Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 344: Gậy ông đập lưng ông

Cập nhật lúc: 2025-12-07 08:06:18
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộc Vãn Tình nhịn khẽ: "Cửa hàng Mộc thị? Ngươi nhầm chứ? Khi các vị đại nhân tuyển chọn cửa hàng hợp tác, chẳng cố ý đá văng cửa hàng Mộc thị ?"

Lời nàng tràn đầy ý nhạo, khinh thường mặt.

Luận về thực lực, chuỗi cửa hàng Mộc thị thể lọt top 10 cả nước. Khởi nghiệp từ Tây Lương, nay vươn vòi khắp nơi. Chi nhánh tại kinh thành thành lập theo chân Mộc Vãn Tình kinh, nguồn hàng phong phú từ Tây Lương, nguồn cung từ Quách nhị gia ở Giang Nam, thêm tài nguyên rò rỉ từ tay Mộc Vãn Tình, nên ăn phát đạt, kiếm tiền như nước.

Được tham gia hội đèn lồng vốn chẳng quan trọng, nhưng cái kiểu cố ý tát mặt nàng thế thì thật khó chịu.

Đô Sát Viện là nơi giám sát quan viên. Tả Đô Ngự Sử là cổ hủ, cứng nhắc, từ Thủ phụ đến quan tép riu đều từng ông dâng sớ hạch tội. Mộc Vãn Tình cũng ngoại lệ, tội danh thường gặp nhất là "tranh lợi với dân", mà nhàm tai. Tuy nhiên, hạch tội thì hạch tội, quan hệ riêng tư giữa hai đến nỗi nào.

Ông lấy một cuốn sổ dày cộp, lật đến một trang: "Đã tra xét hồ sơ, quả thực là cửa hàng Mộc gia cung cấp đèn hoa."

Mộc Vãn Tình nhận lấy xem qua, đúng là rành rành "Cửa hàng Mộc gia".

"Có hợp đồng ? Cho xem."

Tả Đô Ngự Sử chuẩn mà đến, tự nhiên mang theo cả hợp đồng lưu trữ. Trên đó chữ ký và con dấu của Mộc Thập Thất. Mộc Vãn Tình nhướng mày, chẳng hề ngạc nhiên chút nào.

Tả Đô Ngự Sử chắp tay: "Còn mong Thanh Bình quận chúa phối hợp điều tra."

"Nếu là phá án đàng hoàng, tự nhiên sẽ phối hợp." Mộc Vãn Tình gọi hạ nhân tới. "Truyền lời xuống, mang sổ sách nửa năm nay của cửa hàng và gọi tất cả quản sự tới đây. Một cũng thiếu, dù ốm liệt giường cũng khiêng tới cho ."

"Vâng."

Trong lúc chờ đợi, Mộc Vãn Tình thong thả sai nhà bếp món bò cuốn, còn mời cùng thưởng thức. Thái độ quá thiết nhưng cũng kiêu căng.

Tả Đô Ngự Sử đầu đến phủ Quận chúa, thấy vẻ kim bích huy hoàng như tưởng tượng mà thanh nhã, thoải mái, tràn ngập thở cuộc sống. Không cưỡng sự hiếu khách, ông cầm một cuốn bò lên c.ắ.n thử. Miệng đầy hương thơm, ngon đến mức dừng . Không hổ danh là món ăn của phủ Thanh Bình quận chúa, mới lạ độc đáo, khẩu vị tuyệt hảo.

"Nghe đêm qua Thanh Bình quận chúa cũng mặt tại hiện trường hội đèn lồng?"

Chuyện bí mật, nhiều đều .

Mộc Vãn Tình khẽ nhếch môi: " , cùng Tây Lương Vương ngăn chặn t.a.i n.ạ.n xảy . Lúc đó thật đáng sợ, suýt chút nữa gây thành t.h.ả.m án thể cứu vãn."

