Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 403:PHIÊN NGOẠI :Đại hôn (Kết thúc viên mãn)

Cập nhật lúc: 2025-12-12 05:31:44
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6faOPXua5A

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đỗ Thiếu Huyên chịu tang xong ba năm, việc đầu tiên là tìm bà mối đến cửa định ngày cưới. Trong năm nay chỉ còn hai ngày : mười tám tháng bảy và mùng tám tháng mười một. Đỗ gia nôn nóng cưới càng sớm càng vì hai đều còn nhỏ tuổi. Mộc Vãn Tình chọn mùng tám tháng mười một, nàng sợ mùa hè nóng nực dễ say nắng, thích khí se lạnh của mùa thu đông hơn. Hôn lễ sẽ tổ chức tại kinh thành.

Ngày cưới định, hai nhà bắt tay chuẩn . Vợ chồng Mộc nhị gia cùng tộc nhân Mộc thị rầm rộ kinh. Sau nhiều năm trở kinh thành, mừng sợ. Kinh thành đổi quá nhiều so với , suýt nữa nhận .

"Cha !" Kỷ Trừng đón. "Muội phu đều đang , thể đích đón, xin cha đừng trách."

Con cái đều thành tài, là trọng thần triều đình, vợ chồng Mộc nhị gia vui mừng còn kịp, nỡ trách cứ. Lần về kinh, họ mang theo nhiều của hồi môn, đều là những thứ nhất họ tích cóp bao năm qua dành cho con gái, ước chừng đến chín mươi rương. Mộc Vãn Tình quan trọng của hồi môn, với nàng đó chỉ là hình thức. Nàng thiếu tiền, gì mua nấy. tấm lòng yêu thương của cha khiến nàng vô cùng cảm động.

Tộc Mộc thị dốc lực lượng đưa Mộc Vãn Tình lấy chồng, phô trương thanh thế cực lớn. Vợ chồng Mộc Tế và Vu Uyển Nhu phụ trách tiếp đãi, đưa tộc nhân đến một khu dân cư canh gác nghiêm ngặt tên là Mộc Uyển. Những tòa nhà lầu xinh hiện mắt, đối với Mộc thị thì xa lạ gì, ở Tây Lương cũng khu như thế . Điểm khác biệt duy nhất là bên trong trang hoàng đầy đủ nội thất, chỉ việc xách vali ở.

Mọi căn hộ mẫu tinh xảo, vui mừng mặt: "Đây là phân cho chúng ? Hay thế nào?"

Mộc Tế : "Tộc trưởng bảo, một căn tám ngàn lượng, chỉ thu tiền vốn. Mọi tự rút thăm quyết định. Nếu thích ở đây thì ngoài tìm nhà cũng ."

Giá thực sự quá rẻ cho một căn hộ rộng hơn hai trăm mét vuông, nội thất đầy đủ. Người Mộc thị đều thể bỏ tiền , sống cùng tộc nhân, an ninh đảm bảo. Ai nấy đều mua, còn mua thêm cho con cái mấy căn.

Vợ chồng Mộc nhị gia dọn thẳng phủ Thanh Bình quận chúa để chuẩn cho hôn lễ. Đỗ gia thì hai vị cô nãi nãi giúp đỡ trù , Nội Vụ Phủ phụ trách chạy việc, hai nhà bận rộn tối mắt tối mũi. Riêng hai nhân vật chính là Đỗ Thiếu Huyên và Mộc Vãn Tình nhàn rỗi vô cùng, ngoài công việc chỉ lo hẹn hò. , hẹn hò! Hễ rảnh rỗi là rủ ăn uống, sục sạo khắp hang cùng ngõ hẻm để tìm những quán ăn ngon. Một chén , một bát cơm, nhân gian hữu vị thị thanh hoan (hương vị nhân gian là niềm vui thanh đạm).

Tết Được Mùa (Phong Thu Tiết) mỗi năm một đến, vô chen chúc bên bờ sông Trường Thanh xem đua thuyền rồng. Lăng Tiêu lâu bên sông, cao năm tầng, kiến trúc độc đáo như tiên cảnh, là chốn lui tới yêu thích của tao nhân mặc khách. Từng chiếc xe ngựa sang trọng dừng cửa lầu, tiểu nhị nhiệt tình đón khách phòng bao.

