Bị từ hôn gả cho đồ tể thanh tú, dẫn dắt cả nhà làm giàu - Chương 36: --- Con gái ta, chỗ nào cũng tốt
Cập nhật lúc: 2025-11-14 13:41:26
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/30gCE4p4vw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Tiêu sạp hàng của Triệu Tiểu Ngọc, chào hỏi Lưu Đại Nương xong bắt đầu dọn dẹp đồ đạc của nàng.
Tần Tiêu là đồ tể, cung cấp thịt cho các tiệm thịt trong trấn, các tiểu thương đều quen .
Lưu Đại Nương giúp dọn dẹp, cũng còn sợ hãi, vì dám tiến lên giúp đỡ mà hổ thẹn: “May mà Tiểu Ngọc cơ trí, thật là quá đáng sợ. Ôi chao, đứa nhỏ của thật là quá xui xẻo, hết chuyện đến chuyện khác, một tiểu cô nương như nàng mà chịu đựng nổi, thật quá khó khăn.”
“Đại cô nương mười tám tuổi vô cớ từ hôn, ăn thì chị dâu trộm mất bí quyết, hôm nay còn suýt ngang nhiên bắt ngay phố, chuyện nào trong cũng đều là chuyện mất mạng đó.”
Lưu Đại Nương cảm xúc mà , nàng cũng con gái, dám nghĩ con gái lớn lên nếu trải qua sóng gió như Triệu Tiểu Ngọc thì sẽ sống thế nào.
Nghe Lưu Đại Nương , Tần Tiêu mới chợt nhận , đúng , mỗi một chuyện mà Triệu Tiểu Ngọc trải qua đều là việc khó khăn đủ để hủy hoại một cô nương.
Thế nhưng Triệu Tiểu Ngọc kiên cường bất khuất, cứng cỏi, ngoan cường mà vượt qua.
Còn khiến cuộc sống trở nên thịnh vượng, càng ngày càng .
Chẳng trách nương luôn khen ngợi Triệu Tiểu Ngọc.
Thì , nàng đến thế.
Đôi mắt sáng như , dường như ẩn chứa sức mạnh vô tận.
Tần Tiêu đẩy đồ đạc đến nhà họ Triệu, lúc Triệu Tiểu Ngọc đến cửa nhà.
Nàng dối rằng đại ca đón chị dâu, một nàng kéo nổi nên nhờ Lưu Đại Nương trông coi xe đẩy, lát nữa trấn lấy là .
Nàng cha lo lắng cho , nên một lý do lảng tránh chuyện quan trọng.
Khi Tần Tiêu đẩy xe đẩy trở về, thật sự Triệu Tiểu Ngọc sợ ít.
Nhìn thấy Tần Tiêu, mà nàng ước gì thể đ.á.n.h cho một trận, mà chủ động giúp nàng, Triệu Tiểu Ngọc khóe miệng giật giật.
Lo lắng Tần Tiêu sẽ lỡ lời, nàng vội vàng : “Đa tạ Tần đại ca, còn định lát nữa để nhị ca trấn chạy một chuyến đây.”
Triệu Tiểu Ngọc xong, liên tục nháy mắt với Tần Tiêu.
Triệu Bảo Căn Triệu Tiểu Ngọc hỏi: “Tiểu cô, nháy mắt với Tần đại ca gì ? Mắt khó chịu ?”
Triệu Tiểu Ngọc hổ dở dở , ngại ngùng trừng mắt Triệu Bảo Căn: “Con oán hôm nay mua đồ ăn vặt cho con, cố ý mất mặt .”
“Con nào , tiểu cô oan uổng cho con .”
Thôi thị vội vàng mở lời hóa giải sự ngượng ngùng: “Thật sự đa tạ Tần Tiêu, trời nóng bức thế mà đẩy nhiều đồ như , chắc mệt lắm . Mau đây uống chút nước, nghỉ ngơi một lát.”
Theo tính cách lạnh lùng của Tần Tiêu, Thôi thị nghĩ rằng Tần Tiêu nhất định sẽ từ chối.
