Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 329: Phát hiện kho báu dưới lòng đất

Cập nhật lúc: 2025-12-05 09:17:15
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6faOPXua5A

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đỗ Thiếu Huyên chút mờ mịt, cũng chẳng cây là gì, là do thợ vườn trồng thôi mà.

Mộc Vãn Tình hỏi mượn một cái xẻng nhỏ, xổm xuống bắt đầu đào bới. Đỗ Thiếu Huyên giúp một tay nhưng nàng nhất quyết cho.

Chờ khi đào lên một vật hình tròn, Mộc Vãn Tình vui mừng khôn xiết. Thật sự là khoai tây! Ha ha ha, vận may đúng là ai bằng.

Sắc mặt Đỗ Thiếu Huyên đại biến, vội vàng nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng: "Thứ thể đụng , độc!"

Mộc Vãn Tình nhất thời phản ứng kịp: "Hả? Gì cơ?"

Đỗ Thiếu Huyên cau mày: "Có từng ăn thử , kết quả trúng độc, nôn mửa tiêu chảy đau bụng dữ dội."

Mộc Vãn Tình bừng tỉnh đại ngộ, chắc là ăn khoai tây nảy mầm . "Vậy còn trồng?"

Đỗ Thiếu Huyên đáp tỉnh bơ: "Ta chỉ phân phó trồng hết xuống thôi, cần đích động thủ. Có khi nào chúng mọc lẫn lộn với ? Nàng nhận thứ ?"

Mắt Mộc Vãn Tình sáng lấp lánh: "Ừ, thứ gọi là khoai tây (thổ đậu), thể lương thực chính, thể thức ăn. Ngươi trúng độc chắc là do ăn củ nảy mầm."

Quan trọng nhất là sản lượng khoai tây cao, dễ trồng, kén đất.

Đỗ Thiếu Huyên khiếp sợ thôi: "Thật sự ăn ? Nàng chắc chắn chứ?"

"Chắc chắn, yên tâm . Ta sẽ trổ tài cho xem." Mộc Vãn Tình hào hứng tính toán món khoai tây chiên.

Chỉ tiếc là, bới tung cả khoảnh đất lên cũng chỉ thu mười mấy củ khoai tây, mà củ nào củ nấy bé tí hin. Nàng khẽ thở dài, chỗ giữ giống còn đủ.

"Chỉ chừng thôi ?"

Thợ vườn cẩn thận trả lời: "Vâng ạ, lúc thứ độc, dám cho gia súc ăn nên tiểu nhân tiện tay vùi xuống đất phân bón, cảm thấy như an nhất."

Hảo gia hỏa (Khá lắm), hóa chuyên tâm gieo trồng mà là chôn xác phân bón hoa. là "cố tình trồng hoa hoa nở, vô tâm cắm liễu liễu xanh um". Trong tình huống tưới nước bón phân mà mọc thế lắm .

Nàng chỉ chọn hai củ khoai tây nhỏ một đĩa khoai tây xào chua cay, còn đều giữ giống.

Đỗ Thiếu Huyên đĩa khoai tây xào nóng hổi mà vẫn yên tâm: "Khoan , cho ch.ó ăn thử ."

Khóe miệng Mộc Vãn Tình giật giật. Thử độc bằng ch.ó ư? Có mỗi một đĩa bé tẹo thế , nàng thật sự đau lòng. nếu thử độc thì kiên quyết cho nàng ăn. Mộc Vãn Tình chỉ đành thở dài, tên thật cố chấp.

Cho ch.ó ăn xong, đợi nửa canh giờ thấy con ch.ó vẫn nhảy nhót tưng bừng, Đỗ Thiếu Huyên lúc mới yên tâm. Hắn cầm đũa gắp một miếng nếm thử. Vị mềm dẻo, chua chua cay cay, là khai vị.

Mộc Vãn Tình ăn liền tù tì mấy miếng, miệng còn liến thoắng: "Khoai tây hầm thịt bò, bánh khoai tây trứng, khoai tây nghiền, khoai tây chiên, khoai tây nướng... đều ngon tuyệt cú mèo. Có đến hàng trăm cách chế biến đấy, thậm chí còn thể nghiền thành bột miến nữa."

Đỗ Thiếu Huyên bình tĩnh nàng: "Nàng đều ăn qua ?"

