Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 336: Vén màn bí mật
Cập nhật lúc: 2025-12-06 06:49:35
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộc Vãn Tình việc chừng mực, chỉ tập trung điều tra chuyện nhà họ Đỗ. Dưới sự phối hợp của Đỗ nhị tiểu thư và Tưởng Vân Phàm, nàng rà soát bộ hàng trăm hầu trong Đỗ phủ.
Thu thập tư liệu, thẩm vấn trực tiếp, xác minh thông tin. Đây là một khối lượng công việc khổng lồ và phức tạp, nhưng là quy trình bắt buộc . Mộc Vãn Tình phát cho mỗi một tờ khai, yêu cầu họ điền thông tin cá nhân. Ai chữ thì sẽ quan sai giúp điền hộ. Sau đó nàng cho đối chiếu một nữa, ba hướng cùng triển khai đồng thời.
Thời gian gấp rút, nàng thức trắng một đêm, mắt đỏ hoe vì mệt mỏi.
Khi vầng thái dương đỏ rực nhô lên từ phía đông, một ngày mới bắt đầu, tinh thần cũng phấn chấn hơn.
Mộc Vãn Tình khoanh vùng ba cái tên: "Mấy vấn đề, bắt giữ thẩm vấn ngay, đồng thời lục soát chỗ ở của bọn họ."
Ba đó gồm: một bà lão quét dọn ở chủ viện, con dâu út của quản gia, và một tiểu quản sự phụ trách mua sắm.
Đỗ nhị tiểu thư cảm thấy phức tạp. Ba đều là những kẻ vô danh tiểu , ai chú ý tới, mà thể móc nối nội ngoại viện, thậm chí giữ liên lạc với bên ngoài.
Chỉ là, nàng vẫn thắc mắc: "Sao bọn họ vấn đề? Chỗ nào đúng?"
Cùng tham gia thẩm vấn mà nàng chẳng nhận gì cả?
Mộc Vãn Tình bình thản đáp: "Ánh mắt láo liên, thần sắc hoảng loạn, cố tình tránh ánh mắt , lời khai nhiều sơ hở."
Đỗ nhị tiểu thư cảm thấy còn non kinh nghiệm: "Bọn họ đều là dân thường, thấy quan lớn sợ hãi cũng là bình thường mà."
"Sợ hãi và chột là hai chuyện khác ." Mộc Vãn Tình chỉ thể . Cái dựa kinh nghiệm và trực giác, dạy .
Rất nhanh, kết quả .
Cả ba đều lục soát mấy trăm lượng bạc, tiền tương xứng với thu nhập bình thường của họ. Rõ ràng là vấn đề.
Dưới sự nghiêm hình tra khảo, cả ba đều khai thật: Bọn họ Băng Thảo dùng tiền mua chuộc. Thực bọn họ chỉ nghĩ Băng Thảo dã tâm bừng bừng trèo cao, dù ả cũng đưa tiền, bọn họ cứ theo ý ả là .
Nhờ , Băng Thảo dù ít khi ngoài nhưng vẫn nắm rõ chuyện lớn nhỏ trong phủ, thể liên lạc với bên ngoài, thậm chí kiếm đủ thứ đồ kỳ lạ cổ quái.
Quan trọng nhất là, cửa hàng họ Lộ nổi lên mặt nước.
Đây là một cửa hàng bình thường, phô trương, nhưng là nơi tiểu quản sự mua sắm thường xuyên lui tới. Đồ dùng sinh hoạt hàng ngày của Đỗ gia đều nhập từ đây. Tên quản sự ăn hoa hồng kha khá, và giới thiệu cửa hàng chính là Băng Thảo.
Tưởng Vân Phàm đích xuất mã, phong tỏa cửa hàng họ Lộ, bắt giữ tên chủ sự đang định hoảng sợ bỏ trốn khỏi kinh thành.
Lần theo manh mối, bóc tách từng lớp kén, bình tĩnh phân tích thông tin, cuối cùng họ tra manh mối quan trọng nhất: Một quản sự chuyên cho vay nặng lãi, việc cho con dâu nhà đẻ của lão thái thái Thừa Ân công phủ, chính là ông chủ màn của cửa hàng họ Lộ.
