Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 343: Mộc Thập Thất lòng tham không đáy
Cập nhật lúc: 2025-12-07 08:06:17
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộc Thập Thất do dự quyết. Một khi lớn chuyện, một việc sẽ giấu nữa. Hắn tuy là tộc nhân Mộc thị, quản lý một cửa hàng đồng hồ xa xỉ, quan viên đều khách sáo với , nhưng mặt Mộc Vãn Tình, dám thở mạnh.
"Ngươi bao nhiêu bạc?"
Thôi kệ, chuyện gì thể dùng tiền giải quyết thì đều vấn đề lớn.
Mộc Vãn Tình cố ý lộ vẻ tham lam: "Một vạn lượng."
Ả hồ ly tinh tức khắc nổ phổi: "Cái gì? Sao ngươi cướp luôn ?"
"Kẻ cho nhận." Mộc Vãn Tình xách chiếc đèn hoa sen đung đưa mặt bọn họ. "Đây vốn là chuyện ngươi tình nguyện. Mua mua?"
Ả hồ ly tức điên, vung tay định giật lấy chiếc đèn. Đỗ Thiếu Huyên đời nào để ả chạm Mộc Vãn Tình, tung một cước đá thẳng đầu gối đối phương. Ả đau điếng, tự chủ quỳ rạp xuống mặt Mộc Vãn Tình.
Hành động như chọc tổ ong vò vẽ, ả hồ ly phát điên: "Thập Thất ca! Đánh c.h.ế.t bọn chúng cho ! Đánh c.h.ế.t chúng!"
Mộc Thập Thất đau lòng c.h.ế.t, vội vàng đỡ ả dậy, hung hăng trừng mắt đôi nam nữ mặt, ngay đó gọi quan sai phụ trách trị an tới.
"Các ngươi đây! Ta là tộc của Thanh Bình quận chúa, là đại chưởng quầy của cửa hàng Mộc thị. Hai kẻ ... trộm bạc của chúng ! Mau bắt bọn chúng đưa quan phủ!"
Ánh mắt Mộc Vãn Tình lạnh xuống.
Quan sai lập tức theo lời , mà tuân thủ quy trình bình thường: "Trộm bạc của ngài? Ngài chắc chắn chứ?"
"Không sai, bọn chúng là ăn trộm." Mộc Thập Thất khẽ thở dài, vẻ mặt đầy khó hiểu. "Tuổi còn trẻ tìm việc t.ử tế? Suốt ngày trộm cắp thấy với cha ?"
Quan sai hỏi: "Trộm bao nhiêu bạc?"
"Một vạn lượng ngân phiếu." Mộc Thập Thất tỏ tức giận. "Còn một miếng ngọc bội Thanh Bình quận chúa tặng . Mỗi sinh viên nghiệp Mộc thị thư viện đều một miếng, đó cũng là tín vật của , tuyệt đối thể rơi tay khác."
"Vậy chỉ thể soát thôi." Quan sai về phía đôi nam nữ đeo mặt nạ đầu hổ. "Xin phối hợp một chút."
Đỗ Thiếu Huyên che chở Mộc Vãn Tình lưng, lạnh lùng quan sai. Ánh mắt đáng sợ đến mức khiến quan sai giật hoảng sợ. Người là ai ?
Bỗng nhiên, từ Mộc Vãn Tình rơi xuống một miếng ngọc. Mọi ánh mắt đổ dồn đó. Ai da, đúng là ăn trộm thật .
Mộc Thập Thất hét toáng lên: "Chính là miếng ngọc đó! Mau trả cho !"
Mộc Vãn Tình cúi nhặt lên. Đây là kiểu dáng do chính tay nàng thiết kế, hai mặt đều chữ khắc. Mặt là "Mộc Thị Thư Viện" kèm tên sinh viên nghiệp, mặt là khẩu hiệu của trường, giống như một chiếc huy hiệu trường phiên bản giới hạn.
Đây là vinh quang, cũng là minh chứng cho năng lực, mà giờ đây trở thành trò .
"Lập đức lập ngôn, vô vấn tây đông. Khẩu hiệu của Mộc Thị Thư Viện đặt chữ 'lập đức' lên hàng đầu, nhưng ngươi thì ?" Mộc Vãn Tình vô cùng thất vọng. Đây là lứa sinh viên nghiệp thứ hai do một tay nàng bồi dưỡng. "Ngươi hôm nay dùng vật để vu oan giá họa, đ.á.n.h mất đức hạnh, uổng công con cháu Mộc thị."
