Cha cứ ở Tây Lương giữ gìn gia nghiệp, đây cũng là đường lui của con. Lỡ như trụ ở kinh thành, con còn chỗ để về." Thực , nàng đưa cha chốn kinh thành đầy biến động, quá an .
Vợ chồng Mộc Nhị gia , thấy lý. Tây Lương là địa bàn của họ, về lúc nào chẳng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-293-chia-tay-tay-luong-va-bo-cuc-cho-tuong-lai.html.]
"Vậy con đưa đại ca và Nhị ca cùng, mang cả những học sinh ưu tú của thư viện và Thanh Bình quân theo nữa." Thanh Bình quân là tên Mộc Vãn Tình đặt cho đội quân nương t.ử của , cho dễ nhớ.
Mộc Vãn Tình tính toán kỹ: "Đại ca cần thi cử, tiện thể cùng luôn. Con để Nhị ca ở liên lạc, việc gì thì Nhị ca chịu khó chạy chạy ."
"Được, quyết định ."
Việc nhà thu xếp thỏa, việc công mới là vấn đề nan giải. Mộc Vãn Tình đặc biệt đến thăm Đỗ Soái để bàn về danh sách kế nhiệm. Nàng quyền đề cử, Đỗ Soái cũng một phiếu. Nếu hai thống nhất ý kiến thì cùng dâng sớ đề cử, triều đình thường sẽ phê chuẩn.
Mộc Vãn Tình vốn là hành động, là : "Đỗ Soái, ngài ứng cử viên nào ?"
Đỗ Soái thiếu nữ khí chất lạc mặt, tâm trạng phức tạp. Sóng xô sóng , sóng c.h.ế.t bờ cát.
"Tôn Đồng tri đây phụ trách việc thành vụ, khi thuộc hạ của cô cũng gây chuyện gì, cần cù chăm chỉ hỗ trợ, phẩm hạnh tồi. Tuy năng lực kém xa cô, nhưng so bó đũa chọn cột cờ thì ai hơn ."
Trước khi Mộc Vãn Tình tiếp quản, Tôn Đồng tri khá mảng trị an, giữ cho Tây Lương định, cũng đáng khen ngợi. Chỉ điều dân sinh điêu tàn, thương nghiệp đình trệ.
"Một ông gánh nổi khối lượng công việc đồ sộ như hiện nay, lo xuể . Hơn nữa, phong cách việc của ông thiên về trung dung, giữ gìn cái cũ thì , nhưng gặp chuyện lớn thiếu quyết đoán."
Ưu khuyết điểm của Tôn Đồng tri đều rõ ràng. Ông là cựu thần, tham gia công tác xây dựng, là thực thi . Mộc Vãn Tình dựng sẵn khung sườn, cần một ôn hòa để thực hiện, Tôn Đồng tri thực phù hợp. Nếu bằng một kẻ dã tâm bừng bừng, sẽ lật đổ hết những gì tiền nhiệm . để cầm lái, tâm trí và thủ đoạn của ông vẫn còn thiếu chút lửa, đủ sát phạt quyết đoán.
Đỗ Soái nhíu mày: "Cô kiến nghị gì ?"
Mộc Vãn Tình hy vọng tâm huyết của uổng phí hơn ai hết, mong Tây Lương phát triển vững vàng. "Thành lập Ban cố vấn . Số là ba hoặc năm. Ngày thường mỗi quản một mảng, gặp chuyện lớn thì cùng thảo luận, biểu quyết theo đa ." Ba ông thợ giày bằng một Gia Cát Lượng mà.
Đỗ Soái phản đối: "Được, năm , đông sức lớn. Danh sách cô định đoạt."
Mộc Vãn Tình gõ nhẹ mặt bàn, môi đỏ khẽ mở: "Tôn Đồng tri phụ trách tổng quát, Đỗ đại tiểu thư phụ trách thương nghiệp, Giang Đông Lai phụ trách nông nghiệp, Tiền Hữu Tài phụ trách công nghiệp..."
Đô Tư phủ vốn ba bộ phận: Kinh Lịch ty, Đoạn Sự ty, Tư Ngục ty, phụ trách công văn giấy tờ và hình ngục. Giờ thêm công nghiệp, thương nghiệp và ngành bông, khối lượng công việc tăng lên nhiều mà bộ máy mở rộng, nhân cơ hội mở rộng luôn.
