Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 324: Giết gà dọa khỉ

Cập nhật lúc: 2025-12-05 07:59:53
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6faOPXua5A

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ô Y Vệ là nơi chuyên giám sát động thái của bá quan văn võ, thu thập tình báo, tuần tra truy bắt. Đây là cái tên khiến vô quan viên thấy sợ vỡ mật.

Mà Chỉ huy sứ Ô Y Vệ chính là tâm phúc trong các tâm phúc của Hoàng thượng. Hắn xuất hiện đài, nhưng nắm giữ một cổ lực lượng hùng mạnh nhất. Hắn ẩn trong bóng tối, hô mưa gọi gió, chỉ khi nào kê biên tài sản phủ quan viên phạm tội hoặc sự kiện trọng đại mới hiện .

Tóm , xuất hiện thì chẳng chuyện gì lành.

Trước , Vi Thiệu Huy từng dẫn đến lục soát nhà Tôn Thượng thư, chỉ lục soát chi chính, còn chi thứ thì vô sự. Cũng chính vì thế, nhà họ Tôn thấy liền run lẩy bẩy, trong lòng bóng ma tâm lý sâu sắc.

Mộc Vãn Tình ngẩn . Đây chẳng là Vi Thiệu Huy ? Từ biệt lúc , ngờ còn ngày gặp .

"Ngươi..." Nhìn thấy cố nhân vẫn mạnh khỏe, nàng cũng thấy vui mừng.

Nam t.ử trẻ tuổi chắp tay, thần sắc đạm nhiên: "Thanh Bình huyện chủ, tại hạ là Chỉ huy sứ Ô Y Vệ - Vi Thiệu Huy."

Lời định của Mộc Vãn Tình đành nuốt trở . Hắn để khác bọn họ quen .

nghĩ đến phận hiện tại của , nàng liền hiểu . Thân là thanh kiếm sắc bén nhất trong tay Hoàng thượng, nên giao tình với bất kỳ ai. Hoàng thượng tuy thánh minh, nhưng cũng vui khi thấy các thần t.ử quan hệ quá thiết, đặc biệt là khi hai trọng thần kết giao sẽ khiến ngài kiêng kỵ.

"Hạnh ngộ."

Vi Thiệu Huy một nữa mặt Mộc Vãn Tình, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Cô thiếu nữ gầy yếu ngày xưa, giờ đây trưởng thành một nữ t.ử ưu nhã, ung dung. mặt lộ chút cảm xúc nào: "Thanh Bình huyện chủ, cần giúp đỡ ?"

Sắc mặt Tôn nhị nãi nãi đại biến: "Vi đại nhân, ngài trăm công nghìn việc, chuyện hôn nhân của con cái hai nhà chúng dám phiền ngài."

Vi Thiệu Huy cảm thấy nực . Có những kẻ si tâm vọng tưởng, thật sự dám nghĩ quá nhỉ.

Thư Sách

"Hôn sự? Giữa ai với ai?"

Mộc Vãn Tình sớm xin quyền tự chủ hôn nhân, kẻ khác tính kế hôn sự của nàng, Hoàng thượng cũng sẽ yên ngơ. Đứng ở lập trường của Hoàng thượng, Mộc Vãn Tình thành mới phù hợp nhất với lợi ích của hoàng thất.

Sống lưng Tôn nhị nãi nãi lạnh toát từng cơn: "Tiểu nhi cùng Thanh Bình huyện chủ là 'chỉ phúc vi hôn' (đính ước từ trong bụng ), tín vật đính là ngọc bội chứng..."

cũng là bức đến đường cùng. Nhà đẻ lục soát, cầm quyền tước chức dân thường, cả nhà về quê. Bà quen sống sung sướng, thể chịu đựng cảnh đó?

