Bị Tiểu Tam Hãm Hại, Ta Trọng Sinh Về Cổ Đại - Chương 895
Cập nhật lúc: 2024-11-13 13:26:23
Lượt xem: 78
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liên Thủ Nghĩa và Hà thị từ sáng sớm ngoài, hiện giờ ở nhà.
“. . . . . . Có hai họ ?” Liên Thủ Tín hỏi.
“Bọn nó còn thể chứ?” Chu thị bĩu môi, chán ghét , “Chúng nó thì chỗ đắn nào để , vợ lão Nhị chắc là đến lê đôi mách, ở nhà. Còn lão Nhị. . . . . . Càng việc đắn gì.”
Chu thị sai, nhưng chẳng ý nghĩa gì.
Liên Thủ Tín về phía Liên Thủ Nhân, Liên Kế Tổ. Hai đều lắc đầu, tỏ vẻ cũng Liên Thủ Nghĩa và Hà thị .
“Nha Nhi ?” Liên Mạn Nhi liếc thấy Liên Nha Nhi, liền hỏi một câu.
Liên Nha Nhi vẻ hoảng sợ, một lát mới hiểu Liên Mạn Nhi là đang hỏi nàng, cũng vội lắc đầu.
“Nó . Hai vợ chồng nhà chẳng gì với nó cả, . . . . . . Trước giờ đều bỏ mặc hài tử .” Chu thị liền .
Không ai Liên Thủ Nghĩa và Hà thị cụ thể nơi nào, nhưng vẫn tìm hai về. Ngũ Lang gọi một gã sai vặt , dặn dò một phen, bảo về tìm , xung quanh Tam Thập Lý Doanh Tử và mấy thôn phụ cận để tìm Liên Thủ Nghĩa và Hà thị.
“. . . . . . Bảo là chuyện gấp, cần về ngay.” Ngũ Lang cuối cùng đưa mắt hiệu cho , ý tứ là cho dù Liên Thủ Nghĩa và Hà thị về, cũng nhất định kéo cho bằng hai đó về.
Sau khi sai ngoài tìm Liên Thủ Nghĩa và Hà thị, ở nhà cũ đợi chờ. Liên Thủ Tín, Ngũ Lang, Liên Mạn Nhi và Chu thị đều gì , Liên Thủ Nhân và Liên Kế Tổ cũng dám mở miệng, Thương Hoài Đức nhân cơ hội lôi kéo Liên Thủ Tín chuyện.
Thương Hoài Đức thì thể chuyện tử tế gì, chẳng qua chỉ là mấy chuyện nhàn thoại.
Liên Thủ Tín hứng thú lắm, nhưng cũng qua loa đáp .
Liên Mạn Nhi cùng Ngũ Lang trao đổi ánh mắt. Hai đều cảm thấy Thương Hoài Đức và Tiểu Chu thị ý tứ, Liên gia đang xử lý việc nhà như , bọn họ những tránh , còn bên hóng chuyện.
Mặc dù là do Chu thị bảo mời bọn họ tới đây, nhưng hãy xem Đại Chu thị hành xử như thế nào. Thương Hoài Đức là khôn khéo như , thật là ý tứ? Liên Mạn Nhi đương nhiên tin. Biết rõ bọn họ thích, nhưng vẫn trơ mặt nán nơi , Thương Hoài Đức và Tiểu Chu thị đương nhiên là chút tính toán nhỏ nhặt của .
Không khó mà đoán cái tính toán của bọn họ, trắng là, chính là tăng thêm một chút cảm giác tồn tại, để cho mấy Liên Thủ Tín chớ khinh thường cả nhà bọn họ, nếu thể cơ hội để kiếm chút lợi thì càng .
Ngoại trừ cái tính toán nhỏ nhặt , vợ chồng họ như còn liên quan tới tính cách và thái độ của bọn họ. Dù , cũng nào cũng như Đại Chu thị, giáo dưỡng và tiến thoái.
Thương Hoài Đức và Tiểu Chu thị như , trong con mắt của những nông dân, chính là chán ghét.
Nếu Liên lão gia tử còn sống, tuyệt đối sẽ mời bọn họ tới. Hiện tại, Ngũ Lang đáp ứng yêu cầu của Chu thị, chuyện kế tiếp, cần, cũng tiện ngoài ở đó, Thương Hoài Đức và Tiểu Chu thị cần lưu nữa. Ngay cả Chu thị, cũng cần thiết kiên trì giữ bọn họ nữa.
“. . . . . . Dì họ ở nhà gì thế ạ, hôm nay thấy tới đây?” Liên Mạn Nhi hỏi.
Nghe Liên Mạn Nhi gọi Thương Bảo Dung là dì họ, Thương Hoài Đức mặt cơ hồ tươi như hoa.
“Dì họ của cháu là hai ngày nữa sẽ xuất giá , còn đang ở nhà để chuẩn .” Thương Hoài Đức ha hả đáp.
