Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 362: Nhị tẩu tương lai
Cập nhật lúc: 2025-12-10 07:04:43
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộc Vãn Tình cảm nhận sâu sắc câu "đứa trẻ cha như hòn ngọc quý". Chẳng cần lo nghĩ gì, cha chuẩn sẵn sàng thứ cho nàng, từ cái ăn, cái mặc đến chỗ ở đều là nhất.
Nàng dọn ở chủ viện, nơi để trống nhiều năm nay. Đây là sân viện lớn nhất trong Phủ Thành chủ, ngay vị trí trung tâm, bên trong bài trí theo sở thích của nàng.
Đỗ Thiếu Huyên thì ngậm ngùi ở khách viện, trong lòng thất vọng tràn trề vì vốn định ở gần Mộc Vãn Tình một chút.
Mộc Vãn Tình vui vẻ dùng bữa cùng , đem quà cáp mang về phân phát cho từng , khí vô cùng hòa thuận. Chỉ điều, vài tộc nhân nàng với vẻ thôi, nhưng Mộc Vãn Tình giả vờ như thấy.
Vợ chồng Mộc nhị gia hận thể nâng niu con gái trong lòng bàn tay mà dỗ dành, khiến Mộc Vãn Tình cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Tại Trà lâu Thi Vận.
Hương thơm nức mũi. Giữa sảnh một sân khấu biểu diễn kịch, xung quanh đặt mấy chiếc chum lớn để cộng hưởng âm thanh. Thuyết thư ( kể chuyện) đang say sưa kể chuyện đài, nước miếng b.ắ.n tứ tung, nhịp điệu dồn dập lôi cuốn. Khán giả đài say sưa, thỉnh thoảng vỗ tay reo hò khen ngợi.
Tầng một là sảnh chung, lúc chật kín . Tầng hai là các phòng bao (ghế lô), đảm bảo sự riêng tư tuyệt đối.
Mộc Vãn Tình ghế sô pha trong phòng bao VIP ở tầng hai, tùy ý ngắm xung quanh. Trang hoàng cổ kính, phong cách.
Trên bàn bày biện tám đĩa điểm tâm, tám đĩa món nguội, đầy ắp cả bàn.
Kỷ Trừng tủm tỉm chỉ đĩa đầu vịt, chân vịt, cổ vịt kho: "Muội , đây là món mới, bán chạy lắm đấy, nếm thử xem."
Trong phòng chỉ hai chị em dâu, Mộc Vãn Tình cũng chẳng cần giữ ý tứ, cầm ngay một cái đầu vịt lên gặm. Hương vị miệng thấy quen thuộc: "Đây là món kho nhà ? Hình như cho thêm ớt và bột ớt tê cay?"
Ớt là thứ nàng tìm từ tay thương nhân Tây Vực, ớt là thể phát triển thêm nhiều món mới. Mấy năm nay Mộc Vãn Tình giao mảng ẩm thực cho cha quản lý, nàng chỉ thỉnh thoảng góp ý vài câu vì còn quá nhiều việc .
Kỷ Trừng cầm một cái chân vịt lên, ưu nhã gặm: " , ba loại khẩu vị: ngũ vị hương, cay nhẹ và siêu cay. Đây là loại cay nhẹ, khẩu vị của vẫn đổi chứ?"
"Vẫn thế." Mộc Vãn Tình thích vị cay nhẹ , ăn miệng. "Trà lâu là việc kinh doanh của nhà ? Khách đông nghịt thế ."
Kỷ Trừng vẻ thần bí: "Không , ông chủ thực sự là khác."
"Cốc cốc." Tiếng gõ cửa vang lên.
Kỷ Trừng đích mở cửa: "Mau ."
Người bước là một cô gái trạc hai mươi tuổi, dáng cao gầy, lưng thẳng tắp, bước ... sải bước dài hào sảng như nam nhi. Làn da nàng ngăm, ngũ quan mang một vẻ hoang dã. Nàng mặc bộ nữ trang nhu mì, đầu cài trâm ngọc, nhưng cử chỉ chút... lạc quẻ, ăn nhập gì với bộ đồ.
"Tham kiến Thanh Bình quận chúa, tên là Vân Thư."
