Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 307: Thăng chức Hộ Bộ Thượng thư

Cập nhật lúc: 2025-12-03 05:40:44
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triều đình như ong vỡ tổ, ồn ào náo loạn.

Thủ phụ lạnh lùng mắng: “Thanh Bình Huyện chủ, nhầm đấy chứ? Ngươi tự đề cử ? Ngươi vốn dĩ thăng vượt cấp, mới mấy tháng mà lộ rõ dã tâm bừng bừng thế ?”

Mộc Vãn Tình nhịn bật . Ông cứ như vô d.ụ.c vô cầu lắm .

“Nhìn ngài kìa, ở đây ai mà dã tâm bừng bừng? Ai kiến công lập nghiệp? Ai công thành danh toại? Ai lưu danh sử sách? Các ngài ngoài miệng cần nhưng thể thành thật đấy. Người thực sự vô d.ụ.c vô cầu thì chẳng ở triều đình .”

Mặt Thủ phụ đen sì, ngờ Mộc Vãn Tình chẳng nể nang gì . “Ngươi ăn kiểu gì thế?”

Mộc Vãn Tình trợn mắt: “Làm mà, thẳng thắn. Muốn cái gì thì cứ đường hoàng tranh thủ, giả vờ thanh cao gì cho mệt. Ta thật hiểu, thăng quan phát tài dám ?”

Nàng chuyện hiển nhiên như chân lý, cho ai phản bác. Mọi cạn lời.

Mộc Vãn Tình sang Hộ Bộ Hữu Thị lang sắc mặt khó coi, : “Kiều đại nhân, ngài cần thì xin nhận nhé.”

Hộ Bộ Hữu Thị lang tức bực, cảm thấy lừa một vố đau. Nàng tham vọng như mà giấu kỹ, xoay như chong chóng, tức c.h.ế.t . Hắn thề lấy vị trí , nhưng vẻ mặt lạnh nhạt của quân vương, thật sự dám lật lọng.

Tôn Thượng thư nhíu mày: “Tư lịch (thâm niên) của ngươi đủ...”

Ông thật sự chịu nổi cảnh một con nha đầu vắt mũi sạch cùng mâm với . Bọn họ phấn đấu cả đời mới leo lên vị trí cao, còn Mộc Vãn Tình chỉ mất ba năm ngắn ngủi chạm tới đỉnh. Điều khiến đám bô lão như họ nuốt trôi cục tức ?

Mộc Vãn Tình xua tay, ngắt lời: “Đối với thiên tài, quy tắc sinh là để phá vỡ. Năm mười bốn tuổi, cũng từng nghĩ ngày sẽ triều đình . Ta từng bước đến ngày hôm nay, dựa là thâm niên, mà là công trạng.”

“Mọi thứ hãy để thực lực lên tiếng.” Nàng tự tin . “Ai phục? Đứng so bì với xem nào? So công trạng nhé.”

Mọi , khí trở nên quái dị. Đại bộ phận quan viên ở đây đều dựa thâm niên, từ từ leo lên từng bước một cách bình thường, từng lập công trạng kinh thiên động địa gì.

Thứ phụ ho khan một tiếng: “Lời thể như . Ngươi còn trẻ, ngạo khí cao, việc gì cũng dựa bầu nhiệt huyết. quan đơn giản thế , chỉ quan mà còn .”

Mộc Vãn Tình hỏi ngược : “Ý ngài là ?”

Thứ phụ cảm thấy nàng quá hiểu chuyện, chẳng khiêm tốn chút nào.

“Ngươi qua với triều thần, quan hệ với đồng liêu Hộ Bộ nhạt nhòa. Một cô nương chồng như ngươi cách nào khiến quan viên cấp tâm phục khẩu phục, đảm đương nổi chức lãnh đạo . Nghe khuyên một câu, d.ụ.c tốc bất đạt, nóng vội ăn đậu hủ nóng .”

Giọng điệu ông tràn đầy vẻ bề dạy dỗ, nhưng Mộc Vãn Tình là ai chứ. Nàng bật ngay tại trận: “Hồi ở Tây Lương, lãnh đạo một lòng, quan hệ hòa thuận như một nhà. Cho nên, vấn đề chắc chắn .”