Qua mấy cầu trung gian thế , bình thường đúng là thể nào tra .
Tưởng Vân Phàm vẻ mặt vô cùng phức tạp. Kết quả trong dự đoán, cũng hợp tình hợp lý.
"Thanh Bình quận chúa, ngài hình như chẳng ngạc nhiên chút nào?"
"Hoàng hậu và cả nhà bà đều hận thấu xương, nhưng gì , đêm nào chẳng mất ngủ." Mộc Vãn Tình thản nhiên những lời kinh thế hãi tục. "Chỉ ngờ bọn họ thông minh hơn, dùng cách đường vòng, bắt đầu bố cục từ mấy năm . Đây giống phong cách của nhà Thừa Ân công."
Phủ Thừa Ân công thông minh nhiều.
Tưởng Vân Phàm giật : "Ý ngài là do phủ Thừa Ân công ? Có kẻ cố tình đ.á.n.h lạc hướng chúng , khiến hai nhà nghi kỵ lẫn , trai cò tranh ngư ông đắc lợi?"
Trí tưởng tượng của bắt đầu bay xa, càng nghĩ càng thấy nhiều khả năng.
"Không, ý là lưng bọn họ cao nhân chỉ điểm." Mộc Vãn Tình chỉ tin chứng cứ điều tra , phủ Thừa Ân công cũng chẳng vô tội gì. "Ha hả, cửa hàng họ Lộ khởi nghiệp từ Tây Lương, móc nối với Đỗ gia một cách thuận lý thành chương. Nếu điều tra kỹ thì lừa ."
Ai rảnh rỗi mà tra xét mấy cái chứ?
"Chiêu quả nhiên lợi hại, thành công thu hút sự chú ý của ."
Nàng trực tiếp dâng bộ chứng cứ lên mặt Hoàng thượng. Còn về phần liên quan đến hậu cung, nàng can thiệp nhiều. Tay vươn quá dài , dễ rước lấy sự nghi kỵ của đế vương, hà tất .
Nàng và Hoàng thượng quân thần tương đắc là vì mục tiêu nhất trí, mỗi giữ vững giới hạn của , vượt quá phận sự. Họ chung tay tạo nên một thời thái bình thịnh thế, lưu danh sử sách.
Cho nên, Mộc Vãn Tình Hộ Bộ thượng thư chỉ phụ trách thúc đẩy kinh tế, cải thiện dân sinh, tuyệt đối nhúng tay việc khác, kết bè phái, chỉ hành sự trong phạm vi Hộ Bộ. Tương ứng, Hoàng thượng sẽ nàng chắn âm mưu quỷ kế nhắm nàng. Nàng cần lãng phí tâm tư những cuộc đấu đá nội bộ, mà dành bộ tâm sức và thời gian để kiếm tiền, mưu cầu phúc lợi cho bá tánh.
Trong mắt Hoàng thượng, nàng trí tuệ gần như yêu nghiệt, thủ đoạn lợi hại, bản lĩnh cực lớn. nàng yêu tiền như mạng, bao che nhà một cách keo kiệt, cuồng vọng to gan, ai cũng dám đắc tội. Trừ Đỗ gia , nàng chẳng quan hệ cá nhân với bất kỳ quyền quý nào, cũng chẳng bao giờ tham gia yến tiệc các nhà. Ưu khuyết điểm đều rõ ràng, như dùng mới yên tâm.
Đối với Mộc Vãn Tình, chỉ cần Hoàng thượng tin tưởng, bảo vệ nàng, cho nàng một sân khấu để thi triển tài năng là đủ . Đây là đôi bên cùng lợi (win-win).
Mộc Vãn Tình điều tra hậu cung nhưng điều tra Đỗ gia, và tiện thể tự tra xét chính . Toàn bộ sản nghiệp danh nghĩa và hầu trong phủ đều rà soát một lượt.
Quả nhiên, tra vài kẻ vấn đề. Dù quản lý nghiêm ngặt đến vẫn cài cắm thám tử, mục đích chính là đ.á.n.h cắp bí phương, mục đích phụ là phá hoại, gây ngáng chân Mộc Vãn Tình. Luôn những kẻ thấy khác .
