Bị Tiểu Tam Hãm Hại, Ta Trọng Sinh Về Cổ Đại - Chương 677

Cập nhật lúc: 2024-11-11 13:01:57
Lượt xem: 79

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liên Mạn Nhi cùng Liên lão gia tử hàn huyên một lúc chuyện nông trang Tây biên. Nàng cũng thấy Liên Lan Nhi như đống lửa đống than. Liên lão gia tử cũng để ý tới Liên Lan Nhi, đương nhiên là do ông quá quan tâm đến Liên Lan Nhi.

Liên lão gia tử như , tự nhiên Liên Mạn Nhi cũng sẽ chờ ông mở miệng truy hỏi.

“Ca con phái mang thư về .” Liên Mạn Nhi liền : “Ca tự tay thư cho tri huyện đại nhân, nhờ thêm một vị bằng hữu quen ở phủ thành giúp đỡ. Nhìn canh giờ , thư của ca mời của vị đại nhân hẳn là đưa tới nha môn.”

Ánh mắt Liên Lan Nhi thoáng vụt sáng.

Liên Lan Nhi mở tiệm tạp hóa ở thị trấn mấy năm nay, đối với một việc đời như thế nàng quen nên cũng hiểu . Nàng từng một câu, cũng sai: Có một vài chuyện, chạy gãy cả chân, tiêu tốn hết tiền bạc cũng nhất định thể biện pháp. bên cạnh đó một khác chỉ cần mở miệng chuyện, là thể dễ dàng xử lý.

Tỷ như chuyện . Ngũ Lang nhờ vả khác việc dùm, đương nhiên đó là kẻ đầu đường xó chợ. Nếu Ngũ Lang bằng lòng thư cho tri huyện, còn ủy thác cho , còn chuyện lớn gì giải quyết nữa.

Hai mắt Liên Lan Nhi vui mừng lóng lánh lệ quang, ôm tay thẳng niệm Phật. Trải qua việc , trực giác của nàng đối với Liên Mạn Nhi là phù phiếm. Tâm tư Liên Lan Nhi đần, kinh qua sự kiện , nàng cũng tính tình của Liên Mạn Nhi.

Liên Mạn Nhi thể thẳng thừng quyết tâm việc, còn thể đạo lý rõ ràng, cho thể tìm một chút sai nào của nó. cũng thể cơn mưa trời sáng, cần tốn nhiều sức lực, chỉ động ngón tay sự tình.

Như đứa nhỏ Liên Mạn Nhi , nàng vô luận thế nào cũng chọc nổi.

“Được, chuyện sợ Lão Tứ trở về cũng biện pháp , vẫn là Ngũ Lang .” Liên lão gia tử thở phào nhẹ nhõm: “…Còn ủy thác nhờ cậy ? Thực sự là khó đứa nhỏ , hảo hài tử a…”

Liên lão gia tử cũng kích động. Liên Lan Nhi bên càng tựa như cần tốn tiền tuôn những lời tán dương.

“Bà nội bệnh thế nào ạ? Hôm nay con vội vàng chuyện nên cũng kịp qua xem. Thuốc uống ạ?” Liên Mạn Nhi nhàn nhạt, tùy ý hai một hồi mới vòng vo chuyển trọng tâm câu chuyện.

Hai ngày Chu thị ầm ĩ vang trời, đem từng từng trong nhà Liên Mạn Nhi mắng thậm tệ. Hôm nay sự thực chứng minh, nhận tin tức bắt tay hỗ trợ. Hôm nay, sự tình xong .

Hai bên chái nhà đối lập, nhân phẩm hiện cũng lộ rõ .

“Bà thì bệnh gì, chỉ vờ vĩnh.” Liên lão gia tử lúc cũng Chu thị dối gạt nữa: “Sau đừng ai nuông chiều bà nữa, tiền bạc quăng trong nước còn thể vang một tiếng. Thỉnh lang trung, mua thuốc cho bà khác gì ném tiền cơn bão…Bà nội con việc gì, bà chỉ là cái tính khí , ai cũng mà.”

“Nếu thường ngày ở bên cạnh ngăn cản, hướng điều chậm rãi khuyên nhủ bà lẽ sẽ hơn nhiều.” Liên Mạn Nhi , liền : “Cũng may hiện tại bên cạnh bà nội cũng thông tình đạt lý như thế, cũng sẽ cho yên tâm.”

Liên Lan Nhi cúi đầu thật nhanh, mặt một màu trắng nhợt, vô cùng tự nhiên.