Thứ phụ trợn mắt nàng dám tin: “Ý ngươi là ? Là vấn đề ở chúng ?”

“Không sai.” Mộc Vãn Tình gật đầu cái rụp, vẻ mặt vô cùng chân thành.

Bá quan văn võ nghẹn họng. Kiểu chuyện theo lẽ thường khó họ quá.

Mộc Vãn Tình dẹp yên đám cản đường xong, sang tâu với Hoàng thượng: “Hoàng thượng, thần thấy đầu óc linh hoạt, nhiều kỹ thuật, kinh nghiệm quản lý, thể đảm nhiệm chức vụ . Nếu thần Hộ Bộ Thượng thư, thần sẽ đốt ba đốm lửa đầu tiên.”

“Thứ nhất, dâng sớ đề nghị thành lập Ty Bông vải tại bốn nơi: Tây Lương, Giang Nam, Quỳnh Châu và Tô Thành, mở rộng diện tích trồng bông, may áo cho thiên hạ, để con dân Đại Tề đều áo bông mặc, chăn bông đắp, còn ai c.h.ế.t rét.”

Đây chẳng khác nào bài diễn thuyết tranh cử, nàng đấy, lý lẽ rõ ràng. Bông vải là con át chủ bài nàng giấu kỹ, Hoàng thượng cũng sớm tính đến chuyện .

“Thứ hai, mở rộng trồng giống lương thực năng suất cao là ngô (bắp). Qua thực nghiệm của thần, ngô thể đạt năng suất ngàn cân mỗi mẫu, kén đất, phấn đấu để tất cả bá tánh đều ăn no.”

Ngô? Đó là cái gì? Các quan viên từng qua.

Hộ Bộ Hữu Thị lang ánh mắt lóe lên: “Năng suất ngàn cân mỗi mẫu, thể chứ? Ta từng đến loại lương thực mới , ngươi đang khoác đấy chứ?”

Mộc Vãn Tình mỉm : “Thế giới bao la, chuyện lạ gì chẳng . Ngươi qua nghĩa là , chỉ thể là ngươi thiếu đôi mắt tinh tường thôi.”

Hộ Bộ Hữu Thị lang tức hộc máu, định cãi thì giọng Hoàng thượng vang lên: “Khi Thanh Bình Huyện chủ mới kinh dâng ngô lên cho trẫm. Vật mềm dẻo thơm ngọt, ăn no bụng.”

Lời , sắc mặt biến đổi. Hoàng thượng thể nào chứng giả cho Mộc Vãn Tình. Vậy vấn đề là, tại nàng luôn tìm đồ ? Vận khí ? Con cưng của trời? Mọi đều ghen tị.

Mộc Vãn Tình đảo mắt: “Thứ ba, thần định xây dựng một quảng trường ăn uống ở gần đây. Đó là một khu vực tập trung nhiều cửa hàng nhỏ bán đồ ăn.”

“Nếu thần Hộ Bộ Thượng thư, đương nhiên lo phúc lợi cho cấp . Quảng trường sẽ treo biển Hộ Bộ, trích một phần lợi nhuận để cung cấp bữa ăn ba bữa một ngày, mặn chay cho hơn bốn trăm quan thuộc Hộ Bộ.”

Trong Lục bộ, Hộ Bộ đông nhân viên nhất. Đa quan nhỏ ở kinh thành gia cảnh chẳng khá giả gì, chỉ đủ sống qua ngày. Nếu trợ cấp ăn uống thì đúng là chuyện ngàn năm một.

“Đương nhiên, nếu thần Hộ Bộ Thượng thư thì chẳng mà lo chuyện bao đồng. Thần sẽ để tộc nhân tên, coi như tài sản riêng, lúc đó hoan nghênh đến ủng hộ.”

Mọi trợn mắt há hốc mồm. Nàng đang chiếu tướng cả triều đình! Nước cờ quá cao tay. Nàng trói buộc lợi ích của với hơn bốn trăm quan Hộ Bộ, trực tiếp chuyển áp lực sang các quan lớn đang đây.