Mộc Vãn Tình áp dụng chế độ quản lý công ty hiện đại, mỗi mảng đều chuyên trách, can thiệp lẫn , biện pháp bảo mật cực . Mật khẩu đội tuần tra đổi liên tục, thấy kẻ lén lút là bắt ngay.
Đứng những kẻ là các gia tộc quyền quý. Mộc Vãn Tình một khi tra liền khua chiêng gõ trống áp giải đám thám t.ử đến tận cửa chủ nhân, kể rõ đầu đuôi câu chuyện cho bàn dân thiên hạ .
Bá tánh xong lòng đầy căm phẫn. Muốn trộm bí phương để dùng riêng, từ đó lũng đoạn thị trường, giàu bất nhân ư? Lũ xa!
Có phản bác: "Thanh Bình quận chúa mở mấy cửa hàng xa xỉ phẩm giá cắt cổ, các nàng ?"
Những khác lườm nguýt: "Thứ nhất, giá cao như là để kiếm tiền của bọn nhà giàu, ngươi là dân nghèo thì đồng cảm cái nỗi gì? Bị bệnh ? Thứ hai, đây là sản nghiệp triều đình, tài sản riêng. Tiền kiếm đều xung quốc khố để đường, xây trường học, mở y quán, cải thiện dân sinh. Thanh Bình quận chúa là đang việc cho triều đình đấy!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-336-ven-man-bi-mat.html.]
Những kẻ chủ mưu lưng tức hộc máu. Đây là tát mặt bọn họ mà, quá bắt nạt ! ích gì, Mộc Vãn Tình chẳng thèm để ý. Hoàng thượng triều đình còn mắng cho một trận tơi bời, bảo bọn họ suốt ngày dòm ngó đồ của triều đình, tổn công béo tư, quá vô liêm sỉ. Có bản lĩnh thì tự mà mày mò cách kiếm tiền. Ngài còn cách chức vài quan viên ngay tại chỗ để răn đe. Từ đó, đám an phận hơn nhiều.
Phủ Quận chúa của Mộc Vãn Tình thì , tuyển mới, quản lý nghiêm ngặt nên kẽ hở nào để chui . vấn đề của tộc nhân Mộc thị lớn, tra ít kẻ dụng tâm khác bên cạnh. Thời gian qua, tộc nhân Mộc thị tâng bốc nên sinh tự mãn, bành trướng, gây ít rắc rối, trong đó thiếu bóng dáng của những kẻ .
Mộc Vãn Tình nhân cơ hội một trận trò, dội gáo nước lạnh khiến cả tộc tỉnh ngộ. Kẻ nào đáng đ.á.n.h thì đánh, kẻ nào đáng đưa quan phủ thì đưa, tự kiểm điểm bản , nhờ đó mà ngoan ngoãn hơn hẳn.
Hoàng cung.
Hoàng thượng ngọn nến lung lay, ánh mắt khi mờ khi tỏ.
Không qua bao lâu, ngài bỗng lên tiếng: "Ngươi xem, tại hoạn nạn thì dễ, mà cùng hưởng phú quý khó?"
Từ trong bóng tối truyền một giọng : "Vì lòng tham đáy."
Hoàng thượng trầm mặc thật lâu: "Vậy tại những như thế?"
"Vì với giống ."
Hoàng thượng về phía bóng tối: "Hôm nay ngươi nhiều đấy."
Vi Thiệu Huy bước từ bóng tối, vẻ mặt quan tâm và lúng túng: "Thần lo lắng cho Hoàng thượng, an ủi nhưng nên an ủi thế nào."
Hoàng thượng hừ lạnh. Ngài là quân vương, cần gì an ủi? thể phủ nhận, trong lòng ngài chút ấm áp.
Nội thị bẩm báo ngoài cửa: "Hoàng thượng, Hoàng hậu cầu kiến."
Ánh mắt Hoàng thượng lạnh xuống: "Cho nàng ."
Vi Thiệu Huy nhanh chóng ẩn bóng tối.
Hoàng hậu mặc bộ cung trang màu tím bước , ung dung hoa quý, phong thái vạn ngàn: "Thần tham kiến Hoàng thượng."
