Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 335: Bí mật của Đỗ phu nhân

Cập nhật lúc: 2025-12-06 06:49:34
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tưởng Vân Phàm báo cáo bộ quá trình điều tra cho Hoàng thượng, đồng thời dâng lên vật chứng. Trong suốt quá trình đó, Mộc Vãn Tình vẫn giữ thái độ im lặng.

Hoàng thượng chằm chằm hộp hoa Mạn đà la tuyệt , ánh mắt thâm trầm khó đoán. Thứ xuất hiện tại Đỗ phủ khiến ngài thể suy nghĩ nhiều. Càng suy diễn càng bất an.

"Thanh Bình quận chúa, ngươi cảm thấy kẻ địch nhắm ai?"

"Thần, Thái hậu, và cả nhà Đỗ phủ." Mộc Vãn Tình những lời kinh thiên động địa với vẻ bình thản như một ngoài cuộc.

Hoàng thượng gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn từng nhịp một: "Theo ý ngươi, ai là kẻ chủ mưu?"

Mộc Vãn Tình bình tĩnh phân tích: "Khó lắm. Thần chắn đường của nhiều , kẻ gai mắt thần nhiều đếm xuế, kẻ lấy mạng thần thì đếm hết, điều đến nay ai thành công. Đỗ gia phong công hầu, phong vương, danh tiếng quá lớn khiến nhiều đỏ mắt. Hơn nữa, cha con Đỗ gia thâm thù đại hận với cả Tây Vu và Bắc Sở."

Giọng nàng dừng một chút: "Còn về Thái hậu, e là liên lụy thôi."

Thái hậu can dự triều chính, cũng chẳng quản việc hậu cung, chỉ đóng vai trò như một linh vật.

Giọng điệu quá mức bình thản của nàng khiến tâm trạng nôn nóng của Hoàng thượng dần dịu . "Không nghi phạm cụ thể nào ?"

Mộc Vãn Tình trầm ngâm hồi lâu: "Hoàng thất tiền triều c.h.ế.t sạch cả ?"

"C.h.ế.t sạch ." Điểm Hoàng thượng nắm rõ.

Mộc Vãn Tình tỉnh táo đến đáng sợ: "Vậy độc d.ư.ợ.c từ ? Phải nguồn gốc chứ."

Chính nhờ sự tỉnh táo mà nàng mới thể vững ở vị trí cao như hiện tại. Tưởng Vân Phàm tiếp xúc với Mộc Vãn Tình nhiều, đầu tiên thấy nàng thể hiện khía cạnh , mạc danh kỳ diệu thu hút. Nữ t.ử yếu đuối thể khơi dậy ý che chở của nam nhân, nhưng nữ t.ử độc lập, thông tuệ càng mê gấp bội.

Hoàng thượng nhàn nhạt : "Trẫm cho theo manh mối để điều tra. Ngươi thấy Đỗ phu nhân thế nào?"

"Cái ..." Mộc Vãn Tình chút khó xử.

"Nói thật ." Hoàng thượng hiểu rõ tính cách nàng.

Được , Mộc Vãn Tình tỏ vẻ "đây là thánh chỉ ép buộc chứ thần cố ý lưng khác".

"Không thông minh lắm, nhẹ cả tin, luyến ái não (lụy tình), là một ."

"Luyến ái não?" Hoàng thượng đầu thấy từ .

Mộc Vãn Tình tổng kết ngắn gọn: "Chính là coi đàn ông lớn hơn trời."

Lời tổng kết tinh tế đến mức khiến ê răng. Hoàng thượng đây đối với Đỗ phu nhân chỉ xã giao mặt mũi, cũng thực sự quan tâm: "Nghe từng mất trí nhớ? Liệu khả năng là giả vờ ?"

"Kỹ năng diễn xuất và chỉ thông minh của bà đủ để dựng lên một âm mưu mỹ tì vết như ." Mộc Vãn Tình chỉ đôi mắt , chút kiêu ngạo: "Bà qua mặt con băng tuyết thông minh như thần ."

Hoàng thượng: "..." Lúc nào cũng tranh thủ khoe khoang .

Tưởng Vân Phàm: "..." Đây là điều nên ?

Hoàng thượng nhanh chóng đưa quyết định: "Triệu Y chính (viện trưởng Thái y viện) tới đây."