Nếu họ kiên quyết phản đối nàng thăng chức, hơn bốn trăm quan Hộ Bộ chuyện sẽ hận c.h.ế.t họ. Phúc lợi ba bữa một ngày ngon lành như thế, ai nỡ từ chối? Gia tộc Mộc thị nổi tiếng đồ ăn ngon. Trước lợi ích, quan hệ thiết đến mấy cũng sụp đổ.

Thấy cứng họng, trong mắt Hoàng thượng hiện lên ý : “Các vị ái khanh, là biểu quyết tại chỗ . Ai ủng hộ Thanh Bình Huyện chủ thăng chức Hộ Bộ Thượng thư thì yên, ai ủng hộ thì bước sang bên . Bên nào đông hơn thì theo bên đó.”

Ngài quyết tâm để Mộc Vãn Tình Hộ Bộ Thượng thư, triển khai kế hoạch trồng bông và ngô quốc. Ủng hộ thì , ủng hộ thì ép , cùng lắm thì trực tiếp hạ chỉ.

Mộc Vãn Tình sang. Không chứ? Không sợ chơi quá trớn ?

Nàng vội vàng bồi thêm một câu: “Phàm là ai ủng hộ , đều sẽ ghi tên sổ đen, công bố danh sách cho thể quan Hộ Bộ . Không giúp, mà là những họ sống . Muốn oán hận thì cứ oán hận mấy .”

Đệt! Mọi đồng loạt biến sắc, hận thể xé xác nàng . Thủ đoạn vô sỉ thế giống quan lớn, rõ ràng là lưu manh vô .

Thủ phụ mặt đanh , đen sì trách mắng: “Thanh Bình Huyện chủ, ngươi dù cũng là quan lớn tam phẩm, thể chuyện hạ lưu như ?”

“Có gì mà dám với khác? Đâu chuyện gì mờ ám, sợ gì chứ?” Mộc Vãn Tình vô tội, rút từ trong n.g.ự.c một cuốn sổ nhỏ và một cây bút than. “Bắt đầu nào.”

Các quan viên: ...Sống nổi với con mụ đây!

Cuối cùng, trong năm vị Các lão, Thủ phụ và Thứ phụ thái độ rõ ràng phản đối, ba còn yên tỏ thái độ. Cả triều văn võ cũng trong tình trạng tương tự: bốn phần phản đối, sáu phần... coi như trung lập. Cục diện thống nhất ban đầu xé lẻ, đây chính là điều Hoàng thượng thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-307-thang-chuc-ho-bo-thuong-thu.html.]

“Truyền chỉ: Kể từ hôm nay, Thanh Bình Huyện chủ Mộc Vãn Tình thăng chức Hộ Bộ Thượng thư. Khâm thử.”

“Tạ chủ long ân.” Mộc Vãn Tình tạ ơn ngay tắp lự, ván đóng thuyền.

Phe phản đối mặt mày khó coi tột độ, phe trung lập cũng xanh mặt, ngơ ngác . Sao sự việc đến nước ?

Hoàng thượng chính thức gác bút nghỉ Tết, đến mùng 7 tháng Giêng mới khai triều trở .

Mộc Vãn Tình mặt tươi như hoa, bước nhẹ nhàng rời khỏi điện. Mọi theo bóng lưng vui vẻ của nàng mà uất ức nên lời.

Hộ Bộ Hữu Thị lang n.g.ự.c tức ách. Hắn vốn là ứng cử viên sáng giá nhất, mà trong chớp mắt thua tay một phụ nữ.

Thủ phụ bước tới, vỗ vai : “Tiểu Kiều, , cùng bản quan uống một chén.”

“Vâng.” Hộ Bộ Hữu Thị lang cố lấy tinh thần. Không thể nhận thua dễ dàng như . Đường dài mới ngựa , ai cùng mới là chiến thắng.

Mộc Vãn Tình khỏi điện, từ xa thấy bóng dáng cao lớn tuấn đang tới: “Vãn Tình, chúc mừng nàng.”

