Bị Tiểu Tam Hãm Hại, Ta Trọng Sinh Về Cổ Đại - Chương 792

Cập nhật lúc: 2024-11-12 05:02:11
Lượt xem: 70

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay Ngô gia phá lệ vui mừng. Xe ngựa Liên gia mới dừng ở đại môn, cả nhà Ngô Ngọc Quý, Ngô Vương thị, Ngô Gia Hưng, Liên Chi Nhi và Ngô Gia Ngọc sớm nghênh đón. Hôm nay Ngô gia mời khách, đương nhiên chỉ một nhà Liên Mạn Nhi, nhưng Mạn Nhi các nàng tới sớm, khách nhân khác thấy ai tới.

Đám Liên Mạn Nhi xuống xe ngựa, hàn huyên với Ngô gia, vây quanh phòng chính.

Đây là chủ phòng của Ngô Ngọc Quý và Ngô Vương thị, khách quý tới sẽ chiêu đãi ở phòng . Lúc cưới Liên Chi Nhi, Ngô gia chỉ xây thêm một viện, phòng cũ cũng sơn một , tu sửa qua. Ngô Vương thị cực kỳ gọn gàng, vì trong phòng dọn dẹp vô cùng sạch sẽ, mới đổi cửa sổ thủy tinh, khiến cho trong phòng càng lộ vẻ rộng rãi sáng ngời.

Mọi nhà xuống. Ngô Vương thị, Ngô Gia Ngọc và Liên Chi Nhi bồi tiếp Trương thị và Liên Mạn Nhi kháng. Trên kháng trải tấm nỉ, Ngô Gia Ngọc lấy đệm mới tinh màu hồng cánh sen để Liên Mạn Nhi . Liên Thủ Tín, Ngũ Lang và Tiểu Thất ghế, bên cạnh cha con Ngô Ngọc Quý và Ngô Gia Hưng.

Người hai nhà ân cần thăm hỏi lẫn , vô cùng náo nhiệt. Đề tài nhanh chuyển đến chuyện Liên Chi Nhi thai.

“… Đứa nhỏ cái gì cũng , chỉ là hổ, cẩn thận quá mức .” Ngô Vương thị : “Nên sớm cho , để còn nhanh chóng mời lang trung đến xem. Cho dù cũng chẳng . Chuyện như vốn chính xác . Các con là vợ chồng son trẻ tuổi, từng trải qua chuyện , ngại đây!”

Lang trung bắt mạch cho Liên Chi Nhi, chuẩn đoán Liên Chi Nhi thai gần nửa tháng.

“… Không chừng như , chúng còn thể sớm vui mừng thêm mấy ngày.” Ngô Ngọc Quý cũng .

Ngô gia chỉ độc nhất một đứa con trai là Ngô Gia Hưng, con dâu cửa nhanh như thai, hợp ý Ngô Ngọc Quý và Ngô Vương thị. Ở niên đại , thể sinh là một ưu điểm lớn và là giá trị trọng yếu của nữ nhân.

Nói đùa một hồi, Ngô Vương thị bảo Liên Chi Nhi dẫn Trương thị và Liên Mạn Nhi đến hậu viện .

“… Một hồi tới, các ngươi đến phòng của Chi Nhi yên tĩnh, chuyện thoải mái hơn. Ta còn việc, thể ở cùng các ngươi.” Ngô Vương thị : “Gia Ngọc, con cùng thím và Mạn Nhi qua đó .”

Bởi vì hôm nay mời nhiều khách tới, Ngô Vương thị còn trông chừng phòng bếp bên , vì thể theo tiếp đãi Trương thị. Để mấy Trương thị đến hậu viện chuyện trong phòng Liên Chi Nhi, đây cũng là vì suy nghĩ cho các nàng, cực kỳ chu đáo, an bài thỏa đáng.

Trong lòng Trương thị cũng chuyện mật riêng tư với Liên Chi Nhi, nhưng bà đáp ứng ngay.

“Hôm nay các ngươi mời khách bận rộn nhiều chuyện, chúng giúp gì, để Chi Nhi theo ngươi còn thể giúp một tay… Lại , chuyện để chồng bận rộn việc đằng , con bé dâu núp phía hưởng thanh nhàn.” Trương thị với Ngô Vương thị.

đó, nương. Phòng bếp bên để con trông chừng cho.” Liên Chi Nhi .

