Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 359: Mộc Vãn Tình giải cứu Mộc Cẩm Dao

Cập nhật lúc: 2025-12-09 05:58:50
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kim ngũ gia run lẩy bẩy, co rúm , hận thể chui tọt xuống đất.

Nợ phong lưu ? nhớ từng đắc tội với một phụ nữ quyền lực và đáng sợ đến thế. Nàng và khí chất như , nếu từng gặp qua, chắc chắn sẽ quên.

Hắn trốn cũng xong, ánh mắt của những xung quanh tố cáo . Hắn lôi , ném cái "bịch" mặt Mộc Vãn Tình: "Là ."

Mộc Vãn Tình đàn ông đang run như cầy sấy, nhíu mày: "Mộc Cẩm Dao ?"

Đầu óc Kim ngũ gia trống rỗng: "Ai cơ?" Hắn từng cái tên bao giờ.

"Bốp! Bốp!"

Hai cái tát giáng xuống mặt . Thị tỳ phủi phủi tay, thổi nhẹ, vẻ mặt vô cùng khinh thường.

Kim ngũ gia đ.á.n.h đến ngây , mặt đau rát, in hằn năm ngón tay đỏ ửng. Hắn bao giờ phụ nữ đánh, còn nhục mặt bao thế . Xưa nay chỉ bắt nạt khác thôi chứ.

Kim ngũ phu nhân đau lòng hét lên: "Sao các dám đ.á.n.h ? Các rốt cuộc là ai? Có đắc tội với Kim gia chúng thì hậu quả thế nào ?"

Mộc Vãn Tình nhận tin muộn, sợ kịp cứu nên dùng t.h.u.ố.c nổ phá cổng, ép bộ nhà họ Kim ngoài. nàng gặp nhất thấy . Chẳng lẽ nàng đến muộn một bước ?

Nghĩ đến đó, sắc mặt nàng trầm xuống: "Kim ngũ gia, phụ nữ ngươi cướp về đang ở ? Nếu cô mệnh hệ nào, cả nhà các ngươi chuẩn chôn cùng !"

nữa, mấy năm qua Mộc Cẩm Dao việc chăm chỉ, đạt chút thành tựu, chỉ riêng điều cũng đủ để Mộc Vãn Tình bảo vệ nàng. Nàng thích những nghiêm túc gây dựng sự nghiệp.

Kim ngũ gia biến sắc. Cẩm nương ? Tên thật của nàng là Mộc Cẩm Dao ? Chẳng bảo nàng chỗ dựa ? Bà mối hại c.h.ế.t !

Đầu óc Kim lão đại xoay chuyển thật nhanh: "Vị nữ hiệp , cô cứu ? Vậy chúng thương lượng nhé..."

Mộc Vãn Tình lạnh lùng liếc , khí thế băng giá khiến rùng .

Nàng phất tay , một đội Thanh Bình quân lập tức tản lùng sục khắp nơi trong phủ.

"Lâu lắm mới dám đàm phán với . Kim Thông phán, gan ngươi cũng lớn đấy."

Khi nàng nghiêm mặt ai đó, khí thế giận tự uy khiến khiếp sợ.

Kim Thông phán thầm hối hận vì điều tra kỹ lai lịch đối phương, rước lấy phiền toái lớn thế . Không rốt cuộc là ai mà dám ngang nhiên xông phủ quan ? Chắc chắn động tĩnh kinh động đến phủ nha, chỉ cần kéo dài thời gian chờ cứu viện tới.

Trong đầu hiện lên vô toan tính: "Chỉ vì một nữ t.ử hà tất lớn chuyện. Có gì từ từ . Cô , chuyện dễ thôi, nhưng điều kiện: Không hại nhà họ Kim."

Mộc Vãn Tình nhếch môi: "Nếu đồng ý thì ?"

Kim Thông phán thử thách giới hạn của đối phương: "Vậy thứ cho Kim mỗ thể giao . Ta khuyên các vị nên suy nghĩ kỹ, các vị là chống đối triều đình, là tạo phản..."

Hắn càng càng hăng, tay chỉ trỏ mặt Mộc Vãn Tình.

"Động thủ." Môi đỏ Mộc Vãn Tình khẽ mở.

Một đường kiếm loé lên, m.á.u tươi b.ắ.n tung toé, một cánh tay rơi xuống đất.

"A a a!" Tiếng hét t.h.ả.m thiết của Kim Thông phán vang thấu trời xanh.

