Bị từ hôn gả cho đồ tể thanh tú, dẫn dắt cả nhà làm giàu - Chương 67: --- Lần đầu nướng bánh mì
Cập nhật lúc: 2025-11-14 13:42:04
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Tiểu Ngọc vẻ mặt bình tĩnh gợn sóng, trong lòng thì vui vẻ đến mức lắc lư đầu, ngẩng đầu thấy Triệu Nhị Trụ trở về, càng vui hơn, liền lớn tiếng gọi: "Nhị ca, cuối cùng cũng trở về . Ta sắp tìm đây."
Tầm mắt nàng hạ xuống, thấy Triệu Nhị Trụ trong tay cầm một bó lớn hoa dại, vàng, đỏ, trắng, tím, xanh lam... rực rỡ muôn màu, vô cùng bắt mắt.
Nhị Trụ hì hì nhét tất cả hoa lòng Triệu Tiểu Ngọc: "Đều là tặng cho ."
Vừa đường trở về cùng Triệu Tiểu Ngọc, Triệu Nhị Trụ thấy tiểu thích hoa, liền từ chối lời thỉnh cầu của Cố Hân Nhu dẫn đường.
Cố Hân Nhu đây là đầu tiên khách khí lễ phép với một nhà nông, vốn tưởng Triệu Nhị Trụ nhất định sẽ cảm động đến thụ sủng nhược kinh.
Ngày thường quen nịnh hót bợ đỡ , đầu tiên gặp loại điều như Triệu Nhị Trụ.
Cố Hân Nhu ấm ức đầy bụng.
Giờ mới hiểu Triệu Nhị Trụ từ chối nàng là để hái rau dại cho Triệu Tiểu Ngọc cái nha đầu c.h.ế.t tiệt , suýt nữa thì tức c.h.ế.t.
Triệu Tiểu Ngọc hớn hở nhận lấy, khí xung quanh dường như cũng niềm vui của nàng lan tỏa, trở nên hân hoan theo, "Nhị ca, hái hoa cho nên mới về muộn. Cảm ơn nhị ca."
"Mau nhà nhị ca, sáng giờ bận rộn đến thế chắc đói . Bánh mì sắp nướng xong . Ta nghĩ là sẽ thành công thôi, nhất định sẽ thích." Triệu Tiểu Ngọc vui vẻ khoe với nhị ca món ăn mới .
Cả bó hoa lớn trong lòng gần như che khuất Triệu Tiểu Ngọc bé nhỏ.
Bó hoa quá lớn che khuất tầm , nàng thấy đường chân, suýt nữa thì vấp ngã.
Tần Tiêu mắt nhanh tay lẹ, một tay túm lấy cánh tay Triệu Tiểu Ngọc, khẽ : "Cẩn thận, giúp nàng mang ."
Tần Tiêu chu đáo cầm lấy phần lớn bó hoa dại, tự sân.
Ôi! Tần Tiêu đúng! Sao đột nhiên ân cần như ?
Triệu Tiểu Ngọc hít hà bó hoa trong tay để che vẻ mặt kinh ngạc.
Gương mặt đỏ tía như gan heo của Cố Hân Nhu vẻ đây cao hơn , khẽ lẩm bẩm: " là từng thấy đời, lấy bó hoa dại bảo bối."
Lưu ma ma bên cạnh khẽ phụ họa: "Cô nương đừng tức giận, vì một thứ phận như nàng mà tức giận thì đáng."
Triệu Tiểu Ngọc cầm hoa ở cửa, nhất thời cũng phân vân nên vì bám víu quyền quý mà nịnh bợ Cố phu nhân, mời họ sân ăn bánh mì .
Lúc , Cố Thanh Lâm ngẩng đầu hít hà mấy thật mạnh, đột nhiên kêu lên: "Tiểu Ngọc tỷ, bánh mì nướng xong , ngửi thấy mùi thơm !"
Ai đúng ai sai đều quan trọng, Cố Thanh Lâm một tay kéo Tứ Trụ chạy về hậu viện, "Tứ Trụ, ăn bánh mì, cho dù học vấn của bằng , thể dạy , cũng cho bánh mì ăn, chúng mới chuyện xong mà."
Thì , Tứ Trụ thấy Cố Thanh Lâm đến liền vui vẻ lấy sách mới của nhờ Cố Thanh Lâm dạy, đó là nguyên nhân dẫn đến cuộc tranh cãi đó.
Tứ Trụ đồng thanh đáp: "Được, bánh mì ăn !"
Hai đứa trẻ nửa lớn nửa bé, chạy xa.
Mèo Dịch Truyện
Thôi thị thấy vội vàng khách khí hỏi: "Cố phu nhân sân một lát, nếm thử món ăn mới Tiểu Ngọc ? Hôm nay là đầu tiên , ngửi thấy mùi khá thơm đấy."
Cố phu nhân vội vàng sai mang những nguyên liệu bánh thường dùng như đậu đỏ, lạc, vừng, hạt dưa chuẩn sẵn xuống.
Sau khi từ Nhị Trụ rằng Cố Thanh Lâm lén lút theo Triệu Tiểu Ngọc về thôn, Cố phu nhân kinh ngạc tức giận, hơn nữa còn là nỗi sợ hãi tột độ, nếu đứa trẻ kẻ buôn để mắt tới thì thứ coi như xong.