"Đương nhiên..." Mộc Vãn Tình kịp thời sửa miệng. "Không , trí tưởng tượng phong phú mà. Vừa thấy nguyên liệu là trong đầu hiện lên vô thực đơn, đây lẽ là kỹ năng của đầu bếp hàng đầu chăng?"

"Phụt."

Mộc Vãn Tình tức giận trừng mắt: "Cười cái gì?"

Đỗ Thiếu Huyên hì hì nàng: "Dáng vẻ nàng nghiêm trang hươu vượn thật đáng yêu."

"Ta là lời thật lòng đấy." Mộc Vãn Tình kiên quyết nhận.

" đúng, là lời thật lòng." Đỗ Thiếu Huyên dung túng nàng. "Thật sự suy xét chuyện thành với ?"

Đôi đũa trong tay Mộc Vãn Tình khựng , nàng khẽ nhướng mày: "Ta ở kinh thành, quanh năm trấn thủ biên quan, thành kiểu gì?"

Sống cảnh mỗi một nơi ?

Đỗ Thiếu Huyên trầm mặc. Nàng lý, nhưng thể từ bỏ gia huấn của Đỗ gia, từ bỏ bá tánh Tây Lương. Trấn thủ biên quan là sứ mệnh của Đỗ gia, thể hủy trong tay .

"Kế hoạch 'diễn biến hòa bình' của nàng đang tiến triển thuận lợi. Bắc Sở và Tây Vu đều đang bận rộn kinh tế, quyền quý sống mơ màng trong nhung lụa xa xỉ, bá tánh bên nhờ mậu dịch mà hưởng lợi nên chuyển sang chăn nuôi gia súc, lượng chiến mã giảm dần qua từng năm. Mấy năm tới chắc chắn sẽ bước thời kỳ hòa bình định."

Hắn nghiêm túc suy nghĩ tiếp: "Sau sẽ dành nửa năm trấn thủ biên quan, nửa năm về kinh bồi nàng. Như cho đối phương đủ gian riêng, càng thêm quý trọng thời gian bên ."

Mộc Vãn Tình loài dây tơ hồng đàn ông thì sống nổi. Nàng độc lập, là đại sự, nhi nữ tình trường chỉ là một phần của cuộc sống.

"Hình như quên tính thời gian đường ."

Đây thời hiện đại, cũng tiện, máy bay vèo cái là đến nơi.

Đỗ Thiếu Huyên thở dài thành tiếng, nhưng vẫn bỏ cuộc: "Chúng sẽ trải đường xi măng lên bộ quan đạo, thể giảm bớt một nửa thời gian di chuyển. Ra roi thúc ngựa thì hai tháng chắc là đủ ."

Mộc Vãn Tình day day ấn đường. Mất hai tháng chỉ để đường, nghĩ thôi thấy đáng sợ. "Đi về về lăn lộn như thế quá mệt mỏi."

Một chủ soái quân đội mà vắng mặt trong quân doanh nhiều năm dễ xảy chuyện.

"Ta chê mệt."

"Ta ngại." Mộc Vãn Tình thẳng thắn suy nghĩ của . Bọn họ đều sứ mệnh riêng, sẽ vì đối phương mà thỏa hiệp.

"Vãn Tình." Ngực Đỗ Thiếu Huyên nhói đau từng cơn. "Luôn cách mà."

"Ừ, cứ từ từ nghĩ ." Mộc Vãn Tình thực thích . Tam quan của hai hợp nhất, bất kể nàng gì, đều sẽ vô điều kiện ủng hộ. tình cảm đối với nàng mà , là nhu yếu phẩm.

"Chuyện khoai tây tạm thời đừng tiết lộ ngoài."

"Được." Chỉ cần nàng mở miệng, Đỗ Thiếu Huyên cái gì cũng đồng ý.

Haizz, thời buổi cưới vợ khó thật đấy.

Dưới sự lực ủng hộ của Hoàng thượng, Mộc Vãn Tình mạnh tay thúc đẩy phát triển kinh tế, phái ít quan viên các nơi xóa đói giảm nghèo. Đây là kế hoạch cải tạo trăm thành của nàng.

Việc trồng bông và ngô mở rộng khắp nơi, đạt thành quả nổi bật. Bá tánh áo bông mặc, chăn bông đắp, cái bụng cũng lấp đầy. Họ dần thoát khỏi bóng ma chiến tranh, bắt đầu cuộc sống mới.

