Bị Tiểu Tam Hãm Hại, Ta Trọng Sinh Về Cổ Đại - Chương 869
Cập nhật lúc: 2024-11-13 13:18:39
Lượt xem: 71
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quả nhiên, lúc chuyện Liên Thủ Nghĩa đoạt việc ném bồn tang mục đích là đây.
Ở niên đại , đạo hiếu là nặng nhất. Mà tiêu chuẩn đánh giá con cháu hiếu bất hiếu là ở lúc chăm sóc lúc lâm chung, việc tang sự cũng chiếm tỉ trọng lớn. Trong đó hạng nhất, nữ nhân nếu là vì cha chồng thủ tang, thì ngươi thể tùy tiện vứt bỏ . Lấy Liên gia ví dụ, lẽ Chu thị vẫn thể tùy tiện lấy vài lý do chủ để bỏ Triệu thị. mà từ nay trở về , Chu thị thể như nữa. Bởi vì thời điểm đưa tang Liên lão gia tử, Triệu thị tròn hiếu đạo, còn nghĩ giữ đạo hiếu cho Liên lão gia tử.
Lần cũng giống , nhà ai đưa tang lão nhân, phất cờ lúc động quan, và ném bồn tang là hai việc trọng đại và thể diện nhất. Con cháu hai việc , cũng cho là tẫn hiếu với lão nhân. Sau khi đánh giá, cả cuộc sống gia đình và phương diện thừa kế tài sản, những con cháu cũng ưu tiên .
Liên Thủ Nghĩa vì chột , dám ngang nhiên tranh đoạt việc ném bồn tang với Liên Thủ Lễ. thần xui quỷ khiến, hơn nữa Liên Thủ Lễ tự tin, khiến cho Liên Thủ Nghĩa tìm khe hở, cướp việc ném bồn tang cho Liên lão gia tử.
Liên Thủ Nghĩa là dạng gì chứ, chuyện lý lẽ, lúc nào cơ hội thì sẽ cướp lấy để . Hiện tại, Chu thị đem tách , thực sự mượn chuyện .
Liên Thủ Nghĩa phần lớn tài sản, đám Liên Thủ Nhân đương nhiên đồng ý.
“Lão nhị, ban đầu chúng thương lượng để cho lão Tam ném bồn tang cho cha, ngươi thèm với ai, cứ thế mà cướp việc ném bồn tang, những ai cũng thấy cả. Ngươi rõ rang danh chính, ngôn thuận.” dù Liên Thủ Nhân cũng thi thư nhiều năm, ở thời điểm mấu chốt, khi chuyện còn mang mấy câu văn từ: “Còn , ngươi ném bồn tang cho cha, nhưng là phất cờ lúc động quan cho cha đấy.”
“Ta là lão đại, ngươi là lão nhị, ngươi với chia đều, cha đều bạc đãi ngươi .”
DTV
“Nhị thúc, việc phân chia , khi còn sống ông cũng phân chia như thế nào .” Liên Kế Tổ cũng .
Chu thị cũng quyết định , chính là phân chia như . Mặc dù bà vẫn bày tỏ tư thế độc lập với Liên Thủ Nhân và Liên Thủ Nghĩa, nhưng về bà vẫn sống cùng đám Liên Thủ Nhân, nên bà sẽ mở miệng để cho Liên Thủ Nhân đem một phần tài sản dâng cho Liên Thủ Nghĩa.
Chuyện , tựa hồ như thể cãi . Song, Liên Thủ Nghĩa từ cho tới bây giờ là dễ đuổi như thế. Có thể , trong mấy Liên gia, ở mặt Liên lão gia tử và Chu thị, chỉ Liên Thủ Lễ và Liên Thủ Tín mới là dễ dàng đuổi . Liên Thủ Nghĩa thì khó mới thể đuổi .
“Đừng cái gì mà hiếu bất hiếu, lão đại, Kế Tổ, hai các ngươi hiện tại yên , đừng mà giả bộ . Trước khi hai các ngươi động đến lão gia tử, lúc đó lão gia tử thể khỏe mạnh bền chắc, mà mới chỉ qua hai năm mà đầy bệnh tật thế? Bệnh căn là từ các ngươi mà . Lão gia tử vài thiếu chút nữa là còn. Chính bởi vì các ngươi gây chuyện. Những cũng , còn so sánh với nữa ? Lão đại ngươi cũng đừng mà lão nhị , và ngươi đều giống mà thôi.”
“Con nhiều, thể tiếp nối hương hỏa Liên gia mạnh mẽ. Ta phần nhiều hơn.”
