Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 356: Thực Địa Khảo Sát

Cập nhật lúc: 2025-12-09 05:39:48
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nàng hưởng thụ an nhàn đấy chứ, nhưng hiện tại cho phép mà.

Một giọng đột ngột vang lên: "Xin hỏi là Đỗ Thiếu Soái ? Hạ quan là Kim Tỉnh Vệ Đồng Tri Vệ Lẫm, cầu kiến Thiếu Soái."

Đỗ Thiếu Huyên vén rèm , một nhóm hơn chục cưỡi ngựa đang tới, dẫn đầu trông quen mắt. "Vệ tướng quân, ngài là?"

Thư Sách

Đám vội vàng xuống ngựa hành lễ: "Quả nhiên là Thiếu Soái, quá. Không ngờ gặp Người đường. Gần đây một băng sơn phỉ (cướp núi) quấy phá quá mức, chúng đang đường dò xét tình hình."

Một cô gái cao gầy, mắt ánh lên vẻ hào hứng: "Thiếu Soái, hạ nữ sớm danh Người trí dũng song , Người thể dẫn chúng tiễu phỉ ?"

"Câm miệng!" Vệ Đồng Tri trừng mắt nàng một cách bực bội: "Đây là tiểu nữ, nó mơ ước trở thành một nữ tướng quân, đưa nó ngoài để thấy chút kiến thức. Võ công của nó tệ. Nó luôn coi Người là thần tượng, xin Người tha thứ cho sự đường đột của nó."

Đỗ Thiếu Huyên khẽ gật đầu, định , Mộc Vãn Tình ló đầu , đôi mắt tràn đầy tò mò.

Muốn nữ tướng quân ? Dám nghĩ, còn dám , đây là một bước tiến lớn . "Ngươi tên gì?"

Cô gái sững sờ, ngơ ngác hồi lâu: "Vệ Linh Nhi, còn ngươi?"

"Mộc Vãn Tình."

Vệ Linh Nhi còn kịp phản ứng, Vệ Đồng Tri bên cạnh vội vàng hành lễ: "Hạ quan tham kiến Thanh Bình quận chúa."

Mộc Vãn Tình khẽ xua tay: "Vệ Đồng Tri cần khách khí. Con gái ngài nữ tướng quân, chuyện , nên bồi dưỡng thật kỹ."

"Nó chỉ kêu la bừa thôi..."

Đột nhiên, Vệ Linh Nhi phấn khích xích gần: "A a a, là Thanh Bình quận chúa? Thật ? Ta lầm chứ?"

Mộc Vãn Tình nhịn : "Không sai."

Vệ Linh Nhi còn phấn khích hơn lúc nãy: "Thanh Bình quận chúa, chính vì sự tồn tại của , khơi dậy ước mơ thời thơ ấu của , mới khiến phụ đồng ý mang theo bên lịch luyện. Ta thích quá, ngờ xinh trẻ tuổi như ."

Được khen . Mộc Vãn Tình tít mắt: "Cảm ơn ngươi thích . Nếu chọn con đường , thì dù mệt mỏi khổ cực cũng tiếp, đừng bỏ cuộc nửa chừng."

Vệ Linh Nhi mừng rỡ vô cùng: "Vâng. Người là thần tượng của , lời ."

Mộc Vãn Tình trêu chọc: "Thần tượng? Đỗ Thiếu Soái mới là thần tượng của ngươi chứ?"

Tướng lĩnh sùng bái Chiến Thần, quá bình thường .

"Ơ?" Vệ Linh Nhi ngẩn , liếc Đỗ Thiếu Huyên, lập tức nghiêm nghị : "Thanh Bình quận chúa, từ giờ trở , mới là tình yêu duy nhất của ."

Đỗ Thiếu Huyên: "...???"

 

Cha con Vệ Lẫm liên tục nhiệt tình mời ở , nhưng kỳ nghỉ của Mộc Vãn Tình hạn, khi cùng ăn một bữa cơm thì vội vã cáo từ.

Mộc Vãn Tình tặng cho Vệ Linh Nhi vài quyển binh thư, khuyến khích nàng trở thành nữ tướng quân đầu tiên của Đại Tề, rạng danh cho nữ t.ử thiên hạ, trở thành tấm gương .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-356-thuc-dia-khao-sat.html.]

