Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 302: Móc sạch túi triều thần và tiểu mê đệ Hoàng gia
Cập nhật lúc: 2025-12-02 08:03:02
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi ngơ ngác, . Mua mua đây? Đồ thì thật đấy, nhưng...
Hoàng thượng bỗng lên tiếng: “Loại đồng hồ đặc biệt tiện lợi, thích hợp mang theo khi xa dùng ở nhà.”
Đích Hoàng đế quảng cáo thì khác còn ? Đương nhiên là ủng hộ .
Thủ phụ là đầu tiên hưởng ứng, mua một chiếc đồng hồ để bàn nhỏ giá năm vạn lượng và một chiếc đồng hồ quả quýt giá một vạn lượng.
Ở đây là quan to chức lớn, trong nhà thiếu tiền, thấy thế cũng thi mua theo.
Phải công nhận rằng công nghệ chế tác đồng hồ quá . Vỏ ngoài bằng pha lê điêu khắc lập thể, mặt đồng hồ tinh xảo đến từng chi tiết, vàng kim và vàng hồng kết hợp với ngọc bích tạo nên vẻ cổ điển quý phái, vô cùng mê hoặc.
Đồng hồ quả quýt mang theo bên tiện lợi tạo cảm giác sang trọng, đẳng cấp. Cầm tay là thấy ngay phong thái của giới thượng lưu quý tộc. Cảm giác oai thật sự quá tuyệt.
Cộng thêm kỹ năng chào mời điêu luyện và thái độ phục vụ nhiệt tình của nhân viên, thi thoảng Mộc Vãn Tình chêm vài câu khích lệ, chẳng ai thể thoát khỏi sự cám dỗ của món hàng xa xỉ bậc nhất . Người khác , cũng , ai mà chẳng giữ thể diện, đúng ?
Cả phòng đồng hồ rực rỡ sắc màu trong nháy mắt quét sạch sành sanh, khiến nhân viên sướng rơn. Cửa hàng trưởng mặt mày hớn hở: “Khởi đầu thuận lợi quá! Mau bổ sung hàng hóa!”
Đợi các triều thần tiêu pha xong xuôi, Mộc Vãn Tình quyết định chuyển địa điểm: “Hoàng thượng, chúng sang gian bên cạnh xem thử nhé.”
“Đi thôi.”
Mộc Vãn Tình hiệu cho Cửa hàng trưởng, liếc đám công t.ử quyền quý đang canh bên ngoài. Đây là những con dê béo mập, cứ "thịt" thoải mái, đừng khách sáo.
Cửa hàng trưởng hiểu ý gật đầu. Đợi đợt khách VIP cao cấp rời , sẽ mở cửa đón đám "quan nhị đại", "quyền nhị đại" (con ông cháu cha) .
Sau đợt mua sắm , tin tức lan truyền ngoài, chẳng mấy chốc mà đám phú thương và thế gia đại tộc sẽ lũ lượt kéo đến.
Các triều thần vây quanh Hoàng thượng bước Phức Hương Các. Vừa qua cửa, một mùi hương thanh nhã ùa mũi, mang cảm giác dễ chịu khó tả.
Trên những chiếc kệ pha lê lung linh là la liệt những chai lọ đủ kiểu dáng, thiết kế tinh xảo, sang trọng.
“Đây là gì ?” Hoàng thượng tò mò.
Mộc Vãn Tình tươi giới thiệu: “Là nước hoa ạ, hơn hương lộ gấp trăm . Phải chưng cất từ hàng trăm cân hoa tươi, kết hợp với các loại hương liệu quý hiếm mới một lọ nhỏ thế , vô cùng tôn quý. Thái hậu thích lắm đấy ạ.”
Thái hậu ư? Các triều thần . Nàng theo con đường tiếp cận tầng lớp thượng lưu ?
