Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 361: Đoàn tụ tại Phù Phong thành

Cập nhật lúc: 2025-12-10 06:54:07
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộc Vãn Tình ở nội sảnh công đường, tuy lộ diện nhưng rõ mồn một động tĩnh bên ngoài. Có nàng tọa trấn, tri phủ dám việc thiên tư.

Bá tánh từng Kim gia hãm hại đấu Kim gia, nay thấy quan phủ nghiêm túc xử lý, liền sôi nổi tố cáo tội ác của chúng. Vô nạn nhân lóc kể lể công đường, mà chua xót.

Kim gia quả thật tham lam vô độ, chiếm đoạt sản nghiệp, cửa hàng của khác là chuyện thường ngày, thấy nhà ai đồ là cướp ngay. Có khi chỉ vì một bức tranh cổ mà hại nhà tan cửa nát, còn dương dương tự đắc coi đó là chiến tích để khoe khoang. Cường hào ác bá, thủ đoạn đê hèn, tội ác chồng chất, sách tre khó ghi hết.

Người nhà họ Kim ngông cuồng hống hách bao nhiêu thì giờ đây hoảng sợ bấy nhiêu, liên tục chối tội. bằng chứng như núi, chối cãi cũng vô ích.

Những kẻ phạm tội trong Kim gia đều chịu trừng phạt thích đáng. Không chỉ nam đinh trưởng thành thoát, mà cả nữ quyến cũng . Kim đại phu nhân nhận hối lộ, cho vay nặng lãi; mấy vị phu nhân khác thì ghen tuông hại c.h.ế.t tiểu và con thứ, kẻ tính tình tàn bạo còn đ.á.n.h c.h.ế.t nô tỳ. Tóm , ai tội thì xử, ai dính líu đến mạng thì tha. Về phần gia tài, dĩ nhiên dùng để bồi thường cho nạn nhân, phần dư thì sung công.

Kim gia coi như sụp đổ.

Lần Tri phủ việc sấm rèn gió cuốn, dám thiên vị nửa phần. Xử lý xong xuôi, còn lắp bắp hỏi ý Mộc Vãn Tình về việc con dâu là con gái Kim gia thì nên xử lý thế nào, hy vọng nàng cho một lời chỉ dẫn rõ ràng.

Hắn đúng là nhát gan. Dù nhận hối lộ các nơi nhưng từng vơ vét của dân. Mộc Vãn Tình trầm ngâm một chút: "Tội liên quan đến con gái xuất giá, quan trọng là xem phẩm hạnh đó thế nào."

Nàng lời tuyệt tình. Nói cho cùng đó là việc nhà , nàng chẳng xen .

Tri phủ thầm thở phào nhẹ nhõm. Ý truy cứu đến cùng, sẽ ảnh hưởng đến nhà .

"Đây là Mộc Cẩm Dao, tộc nhân của Mộc thị . Hiện tại một kế hoạch..." Kỳ nghỉ của Mộc Vãn Tình dài, tranh thủ xử lý chính sự.

Mắt Tri phủ càng lúc càng sáng, Mộc Cẩm Dao như bảo vật hiếm . Nếu thể trồng cao lương phủ kín Khâm Châu, cải thiện đời sống bá tánh, đó chính là công đức vô lượng. Nếu thực hiện theo kế hoạch của Mộc Vãn Tình, đó chẳng là chiến tích dâng tận tay ? Còn sợ cơ hội thăng quan tiến chức?

Lòng nóng như lửa đốt: "Ngài yên tâm, hạ quan nhất định dốc lực phối hợp với Mộc phu nhân, tranh thủ thực hiện các biện pháp."

Mộc Vãn Tình tra qua lý lịch của . Hắn là Tiến sĩ xuất chính quy, nhưng ô dù nên đày đến nơi ch.ó ăn đá gà ăn sỏi . Ở Khâm Châu hai mươi năm, công tội, ức h.i.ế.p bá tánh nhưng cũng chẳng nên trò trống gì. Đương nhiên, điều kiện tự nhiên ở đây quá kém, hoa màu mọc nổi, dân nghèo rớt mồng tơi thì gì đến phát triển.

Mộc Vãn Tình thẳng thắn đưa điều kiện trao đổi: "Sáu năm sẽ cho đến khảo sát. Nếu hài lòng, hứa cho ngươi một tiền đồ rộng mở, lên kinh thành cũng ."

Sáu năm là đủ để thành tích. Đến lúc đó xem biểu hiện của Mộc Cẩm Dao, nếu thì sẽ nâng đỡ nàng một đoạn đường.

Tri phủ mừng rỡ như điên. Ước mơ lớn nhất đời chính là thăng chức về kinh thành. "Đa tạ Thanh Bình quận chúa!" Hắn thề thốt trung thành, hứa sẽ nhiệm vụ.

Mộc Vãn Tình xã giao vài câu hồi phủ. Nàng lâu, để cho Mộc Cẩm Dao bản kế hoạch và vài nữ binh giỏi võ rời , còn hứa sẽ hỏi xem trong tộc ai đến đây phát triển .

