Bị Tiểu Tam Hãm Hại, Ta Trọng Sinh Về Cổ Đại - Chương 600

Cập nhật lúc: 2024-11-10 23:31:54
Lượt xem: 84

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lúc , Hàn Trung cho tiểu Phúc tới báo tin rằng của nha môn tiến hành điều tra sắp xong xuôi, hỏi Liên Thủ Tín cùng Ngũ Lang gì tiếp theo.

Liên Mạn Nhi đáp: “Cứ thỉnh bên nha môn nhà nghỉ ngơi, uống chén .” Sau đó Liên Mạn Nhi sang Vương Ấu Hằng tiếp: “Ấu Hằng ca thể phiền một chút ? Phiền giúp đỡ nhà tiếp đón các vị quan sai cho .”

Vương Ấu Hằng đương nhiên gật đầu đồng ý: “Được.”

Liên Mạn Nhi sang dặn dò tiểu Phúc: “Nói với Hàn Trung là chuyện, hết thảy đều Ấu Hằng ca phân phó.”

DTV

Sau đó Vương Ấu Hằng và tiểu Phúc rời , còn một nhà. Liên Mạn Nhi kể cho Ngũ Lang đầu đuôi chuyện xảy ở nhà cũ đủ kiểu diễn xuất lẫn lý do thoái thác của Liên lão gia tử.

Ngũ Lang nhíu mày, thấp giọng : “Ở cái lý như !”

Liên Thủ Tín cùng Trương thị đều lắc đầu thở dài.

Liên Mạn Nhi nhỏ giọng tiếp tính toán của : “Ca, tính thế …”

Ngũ Lang lập tức gật đầu: “Nếu thể như nhất.”

Liên Thủ Tín, Trương thị, tiểu Thất bên cạnh cũng gật đầu tán thành.

Người một nhà lương lượng vài câu mới nhà cũ.

Nhà Liên Mạn Nhi ngoài lâu như , mấy ở nhà cũ đợi đến nóng lòng. Liên Thủ Nhân cùng Liên Thủ Nghĩa cứ ngóng trông nhưng dám quấy rầy cả nhà Liên Mạn Nhi chuyện. Hiện tại họ thấy cả nhà Liên Mạn Nhi trở về, hơn nữa còn cả Ngũ Lang, ai nấy đều khẩn trương, chờ mong.

Bất kể là Liên lão gia tử Liên Thủ Nhân, Liên Thủ Nghĩa đều ngầm hiểu rõ, nhà Liên Mạn Nhi tuy ngoài mặt là Liên Thủ Tín đương gia, hơn nữa còn là một đương gia dễ chuyện nhưng thể thực sự quyết định, liên quan đến sự tình bên ngoài vẫn do Ngũ Lang chủ.

Liên Thủ Tín là cha của Ngũ Lang. Bọn họ dự tính thuyết phục Liên Thủ Tín , như dù Ngũ Lang nhưng cũng nhường vài phần.

Liên lão gia tử mời Ngũ Lang đến cạnh : “Ngũ Lang đến đấy ! Nhanh trong , .” Sau đó dang Tưởng thị phân phó: “Vợ Kế Tổ, nhanh mang nóng lên đây.”

Gặp Liên lão gia tử nhiệt tình như , Ngũ Lang vội vàng mà nhẹ nhàng chào hỏi: “Ông nội, thật may quá ông thể chuyện trở . ông cũng mới khỏe , nên hạn chế chuyện một chút tránh mệt mỏi quá độ. Nếu giọng vẫn thông, để lát nữa cháu cho mời lang trung đến khám cho ông. Mặc dù vẻ là lên nhưng vẫn nên khám , uống thuốc trị dứt bệnh, tránh để biến chứng về .”

Thấy Ngũ Lang vội chuyện gấp mắt mà chỉ quan tâm đến sức khỏe , Liên lão gia tử khỏi sốt ruột nhưng cũng ngắt lời Ngũ Lang thế nào đành ừ ừ tán thành.

Liên lão gia tử : “Ngũ Lang thật hiếu thuận, là một đứa trẻ ngoan. Chỉ cần thấy cháu là ông thấy vui mừng. Bệnh gì cũng cần uống thuốc đỡ hơn phân nửa.”

Liên Mạn Nhi ở một bên chuyện chỉ cảm thấy còn gì để . Ngũ Lang cho dù hết sức mời đại phu, lang trung, mua bao nhiêu thuốc uống, thuốc bổ nhưng Liên lão gia tử vẫn khỏi bệnh. Liên lão gia tử nguyện lén lút chuyện với Liên Thủ Nhân cũng nguyện “khỏe hơn”. Mà một khi Liên Thủ Nhân, Liên Thủ Nghĩa cần, Liên lão gia tử liền cần uống thuốc, cần xem bệnh lập tức liền khỏi hẳn.

Xem đời , các bệnh khác đều thể điều trị, chỉ bất công là thuốc nào chữa .

Ngũ Lang : “Ông nội, ông thật tình thương chúng cháu, điều chúng cháu đều hiểu rõ. Ông lớn tuổi như , chúng cháu hiếu thuận với ông là điều nên .”