Mắt Vệ Linh Nhi sáng rực lên vì phấn khích, liên tục gật đầu, bày tỏ sẽ học hỏi thần tượng.

Vệ Linh Nhi còn kéo Mộc Vãn Tình chịu buông, Đỗ Thiếu Huyên cứng rắn kéo .

Đàn ông thích nàng thì thôi , giờ đến cả phụ nữ cũng thành tình địch, thế giới khó hiểu quá!

Khóe miệng Mộc Vãn Tình giật giật. Cái gì mà tình địch? Đây gọi là sự chạy về hai phía của thần tượng và hâm mộ.

Đỗ Thiếu Huyên ngước trời, vô cùng cạn lời, vĩnh viễn thể thắng nàng.

Dọc con đường , cảnh tượng thấy nhiều nhất là những cánh đồng bông trắng muốt rộng lớn, trải dài bất tận, đến nao lòng.

Những lão nông đang việc đồng khuôn mặt tươi , ánh mắt tràn đầy hy vọng và vui mừng.

Cây bông chính là niềm hy vọng của cả gia đình họ. Nhờ bông, họ thể đón một cái Tết sung túc.

Không chỉ đổi bạc, họ còn nhận trợ cấp từ chính phủ, cuộc sống trôi qua ngon lành ( hương vị).

Trồng thêm ngô, lúa mì, khoai tây, việc ăn no mặc ấm thành vấn đề.

Con cái trong nhà đều học miễn phí, nhân sinh tràn đầy hy vọng.

Mộc Vãn Tình đôi khi cho xe dừng , mua một ít nguyên liệu tươi ngon từ dân địa phương, nhân cơ hội trò chuyện với họ.

Mặc dù những nông dân địa phương thấy đoàn quý nhân thì e dè rụt rè, nhưng Mộc Vãn Tình giỏi công tâm, vài câu xóa tan cảnh giác của đối phương, ngấm ngầm thăm dò thông tin.

Tình hình nhân khẩu trong nhà, thu nhập, tài sản, thường ngày trong nhà ăn gì... đều thể thăm dò .

Bá tánh ngày ăn hai bữa, một bữa cháo loãng, một bữa cơm khô. Giờ thì đều là cơm khô, thỉnh thoảng còn thịt ăn. Cuối năm còn để dành chút tiền, tuy nhiều nhưng đủ khiến họ vui mừng.

"Năm ngoái quan phủ phát phúc lợi ?"

Lão nông mặc quần áo rách rưới, giày cũng lỗ thủng, nhưng sắc mặt .

"Có, chứ. Phiếu dầu gạo do Thanh Bình quận chúa đặt đây, cầm phiếu thể mua đồ rẻ, đủ cho cả nhà chúng ăn uống. Như vải bông đặc biệt rẻ, cả nhà mấy miệng đều thể may quần áo mới."

"Cuối năm còn một gói quà lớn nữa, gạo, mì, dầu, đường, muối, thịt - sáu món . Tất cả đều cảm ơn lòng nhân từ của Thanh Bình quận chúa, và lòng nhân ái của Hoàng thượng."

Không là ai dạy, mà lão còn văn vẻ nữa.

Mộc Vãn Tình thấy chính sách đổi, vô cùng an ủi: "Khoai tây năm nay trồng ?"

Lão nông tít cả mắt: "Có trồng, trồng. Đây là thứ Thanh Bình quận chúa khen ngợi, đương nhiên chúng trồng. Nghe lời nàng sẽ chịu thiệt. Tháng năm năm nay thu hoạch một lứa , năng suất quả thật cao. Con cháu nhà đặc biệt thích ăn khoai tây xào sợi. phơi khô khoai tây ăn hết xay thành bột, thể ăn lâu."

Hoa màu là sinh mạng của lão nông. Tuy trồng bông là nhiều nhất, nhưng thứ họ đặt lòng nhất vẫn là khoai tây, lúa mì - những loại lương thực chính giúp no bụng.

Khoai tây thể lương thực chính, thể thức ăn kèm, vô cùng hoan nghênh.

Mộc Vãn Tình tít mắt. Thế là .

Đỗ Thiếu Huyên cũng vui, lấy hai mươi lượng bạc: "Có thể chuẩn cho chúng chút cơm nước ?"

Lão nông thấy bạc thì mắt tròn xoe, là bạc thật đấy.

Loading...