Người nhà họ Kim sợ đến mất mật, run lẩy bẩy, dám tin mắt .

Một kiếm c.h.é.m đứt cánh tay gia chủ Kim gia, hủy hoại chỗ dựa lớn nhất, cũng là hủy hoại hy vọng của cả gia tộc. Quá tàn nhẫn!

Kim Thông phán đau đến ngất lịm. Kim lão nhị kinh giận: "Sao ngươi dám?"

Ánh mắt Mộc Vãn Tình lạnh lẽo. Kim gia chuyện tày trời như , chứng tỏ chẳng thứ gì, ngày thường chắc chắn ít chuyện thất đức.

"Tiếp theo đến phiên ai nhỉ? Hay là cứ theo thứ tự ? Lão đại xong đến lão nhị, lão nhị xong đến lão tam..."

Kim lão nhị mặt cắt còn giọt máu, mồ hôi tuôn như suối, run rẩy. Không! Đừng c.h.é.m !

Mắt Mộc Vãn Tình đảo một vòng: "Thôi, c.h.é.m Kim lão ngũ , là đầu sỏ gây tội."

Kim lão ngũ sợ vỡ mật, hạ nóng lên, sợ đến tiểu quần.

"Đừng c.h.é.m ! Đừng c.h.é.m ! Người ở thiên viện, dẫn các tìm!"

Hắn hối hận c.h.ế.t. Nếu sẽ chọc phụ nữ đáng sợ thế , đ.á.n.h c.h.ế.t cũng dám tính kế Cẩm nương.

Đột nhiên tiếng hô: "Chủ tử, tìm thấy !"

Một thị vệ cõng Mộc Cẩm Dao . Ánh mắt Mộc Cẩm Dao đờ đẫn, cho đến khi thấy Mộc Vãn Tình, đôi mắt nàng mới bừng sáng lên.

"Vãn Tình ! Thật sự là ? Muội đến cứu ?" Nàng kích động đến đỏ hoe mắt.

Trong lúc tuyệt vọng nhất, Mộc Vãn Tình đến cứu nàng! Nàng cô độc!

Mộc Vãn Tình giật . Đây là Mộc Cẩm Dao ? "Mặt tỷ thế ? Dị ứng ? Hay là nhà họ Kim hại?"

Gương mặt quốc sắc thiên hương của nàng ?!!

Mộc Cẩm Dao hiệu cho thị vệ thả xuống, lảo đảo bước tới: "Mặt mũi quan trọng..."

"Ai bảo quan trọng? Phụ nữ cho , mỗi ngày gương mặt xinh thì tâm trạng cũng hơn chứ." Mộc Vãn Tình khuôn mặt sần sùi của nàng, thật sự đau mắt. "Tỷ từng là một trong song xu kinh thành cơ mà."

Song xu? Mộc Cẩm Dao cảm giác như qua mấy đời , chuyện cũ năm xưa sớm phai màu.

"Ta vẫn luôn gặp , ngờ trong cảnh ..."

Mộc Vãn Tình vết hằn cổ tay nàng, ánh mắt lạnh : "Tỷ ngốc ? Cho tỷ thiệp mời mà dùng? Đó là trợ lực cho tỷ, chỉ cần yêu cầu hợp tình hợp lý, quan phủ địa phương sẽ nể mặt ."

Lúc , nàng cho Mộc Cẩm Dao một vạn lạng bạc, mười lão nông và hai thị vệ, nhưng quan trọng nhất vẫn là tấm danh .

Mộc Cẩm Dao cúi đầu: "Ta chỉ thử xem năng lực của đến ."

Thanh cao quá mức đấy. Mộc Vãn Tình thầm thở dài: "Tỷ xử lý đám thế nào?"

Mộc Cẩm Dao về phía nhà họ Kim, nhanh chóng tìm thấy Kim ngũ gia mặt mày trắng bệch. Chính là !

Kim ngũ gia sợ hãi, hận thể tìm cái lỗ nẻ nào chui xuống trốn. Tha cho !

lúc , bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào.

Người nhà họ Kim tinh thần phấn chấn hẳn lên: "Tới ! Quan phủ đến cứu chúng !"

Kim đại phu nhân càng thêm kích động: "Mau đây! Có nữ thổ phỉ! Mau g.i.ế.c hết bọn chúng, chừa một mống nào!"

hận thấu xương đám Mộc Vãn Tình. Chém tay chồng bà , chính là chặt đứt gốc rễ Kim gia. Bà thề thù báo .

