Bị Tiểu Tam Hãm Hại, Ta Trọng Sinh Về Cổ Đại - Chương 303

Cập nhật lúc: 2024-11-08 07:06:43
Lượt xem: 86

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mẹ.” Thấy Chu thị tới, Liên Thủ Tín vội kêu một tiếng.

Chu thị cũng thèm Liên Thủ Tín một cái, một đôi chân bó chạy nhanh tới bên cạnh. Nàng cân, túi hạt kê bên cạnh, sắc mặt càng âm trầm.

“Lão gia tử, ngươi đây là gì? Ngươi đem hạt kê đều cho bọn , còn chúng thì ? Một ngươi giả bộ , giúp cho nhà , ngươi để một nhà chúng uống gió tây bắc ?” Chu thị chỉ Liên lão gia tử, lớn tiếng .

Ngày thường Liên Thủ Tín đến lĩnh lương thực, Chu thị đều dạy dỗ một trận. Mà , Chu thị trực tiếp mở miệng Liên lão gia tử. Đừng tưởng rằng cuối cùng Chu thị cũng cho qua Liên Thủ Tín, chẳng qua là bà đổi chiến lược, chọn phương pháp coi thường Liên Thủ Tín.

Liên Thủ Tín càng coi trọng tình cảm, mềm lòng, càng coi trọng Chu thị thì khả năng đả kích của chiêu càng lớn. Không thể , sự hiểu cùng khả năng gây khó dễ của Chu thị với Liên Thủ Tín gần như đạt đến tột đỉnh. Bà căm tức con trai đến quyết tâm, xuống tay ở nơi yếu đuối nhất trong lòng con, nếu con thần phục, bà quyết từ bỏ. Dĩ nhiên, khi con trai ngoan ngoãn, thỉnh thoảng bà cũng sẽ bố thí cho một chút dịu dàng.

Liên Mạn Nhi Liên Thủ Tín, ánh mắt tràn đầy đồng tình.

“Ngươi lão bà tử , yên tĩnh mấy ngày nhao nhao cái gì?” Liên lão gia tử nhịn , “Đây là khẩu phần lương thực của nhà lão Tứ, lúc ở riêng , hạt kê vàng gói bánh chưng cũng thuộc khẩu phần lương thực.”

“Ngươi cần gì thì , đừng một chút biểu hiện của lão nhân đều . Ngươi xem mấy đứa trẻ đều ngươi kìa.” Liên lão gia tử hạ giọng khuyên Chu thị, “Ngươi đừng một chút tình cảm cũng giữ cho khác.”

Nếu là khác những lời cũng sẽ . đây là Chu thị, khác.

“Bây giờ phát tài , còn chút khẩu phần lương thực ? Lòng lang sói, còn ***c khoét chỗ chúng .” Chu thị Liên Thủ Tín, cũng mấy Liên Mạn Nhi, cố ý đánh bức tường đối diện, đánh “ Cánh đều cứng cáp . Nhìn thấy đều hận c.h.ế.t sớm một chút, đều tránh , sợ ăn uống nhiều. Đều là kẻ táng tận lương tâm…”

Liên Thủ Tín há miệng chuyện, nhưng cuối cùng cũng lời nào bởi Chu thị vốn hiểu lý lẽ. Nhận với Chu thị sẽ giúp cho Chu thị tiến thêm một bước chèn ép bọn họ. Mà lấy cứng đối cứng với Chu thị, Liên Thủ Tín đành lòng.

“Ông nội, hạt kê cân xong ạ? Nếu xong , chúng cháu sẽ chuyển .” Liên Mạn Nhi lanh lảnh .

Không thể phân rõ trái với Chu thị, cũng thể cùng bà mắng chửi, chỉ cách lơ bà . Coi tiếng mắng của bà là tiếng sơn ca, nên gì thì cứ cái đó. Đây là kế sách mấy đứa trẻ Liên Mạn Nhi thảo luận .

Ánh mắt Liên lão gia tử hướng về phía Liên Mạn Nhi, đó Ngũ Lang và tiểu Thất. Ba đứa trẻ bộ dáng đều bình tĩnh, tức giận, cũng sợ, giống như thấy lời của Chu thị.

Liên lão gia tử khỏi chấn động, lời của Chu thị khiến khác tức giận thế nào, ông là rõ ràng nhất. Ngay cả một trưởng thành thấy đều chịu , mà ba đứa trẻ cãi với Chu thị, điều khiến ông giật . Liên Thủ Tín và Trương thị nuôi dạy mấy đứa trẻ vô cùng . mặt ba đứa trẻ đến một chút phẫn hận đều , điều ông vô cùng khiếp sợ.

