Bị Tiểu Tam Hãm Hại, Ta Trọng Sinh Về Cổ Đại - Chương 465

Cập nhật lúc: 2024-11-10 01:01:02
Lượt xem: 85

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe tin Ngũ Lang trở , khuôn mặt mấy con đều lộ vẻ vui mừng, vội vàng xuống đất đeo giày ngoài. Đi tới phòng ngoài, thấy Ngũ Lang vai đeo tay nải, đang từ cửa đại môn tới. Liên Thủ Tín cùng Triệu thị mỗi ôm một túi hành lý, theo ở phía .

Hiển nhiên Ngũ Lang là mới xuống xe.

Mọi khi nghênh đón Ngũ Lang tiến tiền sảnh, mời Lỗ đến đây. Mọi còn chỗ của , Trương thị sớm đem Ngũ Lang kéo ở bên , thăm hỏi ân cần.

“Mẹ, xem, con vẫn còn .” Đối với những câu hỏi của Trương thị, Ngũ Lang tất cả đều trả lời, cuối cùng mới .

Đi huyện thành hơn mười ngày, Ngũ Lang so với lúc còn ở nhà cũng đổi, qua ngược tinh thần chút phấn chấn hơn.

Trương thị Ngũ Lang như , đem Ngũ Lang từ xuống quan sát tỉ mỉ một phen, tâm tình bấy giờ mới thả lỏng.

Mọi lúc mới hỏi thăm về kỳ thi huyện thử của Ngũ Lang.

“Thi , thứ sáu mươi chín.” Ngũ Lang liền với , “Đề thi cũng quá khó khăn, mà cũng giảng giải qua…..Lúc mới trường thi thì chút quen, nhưng nhanh liền thể thích ứng.”

Thi huyện thử do Tri huyện chủ khảo, cuộc thi phân năm trường, vòng một là Chính trường, vòng thứ hai là chiêu phục, còn gọi là sơ thảo, vòng thứ ba là tái phục, vòng thứ tư và năm đều gọi là Liên phục. Thành tích của các vòng thi đạt yêu cầu thì mới tham gia những vòng thi .

Quy củ trường thi của kì thi Huyện ở huyện Cẩm Dương cực kỳ nghiêm ngặt, tuy nhiên, đề thi tương đối đơn giản. Trong kỳ thi , đề thi là từ “Tứ Thư” cùng “Hiếu Kinh” để đề mục văn, tiếp đến là thi thơ phú, _ _ đó trích một đoạn hơn trăm chữ trong “Thánh Dụ Quảng Huấn” để cho thí sinh chính tả.

Tại kì thi Huyện, các thí sinh mặt tại trường thi từ lúc mới chạng vạng sáng cho đến lúc trời sẩm tối mới . Ăn uống, nghỉ ngơi đều ở trong trường thi, điều yêu cầu thí sinh năng lực thích ứng mạnh, đặc biệt là khả năng kiên trì và tĩnh tâm vô cùng cao.

Mặc dù tuổi của Ngũ Lang tính là lớn nhưng tâm trí cực kỳ bền bỉ, mới đầu trường thi nhưng nhanh thể thích ứng. Kết thúc năm trường thi, kết quả đưa xuống , Ngũ Lang xếp thứ sáu mươi chín.

Theo Ngũ Lang , kỳ thi Huyện lấy đỗ một trăm mười lăm . Thành tích của Ngũ Lang coi như là ở nhóm giữa. Danh tính những đỗ kỳ thi ghi Danh sách bồi dưỡng. Bản danh sách đưa tới chỗ Nho học thự, đồng thời trình báo lên phủ Liêu Đông, đây gọi là

Hối Tống.

Chỉ những học sinh trong danh sách Hối Tống mới đủ tư cách tham gia kỳ thi Phủ thử của phủ Liêu Đông.

