Bị từ hôn gả cho đồ tể thanh tú, dẫn dắt cả nhà làm giàu - Chương 1: Chết vì đói ---

Cập nhật lúc: 2025-11-14 13:40:51
Lượt xem: 45

 

“Tiểu Ngọc, con nghĩ quẩn đến nông nỗi chứ? Vì cái tên Vương Tú Tài đáng c.h.ế.t ngàn mà tự c.h.ế.t đói.” Mẹ Triệu Tiểu Ngọc, Thôi thị, khan cả giọng, nước mắt nước mũi tèm lem mặt cũng chẳng buồn lau.

 

Tiếng bao trùm lấy Triệu Tiểu Ngọc gầy gò khô héo, nàng bất động giường, còn thở.

 

Bà con lối xóm vây quanh trong nhà, Thôi thị đau đớn tột cùng, cũng cảm thấy buồn lây.

 

“Tiểu Ngọc ngốc quá, Vương Tú Tài dứt khoát từ hôn, nàng tự c.h.ế.t đói thì Vương Tú Tài cũng chẳng đổi ý .”

 

“Biết Vương Tú Tài đang lén lút vui mừng, giờ thì thoát khỏi Tiểu Ngọc .”

 

, Vương Tú Tài mà chút tình xưa nghĩa cũ, cũng sẽ từ hôn với Tiểu Ngọc. Dù thì Tiểu Ngọc cũng chăm sóc nhà họ Vương năm sáu năm .”

 

“Haizz, thật là mất hết lương tâm. Nhà họ Vương coi Tiểu Ngọc như nô tài , việc lớn nhỏ trong nhà đều do Tiểu Ngọc bao trọn, Tiểu Ngọc còn dâng nước rửa chân cho Vương Bà Tử, giặt dải băng kinh nguyệt cho em gái là Vương Quyên nữa chứ.”

 

“Ruộng đất nhà đều do nhị ca ngốc nghếch của Tiểu Ngọc là Nhị Trụ cấy cày.”

 

“Ai chứ, hơn nữa Tiểu Ngọc vì chờ Vương Tú Tài mà năm nay mười tám tuổi , một cô gái lớn như còn tìm nhà chồng nữa.”

 

bất bình cho Tiểu Ngọc, thì cũng hả hê.

 

“Đâu còn là cô gái nữa, Tiểu Ngọc cả ngày ở nhà họ Vương, việc nên việc nên đều qua , sớm còn trong trắng nữa, Vương Tú Tài chắc là chơi chán nên mới từ hôn.” Lý Bà Tử nhe hàm răng vàng ố, đầu đuôi, như thể bà tận mắt thấy .

 

Con dâu của Lý Bà Tử ghét nhất bà chồng buôn chuyện, liếc mắt khinh bỉ Lý Bà Tử đầu bỏ .

 

Các thôn dân khác vây xem cũng xì xào bàn tán nhỏ giọng, con gái từ hôn vốn là chuyện hổ tày đình, huống hồ Tiểu Ngọc cả ngày ở nhà Vương Tú Tài bận rộn trong ngoài, thôn dân trong mười dặm tám hương đều chuyện .

 

Chị dâu của Triệu Tiểu Ngọc là Tiền Lệ thấy thì chịu nổi, la to một tiếng nhào tới Lý Bà Tử, “Bà già c.h.ế.t tiệt vô sỉ nhà ngươi, mồm phun phân chó, chạy đến nhà bêu riếu em gái , xem xé nát miệng ngươi !”

 

Tiền Lệ vóc cao lớn vạm vỡ, dù ngày thường chẳng ăn uống no đủ cũng sức vóc hơn , nàng một tay túm lấy vạt áo của Lý Bà Tử xách bà ngoài.

 

Không ai quan tâm Lý Bà Tử đ.á.n.h , đều lo lắng chằm chằm Triệu Đại phu đến.

 

Thôi thị, Triệu Tiểu Ngọc, cũng ngừng , mắt đẫm lệ Triệu Đại phu.

 

Triệu Đức Vượng, cha của Triệu Tiểu Ngọc, vẫn luôn cúi đầu xổm ở góc tường cũng ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy hy vọng Triệu Đại phu, mong ông thể cứu sống con gái là Tiểu Ngọc.

 

Triệu Đại phu là vị đại phu duy nhất của thôn Thái Bình, cũng là trong thôn, ốm đau bệnh tật gì đều tìm ông.

 

Triệu Đại phu ba bước hai bước đến bên giường, chỉ liếc mắt một cái trong lòng lạnh toát, e rằng qua khỏi .

 

Ông đưa ngón trỏ đến sát mũi Triệu Tiểu Ngọc để thăm dò thở của nàng, hồi lâu Triệu Đại phu mới bất lực rụt tay , thở dài : “Người mất , chuẩn hậu sự .”

 

Thôi thị đầu tiên là sững sờ, đó òa lên .

 

Tiếng như tiếng sét giữa trời quang, kéo theo những hạt mưa tầm tã.

 

Mèo Dịch Truyện

Hai Triệu Tam Trụ, Triệu Tứ Trụ, Đại ca Triệu Đại Trụ, Nhị ca ngốc nghếch Triệu Nhị Trụ, cha ruột Triệu Đức Vượng đều theo.

 

Tiền thị đang tát Lý Bà Tử ở ngoài sân thấy tiếng thì bàn tay đang giơ lên giữa chừng liền dừng . Tiểu Ngọc mất , nàng bỏ Lý Bà Tử , chạy thẳng trong nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-tu-hon-ga-cho-do-te-thanh-tu-dan-dat-ca-nha-lam-giau/chuong-1-chet-vi-doi.html.]