Y chính vội vã chạy tới: "Tham kiến Hoàng thượng."

Giọng Hoàng thượng nhàn nhạt: "Đã cách giải ?"

Tuy giọng điệu bình thản nhưng Y chính cảm nhận áp lực cực lớn, mồ hôi nóng túa trán: "Chúng thần cùng thương thảo một phương t.h.u.ố.c mới, nhưng d.ư.ợ.c tính khá mạnh nên cần thử t.h.u.ố.c ."

Một ngày trôi qua, mấy bát t.h.u.ố.c giải độc đổ nhưng hiệu quả , hai bệnh đến giờ vẫn tỉnh.

Hoàng thượng bình tĩnh ông . Thử thế nào? Cho uống t.h.u.ố.c độc giải ? Độc d.ư.ợ.c là bí d.ư.ợ.c tiền triều, thất truyền từ lâu, kiếm ở ?

"Trẫm chỉ cần Thái hậu và Đỗ Soái mau chóng tỉnh ."

Miệng Y chính đắng ngắt. Ông thái y mấy chục năm, trải qua vô sóng gió, nhưng e là sẽ mất mạng ở đây.

"Thần tự nhiên sẽ dốc hết lực, nhưng chữa trị thế nào xin Hoàng thượng chỉ thị."

Hoàng thượng bắt đầu mất kiên nhẫn. Ngài đám thái y an nên chỉ kê những đơn t.h.u.ố.c vô thưởng vô phạt để cầu sự định, công tội. Thuốc d.ư.ợ.c tính mạnh một chút cũng dám dùng, còn xin một đạo thánh chỉ miễn tội? là lũ cáo già khôn lỏi.

Ngài lạnh lùng : "Trẫm mặc kệ các ngươi chữa trị thế nào, chỉ cần chữa khỏi thì ai nấy đều thưởng. Nếu chữa , tất cả xuống bồi táng cùng Thái hậu ."

Y chính run rẩy, hoảng loạn sợ hãi: "Tuân chỉ."

Hoàng thượng dọa xong một trận liền chỉ cây Mạn đà la bàn: "Đã từng thấy hoa ?"

Y chính thầm thở phào, kỹ hồi lâu lắc đầu: "Chưa từng thấy."

Hoàng thượng cho gọi tất cả thái y nhận diện. Mọi đều lắc đầu, duy chỉ một thái y lộ vẻ kinh ngạc.

Hoàng thượng nhận ngay, trực tiếp điểm danh: "Lôi thái y, ngươi từng thấy qua?"

Lôi thái y kỹ vài : "Thần thời niên thiếu từng du ngoạn khắp nơi, từng thấy hoa ở vùng Tuyền Châu phía Tây Nam, tên là Mạn đà la."

Điều trùng khớp với lời Mộc Vãn Tình. Quả nhiên, lúc nào cũng thể tin tưởng Thanh Bình quận chúa.

"Tây Nam?" Hoàng thượng ghi nhớ địa điểm . "Đặc tính của Mạn đà la ngươi cũng chứ?"

Lôi thái y ngẩn : "Hả? Chẳng chỉ là loài hoa để thưởng thức thôi ?"

Thấy ông thực sự gì, Hoàng thượng chút đau đầu. Tại đám thái y chuyên môn kiến thức rộng bằng Mộc Vãn Tình chứ?

"Theo trẫm , thứ kịch độc, gây ảo giác, còn thể giảm đau."

Mọi kinh hãi biến sắc.

lúc , nội thị bẩm báo: "Hoàng thượng, Đỗ phu nhân đột nhiên phát bệnh, đau đớn đến mức run rẩy."

Hoàng thượng phắt dậy: "Đi, cùng xem ."

Thư Sách

Mộc Vãn Tình tiện tay vớ lấy cái hộp Mạn đà la, dứt khoát theo.

Trong phòng thẩm vấn, Đỗ phu nhân xụi lơ ghế, vẻ mặt thống khổ, mồ hôi đầm đìa, quần áo ướt sũng như vớt từ sông lên. Đám quan sai dám gần. Dù cũng là phu nhân của Đỗ Soái, là mợ ruột của Hoàng thượng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-335-bi-mat-cua-do-phu-nhan.html.]

