Bị Tiểu Tam Hãm Hại, Ta Trọng Sinh Về Cổ Đại - Chương 597
Cập nhật lúc: 2024-11-10 23:31:49
Lượt xem: 86
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe xong tin tức , một nhà đều trầm mặc.
Trương thị, Liên Mạn Nhi cùng tiểu Thất về , vì Liên Mạn Nhi thoải mái nên cũng nhà cũ. Sau đó, Liên Thủ Tín và Ngũ lang cũng nhanh chóng chạy thẳng từ hiện trường về nhà. Chuyện Anh Tử khiến bọn họ quá rung động, nên chỉ đem chuyện nhanh chóng an bài chạy ngay về nhà, để một nhà đoàn tụ.
Mặc dù nhà cũ nhưng Liên Thủ Tín và Ngũ lang cũng dặn dò đem sự tình cho Liên lão gia tử cùng Chu thị . Dặn dò như chủ yếu là vì Liên lão gia tử mới trúng gió, sợ ông chịu nổi kích thích nữa.
Vậy mà chỉ một lát , Liên lão gia tử thể phục hồi khả năng chuyện, sai bảo Nhị Lang tới gọi Liên Thủ Tín và Ngũ lang qua nhà cũ.
Mặc dù trung thực, hiếu thuận như Liên Thủ Tín cũng thể nghĩ ngợi trong lòng.
Liên lão gia tử đột nhiên thể chuyện trở , việc cũng quá trùng hợp. Ngày hôm qua qua nhà cũ, dỗ dành Liên lão gia tử như , Ngũ lang còn mời đại phu thị trấn cho Liên lão gia tử, thậm chí là cả Vương thái y cũng thể khiến Liên lão gia tử mở miệng chuyện. Vậy mà mới qua một đêm cần thuốc thang gì, Liên lão gia tử .
Tiểu Hỉ truyền lời thấy một nhà trong phòng tiếng nào nên cũng gì đành đừng chờ.
Liên Thủ Tín khổ một tiếng, mở miệng định gì nhưng cuối cùng vẫn ngậm miệng một từ.
Vẫn là Ngũ lang trầm tĩnh lên tiếng: “Ngươi trả lời , bảo chúng , một lát nữa sẽ qua.”
Đuổi tiểu Hỉ truyền lời, một nhà .
Liên Thủ Tín giận giữ : “Chuyện . Nhất định là bọn họ trở về, chuyện gì cũng đều cho ông bà cả .”
“Như cũng .” Ngũ lang nghĩ nghĩ , “Vốn dĩ con sợ ông nội chuyện bệnh nặng thêm. Bây giờ chỉ bệnh thêm mà còn khỏi bệnh, thể chuyện. Vậy cũng .”
Liên lão gia tử hiện tại dù bệnh tình thực sự nặng thêm cũng sẽ cố gắng chống đỡ. Nếu như ông thể hiện là bệnh nặng thêm, như càng thể mở miệng chuyện. Liên Thủ Tín mời lang trung, bốc thuốc cho ông, thứ đều chu đáo, ở phương diện chắc chắn ông phủ nhận, nhưng đối với những chuyện đang xảy mắt, Liên lão gia tử thể quản, chỉ để mặc cho Liên Thủ Tín, Ngũ lang xử lý .
Liên Thủ Tín cùng Ngũ lang sẽ xử lý thế nào?
Anh Tử cùng t.h.i t.h.ể Cổ thị đều còn ở hiện trường, trông coi, ai dám động . Liên Đóa Nhi thì trói , nhốt kho củi nhà Liên Mạn Nhi. Hiển nhiên, Liên Thủ Tín và Ngũ lang thể hiện nhất định sẽ truy cứu chuyện .
Liên Thủ Nhân cùng Liên Thủ Nghĩa trở về chắc chắn cho Liên lão gia tử biệt. Hiện tại còn thêm chuyện Liên Hoa Nhi cùng Liên Đóa Nhi cố ý g.i.ế.c hại Liên Mạn Nhi, bọn họ nhất định là lo lắng nhà Liên Mạn Nhi chỉ buông tha Liên Đóa Nhi còn thể cơn thịnh nộ tính toán nợ cũ nợ mới một lượt với họ.
Không mời Liên lão gia tử mở kim khẩu !
Trương thị liếc Liên Thủ Tín liền thở dài một : “Không thành kiến gì. Mười ngón tay còn ngón dài ngón ngắn, cha bất công cũng khó tránh khỏi. đến mức như thì cũng quá lắm… Bất công thế nào với , cũng so đo ai bảo con ruột họ cơ chứ, nhưng với …” Trương thị liếc Liên Thủ Tín liền thở dài một : “Đáng thương cho tấm lòng của bọn nhỏ, trông mong ông nội chúng.”