Nàng lắc đầu thở dài: "Thật hiểu Thứ phụ phương án dự phòng kiểu gì, khi sự cố xảy chẳng phản ứng gì cả. Đại nhân, ngài nên dâng sớ hạch tội ông cái tội 'hỷ đại hảo công' (thích chơi trội, ham công to) và tắc trách ."

Tả Đô Ngự Sử nghẹn lời. Nàng còn tích cực hơn cả bọn họ nữa. "Phương án dự phòng là gì?"

Mộc Vãn Tình uống ngụm sữa bò, c.ắ.n miếng bò cuốn, vẻ mặt thỏa mãn: "Chính là đ.á.n.h giá rủi ro đối với các sự cố bất ngờ thể xảy , từ đó đưa phương án xử lý khẩn cấp tương ứng. Khi chủ chính ở Tây Lương, phàm là hoạt động lớn thế đều diễn tập khẩn cấp . Nhờ , sự cố phát sinh là thể kiểm soát ngay lập tức. Kinh thành hình như chú trọng chuyện lắm thì ."

Tả Đô Ngự Sử đầu thể diễn tập , ngẩn : "Ngài chia sẻ kinh nghiệm với ?"

Vừa dứt lời ông liền hối hận. Mình lỡ lời .

Mộc Vãn Tình ngạc nhiên hỏi : "Đây là thao tác cơ bản ?"

Các quan viên Đô Sát Viện: "..." Chúng giống .

Mộc Vãn Tình trố mắt: "Không ? Thứ phụ đại nhân cũng thật là, kinh nghiệm thì thể hỏi mà, nhất định sẽ giấu nghề."

Khóe miệng Tả Đô Ngự Sử giật giật. Lần đó Thứ phụ chơi mà. Cả triều đình đều hội đèn lồng do năm bộ liên hợp tổ chức, mục đích chính là để so kè với Hộ Bộ đang nổi như cồn, cố ý tranh phong với Mộc Vãn Tình. Đại lão đ.á.n.h , rảnh rỗi chớ gần, Đô Sát Viện bọn họ xưa nay dính dáng mấy chuyện .

Mộc Vãn Tình cũng dây dưa đề tài nữa, bắt đầu tám chuyện: "Vậy các ngài cũng chuyện về Từ Cửu cô nương nhà Thứ phụ và Mộc Thập Thất tộc nhân của chứ? Ai cho với, tiêu chuẩn chọn cháu rể của Từ gia hạ thấp xuống từ bao giờ thế?"

Mọi , ý vị thâm trường. Chuyện điểm kỳ quặc, nhưng ai cũng dính cuộc chiến của các đại lão.

Tả Đô Ngự Sử gượng: "Cũng thể là ý riêng của Từ Cửu cô nương."

Mộc Vãn Tình vẻ bà tám: "Lời tin . Ngài nghĩ xem, đình viện thâm sâu, cửa trong cửa ngoài canh phòng nghiêm ngặt, lọt nhị môn? Hơn nữa, dù là thiên kim tiểu thư coi trọng thì bên cạnh cũng cả đống nha bà già hầu hạ, nàng cắt đuôi đám đó?"

Nàng phân tích đơn giản: "Còn nữa, nàng là khuê nữ cấm cung, mà câu... khụ khụ, liên lạc với nam nhân bên ngoài?"

"Tất cả những chuyện nếu bề cho phép, ngài tin ? Đây kịch bản sân khấu mà bịa đặt tình tiết."

Tin ư? Đương nhiên tin. Một thiên kim tiểu thư lén lút ngoài hẹn hò, trong thực tế gần như là thể. Kể cả hầu bên cạnh phối hợp cũng , trừ phi bên cố ý thả lỏng.

Tả Đô Ngự Sử bịt tai , nhưng chịu nổi cái miệng liến thoắng của Mộc Vãn Tình.