Là Đỗ Thiếu Huyên trong bộ quân phục thống lĩnh cấm quân, mắt lấp lánh.

Mộc Vãn Tình tâm trạng : “Cảm ơn. Hôm nay trực đến mấy giờ? Có cần đợi về cùng ?”

Đỗ Thiếu Huyên tuy là Tây Lương Vương nhưng đặc quyền cần thượng triều sớm, cũng giữ , tránh hiềm nghi, can dự chính sự nên chẳng tội gì dậy sớm.

“Không cần , nàng về . Đừng quên đêm giao thừa chúng còn cung dự yến tiệc đấy.”

Mộc Vãn Tình: “...” Ừ nhỉ, suýt quên mất. “Nghe đồ ăn chán lắm ?”

“Bê lên thì nguội ngắt .” Đỗ Thiếu Huyên vẻ mặt chán ghét. “Trước khi cung nhớ ăn lót chút gì đó nhé.”

“Được, về nhà đây.”

Vừa về đến nhà, Mộc Vãn Tình ngửi thấy mùi Tết nồng đậm. Mộc T.ử Thành đang cùng tộc nhân quét dọn, dán câu đối và tranh tết, chuẩn đón năm mới.

Thấy nàng về, Mộc T.ử Thành chạy vội : “Muội về , mệt ? Mau nghỉ ngơi , mấy việc cứ để .”

Mộc Vãn Tình nhếch môi : “Đại ca, thăng quan .”

Mọi ngẩn nàng, đầu óc trống rỗng, ngay đó bùng nổ tiếng reo hò.

Thư Sách

Mộc T.ử Thành mừng rỡ như điên: “Quan gì? Nói mau!”

“Hộ Bộ Thượng thư, Chánh nhị phẩm.”

Mộc T.ử Thành vui sướng nhảy cẫng lên: “Ha ha ha! Muội giỏi quá! Chánh nhị phẩm đấy! Muội thăng chức nhanh thật. Đi, thắp hương báo tổ tiên, tổ tiên phù hộ !”

Hắn kích động năng lộn xộn: “À đúng , còn thư cho cha nữa, báo tin vui cho họ , chắc chắn họ sẽ vui lắm.”

Tộc nhân họ Mộc vui sướng đến mức tìm thấy phương hướng: “Tộc trưởng, dám chắc trong vòng ba năm ngài nhất định lên nhất phẩm.”

“Ta cũng nghĩ thế.”

Mộc Vãn Tình nhướng mày. Nhất phẩm ư? Cái nàng chỉ là nhất phẩm, mà là đầu bá quan văn võ.

“Đừng kiêu ngạo. Lần cố gắng thi đỗ hết . Gia tộc hưng thịnh dựa nỗ lực của tất cả , một cây chẳng nên non.”

Nàng tạo cơ hội cho họ, nắm bắt là tùy ở bản họ.

“Vâng!”

Mộc T.ử Thành mắt sắc thấy vật trong tay nàng: “Đây là cái gì?”

Mộc Vãn Tình phất phất cuốn sổ tay tự : “Danh sách trắng.”

Nàng giải thích sơ qua, xong trợn mắt há hốc mồm. Mộc T.ử Thành lo lắng: “Muội định công bố ngoài đấy chứ?”

Mộc Vãn Tình tính toán khác: “Xem tình hình , vội.” Chỉ cần bọn họ ngáng đường nàng thì nàng cũng lười đấu đá. Thời gian đó để nghĩ cách kiếm tiền chẳng sướng hơn ?

“Triệu tập , họp bàn về việc xây dựng quảng trường ăn uống.”

Mộc T.ử Thành ngạc nhiên: “Không bảo treo biển Hộ Bộ ?”

Mộc Vãn Tình lý lẽ hùng hồn: “Muội là sẽ tặng bí phương cho Hộ Bộ. Cho nên chúng thể dùng bí phương để góp cổ phần.” Kiểu gì cũng kiếm tiền, cụ thể thế nào còn nghiên cứu thêm. Thăng quan phát tài là sở thích của nàng mà.

Mọi : ...Biết chơi thật! Nàng lúc nào cũng cách tối đa hóa lợi ích!

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...