Bị Lưu Đày? Không Sao, Ta Xây Luôn Cả Giang Sơn - Chương 404: Hạnh phúc giản đơn và cuộc cách mạng về quyền thừa kế

Cập nhật lúc: 2025-12-12 05:31:45
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuộc sống hôn nhân tự tại hơn tưởng tượng nhiều. Hai vợ chồng sống tại phủ Tây Lương Vương, trong khi nhà họ Đỗ vẫn ở Anh Quốc Công phủ. Đỗ soái thích can thiệp chuyện khác, cũng chẳng nhúng tay cuộc sống của đôi vợ chồng son. Cứ cách vài ngày, cả nhà cùng ăn bữa cơm, giữ mối quan hệ xa gần, đủ thiết tôn trọng gian riêng.

Anh Quốc Công phủ do Đỗ nhị tiểu thư quản lý. Nàng ý định tái hôn, sống cùng cha già và con trai, cuộc sống trôi qua vô cùng êm đềm, dễ chịu.

Mộc Vãn Tình tranh thủ kỳ nghỉ kết hôn, cùng Đỗ Thiếu Huyên tìm một nơi non xanh nước biếc hưởng tuần trăng mật ngọt ngào.

Hai tháng khi cưới, Đỗ Thiếu Huyên trở về Tây Lương trấn thủ. Đây là trách nhiệm của con cháu Đỗ gia, thể trốn tránh. Hắn tràn đầy luyến tiếc: "Ta mỗi năm chỉ thể ở bên nàng hai tháng, nàng thật sự để ý ?"

Đây là thỏa thuận giữa hai , mỗi năm Đỗ Thiếu Huyên sẽ dành hai tháng về kinh thành bầu bạn với thê tử. Mộc Vãn Tình hề để ý, coi như là quân hôn (hôn nhân quân đội), mỗi năm hai tháng nghỉ phép thăm cũng tồi. Quân nhân thời hiện đại còn chịu , nàng ? Hơn nữa, nàng nhiều , bạn bè và thuộc hạ bên cạnh, chuyện ăn uống sinh hoạt đều lo, chỉ cần mở miệng là giải quyết rắc rối.

Ngày thường nàng cũng bận rộn công việc tối mắt tối mũi, chẳng thời gian chăm sóc nhà. Đương nhiên, lời thể thẳng .

"Ta cũng luyến tiếc, cũng luôn ở bên cạnh . chúng đều trách nhiệm của riêng . Trách nhiệm của là bảo vệ đất nước, còn là mưu cầu phúc lợi cho bá tánh thiên hạ."

"Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách, huống chi là chúng ."

"Hơn nữa, chỉ cần lòng hướng về thì dù xa cách đến mấy cũng cả." Mộc Vãn Tình nhẹ nhàng vòng tay ôm cổ , dụi đầu n.g.ự.c nũng nịu. "Chàng nhớ thư cho thường xuyên đấy, và cấm cô nương nào khác!"

Sự bá đạo đáng yêu của nàng khiến gương mặt Đỗ Thiếu Huyên giãn nụ : "Sẽ , chỉ nàng thôi."

Hai đang dính lấy thủ thỉ tâm tình thì Đỗ Thiếu Huyên bỗng khựng . Mộc Vãn Tình nhạy bén: "Chàng ?"

Ánh mắt Đỗ Thiếu Huyên dừng ở bụng của nàng, do dự một chút: "Sẽ ... t.h.a.i chứ?"

Hắn thích trẻ con, nhưng thỏa thuận với Mộc Vãn Tình là họ chỉ sinh một con. Mộc Vãn Tình nhiều tinh lực, cũng thê t.ử chịu nỗi khổ sinh nở quá nhiều , một là đủ . Mộc Vãn Tình tuy thích những đứa trẻ mềm mại đáng yêu, nhưng sinh con thì trách nhiệm với con, thể chỉ sinh mà dưỡng. Vẫn là ưu sinh ưu d.ụ.c (sinh ít con để nuôi dạy cho ), một đứa là đủ.

"Không nhanh thế , hai ngày thái y mới bắt mạch bình an cho mà." Khám mạch bình an mỗi tháng một là một trong những phúc lợi dành cho quan lớn tứ phẩm trở lên.

Đỗ Thiếu Huyên kìm đưa tay xoa bụng nàng: "Nàng thích con trai con gái?"