Thủ phụ nàng thật sâu. Ngày thường nàng can dự chính sự, chỉ an phận xem sổ sách ở chỗ , ai ngờ âm thầm chuyện lớn thế . Vừa tay là quân bài chủ lực, thành quả kinh diễm tột cùng.
Không ba cửa hàng tên Nội Vụ Phủ là thành viên hoàng thất?
Nước hoa hàng mẫu dùng thử bày sẵn. Mộc Vãn Tình cầm một lọ xịt vài cái, mùi hương gỗ tùng thanh khiết thoang thoảng nơi chóp mũi , thơm quá!
“Ta thích mùi , lấy một lọ.” Đỗ Thiếu Huyên mở hàng đầu tiên, để phối hợp, là thích thật.
Thời buổi hương liệu cực đắt, tại ư? Các quan quý tộc thích xông hương, đến cũng thơm phức để phân biệt với đám dân đen. Đỗ Thiếu Huyên thói quen đó, nhưng thỉnh thoảng dùng nước hoa xông quần áo cũng là ý .
Vừa chi cả chục vạn lượng tiếc tay, giờ lọ nước hoa hơn ngàn lượng, các triều thần bỗng thấy rẻ bèo. Còn gì nữa? Mua thôi!
Những mua từng lọ, mà mua cả tá một lúc.
Nhân viên bận rộn phục vụ khách quý, Mộc Vãn Tình tủm tỉm một góc xem kịch vui, quên lấy kẹo sữa trong đút cho Đại hoàng tử.
Đại hoàng t.ử từng thấy cảnh tượng bao giờ, mắt tròn mắt dẹt tò mò. Không hiểu thì hỏi, phụ hoàng dạy thế, bé cũng y như thế.
“Thanh Bình tỷ tỷ, nước hoa là tỷ ?” Đồng hồ là do nàng , cái .
Mộc Vãn Tình đặt ngón trỏ lên môi hiệu im lặng, nháy mắt tinh nghịch.
Đại hoàng t.ử ngậm kẹo sữa tít mắt. Phụ hoàng bảo quan sát Thanh Bình Huyện chủ xem nàng gì khác biệt với . Giờ , Thanh Bình tỷ tỷ cực kỳ giỏi giang, bao nhiêu thứ kỳ lạ, bán nhiều nhiều tiền.
Thật lợi hại! Thủ phụ cũng lợi hại, nhưng túi tiền của ông cũng Thanh Bình tỷ tỷ móc rỗng kìa.
Đợi mua sắm hòm hòm, Mộc Vãn Tình .
“Đây là mỹ phẩm dưỡng da, loại cho nam và nữ riêng biệt, giúp điều hòa da dẻ, da trắng mịn...”
Lời dứt, Thừa Ân công đang bực bội trong lòng cắt ngang: “Đại nam nhân chúng cần mấy thứ đàn bà ẻo lả . Chỉ phụ nữ các mới so đo từng tí về dung nhan.”
Ông mở miệng ngậm miệng là "phụ nữ nọ", cứ như do phụ nữ sinh . Mộc Vãn Tình khó chịu.
“Lễ Ký, Quan Nghĩa câu: Khởi đầu của lễ nghĩa ở dung mạo đoan trang, sắc mặt hài hòa, lời thuận tình. Bắt đầu từ y phục mũ mão mà thực hành lễ nghĩa. Lễ nghi bắt đầu từ việc chỉnh tề dung mạo và trang phục.”
Kinh văn nàng thuộc làu làu, chứng tỏ cũng dùi mài kinh sử ít.
Nàng chốt : “Từ đó thể thấy tầm quan trọng của dung nhan đối với con . Luộm thuộm, hôi hám chỉ là tôn trọng khác, mà còn thể hiện sự thiếu tu dưỡng của bản .”
Nàng dứt lời, bồi thêm một câu: “À đúng , Thừa Ân công, ngài hiểu mấy lời đấy?”