Mộc Vãn Tình sửng sốt một chút, nhanh chóng phản ứng . Đây là nhị tẩu tương lai ?
Nàng nhịn quan sát thêm vài . Là một mỹ nhân đặc biệt, chỉ là trông cứ gượng gạo thế nào .
"Đại tẩu, tỷ hẹn đây uống từ sớm, hóa là để gặp nhị tẩu ."
Hôm qua thấy phản ứng kỳ lạ của , Mộc Vãn Tình sinh nghi. Chẳng lẽ nhị ca lầm nữa? Phải thật là mắt phụ nữ của nhị ca lắm.
Tuy nhiên, hôn kỳ định, chứng tỏ cha đồng ý, nàng em gái cũng chẳng gì để . Nhị ca lớn đầu , thích là . Còn về nhà gái... nếu hợp thì ít tiếp xúc thôi. Dù cơ hội gặp mặt cũng chẳng nhiều, một nhà nhưng mỗi một nơi, ai lo phận nấy. Chỉ cần chuyện tổn hại đến gia tộc thì nàng sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua.
Thư Sách
Vân Thư đỏ mặt, chút ngượng ngùng nhưng cử chỉ vẫn hào phóng: "Là nhờ đại tẩu hẹn gặp ngài."
Thần thái nàng thẳng thắn, điểm hợp ý Mộc Vãn Tình: "Đều là một nhà, cứ gọi tên là , cần khách sáo như ."
Thấy giọng điệu Mộc Vãn Tình ôn hòa, chút kiêu ngạo, Vân Thư thầm thở phào nhẹ nhõm. Vị cô em chồng tương lai thật sự chẳng chút giá nào.
"Đã sớm danh Vãn Tình là kỳ nữ hiếm đời, hôm nay gặp mặt quả nhiên danh bất hư truyền." Vân Thư khéo léo khen ngợi một câu.
Mộc Vãn Tình tự nhiên cũng đáp lễ: "Nhị tẩu tú ngoại tuệ trung (vẻ ngoài xinh , nội tâm thông tuệ), nhị ca thật phúc."
Đôi bên đều ý kết giao, lời qua tiếng nhanh chóng kéo gần cách.
Vân Thư sớm vấn đề chính: "Ta nhờ Vãn Tình giúp một việc. Đến lúc đó xin chứng, tách chi của , lập một gia phả mới."
Đề nghị khá mới mẻ, Mộc Vãn Tình nhướng mày: "Hả? Tỷ cụ thể xem nào."
Vân Thư khẽ thở dài: "Ta là con gái duy nhất của Vân gia ở Định Châu. Vân gia là thế tộc trăm năm, nhưng chủ chi (chi chính) chúng con cháu dần điêu tàn, trong khi bàng chi (chi thứ) con đàn cháu đống..."
Chủ chi đơn truyền mấy đời, nhưng đời nào cũng tiền đồ, tích lũy gia tài bạc triệu, danh vọng cực cao. Điều tự nhiên dẫn đến sự dòm ngó của các chi thứ.
Đến đời cha của Vân Thư, gia đình liên tục gặp tai nạn. Sau khi tra là do chi thứ hãm hại, ông mạnh tay trừng trị một đợt mới tạm dẹp yên tình hình. Để đề phòng vạn nhất, Vân Thư sinh giả trai, nuôi dạy như con trai, những gì con trai cần học nàng đều học. Trước mười tuổi, nàng thậm chí còn tưởng là con trai thật.
Nghe đến đây, Mộc Vãn Tình khỏi vỗ trán. Thảo nào vị nhị tẩu cứ sai sai. Ừm, trông giống như một "nữ trang đại lão" (đàn ông mặc đồ nữ), trang điểm xinh nhưng cử chỉ thô kệch, thiên hướng nam tính. Nàng quen với phận nam nhi, điều thể hiểu .
Mộc Vãn Tình nhắm mắt cũng đoán diễn biến tiếp theo: "Sau đó phát hiện? Chi thứ loạn lên, đòi thừa tự (đưa con sang con nuôi để nối dõi) cho chủ chi?"