Vui giận hiện mặt, ông từng gặp, nhưng mấy Liên Mạn Nhi, Ngũ Lang cùng tiểu Thất, lớn nhất là Ngũ Lang năm nay mới chỉ mười ba tuổi.

Liên lão gia tử đột nhiên ý thức một việc, cho tới nay ông đều quên cùng coi thường mấy hài tử của Liên Thủ Tín và Trương thị.

“Cân xong , đem .” Liên lão gia tử phục hồi tinh thần, thái độ càng thêm hòa ái “Có chuyển ? Ông nội giúp các cháu xách một túi.”

“Không cần ông nội, chúng cháu chuyển .” Ngũ Lang liền .

Mọi , ai cũng để ý đến Chu thị.

Chu thị hướng phía tường nước miếng bay đầy nhưng một chút hiệu quả mong cũng , bà thoáng cái tắc họng.

“Vương bát đản, ngươi đúng là lòng lang sói a…..” Chu thị cũng nữ nhân cam tâm quên lãng, bà ngây một chút, lập tức bổ nhào về phía Liên Thủ Tín.

Liên gia thường xuyên gây lộn, nhưng phần lớn chẳng qua là mắng cho sướng miệng, xem ai công lực mắng chửi cao, một nhà cũng động thủ. Cho dù là Chu thị cũng bao giờ đánh con dâu, càng đánh cháu trai, cháu gái. Không thể đây là cách tương đối văn minh, cũng tương đối thông minh.

Chu thị động thủ, đều chọn đánh con trai. Liên Mạn Nhi từng cẩn thận phân tích, những năm Chu thị ở Liên gia gần như thể một tay che trời, đều liên quan lớn đến quyền hạn trong gia đình, tính thông minh và khả năng nắm bắt chặt chẽ của bà.

Con trai đánh thế nào cũng nhưng nếu đánh cháu trai, cháu gái, đó chính là xâm phạm quyền lực của con trai, cũng cho con trai xa rời bà thêm. Dĩ nhiên, xúi giục con trai đánh con dâu, cháu trai, cháu gái là một chuyện khác. mà, áp dụng phương pháp lên Liên Thủ Tín, Chu thị từng thành công.

Có thể bởi vì Liên Thủ Tín giữ vững điểm , khiến cho Chu thị dám vượt qua ranh giới .

Chu thị bổ nhào Liên Thủ Tín nhưng thành công. Liên Thủ Tín bởi vì sự lạnh nhạt của Chu thị với mà trong lòng thoải mái, Liên Mạn Nhi và Liên lão gia tử dứt lời, liền chào Liên lão gia tử cùng Chu thị một tiếng, vác lương thực lưng ngoài.

Kết quả, cái tát của Chu thị đánh Liên Thủ Tín, chỉ đánh đến miệng túi lương thực.

“Ngươi !” Liên lão gia tử thấy, nhanh chân bước đến kéo Chu thị .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-tieu-tam-ham-hai-ta-trong-sinh-ve-co-dai/chuong-303.html.]

Liên Thủ Tín, Liên Mạn Nhi, Ngũ Lang và tiểu Thất kéo túi lớn túi nhỏ sức theo .

Sau lưng, Liên lão gia tử hạ giọng khiển trách Chu thị.

“Cha, nhanh lên một chút .” Liên Mạn Nhi nhỏ giọng thúc giục. Chu thị ầm ĩ với Liên lão gia tử để cho chính họ ầm ĩ thì lắm, nhà nhanh một chút là thể sớm một chút rời nơi thị phi . Có cái gọi là đạo hữu c.h.ế.t còn hơn bần đạo chết, Chu thị vốn là trách nhiệm của Liên lão gia tử.

Liên Thủ Tín cũng còn vờ ngớ ngẩn, chân bước thật nhanh.

Ngày đó, Liên lão gia tử cùng Chu thị cuối cùng cũng cãi lộn, Liên Mạn Nhi nghĩ, hẳn là bởi vì bọn họ rời . Chu thị dù ồn ào cũng đạt mục đích nên thôi.

……………..

Tiết Đoan ngọ, trời nóng hơn một chút. Sắp ăn tết, bọn nhỏ luôn là cao hứng nhất.

Nhà Liên Mạn Nhi tụ một chỗ, bàn bạc một tờ danh sách thật dài những thứ cần mua, sáng sớm hôm vội vàng xe bò đến chợ trấn Thanh Dương.

