Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 32
Cập nhật lúc: 2025-11-06 12:13:09
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Keng" một tiếng, mũi tên b.ắ.n văng thanh kiếm, kiếm sượt qua thái dương Mộc Vãn Tình trong gang tấc. Một lọn tóc nhẹ nhàng rơi xuống đất.
Chỉ một chút xíu nữa thôi, nàng gặp Diêm Vương.
Cảnh tượng hung hiểm vạn phần khiến vợ chồng Mộc Nhị Gia c.h.ế.t điếng, Mộc Nhị phu nhân hai chân mềm nhũn, ngã quỵ xuống đất. "Tình nhi!"
Mộc Vãn Tình vô thức sờ lên thái dương, đau, chảy máu. "Không , con vẫn còn sống."
, nàng chọc giận, lửa giận cuộn trào trong mắt. Dám tay tàn độc với nàng, nếu mạng lớn... À , là cứu .
Nàng ngẩng đầu .
Một nam tử mặc đồ đen, tay cầm hồng thương, cưỡi ngựa lao tới. Ánh mặt trời chiếu lên , tựa như khoác một tầng ánh sáng vàng kim, rực rỡ vạn trượng.
Ngọn hồng thương vung lên, đ.â.m thẳng về phía gã đàn ông áo nâu, khí thế như cầu vồng.
Thế thương như rồng lướt, uy lực kinh hồn, một thương tung hoành, khí thế tuyệt luân.
Gã đàn ông áo nâu vũ khí rơi khỏi tay, chỉ thể điên cuồng né tránh, nhưng dù trốn thế nào cũng thoát khỏi phạm vi của ngọn thương. Ngọn thương linh hoạt như rắn, đ.â.m trúng sườn trái của gã, gã chỉ cảm thấy một cơn đau nhói ngã lăn xuống đất.
Không đợi gã giãy giụa bò dậy, mũi hồng thương chĩa ngay n.g.ự.c .
Thấy ngọn thương sắp đ.â.m xuống, gã đàn ông áo nâu mặt cắt còn giọt máu, mồ hôi vã như tắm, sợ vỡ mật.
Hắn kịp suy nghĩ, vội vàng phận: "Xin hỏi tới là ai? Ta là thị vệ của Ngũ hoàng tử, họ Giang."
Động tác của nam tử áo đen khựng . "Người của Ngũ hoàng tử? Có gì bằng chứng?"
Để giữ mạng, Giang thị vệ màng đến hậu quả của việc tiết lộ cơ mật, vội lấy từ trong n.g.ự.c một tấm lệnh bài, đúng là dấu hiệu của phủ Ngũ hoàng tử.
Nam tử áo đen cầm lệnh bài vài giây, nhíu mày. "Theo quy củ của triều đình, thánh chỉ của Hoàng thượng, hoàng tử rời khỏi kinh thành."
Đương nhiên, điều cũng bao gồm cả trong phủ hoàng tử.
Đây cũng là một trong những lý do đám Giang thị vệ cải trang, hành động bí mật, thể để lộ phận.
Giang thị vệ đầu óc xoay chuyển cực nhanh, cái khó ló cái khôn, nghĩ một cớ: "Chúng về quê thăm , vô tình thấy mấy tên phạm nhân lưu đày năng bậy bạ, lòng oán hận với triều đình và quân vương, ý tạo phản, cho nên mới..."
"Ọe!"
Gã đột nhiên nhét đầy phân ngựa miệng.
Kẻ đầu sỏ (Mộc Vãn Tình) còn nghiêm túc nhận xét: "Cái miệng bẩn thỉu như đúng là hợp với phân ngựa."
Đáng đời! Đám Tằng đại nhân đều chút hả hê. Dám vu khống bọn họ ngay mặt, dồn bọn họ chỗ c.h.ế.t, thật sự quá đáng giận.
Giang thị vệ bóp cổ họng, nôn mửa điên cuồng, mật xanh mật vàng đều nôn hết.
Hắn ghê tởm c.h.ế.t, trợn mắt lườm Mộc Vãn Tình: "Con tiện nhân ..."
Mộc Vãn Tình nhặt một hòn đá ven đường ném tới, ném tùy ý, nhưng mục tiêu cực kỳ chuẩn xác. "Bốp!"
Giang thị vệ ném trúng ngực, đau đến hít ngược một , vô thức về phía đồng bạn.
các đồng bạn đều tít xa, ý định chiến đấu vì .
Tim lạnh toát. Đây là kết cục của việc trở mặt ?
Sao bọn họ hiểu nỗi khổ tâm của chứ? Mộc Vãn Tình là kẻ quỷ kế đa đoan, tâm tư sâu thẳm, nhân lúc trừ khử sớm, một ngày nào đó sẽ trở thành mối họa lớn trong lòng.
Đỗ Thiếu Huyên đầu, tùy ý liếc nàng. "Cô là ai?"