Những khác trong Kim gia cũng hưng phấn kém. Được cứu , quá!

Tiếc , họ gào khản cổ họng cả buổi mà chẳng thấy ai xông cứu, với ánh mắt hoảng sợ.

Mộc Vãn Tình bình tĩnh xem đồng hồ: "Mộc Cẩm Dao, cho tỷ mười phút. Có thù báo thù, oán báo oán."

Không xả cục tức , e rằng sẽ thành tâm ma của nàng.

Mộc Cẩm Dao trong lòng định. Quan phủ địa phương đến cũng vô dụng, Mộc Vãn Tình chỉ Thanh Bình quân mà còn là quan lớn triều đình, ai dám động ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-359-moc-van-tinh-giai-cuu-moc-cam-dao.html.]

"Có thể g.i.ế.c ?"

Mộc Vãn Tình khẽ gật đầu: "Có thể."

Thư Sách

Hai chuyện bình thản như đang bàn xem tối nay ăn gì, khiến nhà họ Kim tức điên.

"Các điên ? G.i.ế.c đền mạng! Quan phủ đang ở bên ngoài, họ mà xông thì ai trốn thoát . Các dừng tay , Kim gia chúng sẽ giúp vài câu."

Nói giúp là thể nào, chỉ là lừa gạt bọn họ thôi.

Mộc Vãn Tình coi như điếc, hất cằm: "Động thủ ."

Mộc Cẩm Dao mượn một thanh trường kiếm từ thị vệ, kéo lê thanh kiếm nặng nề từng bước tiến về phía nhà họ Kim.

Họ phản kháng, nhưng ai nhúc nhích liền tên b.ắ.n trúng, nhanh chóng trấn áp.

Mộc Cẩm Dao đến mặt Kim ngũ gia. Hắn run lẩy bẩy, đau khổ cầu xin: "Cẩm nương, , Cẩm phu nhân, sai ! Ta mắt thấy Thái Sơn! Tha cho ! Ta cho nàng tiền, nhiều nhiều tiền!"

"Bao nhiêu?" Mộc Cẩm Dao dường như thuyết phục.

Kim ngũ gia như vớ cọc, vội vàng : "Một ngàn... hai ngàn?"

Mộc Cẩm Dao lạnh: "Mạng của ngươi chỉ đáng hai ngàn lượng thôi ?"

Kim ngũ gia kinh sợ: "Một vạn!"

Mộc Cẩm Dao trầm ngâm một chút giá: "Năm vạn." Nông trang cần thêm tiền để phát triển.

"Được, năm vạn thì năm vạn!" Để giữ mạng, Kim ngũ gia cũng liều.

"Tội c.h.ế.t thể miễn, tội sống khó tha." Mộc Cẩm Dao vung kiếm c.h.é.m mạnh xuống, trúng ngay hạ bộ Kim ngũ gia. Trứng vỡ!

Kim ngũ gia chỉ cảm thấy đau buốt tận óc, cả lạnh toát, ôm lấy hạ nên lời. Đau, đau quá, c.h.ế.t quách cho xong!

Mộc Cẩm Dao đạt mục đích liền thu tay . Nàng lạm sát vô tội, oan đầu nợ chủ.

Mộc Vãn Tình nàng: "Xong ?"

"Xong ." Nét bi phẫn mặt Mộc Cẩm Dao tan biến, đó là sự nhẹ nhõm như gió mát trăng thanh.

"Thu quân."

Tri phủ thấy tiếng nổ kinh thiên động địa liền vội vã triệu tập nhân mã chạy tới. đến cổng Kim gia thì gặp trở ngại lớn.

Một đám mặc đồ đen canh gác ở cổng, vũ khí tinh nhuệ, ai nấy đều toát lên vẻ dũng mãnh thiện chiến. Tri phủ kinh nghi bất định, đám chắc chắn xuất quân ngũ.

Hắn nhanh chóng chú ý đến đàn ông cao lớn đang lưng , vây quanh bảo vệ, rõ ràng là đầu.

"Ta là Tri phủ Khâm Châu. Không vị nào ngang qua Khâm Châu chúng ? Có thù oán gì xin hãy tìm quan phủ giải quyết, tuyệt đối tự ý dùng binh khí ẩu đả..."