Mộc Vãn Tình cần suy nghĩ đáp ngay: "Đều thích, nhưng hy vọng là con trai."

"Hả? Tại ?" Đỗ Thiếu Huyên ngạc nhiên, nàng trọng nam khinh nữ.

"Ta chỉ định sinh một đứa thôi." Thần sắc Mộc Vãn Tình trở nên phức tạp. "Mà Đỗ gia đời đời trấn thủ Tây Lương, con gái võ tướng sẽ vất vả hơn nhiều."

Đỗ Thiếu Huyên sững , bao giờ nghĩ đến điều . Hắn quá hiểu thừa kế Đỗ gia chịu đựng những gì: luyện tập ngừng nghỉ, binh thư mòn mắt, bất kể đông lạnh hè nóng đều khổ luyện văn võ, bao giờ nghỉ ngơi. Bị thương là chuyện thường như cơm bữa. Con đường chỉ mồ hôi và nước mắt mà còn đầy rẫy sự c.h.é.m g.i.ế.c.

Nghĩ đến đây, cả . Con trai da dày thịt thô luyện thế nào cũng , nhưng con gái mềm mại thơm tho... Không , xót lắm.

"Vậy lỡ sinh con gái thì ?"

Mộc Vãn Tình tuy xót con nhưng bao giờ ý định nuông chiều: "Thiếu soái Đỗ gia quân đương nhiên khổ luyện bản lĩnh từ nhỏ, văn võ song ."

Đỗ Thiếu Huyên cảm thấy cần phòng ngừa chu đáo: "Hay là chúng nhận nuôi mấy đứa con nuôi con rể nuôi từ bé (đồng dưỡng tế)? Đến lúc đó để con gái chọn một thích?" Hắn thể đảm bảo chắc chắn sẽ sinh con trai.

Khóe miệng Mộc Vãn Tình giật giật. Thời hiện đại quá nhiều ví dụ về việc rể hào môn khi công thành danh toại thì bỏ rơi vợ cả, kết cục thê thảm. Thực nàng hiểu, vì giao gia nghiệp tay con rể, tại bồi dưỡng thật cho con gái ruột của ?

"Không . Dựa núi núi lở, dựa sông sông chảy, chỉ bản mạnh mẽ mới sống . Đặt hy vọng và trách nhiệm lên vai con rể nuôi từ bé, trông chờ lương tâm của , tội tình gì chứ."

Lương tâm là thứ khó nhất, thường thì ở rể lương tâm ít.

Đỗ Thiếu Huyên cau mày: "Chúng thể chuẩn nhiều biện pháp phòng ngừa, lượng sức tên tiểu t.ử đó cũng dám bậy."

"Bản vững thì chuẩn bao nhiêu hậu chiêu cũng vô dụng." Mộc Vãn Tình kiên quyết từ chối. "Hơn nữa, con của chúng thể là phế vật ? Dù lợi hại như chúng thì văn võ song cũng là tiêu chuẩn tối thiểu."

" mà..." Đỗ Thiếu Huyên vẫn thấy xót xa.

"Ta tự chừng mực mà." Mộc Vãn Tình híp mắt, khoác tay . "Việc giáo d.ụ.c con cái giao cho , nào?"

Nàng nũng, Đỗ Thiếu Huyên liền mụ mị đầu óc, lập tức thỏa hiệp: "Được , nàng tất."

Sau một đêm mặn nồng, Mộc Vãn Tình tỉnh dậy khi mặt trời lên cao, cả mềm nhũn, ánh mắt ngái ngủ. Bỗng nhiên, nàng đầu nửa giường trống , đưa tay sờ thử, lạnh ngắt. Trên gối đặt một phong thư!

Nàng giật phản ứng , bật dậy, làn da trắng như tuyết chi chít vết đỏ tím. Nàng vơ vội y phục mặc , gọi lớn: "Người !"

Đã bảo sẽ tiễn , gọi nàng dậy?

Thị nữ bên ngoài tiếng động vội vàng đẩy cửa bước : "Chủ tử, cô gia từ sáng sớm . Ngài dặn nô tỳ đừng đ.á.n.h thức chủ tử, để chủ t.ử ngủ một giấc thật ngon."

Mộc Vãn Tình mím chặt môi, sắc trời bên ngoài, khẽ thở dài. Không đuổi kịp nữa . Haizz, thôi .