Liên Thủ Tín khổ, ngoài miệng gì nhưng trong lòng đắng ngắt đến mức đó là tư vị gì.
“Trì hoãn một lát cũng .” Liên Mạn Nhi đem thần sắc một nhà đều lưu trong mắt, , “Nha môn vẫn phái tới. Vậy thì đợi nha môn đưa kết luận, cha và ca hãy qua đó. Tránh chuyện kết luận chính thức, gì cũng chỉ để đấy, còn khiến cho chúng yên lòng”
Liên Thủ Tín đáp: “Nói đúng lắm, cứ .”
Những khác tự nhiên cũng dị nghị gì.
Liên Mạn Nhi âm thầm thở dài. Nhớ ngày nào Liên Thủ Tín và Trương thị đối đãi với Liên lão gia tử cùng Chu thị là hết lòng như thế nào, bây giờ…
Bất luận tình dù thâm sâu đến cũng chịu nổi đả kích liên tiếp như .
Đột nhiên bầu khí im lặng trong phòng phá vỡ bởi hai tiếng kêu ục ục. Liên Mạn Nhi liếc về phía bụng tiểu Thất nơi phát thanh âm.
“Đệ đói bụng, sáng sớm còn kịp ăn cơm.” tiểu Thất chút ngượng ngùng, đưa tay xoa bụng, đầu ngẩng lên, hì hì .
Tiểu Thất như , cũng đột nhiên thấy chút đói bụng.
Trương thị : “Còn , giờ là giờ nào ? Sao đem chuyện ăn cơm quên chứ, cả nhà đều đói bụng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-tieu-tam-ham-hai-ta-trong-sinh-ve-co-dai/chuong-597.html.]
Tất cả đều gật đầu. Sự việc xảy đột ngột, kịp ăn sáng chạy , bận rộn đến giờ cũng nhớ tới chuyện ăn uống.
“Đã canh giờ , ăn một chút điểm tâm thôi, cũng đừng ăn nhiều quá, lập tức sẽ ăn cơm trưa.” Trương thị , phân phó vợ Hàn Trung chuẩn cơm trưa, còn dặn dò hai món Liên Mạn Nhi đặc biệt thích ăn. “Nhớ nấu sườn xào chua ngọt, cá hoa quế hấp.”
Vợ Hàn Trung đáp ứng liền phòng bếp chuẩn đồ ăn. Lúc tới báo tin.
Liên Thủ Tín liền hỏi: “Người bên nha môn đến ?”
“Người nha môn tới,… là đông thiếu gia ở Tế sinh đường.”
Đông thiếu gia Tế sinh đường chính là đến Vương Ấu Hằng.
Mọi cả kinh: “Vương tiểu thái y/ Ấu Hằng ca trở về hả?”
Vừa qua đầu năm mới, còn đến rằm tháng giêng, một vị em ruột của Vương Ấu Hằng nhiễm bệnh qua đời. Vương Ấu Hằng hiển nhiên vội chạy chịu tang. Từ đó đến nay vẫn trở về bởi vì nhà nhân khẩu thưa thớt, Vương Ấu Hằng thể lưu giúp đỡ xử lý chuyện. Bởi từ trong tháng giêng đến giờ đầu tháng ba, cả nhà đều gặp Vương Ấu Hằng.
Hiện tại xem là Vương Ấu Hằng xử lý xong sự tình bên nên về nhà.
Vì Vương Ấu Hằng đến, Liên Thủ Tín, Ngũ lang cùng tiểu Thất đều dậy tiền viện. Liên Mạn Nhi cũng gặp Vương Ấu Hằng nên chạy theo. Cuối cũng mấy một nhà đều từ hậu viện gặp Vương Ấu Hằng.
Vương Ấu Hằng đang ở tiền sảnh, thấy nhà Liên Mạn Nhi thì vội dậy chào.
Mọi gặp khỏi hàn huyên một phen, đó mới lượt xuống. Rất nhanh đó liền bưng điểm tâm và nóng lên.
Liên Mạn Nhi âm thầm đánhgiá Vương Ấu Hằng. Vương Ấu Hằng hôm nay mặc một quần áo xanh nhạt, vì nhiều ngày gặp, thể dường như cao lên một chút, khuôn mặt cùng hình thì gầy rõ ràng.
Liên Thủ Tín cùng Trương thị đều hỏi thăm chuyện nhà Vương Ấu Hằng, khen ngợi Vương Ấu Hằng đảm đương khổ cực.
“Nhìn cháu xem, gầy một vòng . Vừa vặn, lát nữa ở cùng ăn cơm.” Trương thị xong liền gọi tiểu Hỉ bảo nàng báo với nhà bếp nấu thêm đồ ăn.
DTV
Liên Mạn Nhi liền hỏi: “Ấu Hằng ca, trở về lúc nào ? Sao chúng một chút tin tức gì cả?”