Cú đ.ấ.m trực diện khiến Thừa Ân công đỏ mặt tía tai. Nha đầu c.h.ế.t tiệt, miệng lưỡi sắc bén kinh .
Ông tức đến nên lời. Mộc Vãn Tình khoa trương kêu lên: “Không hiểu á? Trời ơi, thôi bỏ , đàn gảy tai trâu.”
Tĩnh Viễn Hầu, bạn của Thừa Ân công, nhíu mày: “Thanh Bình Huyện chủ, ngươi chỉ là quan tam phẩm, Thừa Ân công là cha ruột Hoàng hậu nương nương. Ngươi phạm thượng như thế, quá mức ngông cuồng . Ai cho ngươi tự tin đó?”
Họ đều là huân quý, trong nhà tước vị, thế lực triều đình thể xem thường, thường kết bè kết phái. Trước đây con vợ lẽ của Thừa Ân công cưới Mộc Vãn Tình Hoàng thượng phạt nặng, chuyện cả triều đều . Phủ Thừa Ân công dám oán Hoàng thượng nên ghi hận lên đầu Mộc Vãn Tình, thường xuyên ngáng chân nàng.
Thư Sách
Mộc Vãn Tình quả hồng mềm, nàng đều ghi sổ cả đấy.
Nàng nhướng mày, giọng điệu nhẹ tênh: “Các cần gì chỉ cây dâu mắng cây hòe? Chi bằng cứ quang minh chính đại chỉ thẳng mặt Hoàng thượng mà mắng . Ta các ngứa mắt Hoàng thượng lâu , đừng nhè quả hồng mềm mà bóp nữa.”
“Haizz, ? Hoặc là nhịn, hoặc là cút.”
Các quan viên: ...Vẫn là cái miệng phun nọc độc .
Mặt Tĩnh Viễn Hầu tái mét, tức sợ: “Ngươi bậy! Ta ! Hoàng thượng, ngài đừng tin ả !”
Mộc Vãn Tình bày vẻ mặt " gì nhưng hiểu hết, đều hiểu", khiến hai tức điên, chỉ tay mặt nàng gào thét.
Mộc Vãn Tình như thấy, sang Hoàng thượng: “Hoàng thượng, mua cho Thái hậu và các phi tần mỗi một bộ ? Hậu cung xinh thì ngài cũng mát mắt. Hơn nữa, phụ nữ mà, bớt chút thời gian cung đấu để chăm sóc sắc , ngài cùng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-302-moc-sach-tui-trieu-than-va-tieu-me-de-hoang-gia.html.]
Mọi đám huân quý đang nổi điên, sang Thanh Bình Huyện chủ đang nhiệt tình chào hàng, khỏi giật khóe miệng. Dù thừa nhận nhưng , đẳng cấp khác biệt.
Trong mắt Hoàng thượng hiện lên ý : “Mua! Mua hết!” Kiếm đống tiền đều quốc khố, tội gì .
Mộc Vãn Tình tít mắt tâng bốc: “Quan tâm chăm sóc và vợ mới là đàn ông . Không hổ là Hoàng thượng kính yêu của chúng thần, chuyện lớn chuyện nhỏ đều gương sáng.”
“Các vị đại thần, các vị đàn ông ? Vậy thì mua ! Còn kẻ xa tội ác tày trời thì cứ lờ lời .”
Triều thần: ...Nếu hỏi đời ai "chó" nhất? Mộc Vãn Tình nhận hai thì ai dám nhận một.
Họ nhận là kẻ , nhưng cũng Mộc Vãn Tình dắt mũi.
Lại Bộ Hữu Thị lang lén cấp một cái lên tiếng: “Ta cảm thấy thê trong nhà sẽ thích mấy thứ .”
Mộc Vãn Tình gật đầu lia lịa, đầy ẩn ý: “Ừ ừ, hiểu .”
Nụ kỳ quái của nàng khiến Lại Bộ Hữu Thị lang chột : “Ngươi hiểu cái gì?”
