Bị Phản Bội, Ta Lại Quyết Làm Giàu - Chương 29
Cập nhật lúc: 2024-12-08 02:05:26
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong thôn mồm năm miệng mười rộn ràng, Hứa Quang Diệu lọt tai chữ nào, ghét nhất là trong thôn khác vô duyên vô cớ, buột miệng phản bác:
"Các đừng nữa, Đóa Đóa là cô gái như !"
"Cô sẽ thích một tiểu tử nghèo văn hóa như Hắc Đậu!"
Lôi Thanh mặc dù ghét họ của , nhưng cảm thấy câu lý, cũng hùa theo :
" , Đóa Đóa còn học tiếng Anh, tiêu chuẩn cô cao, thể thích mù chữ?”
Lôi Thanh lẽ quên, bản cũng miễn cưỡng là gân như mù chữ, nhưng bây giờ là thầy Lôi dạy Trung học ở Huyện, xem là một văn hóal
Khi màn đêm buông xuống , đèn hai bên đường trong thôn cũng sáng.
Một chiếc xe con từ từ chạy thôn, dừng ở cổng.
Cùng với tài xế mang găng tay màu trắng, đeo một chiếc cà vạt, xuống xe sự chứng kiến của , đó đưa tay mở cửa ghế , mời hành khách xuống xe.
Từ trong ghế lái phụ, một đàn ông trẻ mặc quần áo vải bông sang trọng bước xuống, đeo kính gọng vàng.
Dưới đèn xe, khuôn mặt thanh tú và chính trực, lộ một nụ nhẹ nhàng.
" Chàng trai đó... trông ..."
Điều khiến trong thôn ngạc nhiên là, ngay đó, Hứa Bối Đóa mang theo cặp, bước xuống thanh lịch từ hàng ghế phía .
Người đàn ông đó vài câu thiện với cô, đó tạm biệt.
Chiếc xe con từ từ lùi , rời khỏi thôn.
Người trong thôn điêu kinh ngạc.
Ngay cả Hứa Quang Diệu, cũng ngây tại chỗ. Anh khoác lác là giàu , đây học ở Cao Trung trong Huyện, cũng bao giờ thấy một chiếc xe riêng loại đắt tiên như .
Hứa Bối Đóa vui vẻ trở vê thôn, đột nhiên phát hiện ngay cổng thôn tụ tập đông , nét mặt của ai cũng sững sờ khi thấy cô.
Hả? Cao giọng như ?
Hứa Bối Đóa lùi vê vài bước, bảo Hắc Đậu về phía , ánh của đám đông.
Sau đó, cô cũng chạy nhanh ve phòng như đang trốn.
Như cuộc chạy trốn hâm mộ của một nữ minh tinh, khác gil
Hứa Hắc Đậu vẻ mặt đáng thương giữa ánh mắt của , nhân tiện ngăn cho chị Đóa Đóa của chạy trốn, những lời tàn bán, đột nhiên tỉnh ngộ, lúc cân giữ kín miệng.
"Hắc Đậu , con là thanh niên triển vọng, cả đời ngờ ngày xe của ông chủ lớn! Người trong thôn chúng nghĩ cũng dám nghĩ!"
"Hắc Đậu, đàn ông đó và Đóa Đóa quan hệ gì? Bọn họ là dan díu như thế nào?.......
Hứa Hắc Đậu thấy mấy lời , nhất là từ "dan díu" khó , lời lẽ chính trực xua tay : "Chú, dì, đừng mấy lời khó như , ai dám bắt nạt chị con, con sẽ trở mặt với đó!"
Hứa Quang Diệu cam tâm, mặt Hắc Đậu, thăm dò hỏi: "Hắc Đậu, điều vì cho Đóa Đóa, em thật , Đóa Đóa là lừa ? Người đàn ông ngoài mặt, là gì."
Lôi Thanh hùa theo : " , chính là , đàn ông đó là gì!"
Lôi Thanh chút chột , từ nhỏ sống trong Huyện, là điều kiện nhất ở đó, ngay cả như , cũng chỉ thấy lãnh đạo, ông chủ lớn mới thể lái xe con........
Luận về điều kiện, quả thật sánh bằng khác.
Hứa Hắc Đậu thấy hai , nhớ đến lời căn dặn của chị Đóa Đóa, họ đều , theo đuổi và theo dõi chị , nhất định trả lời cẩn thận.
Thế nên Hứa Hắc Đậu khẳng khái : "Mọi gì !" "Người đàn ông đó chỉ là một trong theo đuổi chị của eml"
"Là một bình thường"
"Anh cũng gì quá đáng! Chỉ là mời bọn em ăn một bữa cơm mà thôi"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-phan-boi-ta-lai-quyet-lam-giau/chuong-29.html.]
"Có điều là mời bọn em ăn mấy món sang trọng ở nhà hàng Lệ Huy!"
"Chị em , điều gì để nhắc tới! Tìm yêu thể tùy tiện!"
Hứa Hắc Đậu xong, bước hiên ngang, đầy khí chất.
Người ở , ngơ ngác , im phăng phắc.Hứa Bối Đóa lặng lẽ trốn trong góc tường rõ mồn một tiếng xì xào ở bên ngoài cùng với một tràng phát ngôn của Hứa Hắc Đậu.