Việc kinh doanh của bốn quảng trường ẩm thực ở kinh thành ngày càng phát đạt. Mộc Vãn Tình dứt khoát mở thêm chi nhánh ở các thành trấn lớn, kéo theo kinh tế cả vùng lên.

Đồng thời, ba cửa hàng xa xỉ phẩm cũng theo bước chân của quảng trường ẩm thực mà mở rộng. Tầng cao nhất của mỗi quảng trường đều dành cho Thiên Trân Các, Vạn Thông Đồng Hồ Hành và Phức Hương Các. Mỗi địa phương đều những nhân vật quyền thế, và sự theo đuổi hàng xa xỉ của họ luôn đầu xu hướng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-329-phat-hien-kho-bau-duoi-long-dat.html.]

Mọi thứ đều đang phát triển theo hướng , cả quốc gia đang chuyển mạnh mẽ.

Dưới sự dẫn dắt của Mộc Vãn Tình, Hộ Bộ từ xuống bận tối mắt tối mũi, căn bản chẳng rảnh mà chơi trò cung tâm kế. Không ít quan viên phái công tác, chỉ cần chăm chỉ thành tích là thể thăng quan phát tài.

Mộc Vãn Tình đối đãi với thuộc hạ cực kỳ hào phóng. Hàng năm đều bao lì xì lớn nhỏ tùy theo thành tích, tóm là luôn bất ngờ. Nếu ai cống hiến to lớn thì nhà cao cửa rộng, cửa hàng, nông trang đều phần. Tất cả quan viên Hộ Bộ chẳng cần vắt óc nghĩ cách tham ô, chỉ cần việc của là cái gì cũng .

Mỗi quảng trường ẩm thực đều trích một nửa lợi nhuận cho Hộ Bộ. Mộc Vãn Tình chia một phần tư phúc lợi cho quan viên, một phần tư thưởng cho thuộc hạ, một phần tư dâng lên Hoàng thượng, phần còn đầu tư trường kỹ thuật hoàng thất.

Nói cách khác, bản nàng hề đụng đến một xu tiền công.

Tiền qua tay nàng lên đến hàng ngàn vạn lượng nhưng nàng hề động lòng tham. Điểm khiến vô khâm phục thôi. Hộ Bộ từ xuống đều phục nàng sát đất, ngay cả những từng cạnh tranh chức Thị lang với nàng cũng tâm phục khẩu phục.

Nàng chỉ mang lợi ích to lớn cho mà còn thưởng phạt phân minh, dung túng kẻ gian cũng vùi dập nhân tài, khiến lòng kiên định.

Nàng còn thường xuyên "tẩy não" : Các vị đều là thiên chi kiêu t.ử của thời đại , là nhân trung long phượng, nên một sự nghiệp oanh oanh liệt liệt, lưu danh sử sách để hậu thế ghi nhớ tên tuổi.

Nghe "canh gà" (lời động viên sáo rỗng nhưng ) nhiều cũng thấy khá hữu dụng.

Hôm nay, Mộc Vãn Tình đang bận rộn sắp xếp tài liệu thì Hộ Bộ hữu thị lang tìm tới: "Thanh Bình huyện chủ, hôm qua Thứ phụ mời uống rượu ở Xuân Phong Lâu."

Mộc Vãn Tình thẳng dậy, hứng thú hỏi: "Xuân Phong Lâu? Thanh lâu ? Các cô nương ở đó ?"

Hữu thị lang: "..." Trọng điểm của nàng hình như sai .

Hắn ho khan một tiếng: "Ông trộm kỹ thuật đồng hồ."

Mộc Vãn Tình quá quen với mấy chuyện . Hộ Bộ bọn họ thái bình, một lòng kiếm tiền. năm bộ còn thì tranh đấu ngừng, so kè cao thấp hợp tác lẫn , cũng quên hố Hộ Bộ một vố.

"Có lợi ích gì ?"

Hữu thị lang lấy một cái hộp gấm, mở nắp , bên trong là những thỏi vàng lấp lánh chói mắt: "Cho cái , xong việc sẽ tặng thêm một tòa nhà lớn."

Mộc Vãn Tình cầm một thỏi vàng lên ngắm nghía. Kim quang lấp lánh đúng là mắt thật.

