Bị từ hôn gả cho đồ tể thanh tú, dẫn dắt cả nhà làm giàu - Chương 22: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-14 13:41:12
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sắm sửa của cải, mua gạo mua đường
Những thứ cần dùng để bán hàng nhiều, Triệu Tiểu Ngọc nhanh sắm sửa đầy đủ.
Triệu Đại Trụ đẩy xe, theo Triệu Tiểu Ngọc.
Đang bỗng thấy đúng, đây là hướng về thôn.
Chẳng đợi Triệu Đại Trụ hỏi, Triệu Tiểu Ngọc một tiệm bán lương thực.
Tiền thị kéo ống tay áo Triệu Tiểu Ngọc : “Tiểu Ngọc, trong nhà còn gạo mà, nương bảo ít bữa nữa mua cũng .”
Triệu Tiểu Ngọc trong nhà vẫn còn gạo lứt, nhưng nàng mua gạo trắng.
Gạo lứt thì nàng một bữa cũng ăn nữa, nàng táo bón, Tôn thị ăn một ít gạo lứt thì .
“Ta mua nhiều , các ngươi đừng cản. Bảo Căn còn nhỏ như , thể bữa nào cũng ăn gạo lứt . Chúng trộn lẫn mà ăn thì tổng thể chứ gì.”
Triệu Tiểu Ngọc lớn tiếng hỏi: “Gạo trắng và gạo lứt bán như thế nào?”
Điếm tiểu nhị Triệu Tiểu Ngọc, ánh mắt dừng bộ quần áo vá chằng vá đụp của ba , lười biếng giới thiệu: “Gạo trắng hai mươi văn một cân, gạo lứt năm văn một cân.”
Y cầm muỗng múc gạo lứt, những nhà nghèo khổ thế y thấy nhiều , dù hỏi giá gạo trắng thì cũng nỡ mua, cuối cùng cũng chỉ mua gạo lứt để sống qua ngày.
Triệu Tiểu Ngọc hỏi: “Gạo trắng mua nhiều ưu đãi ?”
Điếm tiểu nhị bắt đầu mất kiên nhẫn, mua nổi còn hỏi giá, đây chẳng là phí công vô ích ?
Y bực bội đáp: “Gạo trắng mua mười cân sẽ rẻ hơn mười văn, cô nương mua ?”
“Mua chứ, mua ba mươi cân gạo trắng, ngươi tặng mười cân gạo lứt, thế nào?” Triệu Tiểu Ngọc cũng nhiều, mặt điếm tiểu nhị rút sáu trăm văn từ trong túi tiền, đặt lên tay cân thử.
Quả nhiên khiến điếm tiểu nhị trấn tĩnh .
Một lúc mua ba mươi cân gạo trắng, đây đích thị là khách hàng lớn .
Điếm tiểu nhị lập tức trở nên nhiệt tình, giọng chất chứa niềm vui, “Ngài chờ chút, hỏi chưởng quỹ.”
Chưởng quỹ đương nhiên là đồng ý, còn nhiệt tình chỉ phái điếm tiểu nhị đem ba mươi cân gạo trắng và mười cân gạo lứt chất lên xe đẩy của Triệu Tiểu Ngọc.
Tiền thị gạo trắng , trong lòng ấm áp, Tiểu Ngọc quả nhiên thương con trai nàng.
Chiếc xe đẩy lớn chất đầy ắp, Triệu Đại Trụ đẩy mà thấy mệt, ngược còn toe toét.
Tiểu của y thật sự lòng , đối xử với cả nhà y đều .
Đáng lẽ nên để những bà nhiều chuyện trong thôn, những kẻ luôn chê bai Tiểu Ngọc, đều thấy, rằng việc họ cưng chiều tiểu là đúng, chẳng tiểu hiểu chuyện , chăm sóc nhà .
Triệu Tiểu Ngọc ở phía nhất, ngang qua tiệm bán kẹo, tiện chân rẽ .