Người hai nhà Đỗ - Mộc hẹn xem đua thuyền rồng tại đây. Đỗ gia đến , đặt phòng bao tầm nhất ở tầng năm. Đỗ soái bên cửa sổ, dòng đông đúc bên , khuôn mặt thanh lãnh thoáng hiện nét sinh động.

"Năm nào cũng náo nhiệt thế ?" Ông quanh năm dưỡng bệnh trong nhà, hiếm khi ngoài, nếu Mộc gia hẹn thì ông cũng chẳng .

Tết Được Mùa kéo dài sáu ngày: hai ngày đua thuyền rồng, hai ngày rước đèn lồng dạo phố, hai ngày thưởng ngoạn cảnh thu. Đây là sự kiện lớn nhất trong thành.

Đỗ Thiếu Huyên mỉm : " . Từ khi Vãn Tình đề xuất tổ chức Tết Được Mùa, năm đầu tiên hơn hai vạn ba ngàn tham gia, giúp các tiểu thương kiếm bộn tiền. Giờ thành quy mô lớn, du khách nơi khác tiếng kéo đến cũng ít, thúc đẩy kinh tế kinh thành phát triển mạnh, các ngành nghề đều thu nhập."

Nàng biến lễ hội thành con đường tạo của cải, hưởng lợi lớn nhất chính là những buôn bán nhỏ.

Bên bờ sông liễu rủ thướt tha, du khách như mắc cửi. Phía bên là những dãy hàng ăn vặt dựng tạm thời, cách khu vực ngắm cảnh chỉ một con phố, bố trí ngăn nắp, bận rộn mà loạn. Gian hàng nào cũng chật kín khách, náo nhiệt vô cùng. Đứng ở tầng năm vẫn ngửi thấy mùi thơm thức ăn hấp dẫn.

Thư Sách

Đỗ soái gật đầu: "Những gian hàng ăn vặt đều dùng công thức nàng cung cấp miễn phí cho bá tánh ?"

"Có cái , cái ." Đỗ Thiếu Huyên tràn đầy tự hào. "Đừng coi thường những gian hàng nhỏ , kiếm tiền lắm đấy... A, xe ngựa nhà Vãn Tình đến , con xuống đón họ."

Hắn vội vàng chạy xuống lầu. Người nhà họ Đỗ khỏi bật , thằng bé nôn nóng quá .

Chỉ lát , nhà họ Mộc lên tới nơi. Hai nhà vốn quen từ nên trò chuyện vui vẻ. Trong mắt Đỗ Thiếu Huyên chỉ vị hôn thê của . Hôm nay Mộc Vãn Tình mặc váy màu vàng nhạt, màu sắc tươi sáng tôn lên vẻ kiều diễm, dịu khí thế mạnh mẽ thường ngày. Khi nàng lên càng thêm thiện, khiến như tắm trong gió xuân, khác với vẻ nghiêm nghị triều đình.

Từng món ngon bưng lên. Hải sản của Lăng Tiêu lâu nổi tiếng tươi ngon. Mộc Vãn Tình thích món cá bạc chiên giòn (hương tô ngân ngư) của quán . Cá ướp gia vị bí truyền nửa ngày, hấp chín rưới một lớp dầu nóng đặc biệt lên, thơm giòn. Thịt cá tươi ngon, dư vị vô tận, chỉ tội nhiều xương.

Mộc Vãn Tình chậm rãi ăn xong một miếng, định gắp miếng tiếp theo thì một đôi đũa vươn tới gắp mất con cá. Nàng sửng sốt, thấy một bát thịt cá gỡ xương sạch sẽ đẩy đến mặt.

"Ăn ." Là Đỗ Thiếu Huyên.

Lòng Mộc Vãn Tình ngọt ngào: "Chàng cũng ăn , đừng lo cho ."