Thế là bà vắt óc suy nghĩ, nhớ tới Mộc Vãn Tình. Mộc Vãn Tình chức quan cao đến mấy thì cũng là cháu gái ruột của bà . Bà nghĩ rằng phụ nữ ai mà chẳng để ý thanh danh, chỉ cần nắm thóp điểm , tự nhiên thể lấy thứ từ Mộc Vãn Tình: quyền thế, tài phú, ánh mắt kính trọng của đời, và sự coi trọng của hoàng gia.

quên mất một điều, năm xưa Mộc Vãn Tình còn dám xé xác bà đám đông, chẳng sợ mất mặt. Hiện giờ Mộc Vãn Tình quý trọng thanh danh thật đấy, nhưng kẻ nào dám tính kế nàng thì cứ chờ xui xẻo .

"Cha ở kinh thành, bà liền cho rằng thể đổi trắng đen, từ ? Bà dám cưỡng ép gán ghép cho một gã đàn ông rác rưởi ư? Tôn gia a, đúng là sa sút thật , nghĩ mấy cái trò tà đạo. Xem dâng tấu chương buộc tội Tôn gia trị gia nghiêm, đề nghị lục soát nhà thêm nữa mới ."

Hoàng thượng nể mặt Tôn gia là lão thần của Tiên hoàng, để công tội bù trừ, giữ vài phần tình cảm nên tuyệt tình.

Tôn nhị nãi nãi tức gấp: "Ngươi là phận nữ nhi, thể đối xử với nhà chồng như ? Không sợ báo ứng ..."

"Đánh cho !" Mộc Vãn Tình lạnh lùng phất tay .

Một thị vệ lập tức chạy tới, túm lấy cổ áo Tôn nhị nãi nãi vung tay tát thẳng xuống.

"Bốp! Bốp!"

Mặt Tôn nhị nãi nãi sưng vù như đầu heo, đau đớn kịch liệt. Bà tức đến phát điên mà hét lên: "Mộc Vãn Tình, chồng tương lai của ngươi, ngươi dám đối xử với như ?"

bản tính thật của Mộc Vãn Tình, nhưng lợi ích quá lớn, bà liều mạng đ.á.n.h cược một . Thành công thì gà ch.ó lên trời. Thất bại thì ? Chẳng lẽ nàng dám tống cô ruột tù? Như thế sẽ đời mắng là m.á.u lạnh vô tình.

Đáng tiếc, bà tính sai một nước: quyền thế của Mộc Vãn Tình hiện giờ thể một tay che trời. Quan viên mắng nàng còn ít ? kết quả thế nào? Từng kẻ một đều ngã ngựa.

Hai đứa con của bà thấy cảnh , theo bản năng lùi vài bước, tuyệt nhiên ai dám tiến lên ngăn cản. Mộc Vãn Tình thu hết mắt, khẽ lắc đầu, quả nhiên đều chẳng loại con cái hiếu thuận gì.

"Đây là kết cục của kẻ dám vu vạ lung tung cho trọng thần triều đình. Ngại quá, chọn bà con gà để dọa khỉ đấy."

Nàng đ.á.n.h là đánh, ai dám chỉ trích nửa lời. Phải rằng danh tiếng của Mộc Vãn Tình trong dân gian cực , bá tánh đương nhiên sẽ thiên vị nàng.

Răng cửa của Tôn nhị nãi nãi đ.á.n.h gãy, bà phun một ngụm máu.

Tôn Thủ Thành sợ hãi. Sao phụ nữ hung tàn đến thế? Thế thì dám cưới? nghĩ đến vinh hoa phú quý và quyền thế , cố nén sợ hãi : "Biểu , đừng đ.á.n.h nữa. Sau sẽ đối xử với , cả đời nạp ..."

Các trưởng bối , chỉ cần cưới Mộc Vãn Tình thì cái gì cũng , gia tộc cũng thể vực dậy. Lợi ích nhiều như , nỡ từ bỏ?

Thần sắc Mộc Vãn Tình đạm mạc cực điểm, tay vung lên.

