Bị từ hôn gả cho đồ tể thanh tú, dẫn dắt cả nhà làm giàu - Chương 40: Ngồi Tại Chỗ Tăng Giá ---
Cập nhật lúc: 2025-11-14 13:41:31
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Đại Trụ , bước mời Tiểu Ngũ trong sân.
Tiểu Ngũ món lòng heo xào nhanh lò, hoài nghi đ.á.n.h giá Triệu Tiểu Ngọc, một cô nương nhỏ quê mùa như mà thể món ngon đến thế ?
Ngửi còn thơm hơn cả món đầu bếp lớn trong kinh thành .
Triệu Tiểu Ngọc thấy Tiểu Ngũ trong lòng cũng giật , chính là tiểu tư của tên tửu quỷ hôm qua.
Nàng nén xuống sự kinh ngạc, thầm quan sát vẻ mặt Tiểu Ngũ.
Nàng thấy Tiểu Ngũ chỉ kinh ngạc về tài nấu nướng của , hề để lộ ý đồ khác.
Tiểu Ngũ nuốt nước bọt ực ực : “Triệu cô nương, bây giờ còn dư ? Ta mua thêm mấy phần nữa ?”
Triệu Tiểu Ngọc tăng giá tại chỗ: “Năm mươi văn một phần.”
Nàng trực tiếp tăng giá món xào từ hai mươi văn một phần lên năm mươi văn một phần.
“Được.” Tiểu Ngũ mua năm phần món xào, hai phần đồ hầm, hai phần măng tre, tổng cộng đưa ba trăm văn, cũng cần Triệu Tiểu Ngọc thối tiền thừa.
Tên tửu quỷ đúng là một con cừu béo, thịt uổng phí.
Giá tiền tăng lên, phần lượng còn giảm , đây Triệu Tiểu Ngọc cố ý bớt xén, mà là nàng hiểu rõ sở thích của giàu , chú trọng sắc, hương, vị đều vẹn , một đĩa mà đầy ắp thì mà .
Nàng còn thêm một ít rau ăn kèm, màu đỏ, màu xanh phối hợp tươi sáng.
Tiểu Ngũ hài lòng, liên tục khen ngợi: “Triệu cô nương tâm thật, kết hợp với măng tây xanh, ớt đỏ những món rau , ăn sẽ quá ngấy, hoa trang trí đĩa càng hơn.”
Người giàu quả nhiên đầu óc vấn đề, một đĩa món mặn thêm rau thì thịt sẽ ít , còn cứ khen .
Ba Triệu Đại Trụ một bên đều đến ngây .
Triệu Đại Trụ cảm thấy Triệu Tiểu Ngọc đây là hét giá trời, ăn bớt vật liệu, thành tín.
Tam Trụ và Tứ Trụ thì đầy mắt sùng bái, nhị tỷ quá lợi hại, bọn họ học , ăn kinh doanh chính là linh hoạt ứng biến.
Vì hộp đựng thức ăn, Tiểu Ngũ tự cưỡi ngựa chạy về trấn mua hộp đựng thức ăn, đó dùng hộp đựng thức ăn đựng món ăn , phi như bay về báo cáo.
Lúc đang là giờ ăn trưa, đều từ ruộng trở về, thấy tiểu tư y phục hoa lệ cưỡi ngựa cao to xách hộp đựng thức ăn chạy từ nhà Triệu Tiểu Ngọc, ai nấy đều kinh ngạc nghi hoặc.
Triệu Tiểu Ngọc cũng quá thần kỳ , chỉ thể bày hàng kiếm tiền, còn đưa việc kinh doanh đến tận nhà quyền quý, một cô nương như cầm đèn lồng tìm cũng khó.
Tần Đại Lực và Tần Nhị Lực mắt thấy Triệu Tiểu Ngọc những dạy dỗ, mà còn kiếm ba trăm văn tiền, giận dỗi hầm hầm ở cửa nhà họ Triệu chịu , ảo tưởng tên tửu quỷ hôm qua chừng sẽ tìm đến.
Chẳng ai để ý hai đứa ranh con đó, ngớt thở dài cảm thán về sự đổi của Triệu Tiểu Ngọc.
Người đầu óc lanh lợi đột nhiên khai sáng.
Triệu Tiểu Ngọc là một cô nương, còn là một cô nương hủy hôn, nàng sớm muộn gì cũng gả chồng.
