Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 386: Nhập Nội các và sóng gió hậu cung

Cập nhật lúc: 2025-12-11 01:21:39
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có sự kiện trọng đại như sắc phong Thái tử, việc Mộc Vãn Tình nhập Nội các bỗng trở nên lu mờ.

Mọi đều dồn hết tâm trí chuyện sắc phong Thái tử, Lễ Bộ bận rộn xoay như chong chóng để chuẩn nghi thức. Mộc Vãn Tình ngược thở phào nhẹ nhõm, an tâm ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày. Khi xuất hiện trở triều đình, nàng khỏe mạnh, tinh thần phấn chấn.

Nàng theo thói quen định đến vị trí thường ngày, nhưng thái giám Tư lễ dẫn nàng lên phía : "Ngài ở đây ạ."

Vị trí của nàng vốn cao, giờ càng cao hơn, cả Thượng thư lục bộ, chỉ vài vị Các lão thâm niên. Nàng đó, vô ánh mắt phức tạp đổ dồn về phía nàng.

Thành viên Nội các, trung tâm quyền lực của Đại Tề đế quốc, cũng là quân sư đoàn cao cấp nhất. Mọi quyết sách của triều đình đều do Hoàng thượng cùng Nội các thảo luận mới đưa quyết định. Mộc Vãn Tình vô cùng thản nhiên, lưng thẳng tắp, đầu ngẩng cao, xinh mạnh mẽ, cả như đang tỏa sáng.

Tả Hữu thị lang của Hộ Bộ dẫn đầu bước tới vái chào: "Chúc mừng Thanh Bình quận chúa."

Dù nàng leo lên vị trí nào, vẫn quen gọi nàng là Thanh Bình quận chúa. Một là vì sự đặc biệt của danh hiệu , hai là vì ý chỉ của Tiên hoàng: "Gặp quan quỳ". Điều còn oai phong hơn bất cứ chức tước nào.

"Cảm ơn." Mộc Vãn Tình mỉm đáp lễ. "Hôm nay mời quan Hộ Bộ ăn đùi gà, coi như là ăn mừng."

Một viên quan bước tới trêu chọc: "Thế thì keo kiệt quá nhỉ? Ít nhất cũng mở tiệc linh đình ba ngày, mời tất cả ăn một bữa chứ."

Mấy năm ở kinh thành, Mộc Vãn Tình bao giờ tổ chức tiệc rượu, cũng chẳng bao giờ ăn tiệc, biến mất khỏi giới xã giao. Hoàng thượng thấy vui mừng, mà nàng cũng tự do thoải mái.

Nàng giao tiếp với ai đây? Các phu nhân quan ư? Họ cùng một thế giới. Một tung hoành ngang dọc triều đình, một quản lý hậu viện, chẳng tiếng chung. Nàng cũng thích cùng đám quan uống rượu c.h.é.m gió.

"Hoàng thượng đề xướng tiết kiệm, quy đổi tiền tiệc thành gạo và mì quyên góp cho Nhân Tế Đường ."

Khóe miệng đối phương giật giật. Nàng chút hư vinh nào ? Người bình thường ai chẳng khoe khoang một chút.

"Nếu Hoàng thượng ngài lời như , chắc chắn sẽ vui."

Mộc Vãn Tình giả vờ sự mỉa mai trong lời : "Đương nhiên , lời Hoàng thượng mới cơm ăn chứ."

Nàng màng vinh nhục, khí định thần nhàn, tạo nên sự tương phản rõ rệt với giọng điệu âm dương quái khí của đối phương. Mọi , thầm thở dài. Dù chấp nhận việc một phụ nữ đè đầu cưỡi cổ, nhưng họ vẫn đối mặt với hiện thực. Nàng chỉ Hoàng thượng trọng dụng mà cùng chung hoạn nạn với Thái tử, cũng giành sự tin tưởng và yêu mến của kế vị tương lai.

Haizz, vận may của nàng cũng quá .

Tỉnh Tâm điện, ở nơi hẻo lánh nhất hoàng cung, tục gọi là lãnh cung. Đình viện thâm sâu khóa chặt vô vàn nỗi oán hận cung đình.

Hi tiệp dư ngẩn ngơ bên cửa sổ, hồn vía lên mây. Nha bên cạnh thấy khẽ thở dài. Chủ t.ử nhà từ nhỏ sống trong nhung lụa, cơm bưng nước rót, nào chịu khổ cực thế . Bị giam cầm trong một trời nhỏ bé chờ c.h.ế.t, nghĩ thôi thấy đáng sợ.