"Theo kinh nghiệm của , sự việc bất thường ắt yêu quái. Thứ phụ đang dùng mỹ nhân kế đấy chứ? Chậc chậc, thật cầu kỳ, cháu gái dù nhiều cũng nên coi rẻ như , đó cũng là ruột thịt mà, thể chuyện đê tiện hạ lưu thế ? Biết thì bảo là Thứ phụ, còn tưởng ông là tú bà thanh lâu đấy."

Quan viên Đô Sát Viện say sưa, mắt đảo lia lịa, hóng hớt nhiệt tình. Nhà cao cửa rộng nào mà chẳng mấy chuyện ô trọc? Nhà Từ Thứ phụ cũng thôi.

Tả Đô Ngự Sử chỉ bịt miệng Mộc Vãn Tình . Đừng nữa, lời cay độc quá, truyền ngoài thì mặt mũi ai cũng chẳng còn.

Trong mắt Mộc Vãn Tình lóe lên ý : "Thứ phụ dựa việc bán con gái cháu gái mà từng bước leo lên đấy chứ? Trời ơi!"

Tả Đô Ngự Sử rốt cuộc nhịn nữa: "Khụ khụ, Thanh Bình quận chúa, còn gì ngon ? Ta đói, đói quá ."

Mau dùng đồ ăn lấp miệng nàng .

"Xem nhà bếp gì ngon thì mang lên hết." Mộc Vãn Tình hào phóng phất tay, chuyển giọng: "Đại nhân, cho ngài , loại tư đức tu , các ngài càng nên dâng sớ hạch tội lão vương bát đội mũ xanh đó nha."

"Phụt!" Có nhịn bật .

Thư Sách

Đầu Tả Đô Ngự Sử đau như búa bổ. Rõ ràng là đến phá án, tình hình trôi xa thế ?

"Thanh Bình quận chúa, đây chỉ là suy đoán của ngài, bằng chứng xác thực thì nên ít lời thôi."

Mộc Vãn Tình vô tội: "Ta ở nhà bậy bạ thôi, ngoài tự nhiên sẽ nhắc tới. Các ngài đều là đáng tin cậy mà, mới với các ngài, khỏi cửa là chối bay chối biến ngay."

Nàng diễn vai ngây thơ vô tội đạt, nhưng ở đây ai dám tin? Người ? Bọn họ á?

Tả Đô Ngự Sử quỳ xuống lạy nàng. Người bảo nàng tâm nhãn nhiều như quỷ, hôm nay coi như lĩnh giáo.

Khi Mộc Thập Thất khiêng tới, ánh mắt cực kỳ cổ quái. Chỉ thiếu nước ba chữ to "ngu như lợn" lên mặt.

Mộc Thập Thất bệnh đến mức mắt mở nổi, nhưng vẫn cảm nhận áp lực mãnh liệt.

Mộc Vãn Tình hất cằm: "Làm thế ?"

Thuộc hạ cẩn thận bẩm báo: "Nha trong nhà , tối qua trở về thấy sốt, sáng nay thì nông nỗi ."

"Khéo thật." Mộc Vãn Tình đầy ẩn ý. "Mời đại phu ?"

"Vẫn ."

"Đi mời."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-344-gay-ong-dap-lung-ong.html.]

Các quan viên bỗng nhớ tới câu của Mộc Vãn Tình lúc : "Dù ốm liệt giường cũng khiêng tới". Dường như thứ đều trong dự liệu của nàng. Nước cờ sâu thật đấy.

Mộc Vãn Tình chủ động giới thiệu: "Đại nhân, đây là đại chưởng quầy của cửa hàng Mộc thị, ký tên 'Mộc Lưu' hợp đồng chính là . Đây là nhị chưởng quầy Mộc Kích, và mấy tiểu quản sự nữa, ngài gì cứ hỏi."

Tả Đô Ngự Sử nàng thật sâu.

"Mộc Lưu, đây là chữ ký của ngươi?"