Nàng chuẩn dậy tiễn khách, ngờ Tần Tiêu : “ là chút khát, xin phiền thím .”
“Không phiền, phiền .” Thôi thị nhất thời kịp phản ứng, chút lắp bắp.
Nàng trở nhà rót nước cho Tần Tiêu.
Mèo Dịch Truyện
Tần Tiêu nhân cơ hội , với Triệu Tiểu Ngọc: “Gã say rượu gia thế hiển hách, hôm nay đa phần là nhất thời hứng thú, sẽ tiếp tục quấy rầy ngươi, ngươi đừng sợ. Tuy nhiên, để đảm bảo an , vài ngày tới ngươi vẫn nên bày hàng thì hơn.”
Triệu Tiểu Ngọc ngờ Tần Tiêu bụng nhiều như với , nàng cũng trái, liền vội : “Ta , cảm ơn ngươi nhắc nhở , sẽ nghỉ vài ngày, cũng mệt .”
“Ừm, ngươi hiểu là , đây.” Tần Tiêu xong cũng chẳng thèm nán uống nước, xoay rời ngay.
Bóng lưng cao thẳng, lạnh lùng, tựa như nhỏ giọng khuyên bảo .
Thôi Thị Tần Tiêu Triệu Tiểu Ngọc, thầm nghĩ, con gái nháy mắt với là ý gì đây, chẳng lẽ hai đứa ý với ?
Thôi Thị trong lòng vui vẻ khôn xiết, nàng cảm thấy Tần Tiêu , tuy tính cách lạnh lùng, nhưng hiếu thuận, tay nghề, đầu óc còn thông minh, từng sách, xứng đôi với Tiểu Ngọc nhà nàng.
Cái câu " xứng đôi" , cũng chỉ Thôi Thị nghĩ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-tu-hon-ga-cho-do-te-thanh-tu-dan-dat-ca-nha-lam-giau/chuong-36-con-gai-ta-cho-nao-cung-tot.html.]
Cả thôn đều thấy Triệu Tiểu Ngọc gầy đen gầy đét, chẳng dung mạo gì, tuổi tác lớn , đến tìm nhà chồng cũng khó khăn.
Dĩ nhiên thể xứng với Tần Tiêu vẻ ngoài tuấn, còn nghề kiếm tiền .
Buổi chiều, Lưu Phú Quý đ.á.n.h xe bò chở Tiền Thị và Triệu Đại Trụ, vững vàng tiến thôn.
Lý Bà Tử cà nhắc mang một giỏ rau dại về nhà, thì thấy Tiền Thị xe bò của Lưu Phú Quý cửa nhà họ Triệu, dính máu, đầu quấn vải trắng, vải trắng còn in dấu máu.
Nghĩ đến chuyện ban đầu mượn xe, Lưu Phú Quý lấy cớ lo m.á.u bẩn xe chịu cho mượn, Lý Bà Tử tức đến bốc hỏa, âm dương quái khí chất vấn: “Phú Quý, chẳng ngươi xe của ngươi dùng để chở sơn hóa, thể dính m.á.u ?”
Triệu Đại Trụ chiếc xe bò bẩn, ngượng ngùng : “Phú Quý, thật sự xin . Chút nữa sẽ mua bồ kết, nhất định sẽ rửa sạch xe bò.”
Lưu Phú Quý để ý đến Lý Bà Tử, chỉ tủm tỉm với Triệu Đại Trụ: “Đại Trụ ca, , kéo bờ suối rửa một cái là sạch ngay, đáng ngại.”
Lý Bà Tử thấy Lưu Phú Quý để ý đến , liền hiểu Lưu Phú Quý chỉ tìm cớ, rõ ràng là cho nàng mượn xe, nhớ đến chuyện nàng từng nhờ Vương bà mối hỏi giảm mười lạng sính lễ thì sẽ tác thành Lưu Phú Quý cưới Thúy Hoa, ngờ Lưu Phú Quý từ chối.
