BỎ BẠC GẢ VƯƠNG - 6

Cập nhật lúc: 2025-10-29 03:37:54
Lượt xem: 229

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến hoàng hôn.

Khói lửa nhân gian bay lên tới tận chân trời, đốt cháy thành những đám mây rực lửa.

Chúng vẫn như thường lệ, đến quán Phạm Ký trong ngõ phố mua bánh quế hoa, mua thêm mấy cái bánh thịt nữa về nhà.

Lúc bận rộn thì sẽ xuống bếp.

Suốt dọc đường, trong bụng giấu nhiều lời , liếc nhưng mở lời thế nào.

Lục Hoài Chân dường như sự xuất hiện của Bùi Dĩnh ảnh hưởng, vẫn giữ vẻ mặt nhẹ nhàng như mây trôi nước chảy đó.

"Đang nghĩ gì ? Vẻ mặt đầy tâm sự."

Hắn đẩy cửa sân, .

Ta mím môi, thở dài : "Sao là Hoài Vương..."

hiểu nhiều về chuyện triều đình, nhưng cũng từng danh Hoài Vương.

Nghe nhiều giống lúa tăng sản lượng đều là do mang đến cho Đại Ngư.

Lúc và mẫu đủ ăn, cũng mua những củ khoai tròn tròn đó.

Tân Hoàng và cùng , hơn hơn mười tuổi, tình cảm hai sâu đậm.

Bệ hạ liệu thực sự để cưới một nữ tử hòa ly Vương phi ?

Nghĩ đến đây, chút buồn bã.

Lục Hoài Chân cũng thở dài theo:

 "Hoài Vương thì lấy vợ ?"

"Ta, ."

Những ngày tháng động, thấp thỏm như băng mỏng của mẫu quá khó khăn, vết xe đổ của .

Lục Hoài Chân dùng ngón tay gõ nhẹ lên trán :

💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage FB ( Mây Trên Núi ) để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!

 "Ta hề ý định nạp , chuyện Hoàng nàng cần lo lắng, nếu đồng ý, sẽ đến chùa ở một thời gian."

Ta: "À?" Chuyện cũng .

Hắn vén tay áo lên, đặt đồ ăn đĩa, hề chút dáng vẻ kiểu cách của một tiểu Vương gia.

"Hai ngày nữa thu xếp thỏa việc Lưu Ly Các, chúng về Yến Kinh một chuyến, rõ chuyện hòa ly của nàng."

Trời đất rộng lớn, ăn uống là lớn nhất.

Ta vứt hết ưu phiền đầu, cầm lấy bánh thịt ăn ngấu nghiến.

Vì là cưới , vấn đề nên do giải quyết, cần lo lắng vô cớ.

Sau khi ăn uống no say.

Ta đếm tiền kiếm hôm nay, càng đếm càng vui.

Lục Hoài Chân đột nhiên dậy, bế ngang .

"Tâm sự của nàng giải quyết, cũng nên giải quyết tâm sự của ."

Ta đôi mắt mờ ảo khó dò , lúc mới nhận , hóa hề bình tĩnh như bề ngoài thể hiện.

Ta chủ động vòng tay ôm cổ , rướn hôn .

"Chỉ một thôi, ."

"Ừm."

...

Ánh xuân tươi , một đêm hoang đường.

Ta mở mắt, thấy thiếu niên đang sấp chiếc bàn thấp cạnh giường vội, ngay cả áo lót cũng mặc.

Trên còn cảm giác nhớp nháp, lau rửa sạch sẽ.

Nghĩ đến sự điên cuồng của tối qua, xoa xoa vòng eo đau nhức, bực bội giơ chân đá qua.

Lục Hoài Chân nắm lấy mắt cá chân nhẹ nhàng xoa bóp, thản nhiên

"Tối qua bảo nàng nâng cao lên nàng chịu, giờ nâng ?"

"Rõ ràng là một thôi, ... thất hứa!"

"Giữ lời là chuyện của quân tử, vi phu là kẻ tiểu nhân."

nóng lên, giãy , lôi , mắt cá chân cũng gác lên vai .