Kỳ thi Phủ tổ chức tháng tư, nếu qua kỳ thi Phủ thử sẽ lấy tư cách là học trò nhỏ, kế tiếp thể tham gia kỳ thi Viện thử. Thông qua kỳ thi Viện thử mới thể lấy tư cách tú tài, trường huyện (trường học do quan phủ xây) học tập, cũng tư cách tham gia kỳ thi Hương.

Trở thành tú tài, thường gọi là Tú tài, mới xem như đặt bước chân đầu tiên tầng lớp sĩ phu, thể xưng danh lão gia.

Ngũ Lang thể vượt qua kì thi Huyện, hiển nhiên là đáng mừng. xét về lâu về dài, con đường danh vọng dài đằng đẵng, đây chỉ xem như là bước đầu tiên thôi.

, nhưng trận đầu báo cáo thắng lợi cũng đủ khiến cho cả nhà cảm thấy vui mừng, tâm tình nhảy nhót ngừng.

“Ấu Hằng ca kết quả xếp thứ bao nhiêu?” Liên Mạn Nhi hỏi Ngũ Lang.

“Ấu Hằng ca bài hơn so với .” Ngũ lang liền đáp. “Huynh thứ bảy.”

“Ca, Ấu Hằng ca cùng trở về với ca ?” Liên Mạn Nhi hỏi.

“Không, huyện thành hai ngày mới trở về.” Ngũ Lang trả lời.

“Bên nhà Vương thái y, còn Tống gia lão phu nhân bên , con đều qua bái phỏng chứ?” Liên Thủ Tín liền hỏi Ngũ Lang.

“Đều đến chào hỏi.” Ngũ Lang đáp. Hai nhà đều đón tiếp vô cùng chu đáo, đều đưa quà đáp lễ, trong chuyện , phần đáp lễ của Tống gia so với Vương gia phần hậu hơn.

Rồi Ngũ Lang lấy quà đáp lễ của Tống gia cùng Vương gia, đưa qua cho Trương thị và Liên Thủ Tín xem. Ngũ Lang còn khi bọn họ tiếp kiến Tri huyện đại nhân, còn kết thêm nhiều bằng hữu đồng án. Liên Thủ Tín cùng Trương thị mặt đều là tươi như hoa.

Trò chuyện một hồi, Lỗ và Ngũ Lang cùng thư phòng, tiểu Thất cũng theo, bọn họ đánh giá bình phẩm văn chương cùng với thi phú của Ngũ Lang trong kỳ thi .

“Buổi tối con định mở tiệc tẩy trần cho Ngũ Lang ca, mừng ca đỗ kì thi Huyện.” Liên Mạn Nhi liền đề nghị.

“Chắc chắn .” Liên Thủ Tín cùng Trương thị đều gật đầu, “Cả nhà Tam bá mẫu bọn nhỏ buổi tối cũng đến góp vui .”

Liên Thủ Tín bắt một con gà để thịt, chuẩn buổi tối hầm gà cho Ngũ Lang ăn, Trương thị mang theo Liên Chi Nhi cùng Liên Mạn Nhi bắt đầu chuẩn thức ăn, hai conTriệu thị cùng Liên Diệp Nhi cũng ở giúp đỡ.

“Chúng cũng nên mời cả nhà Gia Hưng đến đây.” Trương thị đang định nhờ lên trấn đưa tin, thì Ngô gia nhận tin tức, Ngô Gia Hưng tới mang theo rượu thịt, ngay đó Vương thị mang theo Ngô Gia Ngọc tới, xuống giúp Trương thị chuẩn thức ăn.

Bữa tiệc buổi tối vô cùng thịnh soạn, náo nhiệt. Dùng bữa xong, cũng lập tức về, đem mâm bát cho vợ Đại Lương Tử thu dọn, đám Trương thị trở về hậu viện, cởi giày lên kháng uống tán gẫu.

“Cái đứa nhỏ Ngũ Lang , từ nhỏ hiểu chuyện, so với những đứa trẻ khác phần thông minh hơn. Về , tiền đồ chắc chắn sẽ rộng mở.” Vương thị liền .