Tôn Thủ Thành rùng một cái, theo bản năng xoay định bỏ chạy. kịp nữa , thị vệ tóm , cũng dần cho một trận tơi bời.

Khóe miệng Vi Thiệu Huy khẽ nhếch, giọng thanh lãnh vang lên rành rọt: "Tôn Thủ Thành, hiện 21 tuổi. Năm năm đính hôn với cháu gái của Tôn lão phu nhân chính thất. Kết quả, vị tiểu thư nha mà Tôn Thủ Thành yêu quý đẩy xuống sông c.h.ế.t đuối, đối ngoại tuyên bố là trượt chân."

"Ba năm đính hôn với thiên kim phủ Vu Ngự sử. Sau khi thành , đường thắp hương thì lật xe mà c.h.ế.t, đối ngoại tuyên bố là t.a.i n.ạ.n ngoài ý ."

Lời của ý vị thâm trường, khiến sởn gai ốc. Một câu "đối ngoại tuyên bố", mà sai sai? Chẳng hại c.h.ế.t đấy chứ?

"Từ đó, Tôn Thủ Thành mang danh khắc thê, những gia đình môn đăng hộ đối tự nhiên chịu gả con gái cho . Những nhà leo cao thì Tôn nhị nãi nãi chướng mắt, nên hôn sự cứ dây dưa mãi."

"Đương nhiên, cưới vợ cũng chẳng ảnh hưởng gì đến việc nạp mỹ , ngủ với nha . Hiện tại trong phòng mười mấy , hai con vợ lẽ và một đứa con gái."

Mọi ồ lên: "..."

"Không đúng nha! Bà bảo là 'chỉ phúc vi hôn' cơ mà? Sao thể đính hôn nhiều như ? Còn từng thành nữa chứ!"

"Có hôn ước mà vẫn cưới khác? Bây giờ lôi hôn ước cũ rích chuyện, đây là loại cặn bã gì ?"

"Loại hàng mà dám đòi trèo cao với Thanh Bình huyện chủ ư? Điên ? Không tự soi gương !"

"Ta cứ thấy sai sai ở ."

"Ngươi ngốc , cái gọi là đính hôn từ trong bụng ? Chỉ bọn từ thủ đoạn để bám quyền thế thôi. Trước Tôn gia quyền thế thì lờ , giờ sa sút mới nghĩ cách ."

" là đồ thất đức, quá vô liêm sỉ. Thanh Bình huyện chủ loại họ hàng đúng là xui xẻo tám đời."

"Thanh Bình huyện chủ, ngài ngàn vạn thể tha cho lũ đê tiện vô sỉ !"

" đúng, giải bọn họ lên quan phủ !"

Danh tiếng của Mộc Vãn Tình , đều hùa giúp nàng mắng c.h.ử.i con nhà họ Tôn. Tộc nhân Mộc thị còn kịp tay tương trợ thì chuyện ngã ngũ.

Tôn nhị nãi nãi ngây tất cả, phản ứng kịp. Tại nông nỗi ?

ôm lấy khuôn mặt nóng rát, ánh mắt đảo liên hồi, bỗng nhiên "bịch" một tiếng quỳ rạp xuống mặt Mộc Vãn Tình: "Tình Nhi, là cô ruột của con mà, thể hại con chứ? Con lưu đày đến Tây Lương, ngày về, chẳng lẽ bắt Thủ Thành thủ tiết cả đời ? Những chuyện đó đều là do lão thái thái trong nhà chủ, cũng là còn cách nào khác..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-324-giet-ga-doa-khi.html.]

lóc kể lể t.h.ả.m thiết, nhưng Mộc Vãn Tình chút d.a.o động, từ cao xuống lạnh lùng. Người thể đến địa vị cao như nàng, há là kẻ nhân từ nương tay?