Vợ chồng Mộc nhị gia trở về kinh thành liền nữa. Kinh thành là nơi họ quen thuộc nhất, tuổi già lá rụng về cội. Công việc ở Tây Lương giao cho vợ chồng Mộc T.ử Ngang. Mộc T.ử Ngang rèn giũa, vợ cũng là tháo vát. Mộc Vãn Tình giao nông trang ở ngoại ô kinh thành cho cha quản lý, ông quen thuộc với việc .

Hơn một tháng , Mộc Vãn Tình đang ăn cá bỗng nhiên nôn ọe. Hạ nhân hoảng loạn vội vàng mời thái y.

"Chúc mừng Thanh Bình quận chúa, ngài tin vui ."

Mộc nhị phu nhân tin vội chạy đến, mừng rỡ khôn xiết: "Có tin vui? Được bao lâu ?"

Thái y : "Hơn một tháng ạ. Thanh Bình quận chúa sức khỏe , t.h.a.i nhi định."

Mộc nhị phu nhân thở phào nhẹ nhõm như trút gánh nặng, hỏi han thái y đủ thứ về những điều cần chú ý cho bà bầu. Tiễn thái y xong, bà nắm tay con gái buông, vui mừng : "Tốt quá , cuối cùng con cũng mang."

Khóe miệng Mộc Vãn Tình giật giật: "Cái gì gọi là 'cuối cùng'? Con mới cưới bao lâu mà."

Mộc nhị phu nhân khép miệng: "Con lấy chồng muộn hơn nhiều, bằng tuổi con con cái bảy tám tuổi . , con mau xin nghỉ phép , ở nhà dưỡng t.h.a.i cho ." Phụ nữ vẫn nên lấy gia đình và con cái trọng.

"Con định m.a.n.g t.h.a.i bảy tháng mới xin nghỉ, sinh xong hai tháng sẽ ." Mộc Vãn Tình vất vả lắm mới đến bước , thể từ bỏ tất cả những gì phấn đấu. Sinh con đúng là tốn thời gian, nhưng kiểu gì cũng trải qua một , sinh sớm còn hơn sinh muộn.

"Mẹ đừng lo, trướng con ít nhân viên chăm sóc chuyên nghiệp, thể lo cho con chu đáo."

Trường kỹ thuật hoàng gia chuyên ngành điều dưỡng, đào tạo ít nữ sinh. Tốt nghiệp xong họ đều ở bệnh viện phụ sản, chăm sóc bà bầu, đỡ đẻ, chăm sóc hậu sản... dịch vụ trọn gói, lương cao.

Mộc nhị phu nhân sững sờ: "Con là con định vác bụng bầu đến nha môn việc á?"

Mộc Vãn Tình gật đầu đương nhiên: " , còn thượng triều nữa chứ."

"Không! Không ! Mẹ đồng ý!" Tam quan của Mộc nhị phu nhân thách thức dữ dội, bà xù lông lên. "Bà bầu việc vất vả, việc lấy sức khỏe của con và đứa bé trong bụng trọng. Nếu mệnh hệ gì thì hối hận kịp ." Những phụ nữ bà khi m.a.n.g t.h.a.i đều kiêng khem, chẳng gì cả, chỉ lo dưỡng thai.

Mộc Vãn Tình ý nên giận: "Mẹ , mau về , bên con chăm sóc ."

Mộc nhị phu nhân tức giận nhưng chẳng con gái: "Sao con lời thế hả? Thiếu Huyên mà sẽ giận đấy." Con gái bà quá mạnh mẽ, bà căn bản quản nổi.

Mộc Vãn Tình mỉm : "Con sẽ trao đổi với ."

Mộc nhị phu nhân hai vợ chồng họ trao đổi thế nào, chỉ Mộc Vãn Tình hề xin nghỉ, ngày nào cũng , bận rộn tối tăm mặt mũi.

Mùa đông mặc quần áo dày nên chú ý đến bụng của Mộc Vãn Tình. Đợi đến khi phát hiện , tất cả quan viên đều chấn động. Thượng triều cùng bà bầu, đúng là trải nghiệm mới lạ, mở mang tầm mắt.

Mộc Vãn Tình phớt lờ những ánh mắt kỳ lạ, thần sắc điềm nhiên như , trừng mắt : Nhìn cái gì mà ? Có việc gì ? Nàng quá ư là "đúng lý hợp tình".