Thực , các nàng cũng ngược đãi. Tuy giáng xuống Tiệp dư nhưng chế độ đãi ngộ vẫn theo bậc Tần. Lại còn cấp một cái bếp nhỏ, đầu bếp và nha đầu nhóm lửa thiếu một ai. Có thể hề bạc đãi nàng . so với những ngày tháng xưng bá hậu cung , việc đều đầu, hưởng thụ những thứ nhất, thì cuộc sống hiện tại quả thực một trời một vực.

Tiếng bước chân dồn dập vang lên, một nha chạy vội : "Chủ tử! Đại hoàng t.ử bình an khỏi Đông Cung, còn sắc phong Thái t.ử nữa!"

Hi tiệp dư bật dậy, vui mừng khôn xiết: "Thật ? Ai ?"

"Thị vệ bên ngoài ạ, còn bảo nô tỳ chúc mừng nương nương nữa." Nha hớn hở. "Ngài là ruột của Thái tử, đều bắt đầu nịnh nọt ."

Gió trong cung đổi chiều.

Hi tiệp dư vui mừng quá đỗi, kích động vòng quanh phòng: "Ta ngay con trai hồng phúc tề thiên mà! Mau mau, tìm nhắn lời cho Thái tử, chịu khổ trong lãnh cung, bảo nó đến cứu ."

Dù Thái t.ử ghi danh tên Thục phi, nhưng dù thế nào nữa, nàng vẫn là ruột, điều vĩnh viễn đổi. Chỉ cần Thái t.ử còn đó, nàng thể xoay bất cứ lúc nào.

"Vâng ạ." Nha vui vẻ chạy . Trước cầu xin chuyển lời khó hơn lên trời, nhưng hôm nay tranh giúp.

"Chúc mừng nương nương, ngài cuối cùng cũng khổ tận cam lai ." Nha cận cúi chúc mừng. "Đợi Thái t.ử đến, nhất định sẽ đau lòng vì ngài chịu khổ, sẽ đối xử với ngài gấp bội."

Hi tiệp dư khép miệng. ngay đó, nụ của nàng khựng khi gương.

"Không , mau trang điểm cho , trông ốm yếu tiều tụy ." Đây là dùng khổ nhục kế.

"Vâng."

Hi tiệp dư tưởng rằng sẽ sớm gặp con trai, nhưng chờ mãi, chờ mãi đến tận đêm khuya vẫn chẳng thấy ai tới. Nàng tức điên lên, đập phá đồ đạc trong phòng tan tành.

"Nhất định là chuyển lời đến nơi! Ta ngay lũ khốn kiếp gió chiều nào che chiều đáng tin cậy mà! Dám việc cho , đợi ngoài sẽ trừng trị chúng!"

Nha dám gần, cẩn thận khuyên giải: "Nương nương bớt giận, tức hỏng đáng. Hay là lấy chút tiền hối lộ thị vệ ạ."

Khuyên mãi Hi tiệp dư mới nguôi giận: "Được, ngươi ."

dùng tiền cũng vô dụng, Thái t.ử vẫn xuất hiện. Hi tiệp dư từ phẫn nộ, nghi ngờ, dám tin chuyển sang oán hận. Đứa con trai nuôi tốn cơm ?

Ngày hôm , tiếng pháo nổ vang trời, đinh tai nhức óc. Dù ở tận Tỉnh Tâm điện xa xôi cũng rõ mồn một. Hi tiệp dư bực bội, ném vỡ một cái chén: "Tiếng gì thế ?"

"Là ngày lành sắc phong Thái t.ử ạ." Nha thấy khóe miệng nàng nổi mụn nước vì nóng trong . "Nương nương đừng nóng vội, mấy ngày nay Thái t.ử bận rộn dứt , đợi ngài rảnh rỗi nhất định sẽ tìm nương nương. Mẫu t.ử liền tâm mà."

Hi tiệp dư cau mày: "Người bên cạnh nó do Hoàng thượng sắp xếp. Không sự cho phép của Hoàng thượng, lời đến tai Thái t.ử ."

Nha ngẩn , ngờ tới điều .

Ánh mắt Hi tiệp dư lóe lên: "Ngươi xem, nếu bệnh sắp c.h.ế.t, gặp mặt Thái t.ử cuối, Hoàng thượng khai ân ?"

"Đương nhiên là ."