Từ lúc tới, Vương Ấu Hằng một mực đáp chuyện cùng Liên Thủ Tín, nhưng Trương thị trong lòng vẫn luôn nhớ tới Liên Mạn Nhi, tầm mắt chốc chốc rơi Liên Mạn Nhi.
Mọi trong phòng cũng là nhận nhưng cũng nhắc tới. Vương Ấu Hằng trở về, hẳn là chút tin tức, lo lắng cho Liên Mạn Nhi nên vội chạy tới đây cũng là bình thường. Vương Ấu Hằng cũng như bọn , tuy gì nhưng trong lòng cũng vô cùng lo lắng cho Liên Mạn Nhi.
Nghe thấy Liên Mạn Nhi hỏi thăm, Vương Ấu Hằng , đối diện với Liên Mạn Nhi trả lời: “Là hôm nay mới về tới.”
“Vừa mới về, còn nghỉ ngơi ở nhà một chút vội tới Tam Thập lý doanh tử ?”
“Ở nghỉ cũng . Ta về đến nhà, tới…” bên Ngũ lang sai huyện nha báo án, vì là chuyện ở Tam Thập lý doanh tử, nhà Vương thái y cũng nhận tin tức. Mà Cổ thị c.h.ế.t còn kéo chuyện cũ của Liên Mạn Nhi , Vương Ấu Hằng yên, chỉ kịp chào hỏi trong nhà vài câu vội vã chạy .
Liên Mạn Nhi hỏi: “Ấu Hằng ca, những gì Anh Tử là thật ?” Vốn cũng đợi Vương Ấu Hằng trở về hỏi một câu , đều chăm chú Vương Ấu Hằng.
Vương Ấu Hằng nhẹ gật đầu, chậm rãi nhớ chuyện cũ : “Ngày đó, từ trong thôn , qua cánh rừng thấy cạnh giếng, cũng thấy bóng lưng hai chạy về phía trong thôn. Lúc đấy còn ở xa. Tới gần mới thấy hóa là , đầu còn chảy đầy máu.”
Chỉ là lúc xa thấy ở cạnh giếng, hai về phía thôn, Vương Ấu Hằng cũng thấy gì kỳ quái. Đến lúc gần thấy Liên Mạn Nhi đầu chảy đầy m.á.u mới lắp bắp kinh hãi.
“Huynh đem về nhà, đó thấy Liên Hoa Nhi cùng Liên Đóa Nhi liền phát hiện hai bọn họ chính là hai bóng lưng . Lúc đó còn hỏi một câu là, đại bá…”
Vương Ấu Hằng là đại bá mẫu nhà , bất quá đến miệng sửa , “Là Cổ thị, vội vàng ngăn lời của , một mực khẳng định hai vẫn luôn theo bà ở trong phòng, còn rời khỏi sân. Huynh… dù cũng thật sự trông thấy rõ ràng, dù nghi ngờ trong lòng nhưng cũng thể gì nữa.”
“Thương thế của lúc đó vô cùng nghiêm trọng, về nhà xin cha tới chữa trị, đó lưu trong thôn, hỏi thúc thúc bá bá trong nhà mới một chút sự tình.” Nói đến đây, Vương Ấu Hằng nhẹ nhàng thở một , “Sau đó tỉnh , chuyện con dâu nuôi từ bé cũng dừng , mới yên tâm.”
Cũng là bởi vì chuyện con dâu nuôi từ bé, cảm giác nên lòng nghi ngờ của Vương Ấu Hằng với Liên Hoa Nhi, Liên Đóa Nhi càng lớn. khi Liên Mạn Nhi tỉnh thì nhớ một chút gì chuyện cũ, hỏi mấy cũng hỏi điều gì, Vương Ấu Hằng đành đem nghi ngờ chôn trong lòng.
“Tình hình nhà lúc đó kỳ thật chúng cũng .” Vương Ấu Hằng tiếp, chuyện cũng qua lâu, hơn nữa giao tình của với nhà Liên Mạn Nhi lúc đó cũng thể so với bây giờ. Có một chuyện ngày đó thể , bây giờ thể , “… Tiền đồ cả nhà đều dựa hôn sự của Liên Hoa Nhi. Nếu như đem nghi ngờ với Liên Hoa Nhi rõ ràng, sợ là hôn sự Liên Hoa Nhi trở ngại. Dù cũng chỉ là nghi ngờ, tận mắt thấy cái gì. Lúc đấy nghĩ đến, mặc kệ là như thế nào, đối với thanh danh một cô nương đợi gả thể thận trọng.”
“… Huynh cũng chỉ nghi ngờ ba tỷ trong nhà, cãi cọ tranh chấp vô tình đẩy ngã . Về coi chừng một chút, để hai bọn họ khi dễ , để chịu thiệt là … Thật sự ngờ tới…” Vương Ấu Hằng lắc đầu khổ.