Cô tỏ vẻ cạn lời, tiểu tử Hắc Đậu trong đầu đang suy nghĩ linh tinh cái gì !
như cũng , lời dối cũng truyền đến tai của Lục Hoài Ninh, trong thôn vì lời đồn mà khiến cho cái tiếng đào mỏ của cô xa cũng , sẽ ngày càng ít cân nhắc chuyện chung đại sự với CÔ.
Tốt nhất là dọa cả Lôi Thanh cùng Hứa Quang Diệu bỏ chạy, tuy cô ý định vì nguyên chủ báo thù rửa hận, nhưng nếu giữ hai đó còn ở bên cạnh để một ngày cơ hội giở trò xa thì cô tuyệt đối sẽ giơ cao đánh khẽ mà lập tức xử lý sạch sẽ bọn họ.
Ngày hôm , dân trong thôn ngạc nhiên phát hiện nhiều kéo đến tận cổng thôn tìm Hứa Bối Đóa.
Bọn họ phần lớn là thợ thủ công của các thôn lân cận, khi tin tuyển thợ bọn họ liền vội vội vàng vàng mà chạy tới đây.
Vốn là Hứa Bối Đóa sắp xếp cho bọn họ đến văn phòng gần thôn nhưng hiện tại trong thôn đang cần tu sửa nhà thờ tổ, chi bằng trực tiếp đến hiện trường, thử việc tại chỗ, đạt tiêu chuẩn thì giữ còn đạt thì thôi.
Việc thuê các công nhân thông thường đều do quen trong thôn giới thiệu mà , đó qua tai nhiều giới thiệu cho những quen khác.
Phân lớn công nhân trong một thôn cũng chỉ mấy , do nội bộ trong thôn lòng vòng cũng chỉ mấy việc cơ bản cho nên mặc kệ mức độ hiệu quả , giá cả thu đều như .
Cho dù thực tế ăn bớt nguyên vật liệu hoặc lừa gạt chút ít thì bình thường cũng .
Cho nên họ sống tương đối thoải mái, chỉ cần trong thôn cần sửa nhà, thì lo việc .
Loại công việc ở địa điểm tương đối xa nhà , bình thường bọn họ sẽ bao giờ nhận , giữa những công với đều sẽ các quy định ngâm như là giữa công thôn sẽ vượt ranh giới để cướp việc của công ở thôn khác, mỗi một khu vực chính là một địa bàn riêng.
Thế nhưng, các công nhân đến từ các thôn xung quanh đều lục tục kéo đến thôn Lan Thủy.
Cũng hết cách, thôn cần tu sửa từ đường, tiên công cũng hậu hĩnh.
Hứa Bối Đóa đưa một con cao cho những công.
Trước đây, một gia đình trong thôn sửa nhà, cơ bản chỉ một hoặc hai công nhân ôm dồn tất cả công việc, bao gôm xây tường, quét sơn, nóc nhà, lát sàn nhà cùng lắm là thêm một thợ mộc phối hợp một ít đồ nội thất.
Một công nhân thường giỏi góp sức, hoặc thạo xây tường nhưng sơn màu thì đồng nhất.
Lần , điều kiện Hứa Bối Đóa đưa hấp dẫn, mỗi chỉ cần một mảng, công việc phân ít nhiều nhưng thù lao nhận gấp đôi, còn bao ăn bao ở, quả thực quá .
Rất nhiều nhân công đều từ ngàn dặm xa xôi tới đây, chen vai thích cánh, nóng lòng thử việc.
Tính riêng hôm nay đến hai mươi, ba mươi vị công nhân đều tay xách nách mang túi lớn túi nhỏ hành lý, theo nhận thức đây của họ, chỉ cân nhận việc, họ nhất định sẽ .
khi Hứa Bối Đóa thoáng qua xung quanh liền gọi bọn họ lượt đến bên cạnh từ đường, dừng một chút mà nghiêm túc :
"Các vị, chúng cần vội mang hành lý tới đây ."
"Hôm nay tới đây là để thử việc, cũng thể hiểu là một cuộc phỏng vấn trực tiếp."
"Chỉ thông qua phỏng vấn mới thể chính thức tiến hiện trường thi công của thôn Lan Thủy."
Mấy công ai nấy lượt , lẩm bẩm thì thâm to nhỏ:
Vân Mộng Hạ Vũ
"Phỏng vấn là cái gì, bao giờ qua ?"
Cũng nghi ngờ :
"Con nhóc nhà ngươi cái gì , gọi chúng tới đây việc? thế nào còn đuổi nữa ?"
Hứa Bối Đóa cẩn thận tỉ mỉ giải thích:
"Xin các vị yên lặng một chút, tiên xin giải thích là dự án xây dựng từ đường của thôn Lan Thủy chúng yêu cầu tiêu chuẩn cao đối với công, cần mỗi đều lựa chọn mảng am hiểu nhất để thử việc."
"Bao ăn bao ở còn thu nhập cao ngất ngưởng, đương nhiên là ai nào đó tùy tiện tiện đến liên thể nhận. Người giỏi, chăm chỉ, nhiều thì nhận nhiều. Chúng ở đây tuyển chọn công nhân với tiêu chuẩn cũng đơn giản. Tiếp theo đây xin thông báo..."