“Ối giời!” Ngô Vương thị : “Nhà chúng nhiều quy củ như . Lại , trời đất bao la, cháu của lớn nhất. Chi Nhi hôm nay cần gì cả, chỉ cần chú trọng bồi dưỡng thể thật . Đối với chúng , mới là hiếu thuận nhất.”

Ngô Vương thị chuyện, liếc bụng Liên Chi Nhi một cái. Liên Chi Nhi mới mang thai, vẫn thon thả như thường. ánh mắt Ngô Vương thị vẫn nóng rát.

“Hơn nữa, cũng chẳng còn bao nhiêu chuyện, một . Hiện nay, nhân thủ trong nhà đủ dùng, cùng lắm chỉ phân phó hai tiếng, một hồi đến chào hỏi . Các ngươi , một hồi rút chút thời gian rảnh, cùng các ngươi tán gẫu.” Ngô Vương thị .

Ngô Vương thị như , Trương thị từ chối nữa.

Trương thị, Liên Mạn Nhi, Liên Chi Nhi và cả Ngô Gia Ngọc liền từ chủ phòng ngoài, xuyên qua một dãy phòng ngoài hậu viện. Hậu viện Ngô gia rộng lớn như Liên gia, nhưng kiến trúc cực kỳ tinh xảo, tường rào chung quanh là loại tường hoa phổ biến ở trấn .

Tường hoa xây từ gạch hồng, bây giờ đang là mùa đông nên trông bình thường. đợi đến mùa xuân, mùa hạ, hoa cỏ trồng bờ tường sẽ tạo thành quang cảnh tuyệt .

Trong sân dọn dẹp sạch sẽ, ngay cả chút tuyết đọng và vài thứ linh tinh cũng . Trương thị phòng chính hai bên một chút, vẻ mặt hiển nhiên hết sức hài lòng. Bà dạy khuê nữ, vợ gọn gàng, giỏi giang.

Vào phòng Liên Chi Nhi, khí ấm áp ập đến. Trên mặt đất một chậu than, bên trong than đang cháy bập bùng. Trương thị và Liên Mạn Nhi cởi áo khoác ngoài, lúc mới lên kháng .

DTV

Liên Chi Nhi mới thành , trong phòng còn bày biện các loại đồ trang trí đỏ thẫm, các dạng gia cụ bài trí lộ vẻ phú quý hơn so với phòng của Ngô Vương thị.

Ngô Gia Ngọc đỡ Liên Chi Nhi lên kháng , còn nàng giường gạch bận rộn sắp xếp, nàng cùng tiểu nha đầu Tiểu Mai bày bàn nhỏ lên giường, đặt thêm trái cây và điểm tâm cho Trương thị và Liên Chi Nhi cùng ăn.

Chờ an bài hết thảy thỏa đáng, Ngô Gia Ngọc liền lấy cớ phía giúp đỡ chiếu ứng, để nha đầu Tiểu Mai, nàng đến tiền viện.

Đây là cố ý để gian cho con Trương thị, Liên Chi Nhi và Liên Mạn Nhi chuyện thoải mái.

Dù là việc nhỏ nhất, Liên Chi Nhi đều suy nghĩ cho chồng và tiểu cô, mà Ngô Vương thị và Ngô Gia Ngọc cũng là chăm sóc, chu đáo, cách ứng xử.

“… Sống chính là hai cũng như một , ngươi nhường , nhường ngươi, mỗi ngày mới thể hòa thuận vui vẻ.” Trương thị cảm khái .

Trương thị và Liên Mạn Nhi hôm nay cửa, đem theo nha đầu Tiểu Hỉ và Tiểu Khánh, vì cần Tiểu Mai ở nơi hầu hạ, liền bảo nàng Tiền viện Ngô Vương thị và Ngô Gia Ngọc phân phó việc.

“… Cảm thấy như thế nào, cảm thấy thèm chua ?” Lúc , Trương thị hỏi Liên Chi Nhi.

“Không ạ.” Liên Chi Nhi đáp: “Mẹ, con một chút cảm giác cũng .”

“Chắc vẫn tới lúc thôi.” Trương thị suy nghĩ một chút, liền : “Mẹ nhớ lúc mang thai con cũng như . Khi đó ở nhà cũ, lúc còn trẻ, hiểu gì, bà nội con còn quan tâm, chứ gì đến mời lang trung… Hơn hai tháng, đồng việc, chóng mặt thiếu chút nữa té, vẫn việc. Sau bà ngoại con mang quả hạnh tới tặng, hai ba tháng nguyệt sự, hỏi chút việc khác, thế mới mang thai con.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-tieu-tam-ham-hai-ta-trong-sinh-ve-co-dai/chuong-792.html.]