Vợ chồng Triệu Đại Trụ đợi ở ngoài cửa, cả hai đều tưởng Triệu Tiểu Ngọc thèm ăn mua mấy viên kẹo, nên cũng để ý.
Về đến nhà, Triệu Bảo Căn đầu tiên thấy nhiều gạo trắng như , vui vẻ chạy quanh xe đẩy.
Thôi thị cảm động lo lắng: “Cái tốn bao nhiêu tiền , bạc bán heo chắc tiêu hết ?”
Nhị Trụ tới giúp bê đồ, tuy gì, nhưng mặt cũng hớn hở.
Triệu Tiểu Ngọc kéo Triệu Bảo Căn đang nhảy nhót , lấy một viên kẹo nhét miệng Bảo Căn.
Triệu Bảo Căn yên, ngây Triệu Tiểu Ngọc, lâu đột nhiên : “Tiểu cô, ngọt hơn cả nước đường.”
Triệu Tiểu Ngọc giật , thật sợ Triệu Bảo Căn lỡ miệng chuyện sữa bột, vội vàng tìm cách chữa lời: “Đây là kẹo, ngọt đúng . Tiểu cô còn nữa .”
Triệu Tiểu Ngọc từ trong túi móc sáu bảy viên kẹo, gọi Tam Trụ Tứ Trụ: “Tam Tứ , mau đây ăn kẹo.”
Tam Trụ Tứ Trụ thể tin nổi Triệu Tiểu Ngọc.
Bọn họ lớn thế còn ăn kẹo ?
Triệu Tiểu Ngọc: “Ngẩn gì? Mau đây, ngọt lắm đó.”
Triệu Tiểu Ngọc mỗi nhét một viên: “Ngọt ?”
“Ừm, ngọt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-tu-hon-ga-cho-do-te-thanh-tu-dan-dat-ca-nha-lam-giau/chuong-22.html.]
“Nhị tỷ, ngọt thật.”
Triệu Tiểu Ngọc xoa đầu hai : “Số còn ba đứa các ngươi chia .”
Tiền thị thật ngờ tiểu cô mua kẹo cho con trai nàng ăn, nàng vẫn còn nhớ Triệu Tiểu Ngọc từng ăn trộm đường đỏ lúc nàng ở cữ để đưa cho cái tên khốn Vương Phong Lâm đó.
Tiền thị cảm động đến đỏ vành mắt, thút thít.
Triệu Tiểu Ngọc gượng gạo, nguyên chủ đúng là thứ gì , đến đường đỏ bồi bổ cơ thể của sản phụ cũng trộm.
Bên cạnh, Bảo Căn, Tam Trụ, Tứ Trụ vì mấy viên kẹo mà đùa ầm ĩ, tiếng của Tiền thị nhấn chìm trong tiếng .
Mọi đều Tiền thị vì điều gì, ánh mắt Triệu Tiểu Ngọc đều tràn đầy sự cảm động của một cho rằng "con gái/em gái nhà hiểu chuyện ".
Triệu Tiểu Ngọc hì hì hai tiếng, ngượng ngùng chạy nhà bếp bận rộn, nàng tranh thủ bỏ tràng heo, dày heo nồi hầm.
Triệu Tiểu Ngọc cẩn thận đóng cửa nhà bếp , từ trong gian lấy gói gia vị hầm.
Triệu Tiểu Ngọc việc thuận tay, một lát liền cho tất cả nội tạng heo chuẩn sẵn nồi hầm.
Sau đó rút bớt củi, chuyển sang lửa nhỏ hầm từ từ.
Thôi thị thấy Triệu Tiểu Ngọc xong, : “Ngươi về phòng nghỉ ngơi , trông lửa là . Tam Trụ Tứ Trụ chạy quậy phá , cứ để hai đứa nó luân phiên trông chừng là .”