“Nói thật lòng, đời phụ nữ nào yêu cái .” Mộc Vãn Tình nghiêm trang hươu vượn. “ nếu Trần đại nhân , chúng thông cảm cho ngài , đừng vạch trần sự thật là ngài bề ngoài hào nhoáng nhưng bên trong rỗng tuếch, thu đủ chi nữa.”
Nàng với vẻ đầy chính nghĩa: “Chúng tình đồng nghiệp.”
Trước những ánh mắt dị nghị của , Trần đại nhân chỉ bóp c.h.ế.t nàng. Lời ý nàng hết, châm chọc khác xong còn giả , nàng thể trơ trẽn đến thế chứ?
Trước mặt Hoàng thượng, mặt đồng liêu, thể nhận thua ? Tuyệt đối ! Nếu còn mặt mũi nào mà ai?
“Đồ kệ lấy hết!”
Mộc Vãn Tình vẻ mặt nghi ngờ: “Trần đại nhân, đừng sĩ diện hão huyền (đánh sưng mặt giả mập). Ngài chắc chắn là đủ tiền đấy?”
Thế thì thánh cũng nhịn ! Trần đại nhân m.á.u dồn lên não, tức điên : “Gói hết cho ngay! Ta cho về nhà lấy bạc!” Không tiền thì vay!
Mộc Vãn Tình vẫn yên tâm, bằng ánh mắt đồng cảm thương hại: “Thôi , ngài thể đổi ý bất cứ lúc nào mà.”
Nàng câu thì thôi, , Trần đại nhân dù hối hận xanh ruột cũng c.ắ.n răng chịu đựng đến cùng.
Không chỉ Trần đại nhân hố, những mặt ở đây, ai thoát khỏi. Biết rõ là gài bẫy mà thể nhảy , thế mới cay. Lần đầu tiên họ nếm trải cảm giác kinh hoàng khi Mộc Vãn Tình chi phối việc tiêu tiền. Người phụ nữ thật đáng sợ.
Họ tiêu sạch từng đồng xu trong túi tại cửa hàng . Hết tiền? Không , cho mượn, lãi suất ba phần thôi nha.
Mọi vay, nhưng nàng luôn cách móc tiền từ túi họ , đường hoàng trở thành chủ nợ của họ! Chủ nợ đấy! Ai mà ngờ ?
Chiêu trò của nàng nhiều vô kể, hoa cả mắt, sơ sẩy một chút là lột sạch sành sanh.
Nhìn nghiến răng nghiến lợi vì xót của, Hoàng thượng nhịn : “Thanh Bình Huyện chủ, thu liễm chút , đừng đắc tội quá.”
Mộc Vãn Tình như lợn c.h.ế.t sợ nước sôi. Dù cả triều văn võ đều ghét nàng, tìm cách đuổi nàng , thì nàng lột sạch túi bọn họ cũng chẳng thấy áy náy chút nào.
“Không ạ. Thần thích nhất là bộ dạng khác hận thần đến ngứa răng mà vẫn ngoan ngoãn móc tiền . Đẹp mắt lắm ạ.”
“Thần còn là chủ nợ của họ nữa đấy. Ai dám mắng thần, thần cho đến tận cửa đòi nợ. Tin thần , so với khả năng kiếm tiền, các chiêu trò đòi nợ của thần còn phong phú và thú vị hơn nhiều. Ai thử ?”
Mọi : ...Không trêu ! Nàng cần mặt mũi, nhưng chúng thì cần!
Mộc Vãn Tình dắt tay Đại hoàng t.ử dậy: “Đi nào, chúng sang gian bên cạnh mua sắm tiếp.”
Các triều thần sắp phát điên . Tại vẫn chịu buông tha cho họ? Sắp tán gia bại sản đến nơi !
Một quan viên mặt mày trắng bệch, Mộc Vãn Tình hành hạ nữa: “Ta... mệt quá, nữa .” Túi rỗng tuếch, còn nợ Mộc Vãn Tình một ngàn lượng bạc đây .