Hôn lễ của Mộc T.ử Ngang tổ chức tại Phù Phong thành, vì thế Mộc Vãn Tình thẳng đến đó.

Khi đoàn đến Phù Phong thành, chờ sẵn ở cổng thành, thấy nàng liền lập tức về báo cáo và nhiệt tình đón tiếp.

Sau nhiều năm trở , Mộc Vãn Tình cảm nhận rõ rệt sự đổi to lớn của nơi . Đường phố sạch sẽ rộng rãi, xe ngựa như nước, qua tấp nập, tiếng rộn rã. Cửa tiệm hai bên đường san sát, tủ kính bày biện tinh tế khiến kìm dừng chân ngắm .

Mộc Vãn Tình quanh, ý trong mắt càng đậm. Có nét giống thành phố những năm 60. Nhị ca khá lắm, hiện thực hóa hảo bản thiết kế đô thị của nàng, năng lực thực thi quả là đáng nể.

Phù Phong thành hoang vắng ngày nào giờ mang hình hài của một đô thị hiện đại, cũng thấy nhà tầng xi măng, trung tâm thương mại, siêu thị lớn nhỏ, khu vui chơi giải trí, công viên... Tất cả đều thật quen thuộc.

Người đường tinh thần phấn chấn, mắt sáng ngời, dáng khỏe mạnh, thấy ai gầy trơ xương, cũng chẳng thấy bóng dáng ăn mày nào. Người ăn xin đưa trường nội trú miễn phí, lớn tuổi còn sức lao động thì sắp xếp công việc, tàn tật Nhân Tế Đường. Phù Phong thành đang xây dựng khí thế ngất trời, quá nhiều cơ hội việc , dù công trường khuân gạch cũng đủ nuôi sống bản . Kẻ lười biếng chỗ dung ở đây.

Đỗ Thiếu Huyên thấy một đám đang xếp hàng rồng rắn: "Ủa, là gì ?"

Mộc Vãn Tình lướt qua liền : "Trung tâm phục vụ dân sinh. Chủ yếu là cứu trợ xã hội, đào tạo kỹ năng, giới thiệu việc , bảo lãnh vay vốn nhỏ, hướng dẫn khởi nghiệp..."

Là ý tưởng của nàng, đương nhiên nàng rõ nhất. Những biện pháp quá mới lạ thể áp dụng ở nơi khác thì đều thí điểm tại Phù Phong thành. Đây là đất phong của nàng, gì cũng . Phù Phong thành vốn như tờ giấy trắng, dễ vẽ vời, như kinh thành hệ thống chỉnh, đổi một chút là động chạm đến đủ thứ.

Đỗ Thiếu Huyên tò mò: "Bảo lãnh vay vốn nhỏ?"

Mộc Vãn Tình giải thích: "Chính là vay tiền của quan phủ, thế chấp, lãi suất thấp và bảo lãnh, nhằm khuyến khích khởi nghiệp."

Vốn dĩ đây là nghiệp vụ của ngân hàng, nhưng thời ngân hàng.

Đỗ Thiếu Huyên sáng mắt : "Tây Lương chúng cũng thể một cái."

Mộc Vãn Tình lấy bút ghi chú mấy chữ "thành lập ngân hàng" để khỏi quên: "Lương Thành đại sảnh hành chính nhưng nhiều dịch vụ thế , thể nâng cấp thêm vài hạng mục mới."

Cả tòa thành xây dựng xoay quanh Phủ Thành chủ nguy nga tráng lệ, biển hiệu mạ vàng lấp lánh ánh mặt trời.

Thư Sách

Một đám đông tụ tập ở cổng lớn, kiễng chân ngóng trông. Vợ chồng Mộc nhị gia vươn dài cổ, lòng nóng như lửa đốt: "Sao mãi tới? Chẳng bảo thành ?"

Mộc T.ử Thành bế con tay, điềm tĩnh nhất: "Đừng vội, sắp đến ."

Tộc nhân Mộc thị ở Tây Lương đều tề tựu đông đủ để tham dự hôn lễ của Mộc T.ử Ngang. Lúc họ chật kín cổng, nôn nóng chờ đợi. Có những nàng dâu mới từng gặp Mộc Vãn Tình, chỉ danh tiếng lẫy lừng của nàng nên càng thêm mong ngóng. Thanh Bình quận chúa chính là chỗ dựa vững chắc nhất của tộc Mộc thị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-361-doan-tu-tai-phu-phong-thanh.html.]

Không đợi bao lâu, bỗng tiếng hô lớn: "Đến !"

Mấy chục kỵ sĩ áo xanh mở đường, oai phong lẫm liệt hộ tống chiếc xe ngựa ở giữa từ từ tiến .

Mộc Vãn Tình trong xe thấy cha , liền ló đầu vẫy tay: "Cha! Mẹ!"

Vợ chồng Mộc nhị gia kích động chạy tới: "Tình Nhi! Là Tình Nhi! Tình Nhi của chúng về !"

Mộc Vãn Tình nhảy xuống xe, tươi rói sà lòng Mộc nhị phu nhân. Nước mắt bà lập tức tuôn rơi, ôm chặt con gái buông. Mấy năm gặp, nhớ con quá chừng. Để con gái một cô đơn ở kinh thành, Tết nhất cũng lủi thủi một , nghĩ đến mà đau lòng khôn xiết.