Nàng quỳ xuống hành lễ. Hoàng thượng cho dậy, từ cao xuống: "Muộn thế còn chạy tới đây gì?"
Hoàng hậu cung kính bẩm báo: "Tiểu công chúa ai chăm sóc cứ quấy mãi, thần lo lắng, đặc biệt khẩn cầu Hoàng thượng khai ân, tạm thời giao Tiểu công chúa cho thần chăm sóc, đợi Thái hậu tỉnh sẽ đưa về."
Hoàng thượng mặt mày thâm trầm, biểu cảm chút kỳ lạ: "Thái hậu thể tỉnh ?"
Hoàng hậu chút do dự đáp: "Đương nhiên thể. Thái hậu là phụ nữ phúc khí nhất thế gian, nhất định sẽ gặp dữ hóa lành."
Nàng tỏ đoan trang hiền thục, dáng mẫu nghi thiên hạ, năng nhẹ nhàng từ tốn. "Thần cũng luôn cầu khẩn trời xanh, mong Thái hậu sớm tỉnh ."
Biểu hiện của nàng hảo tì vết: một mẫu hảo, một hiền thê hảo, một con dâu hảo. chính sự hảo quá mức là điều bất thường.
Hoàng thượng nàng chăm chú như xa lạ: "Mấy năm nay trong lòng nàng oán hận trẫm ?"
"Thần dám. Mưa móc sấm sét đều là quân ân." Hoàng hậu trong lòng bất an nhưng vẫn giữ nụ mỹ môi.
"Rất ." Hoàng thượng đầu, cao giọng hạ lệnh: "Người ! Kê biên tài sản phủ Thừa Ân công! Bắt giam bộ chủ tớ, một kẻ cũng tha!"
Như sét đ.á.n.h ngang tai, lớp mặt nạ mỹ của Hoàng hậu vỡ vụn từng mảnh. Nàng tức gấp: "Hoàng thượng! Nhà đẻ thần sai điều gì? Rốt cuộc phạm tội gì mà ngài tuyệt tình như ?"
Hoàng thượng lạnh lùng tuyên án: "Cấu kết Tiêu Hi Đằng (Tấn Vương cũ), bán tình báo triều đình, độc hại Thái hậu và Đỗ Soái. Tội thể tha!"
Tiêu Hi Đằng là Tấn Vương cũ, trong tay một danh sách các đại thần trong triều cấu kết với . Trước đây Hoàng thượng thanh lọc một đợt, nhưng phủ Thừa Ân công tên trong danh sách đó. Không vì tham gia, mà vì ghi nhớ danh sách quan trọng nhất trong đầu. Đợi đến thời điểm then chốt mới tung để uy hiếp, đ.â.m một nhát chí mạng. Tiêu Hi Đằng tuy c.h.ế.t nhưng dư nghiệt vẫn dọn sạch .
Máu mặt Hoàng hậu rút sạch, nàng liều mạng phủ nhận: "Không ! Hoàng thượng! Phủ Thừa Ân công xưa nay trung thành tận tâm, thể chuyện đại nghịch bất đạo như ? Đây là một cái bẫy! Ngài đừng trúng kế khác mà chuyện đau kẻ thù sướng a!"
Hốc mắt nàng đỏ hoe, nước mắt lăn dài: "Có là Mộc Vãn Tình ? Nhất định là nàng ! Nàng thù dai nhất, từng đắc tội nàng . Ta nguyện ý dập đầu nhận sai với nàng , chỉ cầu nàng buông tha cho phủ Thừa Ân công!"
Hoàng thượng càng thêm thất vọng. Mộc Vãn Tình gì bất mãn đều thẳng mặt, thù báo ngay tại chỗ, bao giờ giở trò lưng, hành sự quang minh lạc. Còn Hoàng hậu thì luôn đổ trách nhiệm cho khác, bản mãi mãi .
"Nàng thế . Ôn nhu hiền lương, rộng lượng khoan dung, ghen tuông, tuân thủ bổn phận chính thê, bao giờ khiến trẫm bận lòng. Từ khi Hoàng hậu, nàng đổi đến mức trẫm nhận nữa..."
Thư Sách
Tại bọn họ đến bước đường ?