Cố phu nhân cảm ơn Triệu Tiểu Ngọc kịp thời phát hiện Cố Thanh Lâm, chu đáo sai Triệu Nhị Trụ đến nhà nàng báo tin.
Vì , nàng sai chuẩn nguyên liệu bánh, đến Triệu gia cảm ơn Triệu Tiểu Ngọc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-tu-hon-ga-cho-do-te-thanh-tu-dan-dat-ca-nha-lam-giau/chuong-67-lan-dau-nuong-banh-mi.html.]
Một đoàn bước sân, một chiếc bàn ăn đơn sơ bằng tre và vài chiếc ghế đặt tùy ý gốc cây táo trong sân.
Cây táo xanh che hơn nửa ánh nắng, những vệt nắng loang lổ rải xuống, tạo nên một cảnh tượng đầy thi vị.
Cố phu nhân thầm đ.á.n.h giá, tuy sân viện phần tiêu điều, nhưng quét dọn sạch sẽ gọn gàng.
Thôi thị mời Cố phu nhân xuống, lấy những chiếc cốc tre .
Nha cận của Cố phu nhân vội vàng tiến lên nhận lấy cốc tre rửa sạch, đổ bạc hà .
Cố phu nhân ngửi thấy mùi bạc hà thoang thoảng lạ lùng, uống một ngụm, lập tức cảm thấy thanh mát sảng khoái, nàng ấm hỏi: "Đây là bạc hà ?"
Triệu Tiểu Ngọc giải thích: "Đây là pha từ bạc hà dại xử lý, hợp khẩu vị của phu nhân ."
"Rất ngon, thanh mát sảng khoái."
Triệu Tiểu Ngọc khẽ tiếp lời, hiểu rằng Cố phu nhân cũng là giữ thể diện cho nàng nên khách khí thôi.
Trà bạc hà tự nhiên thể sánh bằng xanh thượng hạng.
Một đoàn tò mò theo Triệu Tiểu Ngọc hậu viện.
Cố Hân Nhu vẫn vẻ mặt khinh thường cùng.
Cố Thanh Lâm hào hứng canh bên lò nướng, hai má phúng phính cũng rung rẩy theo, "Tiểu Ngọc tỷ, tỷ mau lên, nướng xong hết !"
Triệu Tiểu Ngọc nhanh chóng tiến lên, cũng mong chờ ở thời cổ đại men, lò nướng, chiếc bánh mì thể nướng thành công .
Nàng dùng khăn tay lót bàn tay mở tấm rèm vải bông dày, hương lúa mì trộn lẫn với mùi sữa bột nướng ở nhiệt độ cao, sương mù ấm áp bỗng chốc tràn , tức thì kích thích vị giác của mặt.
Cố phu nhân, từ nhỏ thưởng thức đủ loại mỹ vị, khẽ run mũi, chăm chú chằm chằm "lò nướng" kỳ lạ mặt Triệu Tiểu Ngọc.
Trong chiếc khay đan bằng tre đựng những chiếc bánh mì tròn xoe, mập mạp.
Lớp vỏ bánh vàng nâu óng ả nứt những đường vân nhỏ, để lộ phần ruột bánh mềm xốp như bông tuyết bên trong, những hạt mè vụn dính lớp vỏ giòn rụm như tráng mật, trông hệt như những đám mây rắc kim tuyến.
Yết hầu Cố Thanh Lâm cuộn lên cuộn xuống tưởng chừng bật khỏi cổ họng, ngón tay vươn về phía bánh mì, Triệu Tiểu Ngọc vội nghiêng tránh: "Cẩn thận bỏng tay đấy!"
Triệu Tiểu Ngọc đặt khay bánh lên bàn, nhanh chóng bẻ một chiếc bánh mì thành ba phần, đặt bát nhỏ đưa cho Cố Thanh Lâm, Tứ Trụ và Bảo Căn.
Cố Thanh Lâm hề giữ chút lễ nghi nào, ngậm nửa miếng bánh mì liền "xì xèo" hít một khí lạnh.
Trong tiếng vỏ bánh giòn tan vỡ vụn giữa kẽ răng, hương lúa mì xộc thẳng lên đỉnh đầu, đầu lưỡi nóng đỏ chẳng nỡ dừng.
Triệu Tiểu Ngọc cưng chiều Cố Thanh Lâm, đến mức cũng đến nỗi thèm ăn như .
Những chiếc bánh mì khác cũng Thôi thị dùng d.a.o cắt thành từng miếng nhỏ.
Cố Thanh Nhuận thấy ăn ngon lành như , cũng khách khí cầm lấy một miếng, còn quên chào Cố phu nhân: "Thật ngon, nương, cũng ăn , Tần Tiêu."
Cố phu nhân nhận lấy một miếng c.ắ.n một cái, vỏ ngoài giòn rụm bên trong mềm xốp, thật ngon.
Triệu Tiểu Ngọc tự cũng hài lòng, đầu tiên bánh mì, thành công .
Mọi đều vui vẻ, chỉ Cố Hân Nhu ăn miếng bánh mì mềm thơm mà vị đắng chát của cơm gạo lứt rau dại.
Đôi mắt nàng láo liên xoay tròn, định giở trò.