Các nàng đem xe bò gửi cửa hàng lương thực quen mới chợ. Muốn gói bánh chưng, đầu tiên mua lá dong. Nhà nông dân dùng lá dong gói bánh chưng, phần lớn là dùng dùng . Nói cách khác, hôm nay dùng xong, rửa, hong khô, năm dùng, cho đến khi thể dùng nữa mới thôi.

năm nay là năm đầu tiên nhà Liên Mạn Nhi ở riêng, Chu thị vẫn đang đau lòng vì chuyện cho nhà nàng khẩu phần lương thực nên giờ tuyệt đối sẽ bụng cho các nàng lá dong nữa. Cho nên bọn họ chỉ thể mua.

Nhà gói hai mươi cân bánh chưng, hơn nữa cửa hàng ăn sáng định bán hai trăm cân, theo Trương thị tính toán thì mua vài bó lá dong. Tiếp theo, mấy con mua trứng gà, vịt. Đi một vòng chợ, mua đầy mấy chiếc giỏ mang theo, mấy mới lòng ngoài, về cửa hàng lương thực.

Cửa hàng lương thực các nàng quen là Vương kí, lý do là vì các nàng mở cửa hàng ăn sáng, cần một lượng lương thực lớn, các nàng chọn trúng Vương kí ăn quy củ, giao hẹn giá tiền tương đối ưu đãi nơi mua lương thực.

Liên kí là khách hàng lớn, chưởng quỹ cùng bọn tiểu nhị thấy các nàng đến, vội vàng ân cần chào hỏi, còn rót , mời điểm tâm. Nghe các nàng mua gạo nếp cùng hạt kê vàng, thì nhanh nhẹn cho các nàng xem gạo.

“…. Hạt kê vàng chính là trồng ở vùng , mềm dẻo và thơm hơn chỗ khác, ….. chỗ gạo nếp chuyển tới, là chuyển từ Giang Nam tới, là gạo mới của năm nay. Ngài một cái, đều là thượng hạng….”

“Loại gạo nếp thượng hạng lấy một trăm hai mươi cân, hạt kê vàng bên lấy chín mươi cân.” Liên Mạn Nhi chọn lựa với chưởng quỹ Vương kí.

Chưởng quỹ vội vàng gật đầu.

“Bây giờ liền sai tiểu nhị chuyển qua.”

Ra khỏi cửa hàng lương thực, các nàng tới hàng giấy, mua một ít giấy màu cuối cùng mới hàng thịt, nêu lượng thịt cần mua với Trương đồ tể đó mới lên xe bò về.

DTV

Các nàng đợi gạo đến mới thể ngâm rửa, chuẩn gói bánh chưng. đó, các nàng còn việc khác cần thành.

Trương thị mang theo Liên Mạn Nhivà Liên Chi Nhi giường gạch, đem mấy loại giấy màu đỏ, vàng, xanh trải , gấp, cầm kéo sắc cắt xén.

Khí trời ấm áp hơn, mấy cánh cửa sổ đều mở rộng, bên ngoài là nơi nơi xanh biếc, từng đợt gió mang theo khí tươi mới từ bên ngoài bay . Liên Mạn Nhi mặc áo mỏng giường gạch, nẹn cảm thấy vô cùng thoải mái.

Bình an, vui vẻ, càng ngày càng giàu , đối với cuộc sống như , mỗi một ngày, một mùa đều là ngày nhất, mùa nhất.

“Mạn Nhi, chồng giao cho con, đều gấp chim én.” Trương thị đem một chồng giấy cắt thành hình vuông đưa cho Liên Mạn Nhi đưa một chồng giấy khác cho Liên Chi Nhi, “Cái gấp hồ lô.”

“Con gấp hồ lô.” Liên Mạn Nhi cố ý .

“Muốn gấp cái gì thì gấp cái đó.” Trương thị .

Sắp đến Đoan ngọ , nông dân ở Tam Thập Lý doanh tử đều dùng giấy màu gấp một ít chim én và hồ lô, treo xà nhà. Chim én dĩ nhiên là loại chim mùa đông bay phương Nam tránh rét, tới xuân về. Hồ lô là chỉ hồ lô thuốc.

Tiết Đoan ngọ, địa phương tập tục đeo lá ngải cứu hoặc uống rượu hùng hoàng, mà Tam Thập Lý doanh tử nơi gấp hồ lô thuốc treo lên cũng mang mục đích giống .

Liên Mạn Nhi giường gạch gấp một hồi liền thư giãn gân cốt, ngoài tây sương phòng.

Trong viện im ắng, của Liên gia đều đồng việc, mấy ở nhà hẳn đều ở thượng phòng chuẩn đồ cho tết Đoan ngọ.

Liên Mạn Nhi trong sân một vòng, gọi hai con gà mái đang định chạy ngoài về phòng. Nàng tới cửa, ngẩng đầu lên theo bản năng liền tránh khỏi sợ hãi.

Loading...