Nàng chia công việc thành năm mảng lớn. Nàng cân nhắc mặt, giữ thể diện cho Tôn Đồng tri, kéo nhà Đỗ gia để tăng thêm tiếng cho nữ giới. Giang Đông Lai là quan viên do nàng đích đề bạt, am hiểu nông nghiệp, là thật thà. Tiền Hữu Tài hiện đang giúp nàng quản lý thành Phù Phong, thể triệu về phụ trách công nghiệp.
Đỗ Soái cân nhắc kỹ lưỡng, thấy khả thi: "Còn thiếu một ."
Tây Lương quan trọng nhất là bông vải, Mộc Vãn Tình đương nhiên giao cho tin cậy.
"Ta sẽ dâng sớ xin thành lập Ty Bông Vải ở các nơi. Ty Bông Vải Tây Lương sẽ do Mộc T.ử Thành phụ trách."
Đỗ Soái: "..."
"Đại ca cô cô sắp xếp cho rõ ràng thế ?" Mộc T.ử Thành còn thi đỗ mà nàng quy hoạch xong cuộc đời cho .
Mộc Vãn Tình cử hiền bất tị (tiến cử tài tránh ): "Huynh nắm rõ mảng bông vải như lòng bàn tay, mấy năm nay cũng rèn luyện đủ , để thử xem."
Ngành bông do một tay nàng gây dựng, chỉ tin tưởng nàng, Mộc T.ử Thành đại diện cho nàng cũng hợp lý. Hơn nữa, tính chất đặc thù của nông trang Thủy Mộc khiến ngoài khó mà xen , thể bỏ qua nhà họ Mộc. Mộc T.ử Thành chỉ cần nắm chắc mảng bông vải thì Mộc gia ở Tây Lương vẫn ở thế bất bại, sản nghiệp cũng ai dòm ngó cướp đoạt.
Đỗ Soái nàng thật sâu: "Cô đang chơi một ván cờ lớn đấy. Những nước cờ tinh diệu tuyệt luân, cô tỉ mỉ bố cục ngay từ đầu ."
Nếu ông đoán lầm, từ khi xây dựng nông trang Thủy Mộc, nàng bắt đầu bố cục, từng bước một thận trọng. Việc sắp xếp cho Mộc T.ử Thành thi khoa cử nhập quan là bước mấu chốt nhất, coi như là cánh tay nối dài của Mộc Vãn Tình. Mấy năm nay nàng xoay nhà như chong chóng, điên cuồng thúc ép họ, ném họ các vị trí để rèn luyện, chính là vì ngày hôm nay.
Mộc Vãn Tình phủ nhận: "Ta bao giờ đặt hy vọng khác." Chỉ dựa chính mới đáng tin cậy nhất. Gia tộc họ Mộc hưng thịnh phát đạt thì thể chỉ dựa nỗ lực của một nàng.
Đỗ Soái trầm ngâm. Tâm cơ như khiến sợ hãi. May mà phẩm hạnh của nàng vấn đề gì. Ông già , chơi tâm kế đám trẻ .
"Cô sợ Mộc T.ử Thành thi trượt ? Kinh thành giống Tây Lương, nhân tài đông đúc, chắc thi họ. Hơn nữa, khoa cử chỉ cần thiên thời địa lợi nhân hòa mà còn cần chút may mắn nữa." Những thần đồng thi khoa cử cũng lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, thi cả đời đỗ.
Mộc Vãn Tình tủm tỉm xua tay: "Không , còn mấy phương án dự phòng nữa mà." Con cháu Mộc gia kinh thi cử chỉ Mộc T.ử Thành. Ai ở ngoài sáng, ai trong tối, lúc đó điều chỉnh là xong.
Đỗ Soái: "..."
Mộc Vãn Tình bỗng nhiên gian xảo ghé sát : "Đỗ Soái, nhờ ngài giúp một việc, chỉ ngài mới giúp thôi."
Đỗ Soái: "..." Cứ cảm thấy nàng chẳng định chuyện gì . Có thể từ chối ?
Thư Sách