Mộc Vãn Tình lúc mới kỹ, nam tử áo đen trẻ tuổi hơn nàng tưởng, đến tuổi nhược quán (20 tuổi), đang ở độ tuổi giữa thiếu niên và thanh niên, tư hiên ngang, mặt như ngọc, cả như thanh kiếm khỏi vỏ, tràn đầy nhuệ khí.
Tuy rằng một mệt mỏi phong trần, nhưng cũng khó che giấu khí thế nghiêm nghị.
Ngựa thương , oai phong lẫm liệt, bờm ngựa tung bay, trông vô cùng thần tuấn.
Người trong quân ngũ, địa vị thấp, võ công cao cường – đây là ấn tượng đầu tiên của Mộc Vãn Tình về .
"Mộc Vãn Tình, cháu gái xui xẻo của cựu Hộ Bộ Thị Lang, một phạm nhân lưu đày."
Nàng giới thiệu một cách thẳng thắn. "Vị công tử , tên khốn nạn mang theo thủ hạ đốt g.i.ế.c cướp bóc, ngay cả nữ phạm nhân lưu đày cũng tha. Hắn còn , phụ nữ thiên hạ đều là của . Thật hiểu lấy tự tin từ ? Ngay cả hoàng đế bệ hạ minh thần võ cũng những lời đê tiện vô sỉ như ."
Lời thốt , tất cả đều nàng, sắc mặt vô cùng kỳ quái. Nàng đang cái gì ?
Bọn thị vệ thì c.h.ế.t sững, trợn mắt há hốc mồm. Bọn họ câu đại nghịch bất đạo bao giờ? Đây rõ ràng là bịa đặt!
Mà nhà họ Mộc thì bình tĩnh, sớm quen với kiểu của nàng, ngược còn cảm thấy sung sướng khó tả.
Bọn họ chịu khổ đủ , cuối cùng cũng đến lượt kẻ khác, ha ha ha.
Mộc Vãn Tình chỉ Giang thị vệ đang ngơ ngác mặt đất. Hắn thể hươu vượn, nàng thể? Cái gọi là gậy ông đập lưng ông.
"Hắn, một thị vệ của hoàng tử phủ, mà còn oai phong hơn cả hoàng đế, thật là rợn cả . Chẳng lẽ hoàng quyền rơi tay Giang gia ?"
Gương mặt tuấn tú của Đỗ Thiếu Huyên co giật một chút, cô nương ... quá dũng cảm!
Máu nóng của Giang thị vệ xông thẳng lên não, cả như nổ tung. Xong , đây là tội xét nhà diệt tộc.
Hắn tức điên lên mà gầm thét: "Ngươi hươu vượn!"
"Không ? Vậy tức là chủ tử của ngươi đăng cơ hoàng đế ?" Mộc Vãn Tình vẻ mặt ngơ ngác, nghiêm túc bậy. "Ối chà, tân hoàng đăng cơ thông thường đều sẽ đại xá thiên hạ, chúng cũng đặc xá, cần biên quan nữa ..."
Nàng càng càng quá đáng, nhưng câu nào câu nấy đều đ.á.n.h trúng chỗ hiểm, như đang nhảy múa mũi dao.
Sắc mặt Giang thị vệ khó coi như nhà tang. Miệng lưỡi của con nhãi còn độc hơn cả mấy lão cáo già triều?
Nếu chuyện truyền ngoài, cả nhà bọn họ còn mạng sống ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-32.html.]
Không , cái kiểu chỉ g.i.ế.c cả nhà , mà còn kéo theo cả nhà Ngũ hoàng tử!
Tàn nhẫn, quá độc ác.
"Câm mồm! Ngươi những lời sẽ hại c.h.ế.t bao nhiêu ?"
Mộc Vãn Tình ha hả: "Hóa , mạng của các ngươi là mạng, còn chúng chỉ là mạng tiện tùy ý lăng nhục, g.i.ế.c chóc. con thỏ dồn đường cùng cũng sẽ c.ắ.n đấy."
Lúc ám sát nàng, kiêng nể gì thế?
Thư Sách
Chỉ cho phép g.i.ế.c , cho các nàng phản kháng? Dựa cái gì?
Giang thị vệ tranh cãi nàng, liều chuyển hướng sang nam tử áo đen: "Vị công tử đây, bọn họ đều là tội nhân triều đình lưu đày, lời của họ thể tin. Chủ tử nhà thích nhất là kết giao bằng hữu, nếu tiến cử, như đài đây tự nhiên sẽ Ngũ hoàng tử coi trọng."
Đỗ Thiếu Huyên chút bất ngờ. "Vậy thì ?"
Giang thị vệ tưởng thu hút, kích động chỉ Mộc Vãn Tình và những khác: "Những đại nghịch bất đạo, bất kính triều đình, bất kính hoàng thất, nên tru sát tất cả, vĩnh viễn trừ hậu họa."
Vừa nãy còn lén lén lút lút việc, bây giờ phơi bày ngoài.