“Mạn Nhi, con yên tâm, ông trông chừng bà .” Liên lão gia tử vội : “Sau bất kể là ai, nếu như còn dám ở mặt bà nội con , sửa trị cái , sửa trị cái , nó cũng đừng mong đại môn Liên gia chúng .”

Bởi vì Liên Lan Nhi xúi giục nên Chu thị náo loạn mấy Liên Mạn Nhi một hồi. Hôm nay Liên Lan Nhi gặp nạn, một nhà Liên Mạn Nhi bất kể hiềm khích lúc mà hỗ trợ, về tình về lý, Liên lão gia tử cũng vài câu bày tỏ tâm ý. Mà những lời của ông cũng đều là nhằm Liên Lan Nhi .

Lời nên đều hết, Liên Mạn Nhi thu xếp chuẩn cơm nước giữ Liên lão gia tử ăn.

“Chớ chuẩn . Nhà cách gần như , bình thường các con cũng đưa ít cơm, tặng món ăn nọ . Các con việc , ông trở về.” Liên lão gia tử liền dậy, mang theo Liên Kế Tổ và Liên Lan Nhi .

Liên Lan Nhi trở nhà cũ xong thì một khắc cũng chịu ở , thu xếp dọn dẹp xong liền mang theo Ngân Tỏa rời , trực tiếp trở về huyện thành Cẩm Dương. Chờ ả về đến huyện thành, hai cha con Kim Tỏa lúc thả từ đại lao ngoài.

Tình hình một nhà gặp như thế nào, tự suy ngẫm một phen thế nào, Liên Mạn Nhi cũng , hỏi. mà từ đó về , Liên Lan Nhi thật tâm thành thật, còn mặt Chu thị.

Chờ Liên Thủ Tín từ Tây biên xong xuôi trở về, hết thảy việc trong nhà đều sớm kết thúc.

Lần Liên Thủ Tín cùng Trần chưởng quỹ việc, đến nơi nào cũng đều thể mở rộng tầm mắt, đồng thời cũng nhận ít khổ cực. Tây biên nhiều địa phương còn hoang vắng, mặc dù thu xếp chu đáo nhưng điều kiện khách quan vẫn hạn chế, ăn ở đôi khi khó tránh khỏi sơ sài.

Cũng may Liên Thủ Tín từ nhỏ xuất cơ khổ, nên để những chuyện đó mắt, trái bởi vì thấy nhiều việc đời, cả càng thêm vài phần thuần thục.

Trương thị đón Liên Thủ Tín nhà, thấy Liên Thủ Tín một phong trần, mặt giống như gầy một vòng, liền xót xa thương tiếc hỏi ngắn hỏi dài.

“Mẹ, để cha tắm, quần áo .” Liên Mạn Nhi ở bên cạnh .

“Cũng đúng, xem , còn cố hỏi nữa.” Trương thị lập tức .

Tiểu Thất lúc từ Niệm Viên trở về, thấy Liên Thủ Tín thì thiếu dính tới, còn cố ý lấy tay cào cằm Liên Thủ Tín một lớp râu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-tieu-tam-ham-hai-ta-trong-sinh-ve-co-dai/chuong-677.html.]

DTV

“Đi, con trai, tắm với cha ha.” Liên Thủ Tín , cúi bế Tiểu Thất cõng lên lưng ngoài. Bây giờ Tiểu Thất cao lớn, còn ôm lòng nữa, cõng lưng cũng vặn.

“Trong bao quần áo mua cho con các nàng mấy thứ đó.” Một bước bước ngưỡng cửa, Liên Thủ Tín đầu dặn dò một câu.

Liên Thủ Tín mang theo Tiểu Thất tắm. Trương thị liền vui sướng hài lòng dắt Liên Chi Nhi và Liên Mạn Nhi đem đồ đạc Liên Thủ Tín mang về mở .

Liên Thủ Tín nơi đó phồn hoa như trấn Thanh Dương, nhưng cũng thổ sản địa phương. Liên Thủ Tín mang về mấy khối ngọc tương đối khá, còn những thứ khác như lược sừng trâu, thịt khô, một ít sữa và hoa quả khô các loại. Ngoài còn một bao hộp gỗ nhỏ thập phần tinh tế, mở xem, bên trong là một đôi vòng tay bạc, kỹ thuật chạm trỗ khá mang phong tình của dị tộc.

Liên Mạn Nhi cổ tay của Trương thị liền nở nụ . Vòng tay tất nhiên là Liên Thủ Tín đặc biệt mua cho Trương thị. Liên Chi Nhi và Liên Mạn Nhi đeo vòng tay cho Trương thị.

