BỎ BẠC GẢ VƯƠNG - 5

Cập nhật lúc: 2025-10-29 03:37:13
Lượt xem: 233

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1gARX6rSHn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lại là một ngày xuân tươi khác.

Bến tàu Phủ Châu đậu kín các thuyền chở hàng qua .

Bùi Dĩnh thu chiếc áo lông cáo , mặt mày tái nhợt bước xuống từ thuyền khách.

Chuyến vất vả đủ khiến một quen sống nhung lụa chịu ít khổ sở.

Lưu ly Phủ Châu giờ đây nổi danh khắp thiên hạ, khiến vạn lượng vàng của trở thành bong bóng xà phòng.

Vừa mấy hôm ngóng từ một thương buôn đồ sứ, Thẩm Ly Trúc dường như đặt chân ở nơi , liền đích tới một chuyến.

Trong thành Phủ Châu một Lưu Ly Các, đó là điểm đến của .

Bùi Dĩnh nghĩ là xem thể mua công thức lưu ly đó, một độc quyền .

Nghe là do một cặp phu thê trẻ bình dân đang bán.

Không chịu bán cũng , cùng lắm là dùng thủ đoạn.

Không lâu , đến Lưu Ly Các.

Trong ngoài đều chật nít , còn náo nhiệt hơn cả Phàn Lâu.

Chợt, ánh mắt ngay lập tức từ trong đám thấy khuôn mặt quen thuộc khắc sâu xương tủy.

Khuôn mặt nữ tử tròn trịa hơn một chút, mang theo đôi má lúm đồng tiền nhỏ xinh, đôi mắt hạnh sáng ngời chạy về phía .

"Phu quân—"

Gặp vui vẻ đến ?

Trong khoảnh khắc, bực bội trong lòng Bùi Dĩnh đều tan biến hết.

Thôi , cứ coi như thấy bức thư hòa ly , đợi về sẽ cho nàng thêm thẻ tre để tiêu dùng.

Hắn chỉnh trang dung nhan, dang rộng hai cánh tay.

thấy Thẩm Ly Trúc lướt qua vai , như một con chim sẻ vui vẻ, chạy thẳng vòng tay khác.

"Sao đến muộn ?"

Ta hít lấy mùi hương lạnh của tuyết tùng tỏa từ Lục Hoài Chân, tay chân múa may :

"Hôm nay bán gần nghìn lượng đó!"

Lục Hoài Chân phủi lá rụng vai , vô cùng phối hợp

"Ừm, A Trúc của chúng quả nhiên là tiểu nương tử thông minh nhất thiên hạ."

"Huynh trưởng phái đến tìm , cần chút thời gian để tiễn bọn họ ."

lúc , phía đột nhiên truyền đến một giọng đầy phẫn nộ.

💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage FB ( Mây Trên Núi ) để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!

"Thẩm Ly Trúc, nàng cho rõ! Rốt cuộc ai mới là phu quân của nàng!"

Đôi mắt nam nhân đỏ ngầu, như thể hình ảnh kích thích, hệt như một con thú hoang giận dữ, hai lời liền tiến lên kéo .

Nhìn thấy Bùi Dĩnh khoảnh khắc đó, kinh ngạc nửa buổi.

Sao xuất hiện ở đây.

nghĩ , giờ đây mẫu về với đất , cần Bùi gia nữa, cũng cần nhường nhịn.

Ta kiềm chế bản năng sợ hãi né tránh, run giọng mắng: 

"Bùi lang quân xin hãy tự trọng! Trên thư hòa ly , từ nay mỗi một đường."

"Giờ tái giá, phu quân là ai liên quan nửa điểm đến ngươi!"

"Hòa ly?"

Bùi Dĩnh gần như nghiến nát răng, mắt trợn trừng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bo-bac-ga-vuong/5.html.]

"Ta từng đồng ý! Đương nhiên tính! Chỉ vì một món quà sinh thần, nàng giận dỗi đến mức ?!"

"Đi, mau theo về nhà, chuyện thể tính toán."

Lục Hoài Chân bên cạnh khẽ nhíu mày, dường như điều gì.

Ta ấn ấn cánh tay , lắc đầu với , hiệu thể tự giải quyết.

"Ta giận dỗi ngươi."

"Chỉ là thẻ tre dễ kiếm, đêm khuya thức dậy t.h.u.ố.c quá lạnh, cũng như con ch.ó nhỏ quấn quýt bên ngươi nữa."

"Bùi gia bao giờ là nhà của A Trúc, nhà nào trả thẻ tre mới ở chứ?"

"Ngươi thể cầu đích tỷ nữa, chứ cần ở đây thêm lời vô dụng."

Trong mắt Bùi Dĩnh hiện lên vẻ hoảng loạn rõ ràng, "Ta... từng nghĩ sẽ cưới Thẩm Ly Nhân."

Hắn kéo tay áo , "Ly Trúc, nàng giải thích—!"

Lục Hoài Chân nhịn nữa.

Hắn gạt mạnh bàn tay Bùi Dĩnh đang vươn tới, nửa nửa :

"Bùi Bá gia, biệt lai vô dạng ."

"Lời nương tử ngươi ? Nàng thì thích giảng đạo lý, còn thì thích giảng."

Khi câu cuối cùng thốt , khuôn mặt thiếu niên mang vẻ nghiêm khắc, đôi mày mắt vốn ôn hòa toát vài phần sắc bén.

Ta sững sờ.

Chậm rãi nhận , chồng và chồng hiện tại hình như là quen.

Ta nhỏ giọng hỏi Lục Hoài Chân:

 "Sao với ."

Chàng thanh niên cúi mắt, khẽ xoa đầu :

 "Sợ nàng nghĩ nhiều."

Bùi Dĩnh thấy tiếng, bực bội đầu :

 "Cút ngay—"

Lúc mới rõ khuôn mặt Lục Hoài Chân, biểu cảm đột nhiên cứng , cần suy nghĩ thốt phận của đối phương.

"Hoài Vương?!"

"Ngươi ... ở đây!"

Lục Hoài Chân cho phép nghi ngờ, dứt khoát nắm lấy tay , hào phóng khoe khoang.

 "Nhờ nương tử tận tình chăm sóc, mới thể gắng gượng sống sót."

"Nàng ở , bản Vương ở đó, phu thê nào lý lẽ chia cách hai nơi."

Ta còn hồn khỏi cú sốc phận Lục Hoài Chân, theo bản năng gật đầu:

 ", sai, là như ."

"Trong các còn khách đang chờ, nương tử, chúng thôi."

Ai đó đang ghen tuông đặc biệt để bụng, còn cố tình ngang qua vỗ vai , cảm thán:

" , đa tạ Bùi Bá gia mắt như mù."

"..."

Bùi Dĩnh siết chặt nắm đấm, mặt mày tái xanh xen lẫn trắng bệch, nhưng dám ngăn cản nữa, chỉ thể trơ mắt và Lục Hoài Chân sóng vai xa.

 

Loading...