“Tham gia khoa cử dễ như .” Trương thị chỉ là thản nhiên , “Đứa nhỏ vốn thích sách, ngày do cảnh mà chậm trễ. Giờ trong nhà điều kiện hơn, thể học đến liền cố gắng để theo đến đó.”

Sau khi một hồi về Ngũ Lang, đề tài chuyển sang chuyện phòng .

“Gần đây bênThái Thương gửi thư tới ?” Vương thị hỏi Trương thị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-tieu-tam-ham-hai-ta-trong-sinh-ve-co-dai/chuong-465.html.]

DTV

“Vừa mới đưa tới một phong thư. Chẳng là sắp tới tiết Thanh Minh, rằng Kế Tổ cùng vợ trở về viếng mồ mả, báo cho chúng một tiếng.” Trương thị liền .

“Chỉ Kế Tổ hai bọn họ về?” Ngô Vương thị liền hỏi, “Đại đương gia nhà các ở chỗ đó ý kiến gì ? Còn Nhị đương gia cùng với mấy hài tử nữa, trở về viếng mồ mả?”

“Đại ca ở xa như thế, cũng vất vả,” Trương thị giải thích, “Kế tổ là cháu đích tôn , hai bọn họ đại diện là .”

“Thư của ông nội bọn nhỏ cũng thường xuyên như . Những chuyện ở Thái Thương bên cũng thấy nhắc tới nhiều. Có nhiều chuyện, lão Triệu gia , nhưng chúng .” Trương thị liền hỏi Vương thị, “Gần đây, bên Thái Thương truyền tới tin tức gì ?”

“Cũng tin tức gì lớn lắm, chính là hai phòng nhà mấy , ở Thái Thương bây giờ vẻ đắc ý.” Vương thị đè thấp thanh âm, hướng Trương thị , “Nghe Tri huyện đối với Huyện thừa Đại lão gia nhà các cũng coi trọng. Nhị đương gia tuy đầu mũ quan, nhưng ở Thái Thương, trừ Huyện thừa, Tri huyện, thì chính là , thứ đều quản……Tiền gì cũng dám thu, dám tiêu….”

Trương thị một lúc lâu cũng câu nào.

“Lão gia tử còn , qua bên đó mất mặt bọn họ. Bây giờ, chuyện thành như , đến lúc đó chẳng sẽ gây họa ?” Trương thị cau mày .

“Nghe dượng hai giống hệt như đánh năm năm , thể , cũng ít khi khỏi cửa.” Vương thị liền , “Muốn quản. Chỉ sợ là quản nổi.”

Hai cùng thở dài một , đều ăn ý mà nhắc tới chuyện của lão gia tử cùng với Bình tẩu.

, còn một tin .” Có lẽ là cảm thấy bầu khí chút trầm mặc, Vương thị lập tức chuyển đề tài. “Nghe Thái Thương lão khách , cái Vương Thất hình như là mang thai.”

“Đây là chuyện .” Trương thị quả nhiên liền cao hứng trở , “Hai phu thê Tam lang vẫn sống chứ?”

“Nghe hòa thuận. Tam lang coi như là gặp phúc vận , thấy bảo ở trong tiệm để cho việc, nhưng Vương Thất vẫn thương .” Ngô Vương thị nở nụ .

“Thằng bé Tam lang , là đứa Kính già yêu trẻ.” Trương thị liền , “Cha cùng tính tình kém như , một chút cũng lây nhiễm, đúng là một hài tử .”

Kính già yêu trẻ là câu thổ ngữ mà các nông hộ ở Tam Thập Lý doanh tử thường . Đại ý chính là chỉ tính tình ôn hòa, hiền lành.

“Người tất phúc báo, chính là cái .” Ngô Vương thị liền gật đầu .

Sau khi tiễn khách nhân về hết, chỉ còn trong nhà, tụ tập ở chính phòng phía đông hậu viện.

Ngũ Lang đem mấy bọc quần áo đưa tới, Trương thị cùng đem bọc quần áo bỏ thu thập.