Tam Trụ Tứ Trụ đang gì, Triệu Tiểu Ngọc hiểu rõ hơn ai hết.
Mèo Dịch Truyện
Nàng thầm nghĩ, chỉ hai ngày nay thôi, chắc chắn sẽ thành công.
Ăn tối xong, Triệu Tiểu Ngọc trở về phòng xuống.
Đang mơ mơ màng màng sắp ngủ thì Tứ Trụ chạy phòng nhỏ: “Nhị tỷ, tên khốn đó quả nhiên đến nhà Liễu Quả Phụ .”
Triệu Tiểu Ngọc: “Đi, chúng nhanh chóng qua đó.”
Kế hoạch của Triệu Tiểu Ngọc là dựa theo cốt truyện trong nguyên tác, nàng thông qua Vương bà mối báo cho Liễu Quả Phụ chuyện Vương Phong Lâm cưới Triệu Tú. Liễu Quả Phụ một lòng gả cho Vương Phong Lâm, ắt sẽ như trong nguyên tác mà dụ dỗ Vương Phong Lâm về nhà tư thông.
Anh chị dâu nàng sẽ giả vờ tình cờ bắt gặp chuyện của hai , từ đó ép Vương Phong Lâm cưới Liễu Quả Phụ.
Chỉ là, Triệu Tiểu Ngọc sẽ để Liễu Quả Phụ như ý, nàng cả hai kẻ hại c.h.ế.t nguyên chủ đều trả giá.
Triệu Tiểu Ngọc và Tứ Trụ chạy bộ một mạch để hội hợp với Tam Trụ, nàng kịp chuẩn khi chị dâu Liễu Quả Phụ đến nơi.
Đến nhà Liễu Quả Phụ, Triệu Tiểu Ngọc mệt đến thở .
Tam Trụ đang bưng củi đặt cửa sổ nhà Liễu Quả Phụ.
Tứ Trụ vội vàng hỏi: “Hai bọn họ vẫn còn ở trong nhà ?”
“Còn. Ta bịt kín cửa sổ và cửa phòng , hai bọn họ chắc chắn thể chạy thoát.” Tam Trụ nghiến răng đáp.
Tứ Trụ móc dầu heo, nhẹ nhàng chạy tới, tẩm một vòng lên đống củi.
Trong mắt hai toát tinh quang, lộ rõ vẻ độc ác.
Triệu Tiểu Ngọc mà khóe miệng co giật, hai đứa em trai đúng là những tàn nhẫn, nhưng nàng thích.
Triệu Tiểu Ngọc thêm gì, trực tiếp lấy bùi nhùi châm lửa đốt đống củi, lửa nhỏ gặp dầu liền bùng cháy.
Triệu Tiểu Ngọc vẫn hả giận, đốt luôn đống củi nhà Liễu Quả Phụ.
Trong nhà, tim nến “tách” một tiếng, nổ một đốm lửa nhỏ.
Liễu Quả Phụ tựa vai Vương Phong Lâm, ngón tay trắng nõn như cọng hành câu lấy sợi dây áo lỏng lẻo: “Vương lang còn sợ khác thấy ?”
Nàng cầm lấy cuốn Luận Ngữ trong tay Vương Phong Lâm, theo sở thích của Vương Phong Lâm mà kê sách m.ô.n.g đầy đặn của .
Vương Phong Lâm cúi đầu c.ắ.n xé làn da trắng nõn cổ và vai Liễu Quả Phụ, tay mò váy lụa xoa nắn.
Liễu Quả Phụ duyên, ưỡn n.g.ự.c đón ý.
Khói đặc chính là lúc thấm .
Liễu Quả Phụ ho sặc sụa nước mắt : “Sao mùi cháy khét?” Vương Phong Lâm thở hổn hển kéo toạc áo trong của nàng, bàn tay đẫm mồ hôi bịt miệng nàng: “Chắc chắn là hàng xóm hun ngải… ưm!”