“Lục lang còn cưới vợ, Nha Nhi cũng gả chồng, đây đều là việc đại sự. Đại ca của , ngươi cưới tới ba vợ, lúc cưới vợ Kế Tổ cũng là lấy tiền chung để . Hài tử nuôi lớn như thế , Hoa Nhi cũng lập gia đình. Các cùng hưởng hết lợi lộc. Chuyện của Lục lang và Nha Nhi, thể để cho một gánh vác ! Nếu giờ phân chúng thì đem tiền chồng cho đủ mới !”
“Các ngươi vui vẻ theo lão thái thái, mà lão thái thái đào từ lão tứ, lão tam cả một khối thịt lớn, một lão thái thái thì thể ăn bao nhiêu? Còn là miệng các ngươi hết ? Các ngươi khôn, cũng ngốc.”
“Những năm , cả nhà chúng nuôi sống mấy các ngươi, giờ thấy chúng vô dụng, coi chúng như lũ ăn mày đuổi , cửa !”
Hai mắt Liên Thủ Nghĩa đỏ bừng, hai tay xắn tay áo, tranh nhiều tài sản hơn thì quyết bỏ qua.
Về vấn đề chăm sóc Chu thị bàn bạc thuận lợi , còn Liên Thủ Nhân và Liên Thủ Nghĩa tranh giành tài sản, một nhà Liên Mạn Nhi sẽ nhúng tay . Có hỏi Liên Thủ Tín, quyết định, hoặc là mặt áp đảo, đều khoát tay than thở.
“Chúng cũng là hương của các , gốc rễ, ở mặt các , cũng cần thiết giả bộ. Đừng thấy bước chân khỏi cái cửa , tất cả đều cho chút mặt mũi, nhưng ở bên trong cánh cửa , … cũng theo thôi… Thật sự chỗ để cho , ở nơi , trừ việc xuất tiền xuất lực , thì gì cũng là sai cả!”
Liên Thủ Tín như thế, khác cũng thể cái gì nữa.
Tình huống của dòng chính Liên gia, cũng rõ ràng. Trước lúc Liên lão gia tử còn sống, lẽ còn một chút lời lẽ đạo lý. hôm nay Liên lão gia tử còn, chỉ còn dư một Chu thị. Chu thị việc như thế nào? Trong lòng đều . Có câu : nhà việc kinh cũng khó. Chính là trong đám ở đây, cũng khó rằng trong nhà lão ghê gớm, bà vợ quá quắt. Vì , bọn họ đều thông cảm cho Liên Thủ Tín.
Liên Thủ Tín chỉ sợ Chu thị sẽ trở thành một đề tài buôn chuyện lâu dài, ở nơi mười dặm tám thôn vốn nhiều tin tức gì.
Nam nhân ngoài đầu đội trời chân đạp đất, nhưng ở nhà, khó mà bảo việc chịu cúi đầu .
Huống chi, Chu thị còn lớn tiếng kêu , hàng xóm ai cũng thấy. Chuyện Chu thị ép buộc Liên Thủ Lễ tăng khoản cung cấp phụng dưỡng, ép buộc cháu gái suýt chút nữa đập đầu tự tử, cũng sớm bay theo gió truyền ngoài bao nhiêu dặm.
Bởi vì cũng ở đây , Liên Thủ Tín thể phủi tay, nhưng đám Liên Mạn Nhi thì còn bình tĩnh, và cũng cần thiết ở nơi Liên Thủ Nhân, Liên Thủ Nghĩa tranh chấp, vì , Ngũ lang, Liên Mạn Nhi, Tiểu Thất và Trương thị cáo từ tiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-tieu-tam-ham-hai-ta-trong-sinh-ve-co-dai/chuong-869.html.]
Mấy rời , ở một góc độ nào đó, cũng đại biểu cho lập trường của một nhà.
Liên Diệp Nhi thấy Liên Mạn Nhi cũng lôi kéo Triệu thị ngoài theo. Đám một mạch trở về nhà Liên Mạn Nhi.
Sảnh tiền viện giờ vô cùng náo nhiệt. Người một nhà Trương Thanh Sơn còn rời , Ngô Ngọc Quý, Ngô Gia Hưng, Liên Chi Nhi, Ngô Vương thị, Trương Thái Vân, Lục Bính Võ, tất cả đều đang ở đây. Thấy mấy Trương thị về liền hỏi han một chút.
“Chuyện dưỡng lão cho lão thái thái xong . Lão thái thái sống cùng Đại đương gia, còn Nhị đương gia thì sẽ phân nhà. Hiện tại hai nhà sẽ ở riêng. Cha bọn nhỏ hãy còn ở đó, chúng một lời cũng , hết trở về nhà .” Trương thị giải thích với .
Chờ khi tới việc cấp dưỡng cho Chu thị, Chu thị mười mẫu lúa mạch, mấy lão nhân thì nhàn nhạt, trẻ tuổi thì giật .
“Ta cũng đoán thế mà, Dì hai của bình thường.” Ngô Vương thị liền : “Chẳng qua mười mẫu, cái đúng là… Chúng sớm đoán, nhưng vẫn giật đấy.”