Tôn Bách Linh cũng tráng gan phụ họa: "Mẹ thật đấy, thể chứng. Biểu tỷ, chúng nhân huyết mạch tương liên mà, một vinh cả họ nhờ, một tổn hại cả họ chịu thiệt..."

lúc , một đám nha dịch chạy như bay tới, động tác nhất tề hành lễ: "Tham kiến Thanh Bình huyện chủ!"

Những đối với Mộc Vãn Tình kính yêu. Theo đợt cải tổ lớn của triều đình, kế hoạch phúc lợi của Mộc Vãn Tình bao phủ xuống tận cấp , ai nấy đều thơm lây. Quan lớn thì thiếu tiền, nhưng đối với quan viên bình thường thì đây đúng là "đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết". Có chút trợ cấp , cuộc sống của họ khấm khá lên hẳn, ít nhất thể cải thiện tiêu chuẩn sinh hoạt, cần lúc nào cũng lo lắng chuyện tiền nong.

Thanh Bình huyện chủ tuy là nữ t.ử nhưng tấm lòng thương cảm, phẩm hạnh cao quý hơn xa đám nam nhân .

Mộc Vãn Tình chỉ tay ba nhà họ Tôn: "Ba hại . Mang nghiêm tra, nhất định tra kẻ chủ mưu phía ."

"Tuân lệnh!"

Nha dịch xông lên tóm gọn ba con nhà họ Tôn. Bọn họ thật hiểu, đám lấy dũng khí mà đối đầu với Mộc Vãn Tình? Không thấy ngay cả quan lớn trong triều còn chẳng chiếm nửa điểm hời từ tay nàng ?

Mẹ con nhà họ Tôn liều mạng giãy giụa, nhưng thắng nổi gông cùm của nha dịch, cứ thế lôi tống đại lao.

Đối mặt với những lời c.h.ử.i rủa điên cuồng của họ, thần sắc Mộc Vãn Tình vẫn đổi, bình tĩnh lạ thường. Nàng sang Vi Thiệu Huy: "Đa tạ Vi đại nhân trượng nghĩa thẳng."

Vi Thiệu Huy nàng thật sâu: "Chút chuyện nhỏ, cần để trong lòng. Thanh Bình huyện chủ, ngoài nhớ mang theo nhiều một chút, an nguy của ngài vô cùng quan trọng."

Mộc Vãn Tình quá cao điệu. Tộc nhân cùng mười mấy , bên cạnh mấy thị vệ là đủ . Trong bóng tối còn hơn mười ám vệ theo, xảy chuyện gì .

ý của thì nàng xin nhận. "Cảm ơn, mời đại nhân uống một chén nhé?"

Vi Thiệu Huy , nhiều điều với nàng. ... !

Lấy phận của , thể thâm giao với bất kỳ quan viên nào, đặc biệt là loại quan lớn uy vọng cao và cực kỳ bản lĩnh như Mộc Vãn Tình.

"Không , còn việc. Cáo từ."

Hắn chắp tay, thần sắc lạnh nhạt rời . Chỉ là, khi lên xe ngựa, buông rèm che khuất tầm mắt, sắc mặt từng chút một ảm đạm xuống.

Đây là con đường chọn, dù khổ sở đến cũng c.ắ.n răng mà tiếp. Gia nhập Ô Y Vệ hối hận, chỉ con đường mới giúp nắm quyền thế nhanh nhất, mới thể báo thù rửa hận, mới thể bảo vệ quan trọng nhất.

giờ phút , trong lòng dâng lên một tia hối hận. Có những việc một khi bắt đầu thì thể đầu . Có mất mới , những chỉ thể từ xa ngắm mà thôi.

Mộc Vãn Tình nhiều sầu tư như . Nàng dẫn dạo, ăn uống, cả vô cùng thư thái, mua nhiều đồ chơi nhỏ. Con cháu trong tộc đều chơi vui vẻ, ai cũng thiếu tiền, mua sắm tùy thích thật sự là quá tuyệt.