 

Thôn Thái Bình lớn, tiếng của nhà họ Triệu rung trời, chốc lát cả thôn đều thấy rõ ràng.

 

Cả nhà Vương Tú Tài ba cũng đều thấy.

 

Em gái Vương Tú Tài, Vương Quyên, quấy rầy giấc ngủ trưa, vui vẻ gì gầm lên: “Cái thứ xui xẻo Triệu Tiểu Ngọc , c.h.ế.t cũng yên .”

 

Vương Bà Tử rửa xong bát đũa, vịn eo vẩy nước tay lẩm bẩm: “Sao c.h.ế.t chứ, dù cũng nên gả về để sai bảo cũng mà.”

 

Vương Tú Tài hỏi: “Con trai , nhà họ Triệu cũng chẳng đòi sính lễ, con cứ nạp Tiểu Ngọc về giúp nương việc cũng mà.”

 

Kể từ khi con trai bà từ hôn với Triệu Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc liền về nhà tuyệt thực đến việc nữa, việc giặt giũ ba bữa cơm một ngày đều là việc của bà , hai ngày liền Vương Bà Tử mệt đến mức thể thẳng lưng nữa.

 

Vương Tú Tài bứt một vốc tóc đầy phiền não, vốn dĩ cũng định như , một mặt lén lút ân ái với Liễu Quả Phụ, một mặt tận hưởng sự giúp đỡ của Triệu Tiểu Ngọc.

 

Thế nhưng Liễu Quả Phụ chịu, nàng tuyên bố chỉ cần cưới Tiểu Ngọc thì nàng sẽ cắt đứt với tìm đàn ông khác.

 

Hắn nỡ rời xa Liễu Quả Phụ đầy đặn quyến rũ, nên cứ dây dưa với Triệu Tiểu Ngọc chịu thành hôn.

 

hôm đó, kéo Liễu Quả Phụ đống củi chuyện mây mưa, đang lúc cao hứng thì chẳng may Tiểu Ngọc bắt gặp tại trận.

 

Tiểu Ngọc giống như một con sói con phát điên, bất chấp tất cả mà nhào tới, cái vẻ hung hãn đó rõ ràng là xé nát Liễu Quả Phụ ngay lập tức.

 

Vương Tú Tài một tay giữ quần, một tay liều mạng kéo Triệu Tiểu Ngọc, Liễu Quả Phụ quần áo còn kịp chỉnh tề hớt hải chạy trốn trong tình trạng thê thảm, may mà khác phát hiện.

 

Triệu Tiểu Ngọc hung ác bóng lưng Liễu Quả Phụ, thành tiếng: “Khó trách chịu thành hôn với , còn chuyên tâm sách, tất cả đều là lừa .”

 

Vương Tú Tài gì, mãi đến khi Liễu Quả Phụ chạy xa , mới buông Triệu Tiểu Ngọc , đầy vẻ ghét bỏ : “Nàng cũng chẳng tự bộ dạng xí khô quắt của , còn chút mềm mại non nớt nào của con gái, ôm còn thấy cấn tay.”

 

Triệu Tiểu Ngọc đến mặt đỏ tía tai, “Chàng, …” Nàng hổ đến nỗi nửa ngày cũng lời phản bác.

 

Triệu Tiểu Ngọc vì chăm sóc cả nhà Vương Tú Tài mà dậy sớm thức khuya, lo ba bữa ăn một ngày của nhà họ Vương, xuống ruộng nông, bao trọn công việc trong nhà họ Vương. Dãi nắng dầm sương, sức lực hao tổn lâu ngày cộng thêm thiếu dinh dưỡng, nàng mười tám tuổi mà da dẻ thô ráp vàng vọt, trông còn khô héo hơn cả phụ nữ trung niên.

 

Chẳng chút nữ tính nào.

 

Vương Tú Tài thấy Triệu Tiểu Ngọc lắp bắp càng thêm chán ghét: “Hôn sự cứ thế mà hủy , mỗi ngày ôm một bộ xương khô ngủ.”

 

Vừa nãy để ngăn cản Triệu Tiểu Ngọc, ôm nàng lòng, quả thật là gầy trơ xương. Vương Tú Tài quen với những món ngon béo bở của Liễu Quả Phụ, nên thật sự chán ghét vóc dáng gầy còm như rau khô của Triệu Tiểu Ngọc.

 

Hắn xong liền bỏ , tuyệt tình như thể hai chỉ mới đính ước vài ngày, hề chút tình cảm nào.

 

Triệu Tiểu Ngọc hổ uất hận, đau buồn, hơn nữa còn sợ hãi và nỡ, nàng thật lòng yêu mến Vương Tú Tài, những năm món ngon vật lạ đều nhường cho Vương Tú Tài, còn trâu ngựa hầu hạ cả nhà họ Vương, nhưng giờ đây cần nàng nữa.

 

Nàng mười tám tuổi , quá cái tuổi bàn chuyện hôn sự, nếu từ hôn thì danh tiếng cũng hỏng , sẽ bao giờ tìm nhà chồng nữa.

 

Triệu Tiểu Ngọc ngây ánh mặt trời, ánh nắng gay gắt cũng thể sưởi ấm trái tim lạnh lẽo của nàng.

 

Cuối cùng Triệu Tiểu Ngọc nhị ca Nhị Trụ cõng về.

 

 

Loading...