Trong mắt đời, chỉ con trai mới kế thừa gia nghiệp, con gái là bát nước đổ . Gia nghiệp khổng lồ mà con trai nối dõi thì chi thứ tư cách yêu cầu thừa tự.
Vân Thư khổ: " , đời bức tường nào gió lọt qua. Chi thứ dẫn theo mấy đứa con cháu tới cửa, đòi con thừa tự cho cha , tương lai kế thừa gia nghiệp nhà ."
Thậm chí bọn họ coi đồ của chủ chi như đồ trong túi , đương nhiên tùy tiện tìm một nhà nào đó gả Vân Thư cho rảnh nợ. Không cần gả cao, của hồi môn cũng thể cắt xén bớt.
Tính toán như , cha Vân Thư đương nhiên chịu. sức mạnh của tông tộc thường thể tưởng tượng. Sau khi ông từ chối, Vân Thư liên tiếp gặp chuyện, lúc thì tập kích, lúc thì trúng độc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-362-nhi-tau-tuong-lai.html.]
lúc Tây Lương hoan nghênh đầu tư bên ngoài, cha Vân Thư cân nhắc lợi hại, quyết định đập nồi dìm thuyền đưa vợ con đến Tây Lương sinh sống, tránh xa sự uy h.i.ế.p của tông tộc, tạm thời lánh nạn một thời gian.
Ai ngờ đường ám sát, cha Vân Thư vì bảo vệ vợ con mà thương nặng, cuối cùng qua khỏi. Trước lúc lâm chung, ông giao gia nghiệp cho con gái và cấm nàng báo thù.
Mộc Vãn Tình là hiểu ngay: "Là do tông tộc ?"
Mắt Vân Thư ngấn lệ: "Phải. Cha sợ chịu thiệt nên cho báo thù, nhưng mối thù g.i.ế.c cha đội trời chung."
Mộc Vãn Tình bình luận gì. Chuyện cá biệt, từ xưa đến nay chuyện tông tộc bắt nạt cô nhi quả phụ nhiều kể xiết. Nếu trong nhà con trai, cứ chờ đoạt tuyệt hậu (ăn sạch tài sản của con nối dõi) .
"Thế chuyện lập gia phả mới thì ? Bọn họ đuổi tới đây ?"
Ánh mắt Vân Thư lạnh lẽo: " , bọn họ đang ở ngay Phù Phong thành . Ta lo bọn họ sẽ loạn trong ngày cưới."
Mộc Vãn Tình nhướng mày: "Sao đuổi cổ bọn họ ? Nhị ca hẳn là quyền hạn mà."
"Ta kết thúc với bọn họ." Vân Thư thực sự chịu nổi sự quấy rầy dai dẳng của đám đó, quá ghê tởm. gì cũng danh chính ngôn thuận, thể để nắm thóp.
Mộc Vãn Tình gật đầu, hiểu rằng đây là Vân Thư báo với nàng một tiếng.
"Tỷ và nhị ca quen thế nào?"
Chủ đề chuyển quá nhanh khiến Vân Thư ngẩn , mặt thoáng ửng đỏ: "Ta ăn ở Phù Phong thành, lâu là của mở. Chúng coi như đ.á.n.h quen ."
Nhắc tới Mộc T.ử Ngang, trong mắt nàng ánh sáng, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Mộc Vãn Tình thấy tất cả, thầm thở phào nhẹ nhõm. Xem là thật lòng thích nhị ca, chứ mượn thế lực Mộc gia để chèn ép tông tộc. Dù thế nào, nàng cũng thật lòng mong nhị ca hạnh phúc.
"Ta là bênh vực . Chỉ cần là nhà của , đều sẽ che chở. Tiền đề là đ.â.m lưng Mộc gia, tổn hại lợi ích của Mộc gia."
Đây là lời hứa của nàng. Một khi Vân Thư gả Mộc gia, chính là nhà họ Mộc, trong phạm vi bảo vệ của nàng.
Vân Thư vui mừng khôn xiết: "Cảm ơn , Vãn Tình . Nhị ca của cứ luôn miệng đáng yêu thế nào, ghen tị c.h.ế.t , chỉ ước gì cũng một cô em gái như ."
Nàng lấy một chiếc hộp: "Chút quà mọn, xin hãy nhận lấy."