“Xem tình hình của con chắc giống , mới đầu cảm giác gì cũng , đợi qua ít ngày nữa xem .” Trương thị Liên Chi Nhi một chút, .

“Mẹ, khi đó thật là khổ.” Liên Chi Nhi liền dựa sát Trương thị, nhẹ .

Liên Chi Nhi trời sinh dễ hổ, cũng chuyện tình cảm, vì dễ lộ cảm tình, cũng cách biểu đạt. Hôm nay lẽ bởi xuất giá rồi, mang thai cho nàng càng thêm hiểu cảm giác của Trương thị, vì dường như càng thêm cân với bà, hai con một chỗ, nhiều chuyện.

“Đều qua” Trương thị thở dài: “Các con sống , trong lòng còn lo lắng gì nữa cả.”

Tình cảnh ban đầu của Trương thị thể nào so sánh với Liên Chi Nhi hôm nay.

“… Có ăn gì ?” Trương thị hỏi Liên Chi Nhi: “Người mang thai thèm ăn, chuyện chẳng cả, đây con ăn, mà là đứa bé trong bụng con a.”

“… Con chẳng ăn gì cả. Mỗi nấu cơm chồng cũng hỏi con ăn gì.” Liên Chi Nhi chút ngượng ngùng : “… Chỉ là chút sợ thịt cá, dầu mỡ ngấy cũng ăn, chỉ ăn rau xanh.”

“Trong hầm ngầm nhà chúng còn cất chút rau xanh, chờ trở về chọn vài thứ gửi tới cho tỷ.” Liên Mạn Nhi ở bên cạnh liền .

Bởi vì khí hậu cả phủ Liêu Đông, đến mùa đông, rau xanh thể trồng trừ cải trắng, khoai tây cũng chỉ cải củ. Dĩ nhiên, cần cù, giàu như Liên gia và Ngô gia đều sẽ dự trữ một loại rau cải khô. Hầm ngầm nhà Liên Mạn Nhi còn chứa chút ít rau xanh thể để lâu như ớt xanh, bí đỏ, bí đao….

Điểm nhiều nhà thể sánh bằng. Liên Mạn Nhi Liên Chi Nhi ăn rau xanh, liền nghĩ mang rau xanh trong nhà còn dự trữ tới cho Liên Chi Nhi ăn.

“Đúng , trở về chọn thức ăn từ hầm ngầm mang qua cho con.” Trương thị cũng gật đầu .

Liên Chi Nhi từ chối một chút, liền đón nhận. Biết nhà đẻ thương nàng, từ chối quá nhiều ngược lộ vẻ xa lạ.

“Có ăn cái gì, con cứ với Gia Hưng. Đứa nhỏ Gia Hưng , thấy nó thương . Nếu , con cứ cho gửi tin, nơi khác dám , phủ Liêu Đông chúng đồ gì, cha con và cả Ngũ Lang cũng thể tìm cho con.” Trương thị tràn đầy lòng tin .

“Dạ.” Liên Chi Nhi nhẹ nhàng gật đầu.

Tiểu nữ nhân mang thai thật sủng ái đủ điều nha, Liên Mạn Nhi ở bên , trong lòng thầm.

“Ai~… năm đó mang thai con còn trẻ tuổi, gì cũng hiểu, cha con cũng . Ông bà nội con đương nhất xuất , khi đó ăn chút gì cũng dám .” Trương thị đến khổ sở lúc mang thai Liên Chi Nhi: “Khi đó cũng ngốc, trong tay còn chút tiền, ăn gì, trong nhà , thể thừa dịp chợ mua chút a. ngốc mà, nghĩ tới. Tiền , còn cả trang sức nọ, bao nhiêu đều tiêu ở chỗ vô dụng .”

Đương nhất xuất là thổ ngữ nông thôn ở Thập Tam Lý Doanh tử, ý tứ đại khái tương đương với hướng về một sự việc, coi trọng nó. Về phần như lời Trương thị, lúc gả Liên gia tiền bạc trong tay dùng ở chỗ vô dụng, đương nhiên chỉ việc Chu thị lấy .

“Lúc sinh hạ, Chi Nhi thực gầy yếu, bởi vì lúc mang thai con, thứ gì cũng ăn.” Trương thị .