Mọi vội vàng lảng tránh ánh mắt, hiểu thấy chột . Đế vương cao thu hết mắt, khóe miệng giật giật.

Thái hậu nhanh chóng tin, đợi Hoàng thượng bãi triều liền chạy tới chặn đường.

"Thanh Bình quận chúa mang thai? Mấy tháng ? Sao ai nhắc tới? Hoàng thượng, con cho ?"

Bà ném tới tấp các câu hỏi khiến Hoàng thượng tê cả da đầu: "Trẫm cũng ."

Ngài chối bay chối biến, nhưng Thái hậu vẻ mặt hoài nghi. Mạch bình an hàng tháng là để cảnh ? Thái y thể báo cho ngài ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-luu-day-khong-sao-ta-xay-luon-ca-giang-son/chuong-404-hanh-phuc-gian-don-va-cuoc-cach-mang-ve-quyen-thua-ke.html.]

Thái hậu hít sâu một , nén sự kích động: "Mấy tháng ?"

Hoàng thượng ngập ngừng: "Chắc... năm tháng ."

Thái hậu xong nhảy dựng lên: "Thật là! Sao con bé còn thượng triều? Mau bảo nó về nhà nghỉ ngơi ! Người trẻ tuổi bây giờ bậy quá, cái gì cũng hiểu."

Hoàng thượng uyển chuyển : "Nàng bận lắm, một việc thể thiếu nàng ."

Trong mắt Thái hậu, trời đất bao la sinh con là lớn nhất: "Sinh con mới là quan trọng nhất! Đây là con nối dõi của Đỗ gia, ai gia thể để nó bậy." Bà là con gái Đỗ gia, hương hỏa nhà đẻ đối với bà vô cùng quan trọng.

Càng nghĩ bà càng thấy bất an, cao giọng lệnh: "Người , đưa vài cung nhân tinh thông y lý qua đó, truyền lời của ai gia, bảo nó ở nhà dưỡng t.h.a.i cho ."

Hoàng thượng kịp thời ngăn bà : "Thanh Bình quận chúa sắp xếp thỏa . Chuyên gia chăm sóc cao cấp, bà đỡ, v.ú nuôi đều mời vài . Thái y túc trực trong phủ, cả một đội ngũ chăm sóc hùng hậu sẵn sàng, mẫu hậu đừng rối loạn kế hoạch của nàng ."

Thực Mộc Vãn Tình m.a.n.g t.h.a.i đủ ba tháng mới báo cho ngài , còn nàng tự sắp xếp xong xuôi. Nào là nguyệt tẩu ( chăm sóc bà đẻ), chuyên gia dinh dưỡng, chuyên gia nuôi dạy trẻ... chuyên nghiệp. Dù ngài hiểu lắm nhưng ngài tôn trọng nàng.

"Nàng việc xưa nay kín kẽ, việc gì nắm chắc. Chuyện sinh con quan trọng như thể xảy sơ suất ? Mẫu hậu bớt lo lắng ."

Vẫn là Hoàng thượng hiểu Mộc Vãn Tình nhất. Nàng là quý trọng mạng sống nhất, cũng yêu bản nhất. Không sức khỏe thì sự nghiệp cái nỗi gì. Nàng khám t.h.a.i mỗi ngày, ăn uống nghiêm ngặt theo chỉ dẫn của bác sĩ, còn chăm chỉ vận động. Trước ngày nào cũng tăng ca, giờ cứ đến giờ là về. Dù chỉ trỏ bàn tán, nàng quan tâm, cũng chẳng sợ . nếu ai dám mặt nàng, nàng sẽ mắng cho đó đến ruột cũng nhận , còn dâng sớ hạch tội khiến kẻ đó mất chức dân thường mới thôi. Từ đó về , ai dám hó hé mặt nàng nữa.

Mang t.h.a.i sáu tháng, bụng nàng to vượt mặt, thái y chẩn đoán là song thai, dễ sinh non. Được , cũng bất tiện, nàng dứt khoát xin nghỉ phép.

Mang t.h.a.i tám tháng, nàng sinh hạ một cặp long phượng thai, tròn con vuông. Người nhà hai họ Đỗ - Mộc thở phào nhẹ nhõm, vui mừng khôn xiết. Không nàng nuôi dưỡng kiểu gì mà hai đứa trẻ mới sinh còn nhỏ xíu, một tháng trắng trẻo mập mạp, phúng phính đáng yêu vô cùng.

