Bị từ hôn gả cho đồ tể thanh tú, dẫn dắt cả nhà làm giàu - Chương 101: Sở Thích ---
Cập nhật lúc: 2025-11-14 13:42:39
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong lúc Triệu Tiểu Ngọc xào nấu, Triệu Nhị Trụ và Tiền Thị bày biện xong bàn ăn.
Triệu Đức Vượng, Triệu Đại Trụ cùng mấy dân làng đang bàn bạc cách xây dựng một bức tường rào đủ sức chống bọn côn đồ.
Tam Trụ hớn hở chạy về, chuyện gì. Hắn sân cũng chẳng gọi ai, một mạch chạy thẳng bếp, giúp đại tẩu bày bàn ăn.
Thôi Thị từ bếp bước , phát hiện Tần Tiêu , liền đến hậu viện gọi ăn cơm, thấy Tần Tiêu đang cẩn thận rải t.h.u.ố.c bột xua đuổi dã thú và rắn độc dọc hàng rào hậu viện.
Tần Tiêu cúi đầu, cong lưng, từng bước từng bước cẩn thận, sợ rằng chỗ nào bỏ sót.
Thôi Thị thấy mà vui mừng, Tần Tiêu quan tâm Tiểu Ngọc đến , dù đỗ đạt cao cũng sẽ yêu thương Tiểu Ngọc, nhất định sẽ như tên Vương Phong Lâm khốn nạn vong ân bội nghĩa.
Thôi Thị trong lòng vui vẻ, tiếng gọi cũng mang theo sự cận, "Tần Tiêu, đây ăn cơm ."
"Được, đến ngay."
Thôi Thị rời , phát hiện sự bất an của Tần Tiêu.
Tần Tiêu rải một vòng t.h.u.ố.c bột quanh hàng rào, nhận thấy hàng rào chỗ nào hư hại, Tiểu Bạch bằng cách nào?
Mèo Dịch Truyện
Tần Tiêu cam lòng kiểm tra kỹ càng một nữa, vẫn phát hiện chỗ hư hại.
Hắn ngẩng đầu hàng rào cao gần hai mét, một con sói nhỏ thể nhảy cao đến .
Tần Tiêu suy nghĩ bước tiền viện, thấy một cục lông trắng muốt là Tiểu Bạch đang lẽo đẽo theo Triệu Tiểu Ngọc, rời nửa bước. Bộ dạng như thể hận thể dính chặt lên Triệu Tiểu Ngọc.
Dân làng ít nhà nuôi chó, nhưng từng thấy con nào bám đến , huống hồ nó là một con sói hoang dã khó thuần.
Tần Tiêu ba bước hai bước tới, nắm lấy gáy Tiểu Bạch nhấc bổng nó lên.
Tiểu Bạch, "Oa ô!" một tiếng kêu t.h.ả.m thiết.
Nhất thời là sói chó.
Triệu Tiểu Ngọc vội vàng giằng , "Ngươi gì ? Ngươi bóp nó đau ." Nàng xót xa nhẹ nhàng xoa chỗ Tần Tiêu bóp.
Tần Tiêu lúc cũng nhận chút phản ứng thái quá, bèn : "Dù cũng là sói, ngươi cẩn thận một chút."
Tiểu Bạch tức giận nhe nanh với Tần Tiêu, thực sự vồ lên c.ắ.n .
Triệu Tiểu Ngọc hiểu Tần Tiêu lo lắng cho nàng, nếu thật sự là một con sói bình thường thì quả thực cần đề phòng, chỉ là Tiểu Bạch uống linh tuyền nên linh tính, nàng giải thích: "Ta sẽ chú ý mà, nó bây giờ còn nhỏ, ."
Hai chuyện, Triệu Tiểu Ngọc xào nấu xong tất cả món ăn.
Mọi ăn cơm, các vị thúc bá đến giúp đỡ cũng khách khí, ngớt lời khen ngợi tài nghệ của Triệu Tiểu Ngọc, khách khứa ai nấy đều vui vẻ.
Chỉ Hồ Lập vẻ mặt ủ rũ, Triệu Tiểu Ngọc liếc một cái, ánh mắt dừng một chút gì, tiếp tục ăn cơm.
Tần Tiêu vẫn luôn chú ý động tác của Triệu Tiểu Ngọc, nàng thích chuyện bát quái, bèn nhỏ với nàng: "Hồ Lập thích Triệu Hà, năm đó cũng nhờ Vương Bà Mối đến dạm hỏi, Triệu Tam Thúc mắt Hồ Lập, chê Hồ Lập thể gầy yếu."
Hồ Lập cao, tương đương 1m65 hiện đại, quả thực là lùn, nhưng cũng gầy mà khá vạm vỡ.
Triệu Tiểu Ngọc liếc bắp tay lộ ngoài của Hồ Lập, phía còn lấm tấm một lớp mồ hôi mỏng.
Tần Tiêu gầm bàn khó chịu dùng chân chạm nhẹ Triệu Tiểu Ngọc, "Nhìn gì ?"
Triệu Tiểu Ngọc là phản ứng bản năng của một thưởng thức trai , Tần Tiêu liền ngượng ngùng gượng.
“Thói quen ngắm trai của nàng vẫn như hồi nhỏ, nữa.”
“Chàng thật là bá đạo.” Triệu Tiểu Ngọc lầm bầm một câu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-tu-hon-ga-cho-do-te-thanh-tu-dan-dat-ca-nha-lam-giau/chuong-101-so-thich.html.]