Ngoại trừ mấy thứ , Liên Thủ Tín còn mang về mấy tấm da dê và lông cừu nhất, trong đó hai miếng da và hai khối lông cừu để riêng bên ngoài túi. Liên Mạn Nhi lật xem một cái đem tất cả da và lông cừu đều xếp một chỗ.

Chờ Liên Thủ Tín mang theo Tiểu Thất tắm rửa xong , con mấy bên cũng thu xếp xong tất cả đồ đạc mang về.

Vẫn tới giờ cơm, Liên Mạn Nhi sai bọn nha đầu đưa nước và điểm tâm lên, một nhà vây quanh tán chuyện phá vỡ yên tĩnh.

Mấy đều hỏi tình huống Liên Thủ Tín ở bên ngoài. Liên Thủ Tín cũng hỏi qua trong nhà, song phương đều chuyện lớn gì, lúc mới yên tâm.

Liên Thủ Tín hỏi chuyện của Liên Lan Nhi.

Liên Mạn Nhi cũng phái đưa tin chuyện Liên Lan Nhi Tây biên cho Liên Thủ Tín, nhưng chỉ cho Liên Thủ Tín chuyện gì xảy , cũng phái đưa tin cho Ngũ Lang, bảo Ngũ Lang nghĩ biện pháp, chứ kêu Liên Thủ Tín trở về.

Liên Thủ Tín hiểu rõ chuyện liên quan đến nha môn, cũng giúp gì, Ngũ Lang xử lý, cũng yên lòng.

“Ca ca thư cho tri huyện đại nhân, còn phó thác cứu .” Liên Mạn Nhi với Liên Thủ Tín.

“Đây cũng là thiếu nhân tình .” Liên Thủ Tín liền .

Liên Thủ Tín cái tính là thích cầu . Hắn phiền toái , còn thêm nợ nhân tình thì càng thêm nặng. Liên Mạn Nhi một câu như xong chuyện, nhưng Liên Thủ Tín bên chỗ Ngũ Lang sợ là dễ dàng như .

.” Trương thị liền : “Điều tự cũng với , nhưng còn tin. Các nàng cứ mặc kệ Ngũ Lang khổ cực , cứ khó chịu buông, châm chích .”

“Còn nào đàm tiếu gì nữa?” Liên Thủ Tín nhíu nhíu mày .

“Bà nội tới nhà chúng ” Liên Mạn Nhi liền : “Bà quỳ gối , bảo tha cho bà.”

“Sao?” Liên Thủ Tín lấy kinh hãi, chân mày càng nhíu sâu hơn: “Bà… bà …bà còn gì lòng, rốt cuộc là thế nào nữa ?”

“Cha, cha với ca ca ở nhà, mấy đó liền ép con và tỷ tỷ thế thế . Mẹ con tức sợ… bệnh đó.” Tiểu Thất liền .

Liên Mạn Nhi và Tiểu Thất một một . Liên Thủ Tín liền cho rằng Trương thị liên tục Chu thị dọa sợ thành bệnh.

“Mẹ bọn nhỏ, nàng , mời lang trung xem ?” Liên Thủ Tín vội hỏi.

“Ta sớm , cần gì thỉnh lang trung, bệnh bệnh gì cũng mời lang trung, thì cánh cửa sớm lang trung đạp bể, cũng sợ chê .” Trương thị liền .

“Có bà nội náo loạn là bệnh, lúc đó là bệnh ngây dại, mời lang trung, còn Tế Sinh Đường hốt thuốc một đó cha.” Liên Chi Nhi liền .

“Vẫn còn phương thuốc đây.” Trương thị chỉ chỉ ngăn tủ .

“Mọi chịu khổ !” Liên Thủ Tín thở dài, áy náy thấy yêu thương vợ con: “Nếu như ở nhà, gì cũng chống đỡ.”

Liên Thủ Tín chống đỡ là chỉ nếu như ở nhà, Chu thị khẳng định trực tiếp tìm tới . Muốn đánh ? Cứ trực tiếp đánh chửi .

“Cha, cha đừng ngoài nữa nha.” Tiểu Thất liền : “Cha ở nhà với và mấy đứa con , chúng con sợ!”

“Sao , gây chuyện hả?” Liên Thủ Tín vội hỏi.

“Ừ! Ngày đó lão thái thái phái Nhị đương gia mang theo Nhị tẩu và hai tiểu tử Tứ Lang, Lục Lang đánh tới cửa, bắt .” Trương thị liền : “Tiểu Thất học , cùng Mạn Nhi và Chi Nhi ở nhà. Nếu thật Nhị đương gia tới cửa, mấy con chúng c.h.ế.t mất.”

“Đây…đây là thật ?!” Liên Thủ Tín nhất thời trợn mắt.

Loading...