Bị từ hôn gả cho đồ tể thanh tú, dẫn dắt cả nhà làm giàu - Chương 90: --- Triệu Đại Ngọc trở về
Cập nhật lúc: 2025-11-14 13:42:27
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mã Xuân Sinh vội : “Đại Ngọc về , ở nhà , về ở vài ngày với cha cũng , hai năm về nhà đẻ .”
Mã lão thái lên tiếng: “Cùng về, Xuân Sinh cùng Đại Ngọc về.”
Triệu Đại Ngọc : “Làm ? Không thể để nương ở nhà một .”
“Ta tay chân đầy đủ gì mà , thế , Xuân Sinh con gọi lão nhị về cho , bảo nó ở với mấy ngày, là nó, dù phân gia thì nó cũng tròn hiếu đạo.”
Mã Xuân Sinh lập tức dậy: “ nương, con gọi nó ngay đây.”
Triệu Đại Trụ thấy xong xuôi, liền : “Vậy chúng bây giờ hãy mau về , nếu tối nay chúng về, nương chắc chắn sẽ ngủ cả đêm, lo lắng đường xảy chuyện gì .”
Mã lão thái : “Được, Đại Ngọc con bây giờ hãy dọn dẹp quần áo, Xuân Sinh về thì các con xuất phát. Đổ đầy bình nước, cầm giỏ đồ ăn ăn đường.”
Triệu Đại Trụ và Mã lão thái từ chối, cuối cùng chỉ lấy vài miếng bánh ngọt cho Mã Xuân Sinh và Đại Ngọc ăn đường. Hai ở núi khai hoang cũng chỉ ăn hai miếng bánh ngô rau dại.
Không lâu , Mã Xuân Sinh mang theo Mã Đông Sinh trở về, mấy chào hỏi xong, liền lên xe bò khởi hành.
Đại Ngọc những bông hoa khắc càng xe, khỏi nghi ngờ là nhị ca khắc, bèn hỏi: “Chiếc xe bò cũng là Tiểu Ngọc mua ?”
Triệu Đại Trụ đầy vẻ tự hào: “ , đều là Tiểu Ngọc mua cả, Tiểu Ngọc còn mua cả cối đá nữa. Tiểu Ngọc bây giờ còn trả lương cho , một ngày mười lăm văn, chỉ chạy một chuyến về huyện đưa bánh ngọt mà trả mười lăm văn.”
Việc chắc chắn chỉ thế, chặt củi, gánh nước, xay đậu, bóc hạt dẻ… những việc trong mắt Triệu Đại Trụ đều đáng kể.
Đại Ngọc từ tận đáy lòng vui vẻ: “Tiểu Ngọc quả thực tài giỏi vô cùng, hồi nhỏ tinh ranh lắm , lắm mưu nhiều kế, chỉ là mấy năm đính ước với Vương Phong Lâm thì như biến thành khác , khiến ghét.”
Nhắc đến những năm đó, Triệu Đại Ngọc giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng là ruột của , nỡ đánh.
Chỉ duy nhất đó trộm sính lễ của nàng khiến nàng đau lòng.
Triệu Đại Trụ hì hì : “Tiểu Ngọc đổi , còn tìm trường tư , cho Tứ Trụ học đó.”
“Trời ơi! Việc học là một cái động đáy, chẳng sẽ khổ tiểu ?” Triệu Đại Ngọc bắt đầu lo lắng cho . Thực Triệu Tiểu Ngọc hồi nhỏ thiết nhất với Triệu Đại Ngọc, cũng mang theo, đường chỗ đọng nước cũng cõng .
“Không thể nào, nhà loại đó.”
Mã Xuân Sinh xong hì hì, ghen tỵ nhất là nhà nhạc phụ nhiều con cái, tình cảm thiết.
Không như , chỉ một , mà là một thứ lòng lang sói.
Thấy thương chân, lập tức phân gia, chia năm mẫu ruộng nước trong nhà, bệnh một chút cũng giúp đỡ, tức còn lời mỉa mai.