Đợi Đỗ Thiếu Huyên ngày đêm phi ngựa trở về thì chỉ thấy vợ sinh xong. Trong lòng áy náy vô cùng, hốc mắt đỏ hoe. Hắn còn nhà vây công, trách về sớm, quan tâm vợ con.

Mộc Vãn Tình tủm tỉm giải vây cho : "Trước đó con cho , tháng mới báo tin."

Mọi kinh ngạc. Mộc nhị phu nhân thể hiểu nổi: "Tại chứ? Chẳng lẽ con chồng ở bên cạnh lúc sinh nở ?" Người phụ nữ nào mà chẳng ?

"Có 22 túc trực bên con lúc sinh, thế là đủ ." Mộc Vãn Tình tâm thái cực . Có đội ngũ chăm sóc chuyên nghiệp vây quanh là đủ, chân chuột rút xoa bóp, ăn gì nấu, dìu. Còn Đỗ Thiếu Huyên, cùng lắm chỉ thể trò chuyện với nàng, chẳng gì khác, chi bằng đợi sinh xong hãy về.

Đỗ Thiếu Huyên ôm chặt vợ buông, mắt rưng rưng hai cục bột nhỏ xíu. Thế mà là sinh đôi! Phu nhân lợi hại quá!

"Ta... là xin về kinh luôn . Tây Lương... giao cho phó tướng trấn thủ ." Hắn ở bên vợ nhiều hơn, cùng hai con khôn lớn. Đến lúc mới cũng là một nặng tình cảm gia đình.

"Đừng rộn. Đỗ gia quân chỉ Đỗ gia mới thể kiểm soát, mới phục chúng. Tây Lương là căn cơ của Đỗ gia." Mộc Vãn Tình vuốt tóc . "Đợi các con lên mười tuổi sẽ đưa đến Tây Lương cho dạy dỗ."

"Được." Đỗ Thiếu Huyên chung quy vẫn bỏ sứ mệnh của .

Đầy tháng hai đứa trẻ, Hoàng thượng đích ban tên. Trưởng nam Đỗ Mộc phong Thế t.ử Tây Lương Vương, tương lai kế thừa tước vị. Thứ nữ Đỗ Y Nhất phong Thế t.ử Anh Quốc Công, tương lai kế thừa tước vị của Đỗ soái. Nàng là nữ thế t.ử duy nhất từ khi Đại Tề khai quốc đến nay, đây là sự khen thưởng đặc biệt dành cho vợ chồng Mộc Vãn Tình.

Tiền lệ mở khiến thiên hạ chấn động, cũng nhiều gia đình huân quý con trai rục rịch. Cháu trai dù đến mấy cũng bằng con gái ruột, huống chi các gia đình quyền quý vì tước vị mà đ.á.n.h vỡ đầu, tương tàn đầy rẫy, chịu để tước vị rơi tay kẻ thù?

Mộc Vãn Tình thuận thế dâng một tấu sớ, ngoài việc tạ ơn còn thỉnh cầu sửa đổi luật thừa kế: Nam nữ đều quyền thừa kế, trong trường hợp con trai, cho phép con gái kế thừa gia nghiệp. Đồng thời, thỉnh cầu nới lỏng điều kiện lập nữ hộ (hộ khẩu nữ chủ), bá tánh Đại Tề đều hưởng quyền lập hộ ngang phân biệt nam nữ.

Điều thể là long trời lở đất, vấp sự phản đối. cũng nhiều ủng hộ. Cuối cùng, phe Mộc Vãn Tình giành chiến thắng.

Tiểu kịch trường

Lại đến yến tiệc giao thừa hàng năm trong cung, quan viên tứ phẩm trở lên đưa gia quyến cung chúc tết. Mọi năm đều quy củ chúc tết xong mới chờ truyền thiện (dọn tiệc), đồ ăn mang lên đến nơi thì nguội lạnh. Năm nay khác hẳn, tiệc theo hình thức bán buffet, khí thoải mái.