Mộc Thập Thất cố sức mở mắt, yếu ớt đáp: " , đại nhân."

Quan uy của Tả Đô Ngự Sử lớn: "Ngọn núi đèn lồng tối qua là do cửa hàng Mộc thị các ngươi cung cấp, đúng ?"

Mộc Thập Thất run lên, kìm về phía Mộc Vãn Tình.

Mộc Vãn Tình lười biếng dựa lưng ghế, vẻ mặt hờ hững: "Nhìn gì? Ta sớm can thiệp công việc hàng ngày của cửa hàng . Nói ."

Mộc Thập Thất c.ắ.n răng: " ."

Tả Đô Ngự Sử hùng hổ dọa : "Ngươi thừa nhận lô đèn lồng đó dùng hàng kém chất lượng thế hàng ?"

Mộc Thập Thất cúi đầu, vẻ mặt mơ màng, ép đến mức đỏ hoe mắt: "Ta... chỉ là lệnh việc."

Tả Đô Ngự Sử tiếp tục truy vấn: "Nghe lệnh ai?"

Mặt Mộc Thập Thất đỏ bừng, thốt chữ nào, nhưng ánh mắt "vô tình" liếc về phía Mộc Vãn Tình.

Mộc Vãn Tình nhạt: "Ý gì đây? Là sai khiến ngươi? Tiếp theo ôm hận trả thù, cố ý lấy mạng dân chúng kinh thành để hả giận ?"

"Không , , là ..." Mộc Thập Thất òa , trông vô cùng đáng thương như ác bá bắt nạt. "Ta ngu xuẩn, hồ đồ, cầu xin tộc trưởng đừng giận cá c.h.é.m thớt lên nhà ."

Hắn khiến ánh mắt Mộc Vãn Tình càng thêm sai sai.

Mộc Vãn Tình cầm một quả táo lên chậm rãi gặm, nhàn nhã tự tại: "Đại nhân, tiếp tục thẩm án ."

Tả Đô Ngự Sử nhịn nàng thêm nữa. Thanh Bình quận chúa trầm bình tĩnh như , chắc chắn là chỗ dựa?

"Mộc Kích, ngươi việc ?"

Mộc Kích là nhị quản sự, lúc vẻ mặt khó xử: "Tiểu nhân gì cả. Mộc Thập Thất thích ôm quyền, nhiều việc đều giấu giếm tiểu nhân."

Lời thật giả chỉ trời mới . Mộc Vãn Tình liếc một cái.

Tả Đô Ngự Sử hỏi các tiểu quản sự, họ đều đồng thanh . Thế thì thú vị đây.

Tả Đô Ngự Sử về phía Mộc Vãn Tình: "Thanh Bình quận chúa, ngài ?"

Mộc Vãn Tình dứt khoát: "Kiểm toán, mang hết sổ sách lên đây."

Nàng phất tay áo, mấy cuốn sổ dày cộp đưa đến mặt các quan viên. Họ cẩn thận tìm kiếm bằng chứng.

Tả Đô Ngự Sử cố ý liếc Mộc Thập Thất. Hắn vẫn giữ bộ dạng bệnh sắp c.h.ế.t.

Các quan viên tra xét hồi lâu, ngơ ngác ngẩng lên: "Bẩm đại nhân, cửa hàng Mộc gia khoản mục đèn lồng , cả xuất và nhập đều ."

Mộc Thập Thất trợn tròn mắt, dám tin. Rõ ràng sắp xếp thỏa mà.

Tả Đô Ngự Sử im lặng. Được , dự cảm của ông sai, thứ đều trong tầm kiểm soát của Mộc Vãn Tình.

"Chẳng lẽ còn kịp nhập sổ?"

Mộc Vãn Tình c.h.é.m đinh chặt sắt phủ nhận: "Không thể nào. Quy tắc sổ sách của Mộc thị là việc hôm nào xong hôm . Hàng xuất kho thì thể nhập sổ?"