Tại nhà họ Triệu, Triệu Tiểu Ngọc sớm bận rộn trong bếp, hai nồi một nồi hầm gà hạt dẻ, nồi khác hầm thịt ba chỉ kho tàu. Giò heo kho cũng bày thái lát, còn vài món rau cũng thái sẵn chỉ đợi Triệu Đại Trụ và trở về mới cho nồi.
Thôi thị lén lút quan sát thần sắc của Triệu Tiểu Ngọc, lo lắng nàng sẽ giận dỗi, dù thì ban đầu hai tỷ vì năm lạng bạc mà cãi vã long trời lở đất, suýt chút nữa thì cắt đứt tình .
Triệu Tiểu Ngọc trong lòng một kế hoạch khác, nàng nhớ rõ trong nguyên tác đoạn cũng khá là kịch tính.
Lần đầu tiên Triệu Đại Ngọc về nhà khi xuất giá, nàng tin tiểu Vương Tú Tài bức c.h.ế.t, liền một lời, nửa đêm xách cuốc phá hủy bộ ruộng lúa sắp chín của nhà Vương Tú Tài.
Lý bà tử kiện nhà họ Triệu, nhưng cũng bằng chứng, lý chính và tộc lão họ Trịnh cùng liên danh bảo lãnh, cuối cùng bảo cha con nhà họ Triệu.
Vương Phong Lâm cũng ghi hận nhà họ Triệu. Sau khi thăng quan tiến chức, kẻ đầu tiên tay chỉnh đốn chính là nhà họ Triệu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-tu-hon-ga-cho-do-te-thanh-tu-dan-dat-ca-nha-lam-giau/chuong-90-trieu-dai-ngoc-tro-ve.html.]
Vì , Triệu Tiểu Ngọc khá thích vị đại tỷ đầy cốt cách .
Trăng lên ngọn cây, Triệu Đại Trụ và mấy mới về đến nhà.
Tam Trụ, Tứ Trụ ở cổng sân phát hiện họ đầu tiên, hò reo ầm ĩ rằng đại ca, nhị ca về, chạy đón.
Mèo Dịch Truyện
Nhìn thấy Triệu Đại Ngọc, hai đều sững sờ, nhưng chỉ trong chốc lát liền lao tới ôm chầm.
Bốn sân, Thôi thị mắt hoe đỏ, xót xa ngắm đại nữ nhi của : “Về là , về là .”
Triệu Tiểu Ngọc cầm cái vá xào, mỉm Triệu Đại Ngọc, quả hổ danh là nữ hiệp một đêm phá hủy mười mấy mẫu ruộng nước nhà họ Vương. Theo tính toán hiện đại, cao cũng hơn một mét bảy, nhưng hề thô kệch, mà là vẻ khỏe khoắn, xương cốt cân đối.
Triệu Tiểu Ngọc ngọt ngào gọi: “Đại tỷ trở về , đồ ăn ngon cho tỷ.”
Triệu Đại Ngọc lau nước mắt, nhịn châm chọc: “Đã với , Vương Phong Lâm kẻ lành gì, cứ tin.”
“Lần tin …”
Cả nhà cuối cùng cũng đoàn tụ, ăn một bữa tối ấm cúng, náo nhiệt.
Triệu Bảo Căn miệng lưỡi ngọt ngào, gọi cô cô, cô phụ mật, khiến Triệu Đại Ngọc quý mến khen thế nào cho .
Đêm khuya, Triệu Tiểu Ngọc và Triệu Đại Ngọc chen chúc một chiếc giường, tâm sự chuyện riêng tư.