Không ai ở bên cạnh chiếu cố, tuy nhiên quần áo của Ngũ Lang đều gấp gọn gàng. Ngoài xiêm y mùa đông , trong đó còn quà đáp lễ của Tống gia cùng Vương gia.

Tống gia cùng Vương gia đều tặng bút đỉnh như ý và ngân quả tử cùng với văn chương, Tống gia còn tặng thêm hai cây vải thượng hảo hạng. Liên Mạn Nhi qua từng món đồ, đều ghi chép ân tình qua trong sổ, đó đem đồ vật nọ đều thu .

Ngũ Lang cầm lấy một bọc đồ, đem từng món lễ vật cấp trong nhà.

Bên trong là một hộp điểm tâm chay trấn Quế Phương, một hộp phấn cùng một cây trâm ngọc, hai chiếc khăn, hai chiếc trâm hoa mới tinh xảo, một túi mới, hai một bộ “Xin hỏi tiệm rượu nơi nào . Mục đồng nhắm Hạnh Hoa thôn” tượng đất,

Trâm hoa Trâm cài tóc

Ngũ lang chu đáo, đều đem lễ vật của nhận lấy.

Ngũ Lang lấy một chiếc túi nhỏ, đưa cho Liên Mạn Nhi.

Liên Mạn Nhi đem túi mở , thấy bên trong là chiếc hà bao chứa hai thỏi bạc, là do Liên Mạn Nhi đưa cho Ngũ Lang để phòng việc khẩn cấp, hai thỏi bạc vẫn còn nguyên. Ngoài còn mấy xâu tiền cùng bạc vụn, là Ngũ Lang vẫn còn dư .

“Ca, như thế nào mà còn dư nhiều tiền ?” Liên Mạn Nhi vội hỏi, tiền còn dư , Ngũ Lang cũng quá tiết kiệm .

Ngũ Lang đem những chi tiêu của ở trong huyện qua một .

“. . . . . . Tiếp kiến Tri huyện, còn uống cùng mấy vị bằng hữu nên dùng nhiều một chút, bằng , ba lượng bạc là đủ dùng .” Ngũ Lang , ý tứ chính là khoản tiêu so với kế hoạch ban đầu còn nhiều hơn.

“Còn những thứ , dùng đến tiền ?” Liên Mạn Nhi chỉ những lễ vật mà Ngũ Lang đem về cho các nàng, cả hộp phấn cùng trâm ngọc cho Trương thị, những đồ đều tốn ít.

“Ta còn lĩnh tiền công, vẫn tốn.” Ngũ Lang liền .

Bóng đêm phủ xuống, Trương thị liền đốt đèn, một nhà bên ánh đèn chuyện. Có những chuyện vốn tiện hỏi mặt ngoài, giờ liền thể đem hỏi.

“Đến Tống gia, gặp qua Liên Hoa Nhi ?” Trương thị hỏi.

“Có gặp qua.” Ngũ lang chuyện, mày khẽ nhíu, “Thái độ thiết, khiến khác thấy quen.”

Liên Mạn Nhi gật đầu, cần Ngũ Lang tỉ mỉ, nàng cũng thể đoán tình hình là như thế nào. Ngũ Lang quen cũng là bình thường thôi, vốn là hai mắt cũng đặt lên , giờ đột nhiên một câu Ngũ , hai câu Ngũ , giống như quan hệ thiết lắm . Mà thật thì cả hai đều thể chuyện như , đổi ai cũng sẽ cảm thấy tự nhiên.

“Ca, ca thấy cuộc sống của nàng ở Tống gia trôi qua như thế nào?” Liên Mạn Nhi khỏi nhiều chuyện mà hỏi.

“Thì vẫn như thôi.” Ngũ Lang suy nghĩ một chút .

Mặc dù những lời hàm nghĩa phong phú, nhưng thể nhiều lời mà thêm một hai câu , đúng là một chút tinh thần bát quái cũng , Liên Mạn Nhi oán thầm.

“Cô cả từng đến chỗ ở tìm .” Ngũ Lang đột nhiên

Loading...