Những khác nhao nhao hưởng ứng.
Mộc Vãn Tình bĩu môi: “Đại hoàng tử, tiếp theo là sân nhà của ngài đấy. Mấy nể mặt ngài . Ghi tên bọn họ sổ đen .”
Đại hoàng t.ử dùng đôi mắt đen láy chằm chằm các quan viên, vẻ mặt tủi cực độ.
Các quan viên quỳ xuống lạy lục luôn. Ai dám đắc tội với thừa kế ngai vàng tương lai chứ? “Ta mệt! Một chút cũng mệt! Ta nhất định , ai cũng đừng cản !”
Ban đầu tưởng Mộc Vãn Tình "treo đầu dê bán thịt chó", nhưng khi bước Thiên Trân Lâu mới vỡ lẽ.
Đây là cửa hàng đồ chơi!
Nhìn xem, lâu đài xếp hình bằng gỗ, búp bê Tây Dương xinh , sách tranh rực rỡ sắc màu, bảng vẽ tự xóa, xe ô tô gỗ chuyển động, chim gỗ, đất nặn, tàu thủy nhỏ, ngựa gỗ, còi...
Đây quả thực là thiên đường thiết kế riêng cho trẻ em. Mọi như mở một thế giới mới, mắt tròn mắt dẹt.
Đại hoàng t.ử chiếc xe lửa nhỏ chạy xình xịch đường ray mà mắt sáng rực, chạy tới xổm xuống ngắm nghía say sưa.
“Thanh Bình tỷ tỷ, cái là gì thế? Sao nó tự chạy vòng quanh ?”
Mộc Vãn Tình xuống bên cạnh bé, chống cằm : “Là xe lửa nhỏ. Nếu Đại hoàng t.ử hứng thú, đợi trường kỹ thuật khai giảng, ngài thể đến giảng.”
“Còn dạy cả cái nữa ạ?” Đại hoàng t.ử động lòng dữ dội. Sao Thanh Bình tỷ tỷ lợi hại thế? Cả triều văn võ bá quan đều bằng nàng.
Mộc Vãn Tình dễ dàng thu phục một fan hâm mộ nhí, mắt cong cong: “Ừ, đây chỉ là mấy trò vặt thôi, đều thể dạy cho ngài. Trên đời , chỉ khi bản đủ mạnh mẽ, đủ bản lĩnh mới thể tùy tâm sở dục, nghiền nát âm mưu quỷ kế, cần sắc mặt khác, chịu bất kỳ sự ấm ức nào.”
Đại hoàng t.ử hưng phấn đỏ bừng mặt: “Dạy ! Dạy ! Ta học! Thanh Bình tỷ tỷ, học sinh của tỷ!”
Đỗ Thiếu Huyên cô gái đang tỏa sáng rực rỡ, ưỡn n.g.ự.c tự hào. Đây là con gái thích, giỏi quá !
Mắt Hoàng thượng sáng rực: “Đại hoàng tử, con hãy theo Thanh Bình Huyện chủ học tập cho . Nàng là bản lĩnh lớn.”
“Vâng, phụ hoàng!” Trong lòng Đại hoàng tử, Mộc Vãn Tình thể bao nhiêu đồ chơi mới lạ chính là thiên tài trăm năm một.
Các quan viên xung quanh ánh mắt lập lòe, suy tính đủ điều.
Trong lòng họ đang tính toán, nhất định gửi con cháu nhà đến đó học. Không thi đậu thì cầu xin Hoàng thượng ban cho một suất ân ấm (suất ưu tiên cho con cháu quan ).
như thế thì con cháu nhà sẽ rơi tay Mộc Vãn Tình. Hay là... hòa hoãn quan hệ với nàng nhỉ?
Bị móc rỗng túi tiền mà còn lấy lòng , thật là một câu chuyện bi thương.