Bị từ hôn gả cho đồ tể thanh tú, dẫn dắt cả nhà làm giàu - Chương 26: --- Tranh giành Vương Phong Lâm

Cập nhật lúc: 2025-11-14 13:41:16
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30gCE4p4vw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đồ hầm kho bán hết, Triệu Đại Trụ, Nhị Trụ, Tiền thị bắt đầu dọn dẹp chuẩn về nhà.

 

Triệu Tiểu Ngọc mua mười cái màn thầu mười cái bánh nướng từ chỗ Lưu Đại Nương, nhớ nhà họ Triệu năm ngoái ăn tết còn chẳng bột mì trắng mà ăn, trong lòng khỏi thổn thức.

 

Bận rộn cả một buổi sáng miệng khô lưỡi đắng, nàng mua bảy phần canh lê, mỗi trong nhà một phần.

 

Bốn bọn họ liền chia uống ngay tại chỗ, một ngụm canh lê trôi xuống cổ họng tức khắc cảm thấy sảng khoái.

 

Tiền thị khỏi cảm thán, “Kiếm tiền thật là .”

 

Bây giờ Triệu Tiểu Ngọc tiêu tiền mua đồ, Tiền thị cũng ngăn cản nữa, tiểu cô tử tiêu tiền cũng là tiêu tiền của chính nàng.

 

Hơn nữa, đều tiêu cho nhà cả, chứ như tiêu cho cái tên khốn Vương Phong Lâm đó.

 

Triệu Tiểu Ngọc Tiền thị, : “Sau sẽ kiếm càng ngày càng nhiều hơn.”

 

Triệu Đại Trụ, Triệu Nhị Trụ uống canh lê do mua cho chỉ cảm thấy ngọt tận đáy lòng, vui sướng thôi.

 

Khác với vẻ đắc ý xuân phong của Triệu Tiểu Ngọc, Vương Phong Lâm lúc đang chịu đựng sự dày vò như nướng lửa dữ.

 

Liễu Đại Toàn mặt đầy thịt ngang, nắm chặt vạt áo Vương Phong Lâm, hung hăng gầm lên: “Giả câm ? Thật sự nghĩ trị ngươi . Ngươi tin , thể khiến ngươi biến mất ai .”

Mèo Dịch Truyện

 

Vương Bà Tử sợ đến run cầm cập, đ.á.n.h bạo : “Có gì thì cứ năng đàng hoàng, đừng động thủ chứ, con trai thật sự bệnh . Không tin cho ngươi xem đơn t.h.u.ố.c của Triệu Đại Phu, con trai đang sốt cao đó.”

 

Liễu Quả Phụ thấy Vương Phong Lâm sắc mặt tái nhợt, dáng vẻ ốm yếu, cũng xót xa, “Ca ca, cứ thả y , để y .”

 

Liễu Đại Toàn chán ghét hất Vương Phong Lâm , cảnh cáo: “Đừng nghĩ linh tinh nữa, ngươi chối cãi , ở đây thì ai cũng đừng hòng bắt nạt .”

 

Vương Phong Lâm khó khăn mở miệng, giọng y khàn khàn khô khan, dù dốc sức lắng vẫn khó mà rõ.

 

“Liễu thị, danh tiếng của hủy hoại , nếu cưới một quả phụ vợ, dù ngày thi đỗ, triều đình cũng sẽ trọng dụng , đạo lý ngươi và đều hiểu.”

 

Hai ba câu , tựa như tiêu hao hết sức lực.

 

Vương Phong Lâm ho khan dữ dội.

 

Liễu Đại Toàn sắc mặt càng thêm âm trầm, trông chừng sắp nổi giận.

 

Liễu thị tiến lên, nhẹ nhàng vỗ lưng Vương Phong Lâm giúp y thuận khí.

 

Sau một lúc lâu, Vương Phong Lâm bình phục mở miệng : “Ta tiên sẽ nạp ngươi , đợi phong quan, ngươi cũng sinh cho một trai nửa gái, sẽ nâng ngươi chính thê của . Như thể bảo tiền đồ của chúng , vẹn tình nghĩa của ngươi và . Ngươi nếu đồng ý chúng sẽ lo liệu ngay, nếu như đồng ý, ngươi cứ đến thu xác cho .”