"Ngươi..." Sắc mặt Mộc Thập Thất biến đổi liên tục, dự cảm chẳng lành dâng lên. Người hình như là...
Ả hồ ly cảm thấy chịu uất ức tày trời, nhất định gỡ ván .
"Ngươi là một tiện dân mà dám chỉ trích gia phong Mộc thị ? Có nhầm đấy? Đó là do Thanh Bình quận chúa đích dạy dỗ, thể ? Ngươi rõ ràng là bất mãn với Thanh Bình quận chúa, cố ý bôi nhọ quan lớn triều đình, tội tù mọt gông!"
Vừa đến bốn chữ "Thanh Bình quận chúa", bá tánh xung quanh xôn xao vây , nhao nhao bênh vực ả hồ ly.
Họ ý đồ khơi mào chiến tranh trong lời của ả, nhưng Đỗ Thiếu Huyên thì hiểu rõ. Nơi nào cũng gây thù chuốc oán cho Mộc Vãn Tình, cố ý thì ai tin?
"Cô nương là con cái nhà ai?"
Ả hồ ly vênh váo: "Các ngươi xứng ."
Đỗ Thiếu Huyên đảo xem xem kẻ nào đang giở trò quỷ. "Tháo mặt nạ của bọn chúng xuống."
Một thị vệ lao tới. Ả hồ ly cuống lên:
"Ai dám? Các ngươi dám gây khó dễ cho chính là gây khó dễ với Thanh Bình quận chúa! Thanh Bình quận chúa bao che nhà nhất, nàng sẽ tha cho lũ tiện dân các ngươi ! Các ngươi cứ chờ xét nhà diệt tộc !"
Mở miệng là "tiện dân", thật chối tai.
Thị vệ mất kiên nhẫn, giật phăng mặt nạ của Mộc Thập Thất xuống, lộ khuôn mặt thanh tú nho nhã.
Thị vệ chuyển hướng sang ả hồ ly. Ả tức sợ: "Đừng qua đây! Ngươi..."
Lời dứt, mặt nạ hất tung, chút khả năng phản kháng nào.
Ả hồ ly theo bản năng dùng khăn che mặt, nhưng dung mạo của ả vẫn nhiều thấy. Diện mạo xuất chúng, vô cùng xinh , đôi mắt ngấn nước liếc ngang liếc dọc câu hồn.
Mộc Thập Thất lao tới che chắn mặt ả hồ ly: "Tha cho nàng ! Nàng là trời sinh quý nữ, từ nhỏ nuông chiều, rành thế sự, ngây thơ vô tội..."
"Phụt! Ngây thơ vô tội?" Mộc Vãn Tình nhịn . Rốt cuộc là ai mù đây? Hay là cả hai đều mù? "Nói xem, ả là ai?"
Nàng còn che giấu giọng thật nữa. Mộc Thập Thất như sét đ.á.n.h ngang tai, mặt cắt còn giọt máu: "Nàng..."
Ấp úng nửa ngày trời cũng chịu danh tính của ả.
Trong đám đông bỗng tiếng vọng : "Đây là cháu gái của Từ Thứ phụ, Từ Cửu cô nương."
Từ Cửu cô nương giận dữ trừng mắt về phía phát tiếng . Ai dám tiết lộ tên nàng?
Mộc Vãn Tình tham gia yến tiệc, chỉ dự cung yến mỗi năm một , mà chỉ quan viên tứ phẩm trở lên mới mang theo hai nhà tham dự. Nàng từng gặp Từ Cửu cô nương trong cung yến nên tự nhiên mặt.
tin tức của nàng linh thông: "Hóa là Từ Cửu cô nương, cửu ngưỡng đại danh. Nghe ngươi đang bàn chuyện cưới xin với cháu thứ của Công Bộ Tả thị lang, chung với Mộc Thập Thất thế ? Đây là một nữ gả hai chồng ? Đây là gia phong của Từ gia các ngươi ?"
Từ Cửu cô nương biến sắc: "Ngươi bậy!"