Hoàng thượng bước thấy cảnh liền nhíu mày: "Đỗ phu nhân ?"

Quan sai sợ hãi, vội vàng thanh minh: "Chúng thần hề tra tấn, bà tự nhiên phát bệnh, trông đáng sợ lắm ạ."

Đỗ phu nhân như thấy cứu tinh, mắt sáng lên: "Hoàng thượng, thả về ."

Sắc mặt Hoàng thượng khó coi, phất tay: "Thái y, khám cho bà ."

Y chính bước tới hai bước, Đỗ phu nhân hét lên thất thanh: "Đừng chạm ! Lũ đàn ông thối tha các ngươi đừng hòng nhục ! Phu quân là Đỗ Soái chiến công hiển hách, các ngươi dám vô lễ?"

Y chính ngơ ngác: "Đỗ phu nhân, chỉ bắt mạch cho bà thôi mà."

Đỗ phu nhân sống c.h.ế.t cho ông gần: "Ta chỉ là tái phát bệnh cũ, về nhà uống t.h.u.ố.c là khỏi ngay. Hoàng thượng, nể mặt của ngài, thả về nhà ."

"Hà tất phiền phức như ?" Hoàng thượng ân cần Đỗ phu nhân. "Người , lấy thuốc. Đỗ phu nhân, t.h.u.ố.c ở ?"

Đỗ phu nhân khó chịu, móng tay bấm chặt lòng bàn tay, cố gắng kiềm chế bản , đầu óc như nhồi bông: "Tìm đại nha Băng Thảo, ả đấy."

Trong mắt Hoàng thượng lóe lên tia lạnh lẽo.

Mộc Vãn Tình bất thình lình chen một câu: "Băng Thảo c.h.ế.t ."

Đỗ phu nhân chấn động tâm thần: "Ngươi cái gì? Không thể nào! Mộc Vãn Tình, là ngươi! Ngươi gì ả?"

Mộc Vãn Tình hùng hổ dọa : "Băng Thảo là của ai?"

Sắc mặt Đỗ phu nhân biến đổi kịch liệt, mồ hôi trán túa như mưa: "Ta về nhà! Mau thả về!"

Mộc Vãn Tình cố ý mở hộp , để lộ bông hoa Mạn đà la bên trong.

Đỗ phu nhân sững sờ, theo bản năng lao tới. Mộc Vãn Tình phản ứng cực nhanh, nấp ngay lưng Hoàng thượng. Thị vệ lập tức chặn đường Đỗ phu nhân. Bà trân trân chằm chằm bông hoa Mạn đà la, ánh mắt trở nên dại : "Đây là hoa trồng! Ngươi tự tiện lấy là ăn trộm! Mau trả cho !"

Ai cũng nhận Đỗ phu nhân bình thường. Hoàng thượng nhắm mắt , trong lòng như đè nặng tảng đá lớn.

"Được , cho bà." Mộc Vãn Tình bước , đưa cái hộp tới. Đỗ phu nhân kích động đưa tay đón lấy, nhưng kịp chạm thì Mộc Vãn Tình rụt tay .

"A, . Trừ khi bà cho , Băng Thảo là của ai?"

Đỗ phu nhân trêu chọc tức đến đỏ mặt: "Hoàng thượng, bắt ả trả vật về nguyên chủ !"

Ánh mắt Hoàng thượng kỳ quái: "Trẫm cũng , bà ."

"Ta..." Đáy lòng Đỗ phu nhân dâng lên cảm giác ngứa ngáy đau đớn quen thuộc, như hàng trăm con kiến bò khắp , khó chịu đến mất kiểm soát. "A a a, đưa hoa cho ! Đưa cho !"

bất chấp tất cả lao cướp. Mộc Vãn Tình giả vờ chạy ngoài: "Không trả lời đúng ? Vậy ném hoa xuống sông đây."

Thấy Mộc Vãn Tình chạy nhanh như bay còn thị vệ cản , Đỗ phu nhân tức đến phát điên: "Đừng! Ta ! Băng Thảo... là trong cung phái tới giám sát Đỗ phủ!"

Mọi : "..." Hình như bọn họ bí mật động trời, liệu diệt khẩu ?

Mộc Vãn Tình: "..." Ngàn vạn ngờ tới đáp án .