 

Vương Phong Lâm lời một cách quyết tuyệt, mang khí thế cá c.h.ế.t lưới rách.

 

Đại tẩu của Liễu Quả Phụ hỏi: “Ngày nếu ngươi hối hận thì ?”

 

Vương Phong Lâm bất đắc dĩ, “Ta chỉ là một thư sinh, đấu Liễu Đại Ca.”

 

Sức mạnh thô bạo đương nhiên đấu , nhưng ngày y thăng quan tiến chức, Liễu Đại Toàn một thường dân đấu quan?

 

Liễu Đại Toàn đáp lời, y kẻ ngốc, đương nhiên hiểu rõ những khúc mắc trong đó.

 

Vương Phong Lâm cũng đang đ.á.n.h cược, cá rằng Liễu Đại Toàn tham lam quyền thế, Liễu quả phụ ham hư danh, một gia đình như tự nhiên sẽ cam lòng ở thôn Thái Bình sống cuộc đời thanh bần với .

 

Liễu quả phụ ban đầu tư thông với cũng là vì trúng tài học của , nhất định sẽ thi đỗ cao, cược tương lai thể triều quan.

 

Sắc mặt Liễu quả phụ ngưng trọng, nàng tham lam, nhưng cũng lo lắng, vốn dĩ còn dựa tình nghĩa nhiều năm giữa nàng và Vương Phong Lâm, nhưng giờ Vương Phong Lâm còn nhớ tình xưa .

 

Liễu Đại Toàn suy nghĩ nhiều hơn, cũng là nam nhân, tin Vương Phong Lâm, "Lời bằng chứng, ngươi cần lập văn tự."

 

Vương Phong Lâm trong lòng lạnh, nhưng mặt hề lộ vẻ gì, ngoan ngoãn lập văn tự giao cho Liễu Đại Toàn.

 

3_Liễu Đại Toàn nhận lấy xem xét kỹ lưỡng, đây là biện pháp thỏa nhất mà hiện tại thể nghĩ , liền thêm gì nữa.

 

Vương Phong Lâm mệt mỏi nhắm mắt , hề Liễu quả phụ thêm một nào.

 

Khác hẳn với luôn quấn quýt Liễu quả phụ một cách tham lam.

 

Liễu quả phụ trong lòng chua xót, đại tẩu kéo .

 

Đại tẩu của Liễu quả phụ kéo nàng, yên tâm dặn dò, "Nguyệt Hoa, thấy Vương Phong Lâm sinh hiềm khích với , nhưng giờ còn đường đầu, hiểu ?"

 

Liễu quả phụ mặt đầy u sầu, "Đại tẩu, hiểu, là đều chấp nhận."

 

Liễu Đại Toàn một bên thấy nhíu mày, "Muội cũng cần sợ , sách trọng danh tiếng nhất, nếu bắt nạt , chúng sẽ cầm tờ cam kết tố cáo , sẽ điều kiêng dè."

 

"Việc cấp bách mắt vẫn là nhanh chóng sinh cho một đứa con trai, hãy chủ động hơn, dịu dàng hơn, tuyệt đối nhắc tờ cam kết khiến ghi hận, nam nhân một khi độc ác thì còn độc ác hơn cả nữ nhân." Đại tẩu của Liễu quả phụ dặn dò tiểu cô tử một cách chân thành.

 

Năm đó cả nhà bọn họ chạy nạn đến thôn Thái Bình, Liễu Đại Toàn trọng thương tiền chữa trị, bất đắc dĩ bán tiểu cô tử để xung hỉ, suy cho cùng vẫn là bọn họ mắc nợ tiểu cô tử.

 

Giờ đây, một bước sai, vạn bước sai, ngày đó nàng trong lúc cấp bách công khai đe dọa Vương Phong Lâm, về nhà suy nghĩ kỹ càng mới thấy .