Đỗ Thiếu Huyên mỉm , tiếp tục gỡ xương cá. Hơn nửa con cá chui bụng Mộc Vãn Tình.

Tôm sông luộc (bạch chước hà hà) cũng là món tủ của quán, tôm tươi rói, thịt chắc ngọt, chấm với nước sốt đặc biệt ăn miệng. Mọi đều thích món .

Đỗ Thiếu Huyên bưng đĩa tôm lên, trút một phần ba tôm bát . Người nhà họ Đỗ đến trợn mắt há hốc mồm. Chuyện gì thế ? Hắn là thừa kế duy nhất của Đỗ gia, từ nhỏ giáo d.ụ.c nghiêm khắc, lễ nghi chu , thể chuyện thất lễ như ?

Đỗ soái nhịn mắng nhẹ: "Trạch Nhi, con thất lễ quá." Trước mặt nhạc phụ nhạc mẫu tương lai mà dám tranh ăn bá đạo thế , sợ từ hôn ?

Đỗ Thiếu Huyên chỉ : "Không đủ ăn ? Người , lên thêm hai đĩa nữa."

Mọi : "..." Ngươi giỏi!

Chỉ thấy ung dung bóc vỏ tôm, bóc đầy một bát đẩy đến mặt Mộc Vãn Tình. Mọi . Đỗ đại tiểu thư nhịn trêu: "Trạch , hóa ăn ?"

Đỗ Thiếu Huyên đáp: "Vãn Tình nhà thích ăn."

Khá lắm, phát "cơm chó" (cẩu lương).

Mộc Vãn Tình cũng thoải mái để trêu chọc, dù nàng cũng chẳng đỏ mặt là gì.

Đỗ soái thấy tình cảm hai đứa như thì vui mừng. Ăn xong, ông chủ động : "Hôn kỳ định , hai đứa xuống dạo chút ." Tạo cơ hội cho đôi trẻ bồi dưỡng tình cảm, ông bố cũng nỗ lực lắm.

Đỗ Thiếu Huyên Mộc Vãn Tình, im lặng dò hỏi: Đi ? Mộc Vãn Tình ăn no, cũng bộ tiêu thực nên dậy cáo cùng Đỗ Thiếu Huyên ngoài. Cầu thang hẹp, Đỗ Thiếu Huyên sợ nàng vấp váy ngã nên nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, cẩn thận dắt xuống lầu. Mộc Vãn Tình tuy yếu đuối đến thế nhưng trong lòng vẫn vui.

Vừa khỏi cửa quán, hai bóng va họ. "Á!"

"Cẩn thận!"

Đó là một đôi chủ tớ, tiểu thư xinh mảnh mai, nha thanh tú. Hai lồm cồm bò dậy, vẻ mặt hoảng loạn bỏ chạy.

Mấy gã đàn ông đuổi theo sát nút, hùng hổ quát: "Chạy ! Có giỏi thì chạy nữa ! Hôm nay ông đây nhất định bán các ngươi thanh lâu!"

Cô gái trẻ đỏ hoe mắt: "Tha cho , cầu xin các !"

Gã đàn ông hung tợn : "Nợ thì trả, thiên kinh địa nghĩa! Cô trả tiền thì chỉ thể lấy gán nợ!"

"..." Cô gái lao về phía Đỗ Thiếu Huyên: "Công tử, cầu xin ngài cứu !"

nàng chạm Đỗ Thiếu Huyên, thị vệ chặn dễ dàng. Đỗ Thiếu Huyên lạnh lùng liếc , vẻ mặt dửng dưng.

Mộc Vãn Tình nhíu mày. Nàng là quan triều đình, gặp chuyện thể khoanh tay : "Có giấy nợ ?"

Một gã đàn ông đưa giấy nợ : "Có, cô nợ chúng một ngàn lượng bạc."

Cô gái tức gấp: "Không nợ, là kế vay cho con trai bà cưới vợ! Các tìm bà mà đòi!"

Gã đàn ông hừ lạnh: "Mẹ kế cũng là , nợ con trả, thiên kinh địa nghĩa."

Mộc Vãn Tình chút vui.