Tần Tiêu: “Triệu Lập đây nảy sinh ý đồ .”
Tam Trụ thấy hai chuyện riêng, bèn xen đùa: “Nhị tỷ, nàng đoán về?”
Triệu Tiểu Ngọc Tam Trụ chọc ghẹo khác , liền phối hợp hỏi: “Ngươi chuyện gì ?”
“Ta chuyện , chỉ là cho Lưu thẩm tử bọn họ Vương Phân Phương tiền , bảo họ mau đòi tiền.”
Vương Phân Phương hớn hở thuê xe ngựa chở Vương Thần Bà về làng.
Cả đời nàng bao giờ oai phong lẫm liệt như .
Từ nhỏ nàng là cô nhi, cha nuôi nhặt về nuôi lớn, cha nuôi đối với nàng , đ.á.n.h nàng cũng bỏ đói nàng , chỉ là thiết.
Giờ đây nàng mẫu , còn là Vương Thần Bà bản lĩnh lớn, cho dù Vương Thần Bà thể thông hiểu quỷ thần, thì cũng là thần bà pháp sự, bà tự mười mẫu ruộng nước, tiền bạc e là còn nhiều hơn, những thứ chẳng đều để cho nàng .
Vương Phân Phương càng nghĩ càng vui vẻ, hận thể lập tức đến thư viện cho nhi tử , nhà chúng phát tài , cưới loại thê tử nào cũng để tùy ý chọn lựa.
Vương Thần Bà lòng bất an xe ngựa nhắm mắt dưỡng thần, về bà kiếm tiền e là khó , nhưng điều thành vấn đề, gia tài hiện tại cũng đủ cho bà an hưởng tuổi già.
Bà lo lắng là Triệu Tiểu Ngọc, khí tức Triệu Tiểu Ngọc đúng, hơn nữa thể thấu những chuyện riêng tư, nàng tuyệt đối đơn giản.
Sư tỷ chịu nhận Triệu Tiểu Ngọc, còn giúp Triệu Tiểu Ngọc đ.á.n.h trống lảng, là đ.á.n.h Triệu Tiểu Ngọc giúp bà thu thập Triệu Tiểu Ngọc?
Hai con nhận , mỗi một tâm sự, chẳng ai màng đến tình mẫu tử ruột rà giữa họ.
Xe ngựa làng, Lưu thẩm tử cùng những khác chặn ở đầu làng.
Lưu thẩm tử đầu, hét lớn khản cả cổ: “Vương Phân Phương, giờ ngươi tiền , mau trả tiền , đừng hòng chối cãi, chính ngươi cùng nhà họ Vương liên thủ lừa gạt chúng .”
Con dâu của một nhà khác cũng hô: “ đó, ngươi mau trả tiền , than nghèo khổ tiền, giờ nhận giàu , chắc chắn tiền mà trả chứ.”
“Xuống xe, mau xuống xe trả tiền!”
Mấy phụ nữ hung hãn chặn xe ngựa, nhấc chân định trèo lên xe ngựa bắt .
Phu xe vội vàng la lớn: “Các vị chuyện gì thì xuống tự giải quyết, đừng hỏng xe ngựa của !”
Vương Thần Bà mặt mày âm trầm, thèm liếc Vương Phân Phương một cái, vén rèm xe quét mắt .
Những phụ nữ đang la ó lập tức im bặt, sự kính sợ nhiều năm đối với Vương Thần Bà khiến các nàng theo bản năng rụt rè lùi .
Vương Phân Phương vội vàng theo Vương Thần Bà xuống xe ngựa, nhân tiện nhét tiền xe cho phu xe, định theo Vương Thần Bà rời .
Một phụ nữ béo thấy Vương Phân Phương sắp chuồn , vội vàng kéo nàng : “Trả tiền! Đồ lừa đảo nhà ngươi, mau trả tiền , đó là bộ gia sản của nhà chúng đó!”
Lưu gia thẩm tử cũng cuống lên, nhà bà mất mười lượng bạc lận: “Ngươi và ngươi đều là đồ lừa đảo, nếu trả tiền, , sẽ đến nhà các ngươi mà ở!”
Hai nhà khác cũng hùa theo: “, chúng đều đến nhà các ngươi mà ở!”
“Không sống nữa , sống nổi nữa , tích góp cả đời đó!”
Các nàng sợ Vương Thần Bà, nhưng bạc thì con trai còn cưới vợ, nên cũng chẳng màng sợ hãi nữa, chỉ mau chóng đòi bạc.
Mấy phụ nữ cha gọi chặn Vương Phân Phương và Vương Thần Bà cho hai .
Vương Phân Phương hai nắm đ.ấ.m khó địch bốn tay, hơn nữa nàng cũng cảm thấy bạc đối với Vương Thần Bà mà chẳng là gì, nàng thăm dò kêu một tiếng: “Mẫu !”
Vương Thần Bà trong lòng đắng chát, nhưng vẫn trả tiền Vương Phân Phương.
Lưu gia thẩm tử cùng những khác vui mừng khôn xiết, niềm vui vật mất nay tìm luôn khiến vui vẻ.
Vấn đề của nhà Triệu Lão Tam chỉ đưa bạc là thể giải quyết , mặc dù ba mươi lượng bạc đủ để cưới vợ cho hai nhi tử, nhưng cũng đổi sự thanh bạch của Triệu Hà.