 

Vương Phong Lâm bề ngoài vẻ nho nhã, nhưng chắc bọn họ thể khống chế .

 

Có câu rằng dân đấu với quan.

 

Huống hồ đối với tình nghĩa của tiểu cô tử cũng chẳng bao nhiêu, nếu lén lút cầu với Triệu Tú.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-tu-hon-ga-cho-do-te-thanh-tu-dan-dat-ca-nha-lam-giau/chuong-26-tranh-gianh-vuong-phong-lam.html.]

 

Tự nhiên, kẻ tơ tưởng Vương Phong Lâm chỉ một Liễu quả phụ. Tối qua Lý bà tử về nhà càng nghĩ càng thấy con gái Thúy Hoa của nàng và Vương Phong Lâm là xứng đôi nhất.

 

Vương Phong Lâm danh dự quét sạch, con gái nàng thì mang tiếng khắp nơi, đây chẳng là nồi rách úp vung sứt, tuyệt phối ?

 

Huống hồ, ngay cả Liễu quả phụ Vương Phong Lâm còn trúng , Thúy Hoa ít nhất cũng hơn quả phụ, Thúy Hoa vẫn còn là thiếu nữ chồng mà.

 

Thúy Hoa tuy gầy và da ráp, nhưng cái sợ, khi thành đàn ông tưới nhuần thì sẽ tươi tắn thôi, các nữ nhân trong thôn đều là như mà vượt qua.

 

Lý bà tử càng nghĩ càng thấy lý, đến nỗi còn bận tâm đến việc ghen tỵ Triệu Tiểu Ngọc hàng xóm thể kiếm tiền nữa.

 

Khi ăn sáng, nàng ý nghĩ của .

 

Lý lão hán và Lý Đại Tráng lên tiếng, chỉ húp rau dại cháo lụt soàn soạt.

 

Vợ của Lý Đại Tráng hừ lạnh : "Loại như Vương Tú Tài, căn bản là kẻ vong ân bạc nghĩa, ai gả cho thì đó gặp xui."

 

Lý bà tử bĩu môi : "Sao gặp xui, là tú tài, nhà ruộng nhà ngói, giàu đấy."

 

"Giàu thì ích gì, Tiểu Ngọc hại còn đủ t.h.ả.m ?"

 

"Tóc dài kiến thức ngắn, đồ vô dụng sinh con, chỉ cãi lời."

 

Lý Đại Tráng: "Thôi , sáng sớm đừng yên tĩnh."

 

Vợ Lý Đại Tráng nuốt lời phản bác, chỉ vì sinh con mà nàng ngày ngày Lý bà tử c.h.ử.i mắng.

 

Lý Thúy Hoa suốt quá trình một lời nào.

 

Nếu nàng gả cho Lý Tú Tài, chắc chắn thể chọc tức c.h.ế.t Tiểu Ngọc.

 

Tiểu Ngọc yêu Lý Tú Tài đến điên dại, nhất định sẽ sang ghen tỵ nàng.

 

Nghĩ , Lý Tú Tài dù bạc tình bạc nghĩa đến nàng cũng thể chấp nhận, chỉ cần thể khiến Triệu Tiểu Ngọc đau khổ, nàng đều nguyện ý.

 

Ăn sáng xong, Lý bà tử núi đào rau dại, đó chui nhà lấy tiền túi suy nghĩ xem nên chuyện với Vương bà mối như thế nào.

 

Nàng đưa tiền cho Vương bà mối, gả con gái là nhận tiền cưới.

 

Ban đầu hôn sự của đại tỷ và nhị tỷ của Thúy Hoa cũng tốn tiền, nhận hai mươi lượng tiền sính lễ dùng để cưới vợ cho con trai.

 

Lý bà tử vỗ đùi một cái, chi phí bà mối lẽ nên do nhà trai chi trả.

 

Nàng đầu óc nóng ran, tự tìm đến nhà Vương Tú Tài.