Theo quy củ, hắc bạch lưỡng đạo Khâm Châu đều nộp tiền bảo kê, việc gì báo một tiếng. Đám dám chào hỏi mà động thủ?

Người đàn ông áo đen đột ngột . Một gương mặt tuấn tú lạnh lùng đập mắt Tri phủ khiến giọng nghẹn . Đây là... Tây Lương Vương?

Không chứ? Hắn dụi mắt. Không sai, chính là Đỗ Thiếu Huyên, chủ soái Đỗ gia quân, Chiến thần Đại Tề, biểu của Hoàng thượng, phong Tây Lương Vương.

Trong đầu Tri phủ hiện lên vô danh hiệu. Hắn vội nhảy xuống ngựa, lao tới hành lễ: "Hạ quan tham kiến Tây Lương Vương."

Hắn động, đám quan theo cũng quỳ rạp xuống.

Đỗ Thiếu Huyên nhíu mày: "Khâm Châu xảy chuyện, Vu tri phủ, ngươi tự lo liệu ."

Khâm Châu vốn thuộc Tấn Vương phủ, cắt nhượng cho Tây Lương. Sau khi dẹp loạn Tấn Vương, để tiện quản lý, triều đình quy hoạch các thành trấn cũ của Tấn Vương phủ thành tỉnh Khâm Châu.

Vu tri phủ đau đầu. Rốt cuộc xảy chuyện gì động trời mà Kim gia kinh động đến Tây Lương Vương đích tới đây? Chọc thủng trời !

Hắn nơm nớp lo sợ: "Hạ quan xảy chuyện gì, xin Vương gia chỉ rõ."

"Kim phủ cường đoạt dân nữ, chiếm đoạt sản nghiệp của Thanh Bình quận chúa."

Vu tri phủ hít một khí lạnh. Cường đoạt dân nữ thì thôi, nhưng chiếm đoạt sản nghiệp của Thanh Bình quận chúa thì to chuyện .

Thanh Bình quận chúa là ai? Hộ Bộ Thượng thư, trọng thần triều đình, tâm phúc của Hoàng thượng, một ngón tay cũng đủ đè c.h.ế.t cả đám bọn họ.

"Thanh Bình quận chúa sản nghiệp ở Khâm Châu ? Hạ quan ạ."

Hắn thật sự . Đồ của nàng ai dám tham? Có chán sống . Vấn đề là cái nơi khỉ ho cò gáy , chỉ loại quan chỗ dựa như mới đày xuống đây, Thanh Bình quận chúa để mắt tới?

Đỗ Thiếu Huyên nhàn nhạt : "Nông trang Cẩm Tú là của nàng ."

Hắn cũng để ý đến Khâm Châu vì xa, đây cũng là đầu tiên Mộc Vãn Tình còn cài cắm một quân cờ ở đây. Tâm tư của nàng thường khó đoán .

Vu tri phủ ngẩn . Nông trang Cẩm Tú , mấy năm chẳng gì nổi bật, gần đây mới loại rượu cao lương hương vị thơm ngon, từng uống qua và khen ngợi. Con cái trong nhà cũng thích kẹo mạch nha ở đó, bảo là ngon chẳng kém gì kẹo sữa Tây Lương.

ai cho , thành sản nghiệp của Thanh Bình quận chúa? Chẳng chủ nhân là một tên Mộc Cẩm Nương ?

Mộc? Tộc nhân Mộc gia? Tại báo với một tiếng chứ!

Tâm rối bời, vội lảng sang chuyện khác: "Vương gia, ngài trong?"

Đỗ Thiếu Huyên nhếch môi: "Trấn áp bên ngoài (áp trận)."

Tri phủ: "..."

Người thể khiến Tây Lương Vương đích trấn áp bên ngoài, rốt cuộc là thần thánh phương nào?!

Bên trong động tĩnh. Đỗ Thiếu Huyên phản ứng nhanh nhất, ánh mắt nhu hòa bước tới đón.

Vu tri phủ nheo mắt theo. Khi thấy rõ nữ t.ử xinh vây quanh , như sét đ.á.n.h trúng, cả nhảy dựng lên.

A a a! Cư nhiên là Thanh Bình quận chúa! Hắn từng gặp nàng một từ xa khi về kinh báo cáo công tác.

Người mà ngay cả các đại lão ở Lại Bộ cũng kiêng dè sâu sắc!

Toang !

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...