Liên Mạn Nhi . Trong lúc đưa mắt thì vặn ***ng ánh mắt của Tưởng thị, Tưởng thị lập tức về phía Liên Mạn Nhi nở nụ .
“Vậy chắc bà dì ba và ông dượng ba cũng bận, trong lúc bận rộn như , còn cất công tới đây.” Tưởng thị nhanh chóng tiếp lời Thương Hoài Đức.
Liên Mạn Nhi thấy Tưởng thị thông minh, điều như , liền .
Liên Thủ Tín trong lòng đang phiền Thương Hoài Đức, chẳng qua là do Chu thị mời đến, dù gì vẫn là trưởng bối, nhất thời tiện đuổi . Lúc như , đương nhiên là sẽ bỏ qua.
“Ồ, dì ba dượng ba, ở đây còn chuyện gì, hai vẫn nên về nhà , còn thu xếp chuyện xuất giá cho Bảo Dung tử. Đây là đại sự, một chút cũng thể chậm trễ, thể sai xót nào.” Liên Thủ Tín chuyện, lên.
Đây rõ ràng là tư thế tiễn khách.
Liên Thủ Tín vô cùng hoan nghênh bọn họ tiếp tục lưu , một bên xem Liên gia xử lý việc nhà. Thương Hoài Đức và Tiểu Chu thị còn giả ngu thì cũng . Hai liền về phía Chu thị.
Lúc , chỉ lời của Chu thị là tác dụng.
“Vậy. . . . . . Vậy mấy hãy về .” Chu thị Thương Hoài Đức và Tiểu Chu thị, ba cha con Liên Thủ Tín, hai tay xoắn với , do dự một hồi, mới mở miệng , “. . . . . . Mới lão Tứ với , chuyện của Bảo Dung, nó sai báo tin cho cha vợ nó , đến lúc đó lão Trương gia khẳng định sẽ đưa quà cưới tới. Ngày Bảo Dung xuất giá, lão Tứ nhất định sẽ đến.”
Chu thị xong, Tiểu Chu thị còn gì, mặt Thương Hoài Đức xuất hiện một chút lúng túng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-tieu-tam-ham-hai-ta-trong-sinh-ve-co-dai/chuong-895.html.]
Tính tình Chu thị chính là như , bà bá đạo, đạo lý, nhưng mặt những trong nhà, từ tới giờ đều thẳng như ruột ngựa, cũng kiêng kỵ biểu lộ suy nghĩ thật của . Những trong Liên gia thì quen , nhưng Thương Hoài Đức là Liên gia.
Chu thị như , những nhất định sẽ nghĩ, là Thương Hoài Đức và Tiểu Chu thị ở lưng yêu cầu như với Chu thị, Chu thị bảo bọn họ tới, hiện tại đuổi bọn họ , liền đem việc Liên Thủ Tín đáp ứng yêu cầu , để trấn an, hoặc là , là một loại trao đổi.
Mặt mũi Thương Hoài Đức đương nhiên là khó coi.
“. . . . . . Cái , cái , cũng chẳng là chuyện đại sự gì, lão Tứ và Trương gia đại ca đều là bận rộn, , thật là. . . . . .” Thương Hoài Đức thể gì khác là ha ha, lúng túng , dậy cùng Tiểu Chu thị rời .
Liên Mạn Nhi thấy hai , nhịn Chu thị một cái, âm thầm bật . Phải , Thương Hoài Đức cuối cùng nhanh như , mấy câu của Chu thị quả thật công nhỏ.
Chu thị đối với việc giống như còn nhận , gọi Liên Kế Tổ tới, đồng thời vén vạt áo lên, lấy một túi tiền.
“. . . . . . Mua hai cân thịt, với hai cân đậu hũ khô*, tiền còn dư , cháu tính toán xem, mua một ít rau. . . . . .” Chu thị thấy thời gian còn sớm, liền sai Liên Kế Tổ lên trấn mua thịt mua rau, mời ba cha con Liên Thủ Tín Gia ở ăn cơm trưa.
*Đậu hũ khô
Hành động chủ động lấy tiền mua đồ ăn như thế , đối với Chu thị là đầu tiên. Thậm chí khi bỏ tiền , bà còn chút dáng vẻ đau lòng nào. Không chỉ đau lòng, bà xem chừng còn cao hứng.
Liên Mạn Nhi nữa xác nhận, Chu thị chịu Liên Thủ Nghĩa hết nổi , vì thể đuổi Liên Thủ Nghĩa , Chu thị quả thật thể trả bất cứ giá nào.
“Mẹ, cần ạ. Bọn con cũng là ngoài, chỉ một bữa ăn, ăn cũng . Không cần chuẩn ạ.” Liên Thủ Tín vội ngăn .
Nghe Liên Thủ Tín như , động tác đếm tiền tay Chu thị liền dừng một chút.
“Vậy, đến lúc đó, ăn cơm ?”