Đã là cục diện c.h.ế.t ngừng, để những sống sót chính là một tai họa ngầm.
Hắn ngay cả quan sai áp giải cũng tha, thể thấy tàn nhẫn độc ác đến mức nào.
Những chỉ mặt đều biến sắc, tức giận, hận thể đ.á.n.h cho một trận.
Tằng đại nhân sắc mặt lo lắng: "Không như thế, chúng đều là quan sai của triều đình..."
Trong mắt Giang thị vệ, quan sai quèn thì tính là gì, c.h.ế.t thì c.h.ế.t.
"Các ngươi yêu nữ xúi giục, tất cả đều đáng c.h.ế.t." Giang thị vệ nảy sinh ý định g.i.ế.c diệt khẩu, cố hết sức dụ dỗ: "Vị công tử , ngài trở thành khách quý của hoàng tử phủ ? Nếu , hãy chủ tử diệt trừ những phiền phức ..."
Hắn đ.á.n.h , nhưng thể dùng thế lực của hoàng tử phủ để lôi kéo , biến đối phương thành con d.a.o trong tay .
Một giọng lạnh lùng vang lên: "Không ."
"Ách, ngài gì?" Giang thị vệ dám tin mà dụi tai. Trên đời ai thể từ chối lời mời chào của một hoàng tử?
Đỗ Thiếu Huyên dứt khoát nhảy xuống ngựa, thần sắc giấu vẻ chán ghét. "Coi mạng như cỏ rác, xem loại chuyện ngày thường ngươi nhiều . Không xứng ."
Mộc Vãn Tình thầm thở phào một . Người trái, đầy tinh thần trọng nghĩa, thật may mắn.
"Vị công tử , ngài đúng là hiệp sĩ thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ, đại ân cứu mạng gì báo đáp, chỉ ..."
Đỗ Thiếu Huyên mất kiên nhẫn ngắt lời: "Lấy báo đáp thì cần."
Loại chuyện gặp nhiều , thật sự phiền!
"Xin ngài đừng dính mấy chuyện vớ vẩn , hãy mau rời ..." Cùng lúc đó, Mộc Vãn Tình cũng lên tiếng. Cả hai , đều chút kinh ngạc.
"Khụ khụ." Mộc Vãn Tình nước bọt của chính sặc. "Công tử, vẫn còn là trẻ con, ngài nghĩ ?" Mười ba tuổi, vẫn là trẻ con, sai.
Phong cách đổi đột ngột.
Đỗ Thiếu Huyên nhận hiểu lầm, khí chút lúng túng.
Một trận vó ngựa dồn dập vang lên, một hàng kỵ sĩ áo đen hăng hái phi tới. Mọi một nữa căng thẳng thần kinh, là ai nữa đây?
Các kỵ sĩ áo đen đồng thời ghìm cương ngựa, động tác vô cùng đồng đều, hướng Đỗ Thiếu Huyên hành lễ: "Chủ tử."
Đỗ Thiếu Huyên gật đầu, toát khí thế uy nghiêm.
Kỷ luật nghiêm minh, huấn luyện bài bản, đây là quy củ trong quân đội.
Kỵ sĩ dẫn đầu lo lắng : "Chủ tử, ngài đừng phi nhanh như , quá nguy hiểm."
Ngựa thần của chủ tử chạy quá nhanh, đều đuổi kịp, thật rầu.
Đỗ Thiếu Huyên xua xua tay, thần sắc thản nhiên. "Ta chừng mực."
Các thuộc hạ thở dài, theo một chủ tử quá chủ kiến, bây giờ?
Giang thị vệ ngơ ngác nam tử áo đen, đầu óc xoay chuyển. Hắn một đám thuộc hạ như , thể là vô danh tiểu , nhưng rốt cuộc là ai?
Hắn chẳng lẽ hậu quả của việc đắc tội hoàng tử ?
Mà Mộc Vãn Tình liếc mắt thấy Mộc Tử Ngẩng với vẻ mặt hoảng hốt lưng ngựa. Mộc Tử Ngẩng thấy nhà bình an vô sự, cả thả lỏng, hốc mắt lập tức đỏ hoe, nước mắt lưng tròng.
Hắn nghĩ rằng kịp nữa !
Mộc Vãn Tình mím môi. "Công tử, mấy lời ."
Đỗ Thiếu Huyên sang, thần sắc khôi phục tự nhiên. "Nói ."
Mộc Vãn Tình chỉ tay về phía đám Giang thị vệ. "Những giao cho xử trí, ngài cứ lên đường . Chuyện hôm nay tuyệt đối sẽ tiết lộ nửa lời, bảo đảm."
Nàng ý , kéo chuyện .
Nàng là thể tránh , phản kích sẽ c.h.ế.t, nhưng chỉ là ngang qua.
Nếu nàng đoán sai, là trong quân ngũ, đắc tội một hoàng tử sẽ ảnh hưởng lớn đến , chừng còn họa sát diệt tộc.