Nghe đến đây, sắc mặt Liên lão gia tử đỏ bừng lên, khụ khụ ho. Ông đành nhanh tay cầm chén lên uống một ngụm để che dấu tâm tình. Tưởng thị mang nóng lên cho Ngũ Lang đương nhiên cũng đổi luôn chén nguội của Liên lão gia tử.

Lòng Liên lão gia tử đang yên nên cứ cầm chén nóng lên uống, đến lúc nước đến miệng mới phát hiện nước quá nóng, thật sự là nuốt xuống cũng xong, nhổ cũng . Cuối cùng cũng chỉ thể cố gắng đè nén nuốt hết ngụm bụng.

Liên Mạn Nhi cùng đều chỉ thấy sắc mặt Liên lão gia tử biến đổi liên tục nhưng cũng lúc trong miệng Liên lão gia tử nước cho bỏng rát. Liên lão gia tử bây giờ dù mở miệng ngậm miệng đều thấy đau. Đương nhiên nếu ông một mực ngậm miệng gì thì sẽ đỡ đau hơn một chút.

Ngũ Lang thấy sắc mặt Liên lão gia tử vẻ kỳ quái liền hỏi: “Ông nội. Ông thoải mái ở ? Hay là ông cứ xuống nghỉ ngơi , chuyện bên ngoài cha con cháu ở đây, ông cần quan tâm lo lắng gì hết.”

Liên lão gia tử gọi Liên Thủ Tín và Ngũ Lang qua chính là để chuyện Cổ thị, Anh Tử chứ để chuyện phiếm, hỏi thăm quan tâm … nhưng ông cũng thể với Ngũ Lang là chính bởi rõ Ngũ Lang quyền quyết định chuyện bên ngoài nên ông mới lo lắng.

Liên lão gia tử cố gắng bỏ qua đau đớn trong miệng, khó khăn : “Ông . Ngũ Lang , ông gọi cháu tới là chuyện hôm nay. Chuyện …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-tieu-tam-ham-hai-ta-trong-sinh-ve-co-dai/chuong-600.html.]

“Ông nội.” Ngũ Lang để Liên lão gia tử hết ngắt lời: “Ông lúc mới thể , vẫn là tránh nhiều, cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng thêm. Ý của ông cha cháu cho cháu .”

Liên lão gia tử Ngũ Lang: “Vậy…”

Ngũ Lang khổ : “Ông nội, cháu hiểu rõ, ông cũng là vì đều . ông cũng là từng trải, ông hẳn rõ, chuyện như ông , khó khăn là điều chắc chắn.”

“Ngũ Lang . Ông cũng …”

Ngũ Lang dứt khoát : “Ông nội, ông đừng nữa. Chúng cháu nghĩ kĩ . Ông khó khăn lắm mới lên , ông lên tiếng, chuyện mặc kệ thể , mặc kệ đem đến hậu quả gì cho cháu, cho nhà cháu, chúng cháu đều theo ông hết.”

Lời Ngũ Lang khiến ở nhà cũ đều bất ngờ. Liên Thủ Nhân, Liên Thủ Nghĩa liếc một cái đều sang Liên lão gia tử.

“Hả…” Liên lão gia tử há to miệng chỉ kêu lên một tiếng.

Ông cũng ngờ tới Ngũ Lang thể đáp ứng, hơn nữa thể đáp ứng nhanh chóng, dứt khoát như . Việc khiến ông há miệng gì tiếp theo.

“Ông nội. Ông đúng, qua những chuyện , đại bá và sẽ… Haiz… Cổ thị c.h.ế.t , đại bá và nhị bá cũng sẽ sớm rời thôn chúng tới phương Bắc sống. Nhiều chuyện như là cũng đủ . Cho dù chuyện hôm nay xử ý thỏa đáng, lẽ cũng sẽ gì. Kẻ sát nhân cùng lắm là đầu lăn xuống đất thôi, đúmg ?”

Hả. Không . Tuyệt đối .

Liên lão gia tử thiếu chút nữa thì hét lên. Liên Thủ Nhân cùng Liên Thủ Nghĩa bên cạnh cũng vã mồ hôi trán. Vốn dĩ họ đưa yêu cầu như cũng thực sự vì Liên Thủ Tín cùng Ngũ Lang đáp ứng yêu cầu đó. Bảo trụ Anh Tử với Liên Đóa Nhi khiến Liên Thủ Nhân cùng Liên Thủ Nghĩa trục xuất khỏi môn hộ, ly khai khỏi Tam Thập Lý Doanh Tử. Bọn họ ngờ tới điều . Một câu của Ngũ Lang đúng là khiến họ choáng váng.

Liên lão gia tử rõ Liên Thủ Tín cùng Ngũ Lang tuyệt đối sẽ đáp ứng, cũng nhưng vẫn đưa yêu cầu như , kết quả , chỉ là thăm dò, kiếm chút áy náy của Liên Thủ Tín nhưng thật ngờ.