Bên trong là mấy chiếc quạt tròn thêu hai mặt vô cùng tinh xảo, giá trị xa xỉ. Mộc Vãn Tình tủm tỉm nhận lấy.
Vân Thư như trút gánh nặng. Cô em chồng chơi đấy.
Mộc Vãn Tình còn việc . Ra đến cửa, nàng một câu: "Vẻ của nữ t.ử chỉ một loại. Dịu dàng uyển chuyển là , tự tin ung dung là , ưu nhã đại khí là , tiêu sái phóng khoáng là , độc lập kiên cường cũng là ."
Vân Thư ngẩn ngơ theo bóng lưng nàng, sang Kỷ Trừng: "Muội ... là đang khuyên ?"
"Muội đang rằng, cần tự đóng khung , cần hùa theo ý khác, hãy sống là chính ." Kỷ Trừng vẻ mặt đầy tự hào. "Muội nhà chính là mạnh mẽ dịu dàng như thế đấy, thực sự yêu quý ."
Mộc Vãn Tình luôn cho rằng con gái cũng thể phá vỡ quy tắc để trở thành ngôi sáng nhất.
Vân Thư thốt lên đầy ngưỡng mộ: "Là của nhà chúng ."
Hắn sai, thật đáng yêu, là cô nương nhất đời.
Mộc Vãn Tình dạo một vòng quanh Phù Phong thành, quan sát dân tình, quan sát thứ.
Không khí thương nghiệp ở Phù Phong thành đậm đặc, cũng thấy cửa hàng. Dân phong cởi mở, phụ nữ cần che mặt cũng thể thoải mái đường phố mà ngó kỳ quặc. Trị an cũng , đội tuần tra liên tục, mắt quan sát bốn phương tám hướng.
Đỗ Thiếu Huyên bước từ một cửa tiệm với mấy hộp đàn hương thượng hạng, thấy một đứa trẻ đang lon ton vứt giấy vụn thùng rác ven đường, cảm thán: "Giáo d.ụ.c từ nhỏ, Mộc T.ử Thành , trưởng thành nhanh thật."
Mộc Vãn Tình gật đầu: "Đương nhiên ."
Ánh mắt Đỗ Thiếu Huyên rơi một nơi cách đó xa: "Ủa, là thương trường gì ?"
Mộc Vãn Tình theo hướng tay chỉ, còn kịp phản ứng thì đường bên cạnh đắc ý khoe: "Thương trường Quận chúa đấy! Thương trường nổi tiếng nhất Phù Phong thành chúng . Mỗi năm đều hai đợt giảm giá lớn cuối mùa, thích lắm."
"Thanh Bình quận chúa mở mà, chuyện ăn của ngài chúng đương nhiên ủng hộ. Ta thích nhất là mỗi hoạt động khuyến mãi đều tặng trứng gà."
Mộc Vãn Tình: "..."
Đỗ Thiếu Huyên buồn : "Nàng ?"
Mộc Vãn Tình tỏ vẻ: Nhị ca của nàng tiến bộ nha, còn dùng danh tiếng của nàng để kinh doanh cơ đấy.
Hôn lễ cử hành đúng hạn. Phủ Thành chủ giăng đèn kết hoa, khách khứa như mây. Vợ chồng Mộc nhị gia và vợ chồng Mộc T.ử Thành bận rộn xoay như chong chóng.
Riêng Mộc Vãn Tình thì chẳng gì cả, chỉ giao một nhiệm vụ quan trọng nhất: Chơi với trẻ con!
Được , coi như là nghỉ phép .
Bên ngoài tiếng chiêng trống vang rền, tiếng pháo nổ giòn tan, đội ngũ đón dâu trở về. Đám trẻ con ùa xem náo nhiệt như ong vỡ tổ, Mộc Vãn Tình cũng lẫn trong đám đó.
Trong tiếng pháo nổ, Mộc T.ử Ngang mặt mày hớn hở đưa tay kiệu hoa, đón tân nương bước .
"Dừng tay!" Một tiếng quát lớn đột ngột vang lên.
Mộc Vãn Tình lập tức tỉnh táo . Tới , kẻ đến dâng đầu đây!