Hốc mắt Mộc nhị gia cũng đỏ hoe, kìm xoa đầu con gái: "Con bé gầy thế? Không chịu ăn uống đàng hoàng ?"

Có một loại tình yêu gọi là "cha thấy con gầy". Thực Mộc Vãn Tình dáng chuẩn, thêm một phân thì béo, bớt một phân thì gầy. trong mắt cha , con cái lúc nào cũng gầy gò cần tẩm bổ.

Mộc Vãn Tình phản bác, nũng nịu: "Con ăn gà trống hầm của cha và canh đường của . Mấy năm nay nhớ lắm luôn."

Món gà hầm của Mộc nhị gia là tuyệt nhất, con gái ông vui xót xa: "Làm ngay, ngay! Để con ăn mỗi ngày cho thèm."

Mộc T.ử Ngang tính tình thẳng thắn xen : "Muội , đường đường là quận chúa, dù tự xuống bếp thì thiếu gì nấu cho ăn mà sợ ăn gà hầm?"

Mộc Vãn Tình trợn trắng mắt. Nhị ca vẫn chứng nào tật nấy.

Nàng nghiêm túc hươu vượn: "Huynh thì hiểu gì. Cha nấu khác hẳn, hương vị đong đầy yêu thương, ấm áp tình gia đình, ngoài nấu ."

Mộc nhị gia trừng mắt con trai. Ra ngoài cũng gọi một tiếng "Gia", về nhà vẫn hiểu chuyện thế ?

"Nghe , lời con mới là tiếng đấy."

Mộc T.ử Ngang: "..." Ý là ? Hắn ? Thế cha sinh là gì?

Lúc Mộc nhị gia mới thấy Đỗ Thiếu Huyên, vội vàng hành lễ: "Tham kiến Vương gia."

Những khác cũng lục tục quỳ xuống hành lễ theo.

Đỗ Thiếu Huyên vẻ mặt bất đắc dĩ, vội đỡ Mộc nhị gia dậy: "Bá phụ bá mẫu, hai đều là trưởng bối, dám nhận lễ . Chẳng cứ gọi tên ?"

Mộc nhị gia chỉ gượng chứ đổi cách xưng hô. Dù tiểu t.ử ý đồ gì, nhưng ngày nào đính hôn thì vẫn là ngoài, kính trọng một chút vẫn hơn.

Khóe miệng Mộc Vãn Tình khẽ nhếch: "Cứ gọi tên ."

Đỗ Thiếu Huyên mừng rơn. Vợ chồng Mộc nhị gia ngơ ngác .

Mộc nhị phu nhân ho khan một tiếng: "Vào nhà ."

Mọi vui vẻ vây quanh Mộc Vãn Tình và Đỗ Thiếu Huyên Phủ Thành chủ.

Nhiều năm gặp, bao chuyện để hàn huyên. Vợ chồng Mộc nhị gia mỗi nắm một tay con gái, ngắm chớp mắt, luyến tiếc rời xa. Con gái họ giờ khí thế của một quyền thần, thật đáng tự hào.

Trong tộc thêm nhiều cặp đôi mới cưới và ít trẻ con. Mộc Vãn Tình phát lì xì và kẹo chuẩn sẵn, đám trẻ sướng rơn, cầm quà vây quanh nàng ríu rít gọi "Tộc trưởng cô cô", ngọt xớt.

Con trai lớn của Mộc T.ử Thành là Thường Thường ôm chân trái Mộc Vãn Tình tuyên bố chủ quyền: "Đây là cô ruột của con!"

Con gái An An của Mộc T.ử Thành ôm chân , vẻ mặt kiêu ngạo: " , là cô ruột của con và hai, là của chúng con!"

Đám nhóc tì khác trong tộc cũng chịu thua, nhao nhao lên: "Cũng là cô cô của bọn tớ mà! Bọn tớ đều lì xì, chứng tỏ là ruột thịt!"

Thực mấy đứa trẻ ba bốn tuổi phân biệt sơ.

Được , sức hút của Mộc Vãn Tình với trẻ con vẫn hề giảm sút. Người lớn cảnh ngất.

Kỷ Trừng buồn hai đứa con tranh sủng, sang Mộc Vãn Tình: "Muội , chỉ xinh hơn mà khí thế cũng mạnh mẽ hơn nhiều."

Dù mặc thường phục giữa đám đông, nàng vẫn là tỏa sáng nhất, khí chất khiến dám thẳng.

Mộc Vãn Tình đáp: "Đại tẩu càng ngày càng mặn mà, còn giỏi giang nữa, là nữ đại gia tiếng ở Tây Lương đấy."

Hai chị em dâu tâng bốc qua , khí vui vẻ.

Mộc Vãn Tình chợt nhớ một chuyện: " , nhị tẩu tương lai của thế nào ?"

Lời thốt , cả sảnh đường bỗng im bặt, khí trở nên kỳ quặc.

Mộc Vãn Tình ngẩn . Có vấn đề gì ?

Loading...