Nghi thức sắc phong Thái t.ử diễn long trọng và kéo dài. Bá quan văn võ cùng chứng kiến sự kiện trọng đại . Không khí vô cùng trang nghiêm. Mộc Vãn Tình mặc quan phục suốt cả ngày, mệt đứt .

Buổi tối b.ắ.n pháo hoa chúc mừng. Mọi ngắm pháo hoa rực rỡ đầy trời, hưng phấn reo hò nhảy múa. Lập Thái t.ử , lòng cũng yên định.

Dưỡng Tâm Điện.

Hoàng thượng Thái tử, Mộc Vãn Tình: "Thanh Bình quận chúa, để ngươi Thái t.ử Thái phó (thầy dạy Thái tử) thì thế nào?"

Thầy của Thái t.ử chính là Đế sư tương lai. Mộc Vãn Tình mím môi, khéo léo từ chối: "Danh tiếng của thần quá nổi , cứ kiềm chế bớt ạ. Có cái danh hiệu cũng quan trọng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-386-nhap-noi-cac-va-song-gio-hau-cung.html.]

Hoàng thượng cũng kiên trì: "Thôi , cứ từ từ ."

Thái giám tổng quản bước , khẽ bẩm báo: "Hoàng thượng, vị ở Trường Thu điện qua đời."

Mộc Vãn Tình sửng sốt. Trường Thu điện? Đó chẳng là nơi ở của Phế hậu ? Lúc Thừa Ân công phủ phạm tội, Hoàng hậu liên lụy nhưng Hoàng thượng g.i.ế.c nàng , chỉ phế hậu, giáng xuống Mỹ nhân.

Sắc mặt Hoàng thượng lạnh lùng: "Mua một cỗ quan tài mỏng, tìm chỗ nào đó chôn cất qua loa ."

Mộc Vãn Tình kinh ngạc. Cách xử lý khắc nghiệt, giống phong cách của Hoàng thượng. Hoàng thượng tuy bạc tình với phụ nữ nhưng cực kỳ coi trọng con cái. Lúc xử t.ử Phế hậu chính là vì nể mặt Tam công chúa, con gái quá khó xử.

Trong đầu Mộc Vãn Tình lóe lên một ý nghĩ: "Hoàng thượng, chẳng lẽ chuyện Thái t.ử mắc bệnh đậu mùa là do Phế hậu ?"

Nếu đúng là , thì cái c.h.ế.t của Phế hậu chắc chắn tự nhiên.

"Phải. Bà Hoàng hậu bao nhiêu năm, nuôi dưỡng ít tay chân trong cung. Lúc thanh lọc một đợt, ngờ vẫn còn cá lọt lưới." Hoàng thượng giấu giếm, về phía con trai. "Con cũng lớn , trẫm gạt con. chuyện liên quan đến Tam công chúa."

Gần đây hầu bên cạnh Thái t.ử mới một loạt, bé tỏ vẻ hiểu rõ: "Phụ hoàng yên tâm, Tam còn nhỏ, gì cả. Con đối đãi với ba đều như ."

Muội quan hệ lợi ích với , hào phóng.

Hoàng thượng an ủi gật đầu: "Con xưa nay nhân hậu hiếu thuận, trẫm yên tâm."

Lại một tin tức nữa truyền đến: "Hoàng thượng, Hi tiệp dư bệnh nặng lắm , mời thái y, sắp qua khỏi."

Sắc mặt Thái t.ử đổi, tự chủ dậy. Dù cũng là đẻ.

Hoàng thượng khẽ nhíu mày: "Bảo Hồ thái y qua xem ."

Thái t.ử do dự hồi lâu: "Phụ hoàng, con xem một chút."

Hoàng thượng nghi ngờ Hi tiệp dư giả bệnh, nhưng Thái t.ử lòng hiếu thảo là chuyện . Nếu thực sự qua khỏi thì để nó gặp mặt cuối. Nếu là giả, thì để Thái t.ử rõ bộ mặt thật của bà . Bất kể thủ đoạn gì cũng chỉ dùng một , sẽ mất linh, tình nghĩa càng dùng càng mòn.

"Thanh Bình quận chúa, ngươi cùng nó một chuyến ."

"Vâng." Mộc Vãn Tình hiểu ý Hoàng thượng. Được , hộ tống Thái t.ử một chuyến .

Dọc đường , Thái t.ử trầm mặc. Không qua bao lâu, đột nhiên hỏi: "Bà thật sự... Đông Cung chăm sóc con ?"