Biểu cảm của Hoàng thượng phức tạp thể dùng lời diễn tả: kinh ngạc, dám tin, nghi ngờ. "Trẫm từng phái , Thái hậu cũng ."

Nhân lúc Mộc Vãn Tình ngẩn , Đỗ phu nhân đột ngột lao tới, giật lấy cái hộp, vơ lấy bông hoa Mạn đà la nhét thẳng miệng...

Thái hậu quả thực tặng vài cung nhân đến Đỗ phủ, nhưng đó là để giúp Đỗ phủ giữ thể diện. Còn Băng Thảo là mua từ tay môi giới bên ngoài năm năm . Khi ả mới đến bên cạnh Đỗ phu nhân, bà vẫn còn đang trong giai đoạn mất trí nhớ, hầu hạ bên cạnh đổi liên tục.

Băng Thảo đặc biệt cách hầu hạ, chỉ trong vòng 5 năm ngắn ngủi leo lên vị trí đại nha cận nhất của Đỗ phu nhân. Chỉ điều, Đỗ phu nhân tước quyền quản gia, lộ diện nên bên cạnh bà cũng chẳng quyền hành gì.

Trong mắt khác, Băng Thảo là ôn nhu, dễ gần, việc tỉ mỉ chu đáo, trung thành tận tâm, điều và thiện lương, nhân duyên cực . trong miệng Đỗ phu nhân, ả là quân cờ do triều đình phái tới. Bà tin tưởng điều sái cổ, chẳng những cho chồng con mà còn một âm thầm chịu đựng. Xem việc bà khôi phục trí nhớ cũng là do Băng Thảo nhúng tay .

Khi Mộc Vãn Tình khỏi cung, cả thể xác và tinh thần đều mệt mỏi rã rời, bước cũng chút loạng choạng.

Tưởng Vân Phàm chậm vài bước phía nàng để tỏ lòng tôn kính. Bất luận là chức quan tước vị, Mộc Vãn Tình đều ở . Đầu óc rối bời, những chuyện xảy hôm nay gây chấn động quá lớn đối với .

"Thanh Bình quận chúa, ngài tin lời Đỗ phu nhân ?"

Mộc Vãn Tình đầu : "Không tin, nhưng trong cung chắc chắn vấn đề."

Đỗ phu nhân dù ngu ngốc đến cũng thể tin tưởng một cách vô căn cứ như , ắt hẳn nguyên nhân.

Tưởng Vân Phàm trầm mặc hồi lâu khẽ thở dài: "Đỗ gia đúng là đang gặp thời buổi rối ren. Giá như Tây Lương Vương ở kinh thành thì bao."

Nam chủ nhân Đỗ gia hôn mê bất tỉnh, nữ chủ nhân giam lỏng, tình thế vô cùng bất lợi. Đỗ nhị tiểu thư chỉ là phận nữ nhi yếu đuối, chắc gánh vác nổi tất cả. Âm mưu đang ập đến như vũ bão.

"Không , ở đây." Giọng Mộc Vãn Tình kiên định mà thản nhiên.

Mộc - Đỗ hai nhà kết minh, nương tựa như hai chiếc sừng. Nàng từng hứa với Đỗ Soái, chỉ cần nàng còn sống, nàng sẽ là đồng minh đáng tin cậy nhất của Đỗ gia, trừ phi Đỗ gia phản bội . Cửa ải khó khăn , nàng sẽ cùng Đỗ gia vượt qua.

Tâm thần Tưởng Vân Phàm chấn động mạnh, ngơ ngác bóng lưng gầy yếu của Mộc Vãn Tình. Giờ khắc , hình ảnh nàng trở nên vô cùng cao lớn.

Rất nhiều thích dệt hoa gấm, nhưng hiếm ai chịu đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết lạnh. Còn Mộc Vãn Tình chính là sẵn sàng đồng hành cùng bạn trong bão tuyết, thậm chí còn che ô cho bạn.

Văn võ bá quan đều nàng giỏi giang tháo vát nhưng thực dụng con buôn, thế nhưng mấy ai thể đối đãi chân thành, rời bỏ như nàng?

Lần đầu tiên trong đời, cảm thấy ghen tị sâu sắc với một . Đỗ Thiếu Huyên đúng là gã may mắn, tài đức gì chứ.

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...