Đến Tết Nguyên Tiêu, hẹn ngoài chơi. Trên đường dòng chen chúc, náo nhiệt vô cùng.

Mộc Nhị Thập Nhất thấy một nhà môi giới liền dừng bước: "Tộc trưởng, mua một gian nhà, ngài giúp xem xét với."

Nàng hiện giờ là quản lý điều hành của bốn quảng trường ẩm thực, chỉ riêng tiền hoa hồng chia chác đủ để sống sung túc. Có tiền liền an cư lạc nghiệp, mua nhà cửa, chứ thể cứ ăn nhờ ở đậu mãi tại phủ Thanh Bình huyện chủ .

Những khác cũng hứng thú: "Ta cũng mua một gian."

"Ta cũng ."

Mộc Vãn Tình bọn họ rủng rỉnh tiền bạc, gửi tiền trang mãi cũng chán. "Được, các ngươi mua kiểu gì?"

"Tốt nhất là mặt tiền hướng phố, phía cửa hàng, phía để ở. Ở Tây Lương quen ở kiểu nhà đó nên cũng thấy nhớ, hơn nữa trong tay cũng chỉ hơn một ngàn lượng, mua dinh thự lớn."

Giá nhà đất ở kinh thành đắt đỏ vô cùng, động một chút là vài ngàn lượng bạc. Ở Tây Lương thì một ngàn lượng thể mua nhà lớn ở vị trí .

"Ta thì nơi yên tĩnh chút, cảnh một chút."

Nhu cầu mỗi mỗi khác, Mộc Vãn Tình phất tay: "Đi xem ."

Họ hỏi thăm đường, tìm một nhà môi giới tiếng tăm . Vừa nhu cầu với gã môi giới, gã liền vỗ n.g.ự.c đảm bảo nhất định sẽ tìm nhà ưng ý cho các nàng.

Mộc Vãn Tình chợt nảy ý định: "Có tòa nhà nào kiểu ngũ tiến (nhà 5 gian sâu) ?"

Nàng sực nhớ , nhà ở kinh thành vẫn tư dinh riêng. Phủ Huyện chủ là Tiên hoàng ban tặng, ngày nào đó còn Huyện chủ nữa thì thu hồi cũng nên. Một dinh thự của quan viên là do triều đình cấp, tính là tài sản riêng.

Nàng vẫn chừa đường lui cho . Hơn nữa, cha cũng sẽ về kinh, đại ca nhị ca thành xong cũng tiện ở chung một chỗ mãi. Nghĩ , nàng cũng mua nhà.

Gã môi giới sướng rơn: "Có, mấy căn, ngài thể tùy ý chọn lựa."

Có một tòa nhà ngũ tiến ở ngõ Anh Đào, ngay nơi giao giữa nội thành và ngoại thành. Mộc Vãn Tình qua thấy khá ưng ý.

Gã môi giới do dự một chút: "Cái ... Gia đình chủ nhà vẫn dọn hết, chờ thêm vài ngày nữa."

Mộc Vãn Tình hỏi thêm một câu: "Tại nhà bán?"

"Do phân gia, họ đổi thành mấy căn nhà nhỏ để chia ."

À, tình huống cũng khá phổ biến.

Chỉ là, khi nàng vất vả bớt chút thời gian xem nhà, sự cố xảy .

Trình nhị quản gia mở cửa lớn đón môi giới. Gã môi giới tươi giới thiệu: "Vị là Mộc tiểu thư, nàng mua nhà..."

Họ Mộc? Trình nhị quản gia rõ khuôn mặt Mộc Vãn Tình, sắc mặt kịch biến, đầu bỏ chạy thục mạng.

Má ơi, yêu nữ tới ! Chạy mau!

Người môi giới: "..." Cái tình huống gì đây?

Mộc Vãn Tình: "..." Người trông quen quen, hình như gặp ở ?

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...