Trên bàn dài bày đầy thức ăn: điểm tâm, đồ ngọt, trái cây, món nguội, món xào... cái gì cũng , còn cả đồ nướng nóng hổi tại chỗ. Những chiếc bàn tròn lớn xếp thành hàng dài, mỗi chỗ đều tên, trật tự ngăn nắp. Mọi ngạc nhiên thích thú, tự chọn món thích. A, vẫn còn nóng hổi, cuối cùng ăn đồ nguội đầy mỡ nữa .

Tiệc chính thức bắt đầu, tùy ý trò chuyện. Đỗ Thiếu Huyên chạy lung tung, yên vị trí của nhấm nháp rượu nho, mắt đau đáu cửa. Xung quanh vây đầy nhưng chê chắn tầm , lạnh lùng buông một câu: "Ta chỉ ở một , đừng phiền ."

Mấy thiên kim tiểu thư thấy khỏi bĩu môi: "Vị Tây Lương Vương lạnh lùng thế? Cậy là hoàng quốc thích nên coi ai ?"

"Nếu cháu ruột Thái hậu thì ai thèm để ý ?" Đẹp trai thì , nhưng tính cách ác liệt thế ai mà chịu nổi?

"Ta thật hiểu Thanh Bình quận chúa chịu ?"

"Nghe tình cảm vợ chồng họ ."

Thế là ít cô nàng tâm cơ "thấy sang bắt quàng họ" sán đến gần. Đáng tiếc, khí lạnh Đỗ Thiếu Huyên đủ dọa chạy cả đám.

"Cũng thôi, quanh năm mỗi một nơi, tình cảm mới lạ. Thanh Bình quận chúa đáng thương quá."

kinh ngạc: "Cô thương hại Thủ phụ đại nhân á? Có vấn đề gì đấy?"

"Ta chỉ thấy Thanh Bình quận chúa cái gì cũng , chỉ tội tham công tiếc việc quá. Nghe m.a.n.g t.h.a.i cũng thượng triều sớm, liều mạng quá."

"Trên đời thành công dễ dàng. Chính nhờ nỗ lực như nàng mới từng bước leo lên địa vị cao, vị cực nhân thần đấy."

"Muốn thì trả giá . Ta đặc biệt khâm phục ngài , ngài là thần tượng của ."

"Ngài cũng là thần tượng của , cho nên mới càng thương ngài ..."

lúc , một giọng vang lên: "Thủ phụ đại nhân giá lâm!"

Thư Sách

Chỉ thấy một nữ t.ử xinh , tư táp sảng vây quanh bước . Không khí trong phòng lập tức sôi động hẳn lên.

Là Đương triều Thủ phụ, Mộc Vãn Tình.

Mọi đều chủ động chạy tới chào hỏi. Đỗ Thiếu Huyên đặt mạnh chén rượu xuống bàn, nhanh như chớp chen qua đám đông, chủ động nắm lấy tay Mộc Vãn Tình, ánh mắt tràn đầy tình yêu say đắm.

"Phu nhân, cuối cùng nàng cũng tới . Nàng ở đây, uống rượu cũng trôi."

Người đàn ông nãy còn lạnh lùng như băng sương giờ như biến thành khác, mặt mày tươi như gió xuân, giọng điệu còn mang theo chút... nũng nịu.

Mộc Vãn Tình cong mắt : "Vất vả , ráng chịu chút nữa là về nhà."

Đỗ Thiếu Huyên đau lòng vợ. Dịp mà còn kéo bàn công việc, đám đúng là cuồng công việc mà.

"Đói bụng ? Ta đưa nàng lấy đồ ăn. Nàng thông minh thật đấy, nghĩ hình thức tiệc , ăn đồ nguội nữa, đều nên cảm ơn nàng."

Mộc Vãn Tình dám nhận công: "Ta cũng là bắt chước khác thôi."

Đỗ Thiếu Huyên chẳng thích những dịp thế chút nào, nhưng vì vợ, nguyện ý nhẫn nại. Nếu thể, ở nhà cùng vợ con ăn cơm tất niên hơn.

"Phu nhân trong lòng vĩnh viễn là thông minh nhất, là tiểu tiên nữ xinh đáng yêu nhất đời."

Lời ngon tiếng ngọt là tiêu chuẩn của đàn ông , cũng là bí quyết giữ lửa tình yêu lâu dài.

Mọi : "..."

Khá lắm, Tây Lương Vương chỉ lạnh lùng với ngoài thôi, còn với vợ thì nhiệt tình phát sợ. là đồ tiêu chuẩn kép, hừ!

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...