"... tiền." Cô gái đột nhiên sang Đỗ Thiếu Huyên ăn mặc sang trọng. "Vị công t.ử , cầu xin ngài mua ! việc, nguyện nô tỳ hầu hạ ngài."

Mặt Đỗ Thiếu Huyên đen sì: "Ta thiếu thị nữ."

Gã đàn ông khẩy: "Ha hả, thấy ? Người chướng mắt cô đấy."

Cô gái nghẹn đỏ mặt, ánh mắt rơi Mộc Vãn Tình: "Vị tiểu thư , cầu xin ngài rủ lòng thương giúp . Ngài cũng là phụ nữ, nỡ một cô gái yếu đuối vô tội sa chân chốn phong trần?"

Đây là bắt cóc đạo đức (đạo đức bảng giá), nhưng Mộc Vãn Tình vốn ghét cay ghét đắng chuyện ép lương dân kỹ nữ. "Ngươi giúp thế nào?"

Cô gái mắt sáng lên: "Cầu xin ngài mua ."

Mộc Vãn Tình trầm ngâm: "Mua?"

Gã đàn ông sốt ruột: "Mẹ kế cô giao cô cho chúng xử lý . Phàm việc gì cũng thứ tự , các bớt lo chuyện bao đồng ." Nếu thấy họ ăn mặc bất phàm thì sớm cho đ.á.n.h .

Mộc Vãn Tình nhướng mày: "Nếu cứ thích xen thì ?"

Sắc mặt gã đàn ông đổi: "Vậy thì Nhân Tâm hiệu cầm đồ chúng cũng ăn chay ."

Gọi là hiệu cầm đồ nhưng thực chất là bọn đòi nợ thuê, còn dám lấy tên Nhân Tâm, đúng là thiếu cái gì thì đặt tên cái đó.

Mộc Vãn Tình cao giọng gọi: "A Thành."

"Có thuộc hạ." Một tùy tùng bước .

"Đi xử lý việc ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-403phien-ngoai-dai-hon-ket-thuc-vien-man.html.]

"Tuân lệnh." Tùy tùng tiến lên tóm lấy cổ áo gã đàn ông lôi xềnh xệch. Đồng bọn của định xông lên ngăn cản nhưng tùy tùng tát cho một cái bay xa.

Chủ tớ cô gái mừng rỡ. Được cứu !

Giữa đám đông náo nhiệt, Mộc Vãn Tình gặm kẹo hồ lô chua ngọt suy tư.

Đỗ Thiếu Huyên nắm tay nàng chậm rãi: "Nàng đang nghĩ gì thế?"

Mộc Vãn Tình thở dài: "Cha dựa thể tùy ý bán con cái ? Chỉ dựa công sinh thành thôi ?" Con cái như vật sở hữu của cha , bán thì bán, g.i.ế.c thì g.i.ế.c, coi đó là chuyện hiển nhiên, điều khiến nàng bất mãn.

"Đừng giận, đáng ." Đỗ Thiếu Huyên dỗ dành. "Nàng xem nên thế nào? Ta giúp nàng."

"Ta bãi bỏ việc mua bán ." Giọng Mộc Vãn Tình nhẹ nhưng cực kỳ kiên định.

Dù Đỗ Thiếu Huyên hiểu tính cách nàng nhưng cũng lời cho kinh ngạc: "Hả? Chuyện e là khó. Nhà giàu nô tỳ thành đàn đều là mua về, nhà và nhà nàng cũng ." Ngàn năm nay vẫn thế, sửa ?

Mộc Vãn Tình ý tưởng của kinh thế hãi tục, thách thức chế độ cũ, nhưng ý niệm nhen nhóm thì dập tắt . "Có thể chuyển sang hình thức thuê mướn, ký hợp đồng một năm, năm năm, mười năm đều . Ta chuyện khó, nhưng cũng thử một ." Không thể vội vàng, cứ từng bước một, đợi thời cơ chín muồi.

"Cho dù đó là một cuộc chiến dai dẳng, cũng nỗ lực một phen." Sống đời chút chuyện ý nghĩa. Có việc nên , việc nên .