“Mẹ, lúc mang thai tỷ con, bà nội cũng đang mang thai cô cô ? Mẹ thứ gì cũng ăn, bà nội con thì ?” Liên Mạn Nhi hỏi một câu.

“Mỗi ăn cơm cũng nhiều lắm. Ngay cả cơm thừa, đồ ăn thừa cũng ăn, nhưng nếu , cũng thể ăn thoải mái.” Trương thị nhớ , : “Thế nhưng lúc u mê, chỉ xem trọng mặt mũi, dám ăn gì, dám tự mua. Mẹ chồng ăn gì, nũng đòi nọ như .”

“Về , mới , chuyện giống . Trên bàn cơm, ăn như . cái ăn một nhà đều ở trong tay , xuống bàn cơm, lén ăn vụng cái gì, thấy ?”

mà, lấy lương tâm mà , khi đó trong nhà như , bà cũng ăn món gì quá , chỉ vài cái trứng gà, nếu thì cháo trắng, bánh bột mì. Đều chọn lúc đồng việc, bà vụng trộm đồ ăn. Với cả, ngày tết tặng bánh bông lan gì, tất cả đều là bà ăn, mảnh vụn cũng cho .”

“Mẹ a, thật là chuyện dễ .” Liên Mạn Nhi . Chu thị trộm chăm sóc đặc biệt như , Trương thị còn ăn cái gì. “Chuyện xét đến điều kiện gia đình, dựa điều kiện khi đó, mà còn ăn cái gì? Không trách cô cô con bằng tuổi tỷ, cô cô khỏe mạnh như , tỷ gầy như . Thì do , mà còn liên quan đến bẩm sinh.”

“Khi đó ngốc a.” Trương thị thở dài .

“Ai ui! Mẹ, , bây giờ con mới , thì các nàng ăn vụng là một đời truyền cho một đời.” Liên Mạn Nhi . Nàng nhớ tới ban đầu ở nhà cũ, lúc đồng việc trở về, phát hiện chuyện Liên Tú Nhi và Tưởng thị len lén bánh ăn.

“Con mà, khi đó bà nội ở nhà, bà thể nào cũng . Chuyện đó do bà ngầm đồng ý, chắc luôn!”

Trương thị chuyện, nhưng biểu hiện, bà tán thành phán đoán của Liên Mạn Nhi.

“Chi Nhi theo tmẹ, lúc ở nhà cũ, một chút phúc đều hưởng .” Trương thị tiếp: “Cũng trách khi đó tuổi còn quá non nớt, quá u mê. Về hoài thai Ngũ Lang, liền học gian chút. Khi đó, trong tay chẳng còn tiền, cha con cũng . cũng tâm, hái quả dại, còn lụm trứng chim cho ăn. Bà ngoại con cũng vụng trộm cho tiền, lúc với cha chợ, cũng mua vài thứ ăn.”

“Khi đó, chợ, nào cũng gặp ông ngoại con, gặp mặt, ông ngoại con liền mua đồ ăn cho . Một hai còn nghĩ là trùng hợp, nhiều , mới phát hiện , ông ngoại con cố ý họp chợ nào cũng , là vì gặp , mua cho đồ ăn ngon.”

Nói đến đây, vành mắt Trương thị hoe đỏ.

“Dù là như , cũng thể chợ hoài, bà nội con quản quản nọ, một chợ, liền một hồi mắng, bà nội con ông ngoại mua đồ ăn cho ở chợ. Sau chuyện đó, chợ nữa, thèm gì đều chịu đựng, chịu đựng chịu đựng, cái gì cũng còn thèm nữa. Đến lúc mang thai Mạn Nhi và Tiểu Thất, chẳng còn thèm qua món gì. Ai~…” Trương thị kết thúc bằng một tiếng thở dài, khép hồi ức lúc mang thai.

Liên Chi Nhi nước mắt lưng tròng. Liên Mạn Nhi cảm thấy lỗ mũi chút ê ẩm.

“Lại đây, đây nào…” Trương thị thấy hai khuê nữ như , dang hai tay, kéo hai khuê nữ lòng: “Bà hành hạ, bà quấy, bà mắng, , , nên đưa cho bà thứ gì thì đưa thứ đó. Mẹ chẳng thiếu bà gì cả, ông trời mắt…”

Vào lúc đó, liền thấy tiếng bước chân bên ngoài, mấy sân.

Loading...