Phụ hoàng hết cho , cũng chẳng cần thiết lừa dối , nhưng trong lòng vẫn khó chịu.

"Không cha nào cũng yêu thương con cái, coi con cái như công cụ." Mộc Vãn Tình bình luận về quan hệ con họ. Người sơ, đó là ruột của Thái tử, dù thiết thì cũng hơn nàng. "Đệ những tiểu thái giám cha bán cung xem, thấy hạnh phúc hơn ?"

Thái t.ử vốn đang nặng trĩu nỗi lòng, nàng bỗng thấy quá: "Tỷ tỷ."

"Hạnh phúc là do so sánh mà . Đệ phụ hoàng, tổ mẫu yêu thương, sinh sống trong nhung lụa, cơm áo lo, hạnh phúc hơn nhiều ." Mộc Vãn Tình bình thản . "Trên đời gì thập thập mỹ, khuyết điểm mới là cuộc sống. Ngay cả phụ hoàng , quý là đế vương nhưng sức khỏe ." Lại còn ít con cái nữa.

Đế vương còn chẳng thể viên mãn, thường càng thể.

Đại hoàng t.ử suy tư: " cuộc đời tỷ thật mỹ nha."

"Đệ thấy mỹ thôi." Mộc Vãn Tình cũng nhiều tiếc nuối. "Ta cư địa vị cao nhưng cách xa gia đình ngàn dặm, hưởng niềm vui sum vầy. Người yêu cũng ở nơi chân trời góc bể, lúc cần thì vĩnh viễn ở bên cạnh."

Muốn cái gì thì đ.á.n.h đổi cái khác.

"Cha , trai đều thương , nhưng tổ mẫu coi như cái gai trong mắt, còn từng định bán cho cai ngục đấy..."

Đại hoàng t.ử dám tin: "Sao bà thể thế? Tỷ như mà."

"Ta vàng, thể khiến ai cũng yêu thích ." Mộc Vãn Tình nhàn nhạt kể. "Chi của là con thứ, lão thái thái cậy là trưởng bối tìm cách hành hạ chúng , nhốt chúng trong một cái sân nhỏ, cho ngoài, cơm cũng cho ăn, đạp chúng chân cả đời. Hồi nhỏ còn con cái chi trưởng bắt nạt, đ.á.n.h cũng là đ.á.n.h uổng, khổ chỗ ."

Nàng nhướng mày, như : " hiện tại, bọn họ ở ?"

Trong lòng Đại hoàng t.ử cân bằng . Hóa cuộc đời ai cũng mỹ. "Cho nên, tỷ mới gai nếm mật, âm thầm trở nên mạnh mẽ để trả thù họ ?"

"Âm thầm trở nên mạnh mẽ là thật. Còn trả thù ư? Bọn họ xứng ?" Mộc Vãn Tình thấy bé ngốc nghếch đáng yêu. "Quá trình trưởng thành sẽ thuận buồm xuôi gió. Đừng để những quan trọng ảnh hưởng đến tâm trạng của . Đệ chỉ cần trở nên mạnh mẽ, cả thế giới sẽ mỉm với ."

Đại hoàng t.ử thích tính cách phóng khoáng, kiên cường mà dịu dàng của nàng. "Thảo nào đều trở thành như tỷ."

Hai bước Tỉnh Tâm điện liền thấy tiếng lóc t.h.ả.m thiết. Tim Đại hoàng t.ử thót lên một cái. Chẳng lẽ đến muộn?

"Thái tử! Cuối cùng ngài cũng đến ! Nương nương sắp bắt nạt đến c.h.ế.t ! Ngài chủ cho nương nương a..." Một nha lóc t.h.ả.m thiết chạy đón, nhưng khi thấy Mộc Vãn Tình thì sững sờ, ngay đó giận tím mặt.

"Ngươi đến đây gì? Đi ngoài! Ở đây chào đón ngươi!"

Mộc Vãn Tình nhướng mày, đầu bỏ ngay. Còn sức mà gào thét thì chứng tỏ chẳng vấn đề gì lớn. Chủ t.ử thông minh, nha cũng chẳng linh quang chút nào.

Thái t.ử hai lời theo nàng. Sắp bắt nạt đến c.h.ế.t? Lại là kịch bản quen thuộc.

Nha trợn mắt há hốc mồm: "Thái tử! Không bảo ngài a! Mau dừng !"

Lại một giọng the thé vang lên: "Nương nương tức hộc m.á.u !"

 

 

 

 

 

Thư Sách

 

 

Loading...