Hóa , thế giới    thể yên tĩnh đến .
 
Không khí dường như trở nên trong lành hơn,  nghêu ngao một giai điệu yêu thích, vui vẻ trở về ký túc xá.
 
Vừa mở cửa,  đụng ngay  Lý Dao Dao đôi cô mắt đỏ hoe, nước mắt giàn giụa.
 
Thấy , cô  từ  thầm chuyển sang  nức nở, lao đến ôm chặt lấy cổ , gào lên:
 
"Hu hu hu, bây giờ bọn họ    đưa đàn ông về ký túc xá là tớ!"
 
Nụ   mặt  lập tức biến mất.
 
"Ai ?"  trầm giọng.
 
"Hôm đó     liên hoan CLB đến nửa đêm ? Biết bao nhiêu nhân chứng mà?"
 
" !"
 
Dao Dao nghẹn ngào, "  ai chịu    chứng cho tớ."
 
 cau mày: "Tại ?"
 
"Tớ  !"
 
 bỗng nhớ  một chuyện, giọng trở nên lạnh lùng:
 
"Chủ tịch CLB của …   tên là Thư Trường An ?"
 
“.”
 
Lý Dao Dao gật đầu, nhưng vẻ mặt vẫn hoang mang.
 
 tiếp tục hỏi: “Hôm đó lúc mới bắt đầu buổi liên hoan,   mặt ?”
 
“Ban đầu  ,   mới tới.”
 
“Khoảng mấy giờ?”
 
“Tớ cũng  nhớ rõ lắm.”
 
  chằm chằm cô , chậm rãi : “ Khoản 10 giờ rưỡi,   ở đó ?”
 
“Hình như…  …”
 
Đột nhiên, Lý Dao Dao mở to mắt, hoảng hốt:
 
“Cậu nghi ngờ…?”
 
 gật đầu.
 
Nghiêm Tiếu và Thư Trường An đang hẹn hò.
 
Chuyện  cả trường đều .
 
Hai  bọn họ vốn  cao ngạo, mỗi    học xong về ký túc xá, luôn thấy họ   đường hôn hít mãnh liệt.
 
Thư Trường An  là kẻ  dã tâm,  thủ đoạn.
 
Nếu    mặt cảnh cáo các thành viên trong CLB, yêu cầu    chứng cho Lý Dao Dao, khả năng thành công cực kỳ cao.
 
Tất nhiên, tất cả chỉ là suy đoán.
 
  một điều chắc chắn…
 
Nghiêm Tiếu đang tìm  thế mạng.
 
Thật ngu ngốc.
 
 vốn định tha cho cô  .
 
 chính cô   đang tự tìm đường chết.
 
"Đổ tội cho Dao Dao, là ý của mày  của Thư Trường An ?"
 
Đây là câu đầu tiên   khi Nghiêm Tiếu  về ký túc xá.
 
Cô   sững , môi mấp máy, nhưng    một chữ nào.
 
 lạnh giọng:
 
"Mày  để Dao Dao   con đường mà tao   ?"
 
"Không !"
 
Cô  hoảng sợ, vội vàng túm lấy tay áo , nước mắt như mưa, giọng nghẹn ngào:
 
"Không  tớ! Là Thư Trường An!"
 
 nhướng mày, nhẹ giọng lặp :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-nguoi-vu-hai-ta-lien-bao-canh-sat/chuong-7.html.]
 
"Ồ, Thư Trường An ?     , đây là ý của mày."
 
Vừa ,   giơ điện thoại lên.
 
Trên màn hình, tên "Thư Trường An" hiển thị rõ ràng trong giao diện cuộc gọi.
 
Bên  điện thoại, tiếng gào thét giận dữ của Thư Trường An vang lên chói tai:
 
"Con đ*ếm thối nát ! Chính mày  lóc van xin tao giúp mày đổ tội cho Lý Dao Dao!”
 
“Bây giờ mày   sang đổ tội cho tao ?!"
 
Cơ thể Nghiêm Tiếu khẽ lảo đảo, như thể  rút sạch sức lực, suýt nữa   vững.
 
Ha.
 
Cắn  .
 
Hay lắm.
 
Nghiêm Tiếu cắn chặt môi,  dám hé răng.
 
Còn Thư Trường An, mồm miệng quá mức lanh lợi, chửi bới  tới tấp mà chẳng trùng câu nào.
 
 chẳng  tâm trạng  một thằng rác rưởi phát biểu, liền cắt ngang:
 
“Chuyện của hai  chúng mày, tao   quan tâm.”
 
“Trả  sự trong sạch cho Lý Dao Dao chỉ đơn giản  thôi.”
 
"Được thôi."
 
Giọng  của Thư Trường An đột nhiên trở nên dịu dàng.
 
Sự khác biệt trong cách đối xử , ngay lập tức khiến Nghiêm Tiếu nổi điên.
 
Cô  bất ngờ gào lên:
 
"Thư Trường An, mày đừng  giả vờ   !”
 
“Ý tưởng ngủ  giường Lâm Thiên Ý là do chính mày nghĩ !”
 
“Mày ngủ   cô , nên   ngủ  giường cô   thế mày  thấy ghê tởm ?!"
 
"Mày đừng  mà ăn  linh tinh!"
 
Thư Trường An bốc hỏa:
 
"Vào ký túc xá là do mày gợi ý !”
 
“Lợi dụng lúc bạn cùng phòng vắng mặt cũng là ý của mày!”
 
“Tao chỉ thuận theo mày thôi!"
 
"Hahaha,  còn trơn tru hơn cả hát nhạc kịch."
 
Nghiêm Tiếu    , ánh mắt tràn đầy khinh bỉ:
 
“Không  do mày cứ  ngừng trêu chọc tao ?
 
Mẹ nó cả hai đứa  đều là hồ ly,  còn giả vờ như một nhân vật chính trong ‘Liêu Trai Chí Dị’???
 
“Lúc đó tao  cảnh báo là hội sinh viên  thể kiểm tra, chả  chính mày là kẻ quá hưng phấn mà đè tao xuống thêm một  nữa!”
 
“Bây giờ  đổ hết tội lên tao?”
 
“Nếu tao mà  lộ, mày cũng đừng mong  sống yên!"
 
"Nghiêm Tiếu!"
 
Giọng của Thư Trường An run lên vì tức giận:
 
"Không  do mày  chịu khóa cửa ?”
 
“Nếu mày cẩn thận một chút, hội sinh viên  thể xông  chắc?”
 
“Con đ* ,một  mày c.h.ế.t là  , còn  lôi tao theo ?”
 
…
 
Hai kẻ  bỗng nhiên cắn xé  như chó điên.
 
  một bên,  cảnh tượng , chỉ  hai chữ để diễn tả cảm xúc:
 
"Ô uế."
 
Cảm giác như cả chiếc điện thoại mới của  cũng  chúng  bẩn theo.
 
Cuối cùng, chính Nghiêm Tiếu cũng  chịu nổi, tự  cúp máy.