Tả Đô Ngự Sử cũng ngờ kết quả thế . Không nhập sổ, nghĩa là hành vi cá nhân của Mộc Thập Thất?

Trong đầu ông hiện lên câu của Mộc Vãn Tình đêm qua: "Ta tuyên bố tại đây: Tất cả những việc Mộc Thập Thất đều là hành vi cá nhân của , Mộc thị và sẽ chịu bất cứ trách nhiệm nào cho ."

Vậy là Mộc Vãn Tình từ sớm? Thậm chí là thuận nước đẩy thuyền? Các quan lớn triều đình quả nhiên ai đơn giản cả.

"Mộc Thập Thất, ngươi giải thích thế nào đây?"

Ông lờ mờ nhận đây là cuộc đấu đá giữa các phe phái, và Mộc Vãn Tình thắng một nước cờ. Mộc Thập Thất chỉ là vật hy sinh xui xẻo, nhưng cũng là do tự tìm lấy.

Đáng tiếc, Mộc Thập Thất vẫn hiểu vấn đề: "Không thể nào! Ta rõ ràng sai nhập sổ ! Tộc trưởng, chẳng lẽ là động tay chân?"

Lúc là ám chỉ, giờ là chỉ đích danh luôn. Nếu tìm c.h.ế.t đến thế, Mộc Vãn Tình sẽ thành cho .

"Mộc Thập Thất, ngươi tiến bộ đấy, gan cũng to , dám gài bẫy cả . ngươi quên một điều, bản lĩnh của ngươi đều do dạy, những gì ngươi là do ban cho."

"Không , ngươi chẳng là cái thá gì cả. Càng đừng tưởng cháu gái Thứ phụ thực lòng coi trọng ngươi. Ngươi chỉ là công cụ để bọn họ đối phó mà thôi, dùng xong là vứt."

"Ta dạy ngươi chiêu cuối cùng: Không nắm chắc phần thắng thì đừng bao giờ lật hết bài tẩy ."

"Động thủ!" Nàng phất tay . Tùy thị vệ lao tới, giật phăng cổ áo Mộc Thập Thất, giật đứt sợi dây chuyền miếng ngọc ấn nhỏ cổ .

Mộc Thập Thất kinh hãi thất sắc, bật dậy định cướp .

Mộc Vãn Tình thấy thế liền lạnh: "Ây da, Mộc Thập Thất, ngươi cũng khá lắm nha. Tối qua tắm nước lạnh, ngủ mở cửa sổ, vất vả lắm mới nhiễm phong hàn để mượn cớ thoát , giờ diễn nữa ?"

Mộc Thập Thất như sét đ.á.n.h trúng, ngoắt Mộc Vãn Tình, trong mắt tràn đầy sự sợ hãi tột độ.

"Ta... đang gì."

Mộc Vãn Tình học trò từng dốc tâm huyết dạy dỗ, vô cùng thất vọng. Ba khóa đầu của Mộc thị thư viện là tâm huyết lớn nhất của nàng, từ khóa thứ tư trở nàng còn đủ tinh lực để quản nữa.

"Rốt cuộc điều gì khiến ngươi nghĩ thể lừa ? Là do sắc mê tâm khiếu? Hay là Thứ phụ cho ngươi sự tự tin?" Mộc Vãn Tình ngừng , ánh mắt lạnh lẽo, tung một tin động trời.

"Suýt quên mất, ngày mùng một, ngươi ở chùa Lan Nhân may mắn bái kiến Thứ phụ đại nhân, vui mừng đến mức tay chân luống cuống cơ mà."

"Ầm!" Cả trường như nổ tung.

Mộc Thập Thất c.h.ế.t trân, lạnh toát. Những chuyện cho là bí mật nhất hóa đều trong tầm mắt của Mộc Vãn Tình. Nàng cái gì cũng !

 

 

 

 

Loading...