Một cô nương như mà thể cưới về nhà, đó chẳng là phúc lớn tám đời .
Người ngộ đạo lý , kinh hãi run rẩy khắp , ai nấy đều ngậm chặt miệng, sợ rằng vui đến mức hồ đồ mà cơ duyên trời cho , khác cướp mất cơ hội.
Kẻ sốt ruột tay nhanh chẳng kịp chờ ăn cơm trưa cuống quýt tìm đến Vương bà mối: “Chỉ cần thể thành mối hôn sự , phí hậu tạ chắc chắn sẽ thiếu của bà.”
Chỉ trong một buổi chiều, Vương bà mối nhận tiền đặt cọc của hơn mười nhà.
Một nữ nhân, nhiều nhà cầu hôn.
Vương bà mối bà mối mấy chục năm, đây là đầu tiên gặp cảnh tượng thịnh vượng như , hơn mười phong bao lì xì trải mặt, thể tin mà dụi dụi đôi mắt đầy nếp nhăn.
Vương bà mối khá đạo đức nghề nghiệp, bà nghĩ vẫn nên tìm Thôi Thị chuyện , hiểu rõ sở thích của Triệu Tiểu Ngọc mới đề cử.
Lý Bà Tử cửa giật nảy : “Chuyện gì thế ? Toàn là trong làng chúng ?”
Vương bà mối chiều nay tiếp đón hết đợt khách đến đợt khách khác, cửa sân cửa phòng đều kịp đóng, Lý Bà Tử liền trực tiếp nhà.
Vương bà mối động thanh sắc gom hết phong bao lì xì tay nắm chặt, nhàn nhạt hỏi: “Có chuyện gì mà đến?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-tu-hon-ga-cho-do-te-thanh-tu-dan-dat-ca-nha-lam-giau/chuong-40-ngoi-tai-cho-tang-gia.html.]
Lý Bà Tử buồn rầu chuyện hôn sự của con gái, danh tiếng thối nát, mười lượng sính lễ e rằng quá khó, thì năm lượng sính lễ cũng , nhưng thấy nhiều phong bao lì xì như , Lý Bà Tử đổi ý .
Nàng hiếm hoi suy nghĩ lời lẽ mới mở miệng: “Cũng vì chuyện hôn sự của con gái , Thúy Hoa lớn , cũng kén chọn gia thế tướng mạo gì, chỉ cần trả nổi mười lượng sính lễ là .”
Mở cửa ăn thì lý do gì mà từ chối khách, Lý Thúy Hoa dù tệ đến mấy thì cũng gã góa vợ nghèo hèn chịu cưới, thế là Vương bà mối như mà đáp lời.
Chuyện chính xong, nhưng Lý Bà Tử chịu , mắt thèm thuồng những phong bao lì xì hỏi: “Đây đều là con trai nhà nào xem mắt ? Để ý cô nương nhà nào ? Cô nương đính hôn trong làng chúng cũng còn nhiều .”
Sói đông thịt ít, Thúy Hoa nhà nàng thế nào cũng vớ một , nàng những phong bao lì xì đều nặng trịch.
Vương bà mối âm dương quái khí : “Phía nữ xem mắt cũng đưa lì xì đấy.”
Lý Bà Tử từ đến nay chịu bỏ một đồng nào, lời cũng là đang trêu chọc , vội vàng dậy : “Trong nhà còn việc , đây.”
Lý Bà Tử bước khỏi sân, bĩu môi nhổ một bãi: “Khạc! Chuyện há miệng thôi, còn thu tiền cả hai đầu.”
Tần Lão Thái và Lý Bà Tử vặn gặp ở cửa.
Hai một tiếng, coi như chào hỏi, danh tiếng của cả hai trong làng đều chẳng gì, tâm trạng thương cảm lẫn , đều chẳng ưa gì .
Tần Lão Thái bước nhà, chu đáo đưa phong bao lì xì, bà đến vì chuyện hôn sự của con trai út .
Vương bà mối từ chối nhận, thẳng thắn: “Không gạt bà, mười mấy phong bao lì xì đều là lão bà tử đến nhà họ Triệu mối, đều để mắt đến Triệu Tiểu Ngọc.”
