“  sớm   , bình thường đối xử lạnh nhạt với , chỉ là  xem   thể nhịn  bao lâu.”
“Không ngờ, hôm nay  cuối cùng cũng   ...”
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Trong lòng  nóng lên, ôm Bạch Linh  phòng...
Có mối quan hệ , tiến triển giữa  và Bạch Linh  nhanh chóng.
Cô  tiêu xài phóng khoáng, thỉnh thoảng  tặng  một món quà nhỏ giá trị.
 bây giờ mục đích của    ở đây,  khẩn thiết   bí mật   cô .
Bởi vì thời gian của   còn nhiều.
Món ăn ngon đến mấy, ăn nhiều cũng sẽ ngán. Thời gian càng lâu, sức hấp dẫn của  đối với Bạch Linh càng yếu, đến lúc đó  moi  bí mật từ miệng cô  sẽ khó hơn.
Cuối cùng,  một đêm mặn nồng,   hỏi câu hỏi đó.
“Chị ơi, rốt cuộc chị  bảo dưỡng nhan sắc  như thế nào ?”
“Giờ chị  ngoài   vẫn là sinh viên đại học chắc cũng chẳng ai nghi ngờ .”
Bạch Linh   chọc  khúc khích, ánh mắt nàng mơ màng, miệng lẩm bẩm:
“   tất cả những thứ , đều nhờ Âm Dương Hồ và đàn ông các  ...”
 thầm ghi nhớ cái tên , định hỏi thêm nhưng phát hiện Bạch Linh  ngủ  .
Năm nay   ba mươi , dù  bỏ bao nhiêu tiền bạc và công sức để chăm sóc bản , cũng  thể thoát khỏi một sự thật tàn khốc:  đang dần già .
Da   còn săn chắc, thể lực cũng  bằng .
Điều công bằng nhất  đời  là tiền bạc cũng  thể mua  thời gian.
 bây giờ  phát hiện,   thứ  thể giúp con  giữ mãi tuổi thanh xuân.
Làm  điều    khiến  phát điên cho ?
Mấy ngày  đó,  luôn nghĩ cách   để lấy  cái Âm Dương Hồ từ tay Bạch Linh.
Điều  khiến  giảng bài lơ đễnh,  Bạch Lộ chỉ  nhiều  sai.
“Thầy ơi,   em  cần thầy kèm nữa , ngày mai thầy đừng đến nữa!”
Thấy Bạch Lộ giận,  vội vàng xin  cô .
 dù   nhận  thế nào, cô  vẫn kiên quyết bắt  rời .
Lúc ,  mới nhận  điều bất thường.
Bạch Lộ   là  nhỏ nhen như , hơn nữa chúng   mối quan hệ  , cô  tuyệt đối sẽ  vì một  nhỏ như  mà bắt  rời .
Thế là  đến gần Bạch Lộ, dịu dàng  cô .
“Tiểu Lộ, thầy thấy trạng thái của em   ,  chuyện gì ?”
“Có chuyện gì cứ  với thầy, thầy nhất định sẽ cố gắng hết sức giúp em.”
   ngờ,  dứt lời, Bạch Lộ  bật .
Giọng cô  run rẩy.
“Thầy Hạ, thầy là  .”
“Thầy đừng hỏi nữa, mau rời khỏi đây , đừng bao giờ   nữa.”
“Không  nữa thì  kịp !”
 nén  nỗi hoài nghi trong lòng, tiếp tục hỏi cô .
“Thầy  hiểu lời em , tại  thầy  rời ?”
Bạch Lộ ôm đầu,  thể run rẩy, giọng điệu đầy sợ hãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-thuat-danh-cap-thanh-xuan/chuong-4.html.]
“Không  nữa, thầy sẽ chết!”
  hiểu đầu đuôi  , đang định hỏi cho rõ thì Bạch Lộ đột nhiên ngẩng đầu lên.
Ngực cô  phập phồng dữ dội, mắt  chằm chằm  .
“Thầy ơi, thầy  lưng  xem là  thôi.”
 liếc  cô  một cái, bán tín bán nghi  đến  gương cởi áo .
Khoảnh khắc   ,  sợ đến mức chân mềm nhũn, trực tiếp quỳ sụp xuống đất.
Sau lưng ,   từ lúc nào  xuất hiện mấy vết sẹo m.á.u ghê rợn.
Các vết sẹo m.á.u đan xen  , tạo thành hình một cái bình cổ kính.
Vừa chạm nhẹ tay , những vết sẹo m.á.u   biến mất, như thể chúng  từng xuất hiện.
 kinh hãi tột độ, xông đến  mặt Bạch Lộ truy hỏi.
“Cuối cùng thì cái quái quỷ  là cái gì!”
Bạch Lộ lắc đầu.
“Em cũng   đây là cái gì.”
“Bố em từng  hình vẽ   ,  đó ông  biến mất.”
“Kể từ đó,  em bắt đầu trở nên trẻ trung một cách bất thường.”
“Hơn nữa, những  đàn ông đó nhiều nhất cũng chỉ ở bên  em  bảy ngày,  đó em  bao giờ gặp  họ nữa...”
Toàn   tê dại, trong đầu bắt đầu chắp nối một sự thật kỳ lạ.
Bạch Linh thông qua cái gọi là Âm Dương Hồ, biến đàn ông thành chất dinh dưỡng để duy trì tuổi thanh xuân của cô .
 nghĩ đến thứ chất lỏng màu đỏ sẫm mà cô  uống hôm đó, trong lòng cuộn trào, suýt nữa thì nôn .
 lúc  định bỏ chạy,  liếc  Bạch Lộ một cái,     dừng .
Người  thường , phú quý hiểm trung cầu, phú quý tột đỉnh đang ở ngay  mắt,  tuyệt đối  thể cứ thế rời .
   ,  xổm xuống đất, nắm lấy tay Bạch Lộ.
Đặt tay cô  lên mặt,   sâu  mắt cô  đầy tình cảm.
“Em  thể  cho thầy những điều , chứng tỏ em cũng thích thầy đúng ?”
“Thầy và  em chỉ là vui chơi qua đường thôi, thực   thầy thực sự  cảm tình là em.”
“Vẻ bề ngoài  quan trọng, sự rạng rỡ bên trong mới là điều  thể lay động lòng  nhất.”
Má Bạch Lộ ửng hồng, cô  cúi đầu  dám  .
Trong lòng   lạnh, tiếp tục thừa thắng xông lên.
“Thực  nền tảng của em  .”
“Nếu   vì mắc bệnh , chắc chắn sẽ  hơn  em nhiều.”
“Bạch Linh cũng thật là,   cách trẻ    để con gái  cũng  hưởng lây chứ?”
Bạch Lộ nắm chặt tay, sắc mặt lúc sáng lúc tối.
 , bây giờ chính là thời khắc quan trọng nhất.
Thế là  vuốt ve má cô , giọng  mang theo sự mê hoặc.
“Chỉ cần em bằng lòng giúp thầy,  khi thầy  cách, nhất định sẽ giúp em trẻ , trở về với tuổi thật của em.”
“Đến lúc đó chúng  sẽ rời khỏi đây, cùng   xem thế giới rộng lớn bên ngoài.”
Mắt Bạch Lộ sáng lên, cô  nắm c.h.ặ.t t.a.y .