“Đoán chừng là một hồi là thể tìm về, cần đến trưa, chuyện thể ngã ngũ.” Ngũ Lang liền .
“Dù , cần phiền phức . Con thấy chuyện trong nhà cũng ít.” Liên Thủ Tín cũng .
Chu thị cụp mắt, suy nghĩ một hồi, vẫn đưa tiền cho Liên Kế Tổ.
“Đi, mua đồ ăn .” Chu thị phất tay, bảo Liên Kế Tổ mua thức ăn.
Liên Thủ Tín ngăn cản nữa, dù lát nữa bọn cũng ở ăn cơm. Chu thị hiện giờ cũng thiếu mấy đồng tiền , mua chút đồ ăn về, bản bà cũng thể ăn . Liên Mạn Nhi càng cảm thấy, đuổi Liên Thủ Nghĩa , Chu thị chỉ sợ là mở tiệc ăn mừng cũng nên.
Lại qua hai khắc nữa, Liên Mạn Nhi thấy trong sân tiếng bước chân vang lên, là Liên Thủ Nghĩa và Hà thị tìm trở về.
DTV
Liên Thủ Nghĩa và Hà thị bước chân phòng, Chu thị xếp bằng ở giường gạch, sống lưng cố gắng thẳng lên, cách bà xa, Liên Mạn Nhi liền phát hiện, thể Chu thị chút cứng ngắc, Chu thị đang khẩn trương.
Liên Thủ Nghĩa bộ dạng tùy tiện bất cần, Hà thị cũng bộ dạng việc gì. Hai , đầu tiên ngoác miệng chào Chu thị, cũng quan tâm Chu thị đáp , sang tươi chào hỏi Liên Thủ Tín, Ngũ Lang và Liên Mạn Nhi.
Hai năm qua, ngoài việc bởi vì ai quản thúc, dáng vẻ chút lôi thôi lếch thếch , Liên Thủ Nghĩa và Hà thị đều biến hóa gì lớn. Giữa hai hàng lông mày của Liên Thủ Nghĩa thêm hai nếp nhăn, đó là do đánh bạc với , lo lắng nhiều mà tạo thành. Còn Hà thị bất kỳ biến đổi gì. Người tim phổi, luôn luôn sống tự tại, buồn lo.
Đương nhiên, đây là bởi vì bọn họ , mấy hài tử đều quản, hai ăn no, cả nhà đói bụng.
Bởi vì đôi vợ chồng vô , vô trách nhiệm như , trong lòng Liên Thủ Tín chướng mắt bọn họ.
Liên Thủ Tín cũng lười nhiều lời vô ích với Liên Thủ Nghĩa, bảo xuống, đem ý tứ của Chu thị với . Liên Thủ Tín mới chỉ là Liên Thủ Nghĩa chuyển , Liên Thủ Nghĩa lập tức nhảy dựng lên. Hắn dám phát tác với đám Liên Thủ Tín, Ngũ Lang, Liên Mạn Nhi, chỉ nhảy tới mặt Chu thị, ầm lên.
“. . . . . . Phòng ốc là cha để cho , là cha từ đất lên bảo dọn , ai cũng tính. Chuyện công đường cũng sợ! Mẹ, là ruột ? Có ruột nào như ? Muốn đuổi ngoài, bà bức tử ? Trong đầu của , còn cha ?”
“Mẹ , đây chỉ là ức h.i.ế.p , mà còn là coi thường cha . Mẹ sợ cha , nửa đêm trở tìm ?”
Nói như xong, Liên Thủ Nghĩa nhích gần tới phía , khom xuống, tà tà Chu thị, còn cố ý đem âm thanh hạ xuống một chút.
“Mẹ , đuổi , chê chướng mắt. Mẹ, là tâm tư khác ?”
Những lời , rõ ràng là hảo ý, còn dụng ý khác.
Chu thị lập tức tức đến đỏ mặt, tay cũng run lên, thở hổn hển. Bà vươn tay, định cho Liên Thủ Nghĩa mấy cái bạt tai. Liên Thủ Nghĩa sớm chuẩn , khoa trương né tránh, còn mặt quỷ với Chu thị.
“Nghiệp chướng, đúng là nghiệp chướng. . . . . .” Chu thị , hiển nhiên, lời và hành động của Liên Thủ Nghĩa, mấy từ như lương tâm, lòng hiểm độc, khiến chán ghét,… cũng đủ để miêu tả.
“Lão Tứ, Ngũ Lang, Mạn Nhi, ” cùng Liên Thủ Nghĩa giao phong hai năm, Chu thị bà thể trị thằng con vô cùng vô , lúc , chỉ thể xin giúp đỡ từ ba cha con Liên Thủ Tín, “Mấy đứa xem một chút, mấy đứa thấy , nó, nó, tức c.h.ế.t thì dừng mà. . . . . . . Đuổi nó , đuổi nó , nếu , thì g.i.ế.c c.h.ế.t nó , tao sẽ đền mạng cho nó!”