“Các con từ chối chứ?” Trương Thanh Sơn hỏi Trương thị.
“Không ạ, bà thế, chúng con cũng đáp ứng.” Trương thị liền .
“Làm như là đúng.” Trương Thanh Sơn .
“Bà gì, chúng con cũng đồng ý. Ai bảo giờ chúng con tiền chứ. Vốn là, chúng con cũng thương lượng, bà thể lấy của chúng con nhiều một chút, còn nhận từ Tam bá bọn nhỏ ít một chút. Có mười mẫu của chúng con, kể cả nhiều hơn một chút cũng , chỉ cần bà đem trả sáu mẫu cho Tam bá thôi.” Trương thị tiếp tục.
“Nên như .” Ngô Ngọc Quý lên tiếng.
“Lão thái thái giữ sáu mẫu đó chứ?” Ngô Vương thị hỏi.
Xem tất cả đều đoán Chu thị nhiều thứ từ Liên Thủ Tín, đó đem sáu mẫu ruộng của Liên Thủ Lễ phân trả cho . Cơ hồ trong mỗi gia đình, hoặc ít hoặc nhiều đều hiện tượng “Giết giàu tế bần”, cha sẽ lấy của đứa con giàu trợ cấp cho con cháu chẳng giàu gì.
Mặc dù ở riêng, nhưng Liên Thủ Lễ vẫn qua mật với nhà cũ. Liên Thủ Lễ quan hệ với Chu thị, so với Liên Thủ Tín còn thiết hơn. Liên Thủ Lễ thật sự ít vì nhà cũ, vì Chu thị mà dốc sức. Xa , chỉ gần đây thôi, là ai Chu thị sai khiến, hộ tống Liên Lan Nhi về thành, đến nhà Liên Lan Nhi “hộ vệ” đây?
Đều là Liên Thủ Lễ.
Sau nguy cơ giải trừ, lúc Liên Thủ Lễ trở từ huyện thành, Liên Lan Nhi mua cho mấy cân bánh bao. Bánh bao , Liên Thủ Lễ đưa cho Chu thị, Chu thị giữ một ít, còn bao nhiêu thì đưa cho Liên Thủ Lễ.
Thế nào cũng đều thấy chút mùi vị mẫu tử từ hiếu.
Hôm nay, Liên lão gia tử còn, Chu thị hẳn là mượn mấy nhi tử, nhất là lời nhất, chịu xuất lực nhất là Liên Thủ Lễ. Tà ác gian ngoan đào lấy lợi lộc từ chỗ Liên Thủ Tín, cho Liên Thủ Lễ một chút ngon ngọt, như là cách sáng suốt mà mất đắt tiền ?
Lấy sự khôn khéo của Chu thị, hẳn bà nghĩ tới điểm . Làm như cũng phù hợp với tính cách xưa nay của bà.
Chu thị như , bà chỉ trả sáu mẫu , mà còn Liên Thủ Lễ thêm một chút “đạo hiếu con” với bà.
“Không chỉ thế thôi , còn kinh khủng hơn nữa .” Liên Mạn Nhi liền : “Ép cả Diệp Nhi liều mạng nữa đấy.”
“Ối trời, thể chuyện như thế chứ!” Trương Thanh Sơn và Ngô Ngọc Quý đồng thanh .
“Haiz, cũng nên để một chút tình mẫu tử…” Lý thị thở dài .
“Ta câu lẽ là lời thích hợp cho lắm…, lão thái thái là thấy tiền liền sáng mắt lên ? Bà mười mẫu ruộng , cũng giống như cầm tiền trong tay buông, chẳng bà còn lấy từ Tam bá nhiều cái một chút ?” Ngô Ngọc Quý liền , hiển nhiên là chút nghi hoặc với cách của Chu thị.
Chu thị lấy cái gì từ Liên Thủ Tín, cũng sẽ gì. mà bà cũng lấy của Liên Thủ Lễ, thì chắc chắn sẽ lên án. Vì , tất cả đều kinh ngạc với cách của Chu thị.
“Còn thể vì cái gì, bà thích cháu và cháu chứ nữa.” Liên Diệp nhi lạnh : “Bà đối với cha cháu cũng thế. Cha cháu đối với bà mười phần, còn bà đối với cha cháu, dùng , ý thể lời một chút, còn , cha cháu trong mắt bả chả là cái gì. Bà thèm cháu với cháu, trong lòng bà cũng khinh thường cha cháu.”
Mọi trong phòng lên tiếng, câu cùng của Liên Diệp Nhi khiến cho kinh tâm! những lời kinh tâm , là sự thật, lẽ Liên Thủ Lễ rõ, nhưng một tiểu cô nương như Liên Diệp Nhi thấu.