 

Lúc Vương bà tử tiễn Liễu quả phụ và đám , đang lo lắng bất an canh chừng Vương Phong Lâm, sợ con trai điều gì bất trắc.

 

"Cốp! Cốp!" Lý bà tử vỗ hai cái cổng sân, lớn tiếng gọi, "Có ai ở nhà ?"

 

Vương bà tử thấy tiếng gọi, "Nghe giống Lý bà tử, nàng đến gì?"

 

Vương bà tử suy nghĩ mở cổng, mời Lý bà tử sân.

 

Lý bà tử sân liền bắt đầu ngó xung quanh, sân viện quét dọn sạch sẽ gọn gàng, nhà ngói thật quý phái, Lý bà tử bắt đầu hình dung cảnh con gái nàng gả về ở trong nhà ngói.

 

Khóe miệng bất giác nhếch lên, càng càng hài lòng.

 

Vương bà tử bất mãn hỏi: "Ngươi đến đây việc gì ?"

 

Nàng chẳng tâm trạng nào để tiếp đãi mụ đàn bà lắm lời , Vương bà tử tuy chua ngoa cay nghiệt nhưng cũng chẳng coi trọng Lý bà tử buôn chuyện, giọng điệu hề khách khí.

 

Lý bà tử như thể , kéo kéo vạt áo, trịnh trọng : "Thế , con trai nhà ngươi hủy hôn, đêm qua chuyện trèo lên giường quả phụ, e rằng chuyện hôn sự dễ nữa . Con gái Thúy Hoa nhà cũng đến tuổi cập kê, vẫn còn là thiếu nữ trinh trắng, chi bằng hai nhà kết thông gia, chẳng vặn ?"

 

Trong phòng, Vương Phong Lâm giận đến mức khí huyết dâng trào, suýt ngất xỉu.

 

Hắn quả nhiên danh dự quét sạch, trở thành trò thiên hạ.

 

Vương bà tử tức giận mắng c.h.ử.i té tát: "Con gái Thúy Hoa nhà ngươi tính là thứ gì, đồ tiểu tiện nhân độc ác, cũng dám tơ tưởng đến con trai , ngươi cút ngay cho !"

 

"Ai chà, ngươi đừng điều, con trai ngươi trèo lên giường quả phụ , con gái nhà lành nào dám gả cho nữa, cũng chỉ nhà chê thôi, mối hôn sự là con trai ngươi chiếm tiện nghi đó."

 

"Đồ ngu xuẩn hổ, con gái ngươi và ngươi giống y đúc, đều là đồ lẳng lơ hổ, con gái nhà lành nào tự đến nhà bàn chuyện cưới hỏi, cút , cút nữa đ.á.n.h đó." Vương bà tử vớ lấy cái chổi đ.á.n.h về phía Lý bà tử.

 

Thế nhưng Vương bà tử Triệu Tiểu Ngọc phục vụ nhiều năm thể đ.á.n.h Lý bà tử ngày đêm lao động vất vả, chỉ trong ba hai chiêu Lý bà tử giật lấy chổi, đè xuống .

 

Vương Phong Lâm bất đắc dĩ đành gắng gượng chống đỡ thể, lảo đảo bước can ngăn.

 

Lý bà tử thấy rõ cầu hôn vô vọng, cầm chổi vung về phía Vương Phong Lâm, đ.á.n.h tới tấp ngừng.

 

Vương Phong Lâm vốn đang sốt cao, trong cơn tức giận thực sự ngất .

 

"Hừ, đồ vô dụng, yếu ớt như gà con, ai thèm chứ. Cũng chỉ Triệu Tiểu Ngọc cái đồ ngu ngốc đó coi ngươi như bảo bối." Lý bà tử ném chổi xuống, sải bước bỏ .

 

Vương bà tử cuống quýt ôm lấy con trai lóc gào thét, kêu trời thấu, gọi đất .

 

Nàng thể hiểu nổi, con trai nàng rõ ràng là tú tài tài danh vang xa, rơi cảnh mụ đàn bà nhà quê đ.á.n.h đập như .

 

 

Loading...