"Quan sai, các ngươi còn ngẩn đó gì? Còn mau bắt hai tên ăn trộm ? Nếu các ngươi dám bao che, Thanh Bình quận chúa sẽ để yên cho các ngươi !"
Bá tánh bắt đầu thấy gì đó sai sai. Sao cảm giác Thanh Bình quận chúa bá đạo ngang ngược thế nhỉ?
Danh tiếng của Mộc Vãn Tình chính là những kẻ như thế hủy hoại. Nàng chịu thiệt thòi: "Ngươi mở miệng là Thanh Bình quận chúa, nàng thì ngươi độc lập ? Ngươi từng gặp nàng , nàng cũng chẳng một như ngươi tồn tại. Ngươi suốt ngày lôi nàng bia đỡ đạn, nàng đồng ý ?"
"Ngươi câm miệng!" Từ Cửu cô nương thẹn quá hóa giận. "Ngươi là cái thá gì mà dám chuyện với như ?"
Mộc Vãn Tình hừ lạnh: "Mộc Thập Thất, ngươi tiền đồ thật đấy, dám trèo cao bám cành cây lớn của nhà Thứ phụ cơ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-343-moc-thap-that-long-tham-khong-day.html.]
Mộc Thập Thất mồ hôi đầm đìa: "Ta..."
Từ Cửu cô nương kéo tay áo : "Thập Thất ca, đừng sợ. Huynh là tộc Thanh Bình quận chúa coi trọng nhất mà, đến Hoàng thượng con nể mặt quận chúa ba phần..."
Chủ đề càng càng nguy hiểm, lôi cả Hoàng thượng cuộc. Mộc Vãn Tình nheo mắt : "Ta nhỉ?"
Nàng tháo mặt nạ xuống, để lộ dung nhan tuyệt mỹ. Không tô son điểm phấn nhưng vẫn thanh diễm vô song, phong hoa tuyệt đại.
Đám quan sai ngẩn , dám tin nàng, sang ả hồ ly và Mộc Thập Thất. Mẹ ơi, đúng là một vở kịch .
Ngay đó, họ đồng loạt khom hành lễ: "Tham kiến Thanh Bình quận chúa."
Đám đông xôn xao, nhao nhao quỳ xuống: "Tham kiến Thanh Bình quận chúa."
Đầu óc Từ Cửu cô nương trống rỗng. Ả tiện dân cư nhiên là Mộc Vãn Tình!
Mộc Vãn Tình khẽ xua tay: "Đều lên ."
Mọi dậy, nàng với ánh mắt nóng bỏng. Những to gan còn lên tiếng chào hỏi, nàng cũng híp mắt đáp , chút giá nào.
Bá tánh sôi trào. Đây mới là Thanh Bình quận chúa hòa ái dễ gần, thương dân như con trong lòng họ, chứ cái kẻ hở là đòi bắt , hống hách ngang ngược trong miệng Từ Cửu cô nương.
Mộc Vãn Tình mặc y phục giản dị, đeo trang sức, chẳng vẻ gì là phú quý, nhưng khí chất ung dung tao nhã khiến vô ngưỡng mộ.
"Thanh Bình quận chúa, thật sự là tộc nhân của ngài ? Sao giúp ngoài ?" Có thông minh nhận vấn đề, càng nghĩ càng thấy sai.
"Ta ! Tộc trưởng, ..." Mộc Thập Thất cuống đến đỏ mắt.
Mộc Vãn Tình lắc đầu: "Mộc Thập Thất, ngươi đổi . Phú quý mờ mắt . Ta thất vọng về ngươi. Miếng ngọc bội ngươi dùng để vu oan giá họa cho , chính thức thu hồi, đồng thời khai trừ học tịch của ngươi."
"Ta tuyên bố tại đây: Tất cả những việc Mộc Thập Thất đều là hành vi cá nhân của , Mộc thị và sẽ chịu bất cứ trách nhiệm nào cho ."
Bỏ những lời đó, nàng đầu bỏ .
Trước mắt Mộc Thập Thất tối sầm , kinh sợ tột độ.
"Tộc trưởng..." Hắn vội vàng đuổi theo nhưng Đỗ Thiếu Huyên chặn .