Ngũ Lang tiếp: “Dù Cổ thị cũng còn, giữ một mạng của Anh Tử, để nàng cùng đại bá tới phương bắc . Ông nội, ông cũng thể yên tâm phần nào.”

Liên Mạn Nhi bên cạnh liền gọi vợ Hàn Trung tới truyền lời: “Đi dẫn Đóa Nhi về đây. Lại bảo Hàn quản sự mời của nha môn nhà chuyện, chuẩn tiền bạc…”

Vợ Hàn Trung đáp ứng ngoài chuẩn ngay.

Ngũ Lang tiếp: “Cứ như . Đêm dài lắm mộng, bây giờ đại bá, nhị bá tranh thủ thời gian thu thập đồ đạc luôn . Lát nữa cháu cho dẫn Đóa Nhi tới, cả Anh Tử nữa, tranh thủ khi trời tối thể nhanh chóng lên đường. Việc còn bộ giao cho cháu. Hai bá tận mắt thấy ông nội khỏe lên cũng thể yên tâm lên đường .”

Ngũ Lang tiếp: “Đại bá thì mang theo Anh Tử cùng Đóa Nhi. Nhị bá mang theo nhị bá mẫu , hai cứ tự thương lượng với . Lúc trong thôn thống nhất , những nhất định , cháu cũng biện pháp nào khác, còn những khác, nếu cháu sẽ dốc hết sức giúp đỡ lưu . Ông nội, nếu nỡ để Đóa Nhi chịu khổ thì lưu Đóa Nhi cũng .”

Ngũ Lang thể hết lòng quan tâm giúp đỡ, khoan dung độ lượng thừa. Dù bắt bẻ nhất cũng khen Ngũ Lang một câu khoan dung, độ lượng, tình, nghĩa.

“Cha…” Liên Thủ Nhân cùng Liên Thủ Nghĩa hiển nhiên rời , hai cần thương lượng đều phịch xuống quỳ gối mặt Liên lão gia tử hô lên: “Cha…”

Mà cũng chỉ hô gọi cha chứ gì thêm.Thực cũng biện pháp gì thêm, Ngũ Lang quá chu đáo kín kẽ, để cho bọn họ một khe hở nào để .

Có điều, cũng cần Liên Thủ Nhân, Liên Thủ Nghĩa gì, suy nghĩ trong lòng họ thế nào, Liên lão gia tử đều hiểu rõ.

Liên lão gia tử lúc trong miệng đắng đau, hơn nữa hoảng hốt, tay cũng run lên. Kế hoạch hảo như phát triển theo hướng , cách xa mục tiêu ban đầu của ông. Hơn nữa diễn biến đang thoát khỏi tầm tay khống chế của ông, khiến ông tiến thoái đều xong.

Liên lão gia tử hoảng hốt cả buổi mới miễn cưỡng trấn định . Ông xuống hai đứa con lớn đang quỳ đất. Liên Thủ Nhân cùng Liên Thủ Nghĩa, hai bất kể là dáng tướng mạo cũng đều là thể diện. bây giờ, xem, hai đều mặc áo bông cũ nát, tóc Liên Thủ Nhân cũng bạc trắng một nửa, bả vai cũng còng xuống, con mắt ***c ngầu, dáng vẻ uể oải, qua còn tinh thần bằng ông già như ông. Mà Liên Thủ Nghĩa… Liên lão gia tử âm thầm thở dài một tiếng trong lòng, hai đứa con nữa mà chuyển tầm mắt sang đứa con út.

Liên Thủ Tín cùng Trương thị, hai vợ chồng, một ở ghế, một cạnh giường, cả hai đều mặc quần áo cắt may khéo léo, sắc mặt hồng nhuận, mái tóc đen nhánh. Hai đều tướng mạo nhưng cũng mang thêm nhiều đồ mới do tính cách vốn , qua thì đôn hậu thừa mà khôn khéo thì đủ, nhưng cũng bởi vì càng lộ đoan chính, đáng tin.

Tiểu Thất cao lớn, mặc một bộ xiêm y áo choàng xanh ngọc, phảng phất bóng dáng như tiểu tiên đồng bên cạnh Quan Âm Bồ Tát. Liên Mạn Nhi hôm nay mặc một áo váy màu mật ong, đầu cài hai cây trâm bạch ngọc châu im lặng một chỗ, đôi mắt đen láy bình tĩnh cảm xúc gì.

Mà Ngũ Lang, đầu đeo khăn tú tài, mặc áo gấm vân Tứ Xuyên, mặc dù mới hơn mười tuổi nhưng tao nhã, trầm , ánh mắt kiên định.

Trong phòng vốn tối mờ mờ bởi vì một nhà mà như căn phòng như sáng hẳn lên.

Tâm Liên lão gia tử như chìm xuống thêm một chút. Bây giờ vây ở tình huống , ông nên gì bây giờ. Thực sự cứ để Liên Thủ Nhân, Liên Thủ Nghĩa đuổi như ? Liên lão gia tử thở dài một tiếng, lấy một cái, giơ tay lên, lời còn , nước mắt ông rơi xuống.

Loading...