"Nàng là động chạm đến lợi ích của tầng lớp thượng lưu, sẽ gặp sự phản đối lớn." Đỗ Thiếu Huyên mấy lạc quan, nhưng... "Tuy nhiên, dù nàng cũng sẽ ủng hộ nàng." Dù đối đầu với cả thế giới, cũng sẽ về phía nàng.

Mộc Vãn Tình thật sâu, khóe miệng cong lên, cảm thấy thật ấm áp: "Cảm ơn, vui."

Đỗ Thiếu Huyên nhẹ nhàng véo lòng bàn tay nàng: "Cảm ơn cái gì, chúng phu thê nhất thể (vợ chồng là một), chuyện của nàng cũng là chuyện của ." Nói xong, mặt đỏ bừng, tai nóng ran.

Mộc Vãn Tình tít mắt: "Ừ, phu thê nhất thể."

Trái tim Đỗ Thiếu Huyên bay bổng, ngây ngô.

Đám cưới liên hôn giữa hai nhà Đỗ - Mộc là sự kiện trọng đại của kinh thành, ai nấy đều rục rịch chuẩn . Người nhận thiệp mời thì đau đầu, rốt cuộc nên nhà họ Đỗ nhà họ Mộc? Cuối cùng quyết định: Trưởng bối nhà họ Đỗ, vãn bối và nữ quyến nhà họ Mộc.

Mộc gia giăng đèn kết hoa, khí tưng bừng náo nhiệt, khách khứa chật nhà. Mộc Vãn Tình lôi dậy từ sáng sớm để tắm gội trang điểm. Nữ quyến tộc Mộc thị vây kín chủ viện. Mộc Vãn Tình buồn ngủ díp mắt, mặc kệ hỉ nương tô vẽ.

"Xong ."

Mộc Vãn Tình mở mắt gương, giật hoảng hốt. Cái mặt tô son trát phấn dày cộp trắng toát là cái quỷ gì? Đây kinh diễm mà là kinh hách (dọa ).

Nàng vội vàng sửa , mặc kệ khác can ngăn, tự trang điểm theo phong cách tươi tắn tinh tế. Mọi đến trố mắt. Vốn dĩ nàng , trang điểm thế quả thực như tiên nữ giáng trần. Thảo nào nàng chê tay nghề hỉ nương.

Kỷ Trừng nhịn hỏi: "Muội , trang điểm kiểu gì thế? Đẹp quá ."

"Lần dạy các tỷ." Mộc Vãn Tình soi gương hài lòng gật đầu. Đẹp! Tay nghề của nàng vẫn hề mai một nha.

lúc , bên ngoài vang lên tiếng pháo nổ giòn giã.

"Tân lang đến đón dâu ! Nghe nhiều trai trẻ tuấn tú cùng đấy!"

Mắt sáng rực, rủ chạy xem.

Đỗ Thiếu Huyên dẫn đầu đoàn rước dâu, tâm trạng vô cùng kích động, dọc đường phát nhiều kẹo hỷ, tiếng chúc phúc của tươi rói. Mười tám phù rể đều chọn từ vệ của Hoàng thượng, ai nấy tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong, chân dài miên man, mặc đồng phục thiết kế riêng, hút hồn, thu hút vô ánh .

Đôi tân nhân quỳ mặt vợ chồng Mộc nhị gia bái biệt. Theo lý, trưởng bối vài lời dạy bảo, nhưng Mộc nhị gia mắt đỏ hoe, lòng đầy luyến tiếc. Con gái yêu nhất của ông sắp gả , haizz.

"Thiếu Huyên, Vãn Tình nhà nếu nổi nóng, con ngàn vạn đừng trách nó, đ.á.n.h mắng thì cứ tìm ."

Khách khứa: "..." Cái quỷ gì ?

Đỗ Thiếu Huyên vui vẻ đáp: "Tiểu Tình dù nổi nóng cũng là đáng yêu nhất, con thích."

Khách khứa: "..." Mù mắt .

Mộc nhị phu nhân rưng rưng nước mắt nắm tay con gái: "Vãn Tình là con gái, Thiếu Huyên, con nhớ nhường nhịn nó nhiều chút nhé?"