Triệu Tiểu Ngọc những chuyện phiền muộn của Đại Ngọc trong thời gian , hừ lạnh một tiếng : “Mẹ chồng tỷ vẫn thiên vị nhà em chồng tỷ, thoạt thì chia đều, mười mẫu ruộng nước chia hai, hai mẫu đất khô đưa cho em chồng tỷ, nhà đất thô đưa cho nhà tỷ, thực tế thì già, bệnh đều để một tỷ gánh vác. Chân của Mã Xuân Sinh khi rõ ràng là thể chữa khỏi, bà một lão thái bà chẳng gì, chỉ chờ một tỷ hầu hạ. Huống hồ ba gian nhà đất thô sắp đổ đó đáng giá bao nhiêu, ngay cả một cái sân cũng . Mã lão thái thật xảo quyệt.”
Triệu Đại Ngọc khổ, lúc đó vì vội dùng tiền chữa bệnh cho Mã Xuân Sinh nên em chồng nàng mới đề nghị chia nhà, rõ ràng là bọn họ kéo chân, lão thái thái ngay cả ngăn cản cũng , liền đồng ý. Nàng cũng kẻ ngốc, thể .
Triệu Tiểu Ngọc lời còn dứt, trong nguyên tác, Triệu Đại Ngọc về còn sống thê t.h.ả.m hơn, nàng khi sẩy thai thì bệnh căn thể sinh nở, đầy hai năm Mã lão thái từ làng ngoài đem về một quả phụ hơn ba mươi tuổi cho Mã Xuân Sinh , quả phụ thật sự sinh hạ một trai một gái. Triệu Đại Ngọc giữ danh chính thê, công việc của thuê lâu năm. Mỗi ngày sớm khuya bận rộn ngoài đồng, quả phụ dỗ dành hai đứa trẻ ở nhà tác oai tác phúc, dỗ cho Mã Xuân Sinh cũng coi thê tử của như thuê mà sai bảo.
Triệu Tiểu Ngọc nhớ đến những chuyện , lòng nàng uất nghẹn khó nguôi, nhưng dù cũng xảy , chứng cứ cũng tiện .
Triệu Đại Ngọc thở dài: “Tiểu Ngọc, thể hỏng , thể sinh con nữa. Haizz, chồng thiên vị em chồng cũng là lẽ thường tình.”
Triệu Tiểu Ngọc dùng cánh tay chống đỡ nửa , Triệu Đại Ngọc hỏi: “Vậy nếu Mã Xuân Sinh nạp sinh con thì ?”
Triệu Đại Ngọc từng nghĩ đến chuyện , phản ứng một lúc khổ : “Trong nhà chẳng còn gì cả, cơm còn chẳng đủ ăn, ai mà theo chứ?”
Triệu Tiểu Ngọc xuống, một kế hoạch khác.
Lòng phức tạp, nàng thể thêm dầu lửa, giúp Mã lão thái thành tâm nguyện sớm hơn: “Tỷ, khi trộm của tỷ năm lạng bạc, bây giờ tiền , trả cho tỷ nhé.”
Triệu Đại Ngọc vội vàng : “Tỷ trở về để đòi bạc của , đại ca với rằng bây giờ xây nhà còn đủ tiền, lấy , cứ giữ mà tiêu . Khi tức giận, cũng tiếc chi tiền cho , tức giận vì đưa hết tiền cho Vương Phong Lâm. Muội bây giờ xây nhà cho gia đình, bỏ tiền cũng bỏ sức, còn thể đòi tiền của chứ.”
“Ôi chao, , dù cũng sẽ trả cho tỷ.”
Triệu Đại Ngọc tiếp lời, chuyển sang chuyện khác mà hỏi: “Muội và Tần Tiêu thế nào ? Nương đợi nhà xây xong sẽ định cho hai đứa.”
“Định cái gì chứ, chữ Bát còn nét phẩy đầu tiên, đợi thi đỗ Cử nhân hãy . Ôi chao, bận rộn cả ngày , mệt c.h.ế.t , ngủ đây.”
“Nha đầu , tính toán thật nhiều.” Triệu Đại Ngọc vuốt ve âu yếm mái tóc vẫn còn ngả vàng của Triệu Tiểu Ngọc.