Bà lão Tần ngờ cô gái già Triệu Tiểu Ngọc chỉ một đêm thành của hiếm, bèn thể tin nổi mà hỏi: “Làm thể?”
“Chuyện còn thể giả , đúng là ngàn phần trăm sự thật.” Vương bà mối gạt gạt mấy bao lì xì.
Bà lão Tần đáp: “Tiểu Ngọc quả là tệ, nhưng hẳn là cũng chẳng mấy nhà nào điều kiện bằng nhà . Chỉ cần đính ước thì cần đến chuyện ai đến đến , ?”
Bà lão Tần lầm tưởng Vương bà mối ngại vì nhận tiền đính ước của khác đó, nên tiện nhận của bà.
Vương bà mối ngẫm nghĩ một lát, nhà họ Tần tuy tiền, nhưng nhà họ Tần lòng hiểm độc. Nàng cũng đắc tội với bà lão Tần vốn lễ nghĩa, bèn kiên nhẫn giải thích: “Thật sự như . Bà xem, đây là của Triệu Học Tài, học nhiều năm ở học đường trong trấn, năm nay thi ít nhất cũng sẽ đỗ chức Đồng sinh. Còn đây là nghề thợ mộc ở trong trấn, và còn…”
Vương bà mối kể lể vanh vách, bất kỳ ai trong những cũng đều thể đ.á.n.h bại lão Tam nhà bà lão Tần.
Lão Tam nhà họ Tần vợ mất hai năm , vẫn kén cá chọn canh nên cưới vợ.
Bà lão Tần giữ thể diện, đành cứng miệng : “Dù gả cho con cũng là chính thê.”
“Ôi chao, lời , bọn họ cũng đều cầu cưới Tiểu Ngọc chính thê đó.”
Mèo Dịch Truyện
Bà lão Lý đang rình ở khe cửa nhịn mà la lên một tiếng: “Nhà nào cũng , Thúy Hoa nhà nhà nào cũng !”
Nàng hổ mà lao từ cánh cửa, hóa nàng hiếu kỳ bà lão Tần để mắt đến cô gái nhà nào, liền theo dõi về nhà để trộm.
Ngoài sự kinh ngạc, nàng còn nảy sinh lòng tham, những nhà đều là nhà giàu đó.
Đừng chi đến mười lạng tiền sính lễ, Thúy Hoa gả qua đó cũng thể thường xuyên giúp đỡ nhà đẻ.
Bà lão Tần và Vương bà mối đều sa sầm nét mặt, chuyện riêng tư như thế thể phô trương .
Vương bà mối hối hận vì lỡ miệng , may mà nhà trai cầu hôn thành cũng gây tổn hại lớn.
Bà lão Tần vốn bực tức vì Vương bà mối từ chối, nay thấy bà lão Lý lắm điều càng thêm phiền não, nàng thì chẳng khác nào cả thôn đều .
Bà lão Tần hận thể rút lưỡi của bà lão Lý .
Bà lão Lý thấy cả hai đều lời nào, bèn lớn tiếng : “Thúy Hoa nhà là phận, nhất định kén chọn . Những nhà nhà nào cũng hết!”
Vương bà mối sớm cất nụ , lạnh giọng : “Bà lão Lý, cái tật rình rập lén của bà vẫn sửa đổi . Vả , trong những nhà , nhà nào là cầu cưới Thúy Hoa nhà bà cả. Bà cũng vô ích thôi.”
Bà lão Lý quở trách cũng chẳng bận tâm, vẫn tươi : “Tiểu Ngọc chỉ một , lẽ nào bọn họ ngoài Tiểu Ngọc thì sẽ cưới ai khác . Dù cũng vì nhà mà nối dõi tông đường chứ, chẳng Thúy Hoa nhà cơ hội ?”
Bà lão Tần thấy bộ dạng trơ trẽn của bà lão Lý, thật sự ưa nổi, bèn dậy bỏ .
Vương bà mối cũng lười ứng phó, lạnh lùng : “Tiếng độc ác của Thúy Hoa sớm lan truyền khắp nơi , những nhà đều chịu cưới nàng . Chuyện hôn sự của nàng , còn các thôn khác hỏi thăm, khó mà thành công.”
“Sao độc ác chứ, Tiểu Ngọc tự nghĩ quẩn đổ thừa cho Thúy Hoa nhà , vả nàng c.h.ế.t mà…”