Đỗ Thiếu Huyên : "Mẹ yên tâm, việc nhỏ trong nhà đều nàng , việc lớn thì con."

Mộc Vãn Tình cụp mắt. Mộc nhị phu nhân tò mò hỏi thêm một câu: "Việc lớn là việc gì?"

Đỗ Thiếu Huyên nghiêm túc: "Nhà con việc lớn."

Khách khứa trợn trắng mắt. Nói thẳng là vợ tất cho ! Đàn ông a, cưới về thành thê nô (nô lệ của vợ) . Sao thể dùng giọng điệu nghiêm túc để những lời sến súa như chứ?

Vốn đến lượt trưởng lên tiếng, nhưng Mộc T.ử Thành nhịn mãi : "Muội cái gì cũng , chỉ là công vụ bận rộn quá, phu nhớ thông cảm cho nhiều chút." Muội nữ t.ử tầm thường, nên bó buộc trong hậu viện, nàng sinh là để tỏa sáng triều đình.

"Ta thích nhất dáng vẻ nghiêm túc việc của nàng , vô cùng." Đỗ Thiếu Huyên mày hớn hở, tạo nên sự tương phản rõ rệt với nhà họ Mộc đang sụt sùi. "Kỳ nữ lòng mang thiên hạ là của , mơ cũng tỉnh."

Khách khứa: Cả nhà đúng là kỳ quặc, chẳng ai theo bài bản bình thường cả.

Mộc T.ử Ngang cũng nhịn , nén nỗi chua xót trong lòng: "Ngươi sẽ đối với cả đời chứ? Nếu ngày nào đó ngươi thích nữa, hãy đưa về đây, là bảo bối của nhà ..." Nghĩ đến cảnh em gái lấy chồng, khó chịu đến mất ngủ, chỉ sợ nàng chịu ủy khuất.

"Tuyệt đối ngày đó." Đỗ Thiếu Huyên nghiêm mặt thề. "Cả đời chỉ yêu một Mộc Vãn Tình, tuyệt hai lòng."

Đây là lời thề mặt , tất cả ở đây đều là nhân chứng. Ngày nào đó vi phạm lời thề thì sẽ trở thành trò cho thiên hạ.

Khách khứa tâm trạng phức tạp. Thế là phu cương bất chấn (chồng sợ vợ), hỏng khí xã hội . Ngươi thế thì những đàn ông khác sống ?

"Giờ lành đến ." Hỉ nương khẽ nhắc.

Mộc nhị gia mắt nóng lên, phất tay, nên lời. Mộc nhị phu nhân lau nước mắt.

Mộc Vãn Tình lưu luyến rời, trong lòng cũng hụt hẫng. Nàng dập đầu lạy cha : "Cha bảo trọng, đừng lo lắng cho con, con ở cũng chịu thiệt ."

" ." Đỗ Thiếu Huyên vẻ mặt kiêu ngạo. "Đây chính là Thanh Bình quận chúa Mộc Vãn Tình mà, chỉ nàng khác chịu thiệt thôi."

Khách khứa: "..." Nhức răng quá.

Đỗ Thiếu Huyên nắm tay Mộc Vãn Tình từng bước về phía kiệu hoa. Tâm nguyện bao năm nay cuối cùng cũng thành hiện thực, niềm vui sướng khó thể kìm nén. Hắn rốt cuộc cũng cưới con gái yêu, hạnh phúc bay lên trời.

"Tiểu Tình, sẽ đối xử với nàng thật , nắm tay đến đầu bạc răng long."

Người yêu của , thê t.ử của . Cưới nàng, đàn ông hạnh phúc nhất thế gian.

"Nguyện đắc nhất nhân tâm, bạch thủ bất tương ly (Nguyện trái tim một , bạc đầu xa rời)." Đây là lời hứa của Mộc Vãn Tình, dịu dàng mà kiên định.

Hai , ánh mắt trao tình, điều đều tan trong im lặng. Không khí ngọt ngào ấm áp lan tỏa khắp gian!

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...