Hắn đặt bút xuống, thần thái đoan chính, hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bo-bac-ga-vuong/6.html.]

 "Giờ còn sớm, thêm nữa?"

"..."

"Không nữa." Ta khẽ .

Mơ mơ màng màng cầu nguyện, Bùi Dĩnh ngàn vạn đừng xuất hiện nữa.

Tuy nhiên, việc như ý .

Mỗi ngày Lưu Ly Các, đều thể cảm nhận ánh mắt đang dán chặt lên .

Không uống nhầm t.h.u.ố.c gì.

Thậm chí còn sai hầu dài đến gửi thư cho .

"Phu nhân, từ khi ngài rời Bùi gia, lang quân khắp nơi tìm ngài nên vết thương cũ ở chân tái phát, lâu ..."

Đây là đ.á.n.h bài tình cảm đau khổ.

Ta thẳng thừng từ chối:

 "Ta còn là phu nhân nào hết, cũng thần y, thể khám đại phu, chừng thích cũng là một loại bệnh."

Người hầu dài vẻ mặt khổ sở, thiếu điều sắp quỳ xuống dập đầu cho

"Tiểu nhân cầu xin ngài, ngài xem qua một đốt cũng muộn, tiểu nhân cũng dễ ăn ."

Ngày cũng từng vài lời cho .

Ta mím môi, mở phong thư .

Bùi Dĩnh bảo hãy nhớ những điều cho .

Nói rằng Hoài Vương thể cưới một thứ nữ nhỏ bé hòa ly các thứ.

Bùi Dĩnh từng đối với ?

Thực cũng .

Thỉnh thoảng vui vẻ, cũng sẽ mua cho một chiếc trâm cài, hoặc bảo nhà bếp thêm vài cái bánh quế hoa.

Nếu trưởng bối khó, cũng sẽ che chở vài phần.

, chút ban phát tùy tiện đó, chẳng khác gì việc thấy một chú ch.ó nhỏ vẫy đuôi bên đường cho nó ăn.

Hắn lầm gì lớn, chỉ là sống cuộc sống nhẫn nhịn và đủ ăn nữa.

Ta ném tờ giấy chậu lửa, ngọn lửa nhảy múa, cuốn tất cả quá khứ.

Bùi Dĩnh chứng kiến tất cả, nắm chặt cán quạt trong tay, cổ họng chợt dâng lên vị tanh ngọt.

Hắn tới, vẻ mặt bướng bỉnh :

 "Nàng là vợ , sẽ buông tay dễ dàng như ..."

Ta chỉ cổng Lưu Ly Các, híp mắt :

 "Đi thong thả tiễn."

May mà Lục Hoài Chân gần đây bận rộn công việc, nếu ... thật khó mà kết thúc thỏa.

Phủ Châu gần Lĩnh Nam.

Mà các bộ lạc thổ ti ở Lĩnh Nam gần đây mấy yên phận, cấu kết với bao nhiêu quan triều đình.

Khi Đại Ngư cường thịnh, chúng sẽ cúi đầu xưng thần, một khi chút mệt mỏi, chúng sẽ như dã thú lao tới c.ắ.n một miếng.

Lục Hoài Chân đây chính là vì điều tra việc Thổ ti cấu kết mà suýt mất mạng.

Đội kỵ binh thấy khi rời Yến Kinh chính là tìm .

Sau để tiện điều tra, cố ý tung tin c.h.ế.t.

Còn giấu cả , thật là quá quắt!

Sau hai ngày.

Một đội Cấm Vệ áo đen chỉnh tề xuất hiện bên ngoài sân nhỏ.

Cây lê trồng mới kết quả xanh, gốc còn chôn một hũ Nữ Nhi Hồng.

Ta thứ trong sân nhỏ, cái cũng nỡ, cái cũng nỡ.

Lục Hoài Chân chọc :

 "A Trúc ngốc, ."

Cũng đúng.

Thế là chỉ mang theo cái búa gõ lưu ly, và một Phu lang khéo léo nhặt , lên xe ngựa trở về Yến Kinh.

 

Loading...