"Được, đến lúc đó sẽ đưa cho ngươi mấy bản vẽ giả. Lão quy củ, đồ vật chia ba bảy."

Hắn lấy ba, nàng lấy bảy. Đương nhiên, tiền chắc giữ trong túi nàng.

Khóe miệng Hữu thị lang giật giật, nhưng thật sự nhịn . Mấy lão già cứ tưởng thể dùng tiền mua chuộc bọn họ, còn chịu chi nữa chứ. Tiền là thứ , thể tay bắt qgiặc thì càng , chẳng chút nguy hiểm nào, thật sảng khoái. Cơ hội thế càng nhiều càng .

"Được, đừng giả quá, để liếc mắt thấu thì hổ lắm."

"Ta việc ngài còn gì yên tâm?" Mộc Vãn Tình mấy chuyện quen tay .

Đuổi khéo Hữu thị lang , Mộc Vãn Tình ôm hộp vàng đến cầu kiến Hoàng thượng.

"Đây là quà Thứ phụ tặng, thần mượn hoa hiến phật quyên tư khố cho ngài."

Hoàng thượng nhịn ha hả. Mỗi khi gặp tình huống là ngài vui vẻ nhất. Thao tác của nàng thật nhiều chiêu trò, hết bài đến bài khác, đùa giỡn mấy con cáo già trong lòng bàn tay.

"Tự chọn lấy mấy thỏi ."

"Vậy thần chọn hai thỏi kỷ niệm." Mộc Vãn Tình tùy ý cầm hai thỏi. Nàng thiếu tiền, sản nghiệp ở Tây Lương cuồn cuộn ngừng mang tài phú cho nàng.

Nàng chợt nhớ một chuyện: "Hôm nào Hoàng thượng rảnh rỗi, mời ngài ghé qua nông trang của thần chơi một chút, thần thứ dâng lên ngài."

Hoàng thượng hứng thú: "Thứ mà ngươi và Thiếu Huyên cùng mày mò rốt cuộc cũng chịu lấy ?"

Lần Mộc Vãn Tình nhắc qua một nhưng chi tiết.

Mộc Vãn Tình tủm tỉm gật đầu: " ạ. Đến lúc đó thần xin cho phụ một cái tước vị."

Để một con đường lui cho cha , chờ ngày nào đó họ kinh cũng thể ngẩng cao đầu xã giao với bá quan văn võ, chứ chỉ đơn thuần là nhà của Thanh Bình huyện chúa.

Mặt khác, nàng cũng rơi tình cảnh "phong thể phong" (công lao quá lớn còn gì để phong thưởng nữa), công cao chấn chủ thì rắc rối cũng chẳng còn xa.

Hoàng thượng đột nhiên ngẩng đầu, mắt sáng rực lên: "Có thể so sánh với cây bông ?"

Hắn hiểu nàng, nàng là một thú vị. Những việc như thúc đẩy kinh tế, bố cục thị trường đều nàng coi là phận sự của Hộ Bộ Thượng thư, từng tranh công. khác, nàng dám mở miệng xin tước vị, chứng tỏ thứ đặc biệt quan trọng, thuộc loại thể lưu danh sử sách.

Mộc Vãn Tình c.h.é.m đinh chặt sắt trả lời: "Có thể."

Tim Hoàng thượng đập thình thịch, hưng phấn bật dậy: "Hay là ngay bây giờ?"

Hắn một khắc cũng chờ nữa. Cây bông coi là văn trị võ công của Tiên hoàng, giờ đến lượt , là một đế vương thể kích động?

Mộc Vãn Tình ngờ nóng vội như : "Ngài còn thương thảo đại sự với Nội các ?"

Hoàng thượng trầm ngâm một chút: "Đem bọn họ cùng luôn, tiện ?"

Mộc Vãn Tình khẽ gật đầu: "Có thể ạ, dù chuyện vui thì nên chia sẻ cùng ."

Cùng lắm là rước thêm một đợt ghen ăn tức ở thôi, , quen . Haizz, nàng cái gì cũng , chỉ tội quá ưu tú, cây cao đón gió to, dễ đố kỵ.

Nội các cùng vài vị Thượng thư nhận thông báo, ngơ ngác . Tình huống gì đây?

 

 

 

 

Thư Sách

 

 

 

Loading...