Lý Bà Tử tức đến bốc hỏa, cãi cọ ầm ĩ: “Lưu Phú Quý, chúng cùng sống chung một thôn, sơn hóa nhà cũng đều bán cho ngươi để ngươi kiếm lời chênh lệch, ngươi lương tâm , mượn cái xe cũng cho mượn.”
Lưu Phú Quý thu nụ , “Ta lo m.á.u đen của cái tâm địa đen tối của ngươi bẩn xe của , nên mới cho ngươi mượn. Còn nữa, sơn hóa nhà ngươi đừng bán cho , dám chiếm tiện nghi của ngươi .”
“Ngươi, đồ chổi, khắc c.h.ế.t cha còn tính, còn khắc c.h.ế.t vợ và con, xem ai dám gả cho ngươi.” Lý Bà Tử ngang ngược, ác độc dẫm lên nỗi đau của Lưu Phú Quý mà .
Lý Đại Tráng lúc vác cuốc trở về, vội vàng tiến lên ngăn Lý Bà Tử: “Nương, bậy bạ gì đó, mau về nhà . Phú Quý ca, nương hiểu chuyện, ngươi đừng so đo với .”
Lưu Phú Quý hừ lạnh một tiếng: “Ta dám nhận tiếng phú quý ca của ngươi .” Hắn trừng mắt Lý Bà Tử : “Nếu ngươi còn dám bậy, coi xé nát miệng ngươi .”
Cái c.h.ế.t của vợ con là nỗi lòng lớn nhất của , hận thể tiến lên tát Lý Bà Tử mấy cái.
Lưu Phú Quý nén giận, đ.á.n.h xe bò sân nhà họ Triệu.
Thôi Thị vội vàng tiến lên giúp Triệu Đại Trụ đỡ Tiền Thị xuống xe.
Tiền Thị e dè dám động đậy, lén lút liếc Triệu Tiểu Ngọc.
Triệu Tiểu Ngọc thấy , còn giận dỗi, xót xa trách nàng hồ đồ: “Ôi, mau về phòng nghỉ ngơi , dưỡng thương cho .”
Tiền Thị xong, như trút gánh nặng, trở về phòng.
Triệu Bảo Căn theo , hớn hở gọi nương.
Tiền Thị kìm , nước mắt tí tách rơi xuống.
Triệu Đại Trụ nhịn : “Lần nhớ kỹ , cha nàng vốn chẳng xem nàng là , đối xử với súc vật còn hơn đối với nàng .”
Thôi Thị trừng Triệu Đại Trụ một cái : “Mau đỡ vợ ngươi về phòng .”
Triệu Tiểu Ngọc thấy Lưu Phú Quý vì giúp nhà mà Lý Bà Tử sỉ nhục, cảm thấy áy náy, liền mở lời giữ khách: “Phú Quý ca, ngươi vẫn ăn cơm chứ, chúng cũng ăn , hôm nay ở nhà ăn cơm . Ta sẽ xào vài món cho ngươi, nếm thử tay nghề của . Vừa măng Nhị ca đào về vẫn còn non lắm.”
Triệu Đức Vượng cũng theo đó giữ khách.
Lưu Phú Quý ham ăn, món ngon, liền vui vẻ hẳn lên: “Vậy thì khách sáo nữa .”
Hơn nữa, về nhà, bếp lạnh nhà lạnh một quá quạnh quẽ, vẫn là nhà họ Triệu , náo nhiệt.
Triệu Tiểu Ngọc là , đặt chảo nóng dầu phi thơm ớt, hành, gừng, tỏi, cho thận heo thái lát xào nhanh...
Động tác của Triệu Tiểu Ngọc nhanh nhẹn, bóng dáng nhỏ bé dường như ẩn chứa sức sống vô hạn.
Lưu Phú Quý đến ngây .
Thôi Thị ở một bên lén thần sắc của Lưu Phú Quý, đây là trúng con gái nàng !
Lưu Phú Quý cũng , luôn tủm tỉm, vui vẻ.
Thôi Thị nhất thời khó xử, rốt cuộc là Phú Quý , Tần Tiêu đây?