"Thật từng thấy kẻ nào lòng lang sói như ngươi. Nếu Thanh Bình quận chúa, ngươi vẫn chỉ là một tên tội phạm lưu đày, khi c.h.ế.t rục xương đường . Chịu đại ân của nàng mà để mặc khác chà đạp thanh danh ân nhân, cố ý thì ai tin? Đồ vong ơn bội nghĩa!"
Không Mộc Vãn Tình thì ai đến Mộc Thập Thất là ai?
"Không như thế! Đây là hiểu lầm! Tộc trưởng..." Mặt Mộc Thập Thất cắt còn giọt máu, sợ gấp. "Ngươi tránh ! Đừng cản !"
Tiếng chiêng trống rộn ràng vang lên, một đội múa sư t.ử nhảy múa linh hoạt tiến gần. Đội múa biểu diễn các động tác nhào lộn điêu luyện, thu hút vô ánh .
Bỗng nhiên, một trong đội múa giẫm cái gì, trượt chân ngã dúi dụi, vô tình va một chiếc đèn lồng lớn. Đèn đổ xuống, ngọn lửa bùng lên nhanh chóng bén các vật liệu dễ cháy xung quanh, khiến hoảng loạn bỏ chạy.
Đám đông vốn chen chúc nay càng thêm hỗn loạn. Không ít mất thăng bằng ngã xuống và giẫm đạp. Tiếng la hét, tiếng kêu cứu, tiếng than vang lên dứt.
Đỗ Thiếu Huyên biến sắc, lao về phía Mộc Vãn Tình đầu tiên.
Mộc Vãn Tình còn kịp phản ứng, Đỗ Thiếu Huyên nhấc bổng nàng lên, đặt lên mái nhà của một cửa hàng gần đó.
"Nàng ở yên đây đừng cử động. Ta xuống cứu . Các ngươi bảo vệ Thanh Bình quận chúa cho !"
Hắn phi xuống . Mộc Vãn Tình võ công, xuống chỉ tổ vướng chân, còn bảo vệ.
cũng thể trơ mắt . Nàng chụm hai tay loa, hét lớn: "Tất cả yên! Đừng chạy nữa! Nguy hiểm!"
Bên vẫn là một mớ hỗn độn, hoảng loạn thấy, mà thấy cũng chẳng dám dừng .
Mộc Vãn Tình cau mày. Những sự kiện đông thế dễ xảy sự cố nhất, đáng lẽ phương án dự phòng và đ.á.n.h giá rủi ro từ .
Nàng dứt khoát bảo các thị vệ cùng hô to: "Mọi dừng ! Không chạy loạn! Thanh Bình quận chúa phát tiền! Thanh Bình quận chúa phát tiền!"
Sức hấp dẫn của tiền bạc là vô hạn. Những bên sôi nổi dừng bước, ngẩng đầu lên .
Đỗ Thiếu Huyên kinh nghiệm phong phú, nắm lấy cơ hội, tranh thủ lúc đám đông khựng để định trật tự. Hắn chỉ huy quan sai nắm tay tạo thành hàng rào , sơ tán đám đông, đồng thời đưa những thương cấp cứu.
Một t.h.ả.m kịch ngăn chặn kịp thời.
Cách đó xa, lửa cháy ngùn ngụt, một ngọn núi đèn lồng bốc cháy dữ dội, đổ xô dập lửa.
Xong việc, Mộc Vãn Tình mái nhà thở dài thườn thượt: "Một đêm hai vụ sự cố, là ngẫu nhiên ?"
"Khó lắm." Đỗ Thiếu Huyên cầm bầu rượu lên uống một ngụm. "Rất nhiều sự trùng hợp thường là do con sắp đặt."
Mộc Vãn Tình trầm mặc .
Sáng sớm hôm , Tả Đô Ngự Sử của Đô Sát Viện dẫn tới cửa.
"Thanh Bình quận chúa, tố cáo đèn lồng Mộc thị dùng hàng kém chất lượng hàng , gây hỏa hoạn, thương vong bá tánh..."
Mộc Vãn Tình ngạc nhiên: "Khoan , lấy đèn lồng Mộc thị?"
Tả Đô Ngự Sử nghĩa chính ngôn từ tuyên bố: "Ngọn núi đèn lồng cháy đêm qua chính là do các cửa hàng Mộc thị cung cấp!"
Thư Sách