Một tháng nữa là đến lễ kỷ niệm 100 năm thành lập trường.
Ở kiếp , chính trong buổi biểu diễn kỷ niệm , Lâm Tửu  sự sắp xếp của Lục Tâm Đình và Giang Thiêm  trình diễn một bản độc tấu piano.
Nhờ đó mà lọt  mắt xanh của thầy giáo đến từ phòng tuyển sinh đặc cách, giành  suất xét tuyển ngoại lệ duy nhất.
Còn  thì ?
 học múa từ năm bốn tuổi, luyện suốt hơn mười năm. Vốn dĩ  chuẩn  một bài múa cổ điển để tham gia.
Kết quả là Giang Thiêm tìm đến .
Cậu  ôm   ánh hoàng hôn trong sân trường, dịu giọng :
“Có thể đừng biểu diễn ? Tâm Tâm,     quá nhiều   thấy em  như … Anh sẽ ghen.”
“Chỉ nhảy cho   xem thôi…  ?”
Hồi đó  ngu lắm.
Còn tưởng câu  đó là vì   để ý đến , để tâm đến .
Tự mãn đến mức bỏ luôn buổi biểu diễn.
Tối hôm , khi  trường đang tập trung ở hội trường lớn,   một  trong phòng tập múa trống vắng, nhảy  nhảy  chỉ vì một   .
Kết thúc một bài, từ phía hội trường vọng  tiếng hò reo như sóng vỗ.
Giang Thiêm  thấy, bỗng  thành tiếng.
Trước giờ, ở  mặt ,   luôn dịu dàng lặng lẽ, ngay cả nụ  cũng nhẹ nhàng như phủ sương mờ.
 đó là  đầu tiên  thấy   xúc động rõ ràng đến .
 ngốc nghếch dừng , hỏi:
“Anh vui đến thế ?”
Cậu  khựng  một chút: “Ừ,  vui.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/binh-tinh-bao-thu-vui-ve-len-hot-search/chuong-10.html.]
Lúc   còn tưởng, là vì  chỉ múa riêng cho   nên   mới vui như .
Phải  lâu   mới hiểu…
Cậu  vui là bởi vì màn biểu diễn của Lâm Tửu đại thành công.
Ánh sáng duy nhất trong cuộc đời  … cuối cùng  tỏa sáng rực rỡ.
 nộp  chương trình biểu diễn  chuẩn  từ sớm.
     múa đơn.
Tất cả những bạn nữ trong lớp  hứng thú với buổi biểu diễn đều   kéo , cùng dàn dựng một tiết mục múa cổ điển tập thể.
Vịt Bay Lạc Bầy
 tự bỏ tiền túi thuê giáo viên dạy riêng, mua trang phục biểu diễn đắt nhất, đạo cụ cũng đặt  riêng  nhất.
So với điều đó, tiết mục piano đơn giản với váy trắng của Lâm Tửu thật sự quá nhạt nhòa.
Không  cô    lóc kể lể gì  mặt Lục Tâm Đình.
Tối hôm đó,   tan học về đến nhà thì     chặn ngay trong vườn:
“Lục Tâm Hy”
Anh    bằng vẻ mặt lạnh như băng:
“Chương trình biểu diễn mừng trường, tiết mục của em, rút lui .”
 khẽ : “Lục Tâm Đình,   sủa gì đó?”
“Đừng tưởng  đang thương lượng với em.”
Trong mắt Lục Tâm Đình thoáng hiện lên một tia chế nhạo băng giá:
“Nếu em cứ cố chấp tham gia, hậu quả tự gánh.”
 dừng bước,  thẳng  ánh mắt lạnh lẽo của  :
“Anh , đóa bạch liên nhỏ của  học đàn hơn chục năm  mà vẫn  tự tin thắng  em  cùng một sân khấu ?”
“ là đồ phế vật.”