Bỏ Chồng - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-10-27 10:10:10
Lượt xem: 1,234

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

4

 

Tẩu tẩu bảo nàng bái kiến, chỉ mỉm như cũ mà rằng:

 

“Hôm nay miễn bái . Nạp cũng lễ nghi, đợi đến ngày hành lễ tính.”

 

Từ đầu đến cuối, nàng cứ thế mỉm .

 

Đại phu tới, bảo mạch tượng vững vàng, con đều bình an, nàng vẫn .

 

Mẹ đem viện sát cạnh ca ca và tẩu tẩu để nhường cho Yểu nương, nàng vẫn .

 

Nàng mãi, đến mức ngay cả ca ca cũng hoảng.

 

Hắn nắm lấy tay tẩu tẩu, tự đ.á.n.h mặt :

 

“Nương tử, nếu nàng giận, cứ phát tiết . Đánh mắng đều , chứ nàng đừng thế nữa, đau lòng lắm.”

 

Yểu nương xong, nước mắt cũng rơi, nghẹn ngào bảo:

 

“Là với tỷ tỷ, Phùng lang, chi bằng để , khó xử.”

 

Nàng yếu ớt ôm lấy bụng, từng bước từng bước như hoa sen lay động mà về phía cửa.

 

Vừa hai bước, ca ca liền buông tay tẩu tẩu , đuổi theo kéo lấy nàng :

 

“Nàng hồ đồ ? Một nữ tử yếu nhược, m.a.n.g t.h.a.i thế thì thể ?”

 

Hồng Trần Vô Định

Mẹ vẫn thường bộ dạng hung dữ của tẩu tẩu thật đáng sợ, nhưng thấy những kẻ rấm rứt kiểu mới thật khiến sợ.

 

Ta ngẩng đầu về phía tẩu tẩu, nàng đang bàn tay hai họ nắm chặt, đầu , chỉ lặng lẽ rời khỏi viện.

 

Mẹ kéo tay rời , mặt ngoài thì rạng rỡ, lưng liền túm chặt lấy tay , thì thầm:

 

“Như Ý , tẩu tẩu con với con thế, tối nay ngủ cùng nó, khuyên nó một chút. Cứ bảo chẳng ưa gì cái Yểu nương chút nào cả. Con dâu danh chính ngôn thuận nhà chỉ một nó. Còn con , cùng lắm chỉ là sinh con mà thôi.”

 

Ta vì tẩu tẩu mà thấy ấm ức, bèn hất tay , đáp:

 

“Muốn khuyên thì tự khuyên , con chẳng còn mặt mũi nào. Con cái, con cái, trong mắt chỉ con cái. Là ca ca từng hứa, rằng sẽ nạp . Nay nạp , tẩu tẩu nhất định sẽ hòa ly.”

 

Sắc mặt sầm xuống, “bốp” một cái tát lưng :

 

“Con nhãi c.h.ế.t tiệt! Hòa ly là thứ thể treo bên miệng mà tùy tiện ? Nếu tẩu tẩu con bỏ , ai còn quản nổi ca ca con nữa? Hơn nữa phụ tẩu tẩu con mất, nó chẳng còn nơi nương tựa, chỉ còn mỗi nhà , hòa ly thì nó ?”

 

Ta ngơ ngác , như thể còn nhận bà nữa.

 

Thì bà sớm , tẩu tẩu càng quản, ca ca càng nên .

 

Mẹ thấy rõ ánh mắt , liền thở dài:

 

“Ta cũng chẳng ngốc. Ngày thường ngoài lải nhải đôi câu, nào thực sự lập quy củ gì với nàng ? mà nữ tử chung quy vẫn là nữ tử. Trượng phu nạp là chuyện chẳng thể tránh khỏi. Ba năm , nó vẫn thai, đổi là nhà nào khác, cũng nạp thôi. Con cứ khuyên khuyên nàng , bảo nàng nhẫn nhịn một chút. Dù gì thì cũng chỉ là một tiểu , ngày chẳng vẫn sống bóng nàng ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bo-chong/chuong-2.html.]

 

5

 

Trong đầu như hai luồng suy nghĩ đ.á.n.h .

 

Ta , là ca ca sai.

 

Hắn bội tín, vứt bỏ lời hứa thuở ban đầu năm .

 

cũng tẩu tẩu rời .

 

Có một điều đúng, tẩu tẩu còn nhà nữa .

 

Năm đó, nàng hạ quyết tâm thành , ngoài vì cảm động bởi ca ca, còn là để khiến phụ lâm trọng bệnh yên lòng. Tẩu tẩu mất từ sớm, đời chỉ còn một phụ để nương tựa.

 

Khi phụ nàng qua đời, ca ca buông hết việc trong tay, ở lì trong gian phòng cũ khi nàng gả , trọn ba tháng trời rời nửa bước.

 

Tẩu tẩu ăn , mỗi bữa đều là ca ca kiên nhẫn dỗ dành, từng thìa từng thìa đút miệng nàng. 

 

Nàng như cái xác hồn yên một chỗ, tắm rửa y phục cũng đều là một ca ca chăm nom, đến cả cũng nhúng tay .

 

Hắn sợ nàng lâu ngày thấy ánh mặt trời, liền bái sư học xe lăn nhẹ chở bệnh, tập đến mức tay đầy vết xước, chỉ để thể đẩy nàng ngoài phơi nắng một chút.

 

Cuối cùng tất cả phương pháp đều vô hiệu, nàng vẫn , là ca ca nghẹn ngào cầu xin bên tai nàng:

 

“Tri Nguyệt, Tri Nguyệt của , cầu xin nàng, một cái . Phụ nàng , nhưng vẫn còn đây. Cả đời chỉ một thê tử là nàng thôi, nàng nỡ lòng để cô quạnh đến già ?”

 

Tẩu tẩu cầu mà lay động, hồn vía từng phụ nàng mang mới trở . Nàng cuối cùng cũng , rúc lòng ca ca mà đến như thể cả trời đất đều ruồng bỏ nàng:

 

“Phùng Kế Tuyên, phụ mất , còn nhà nữa… thật sự còn nhà nữa…”

 

Ca ca ôm lấy nàng, bi thương hơn cả nàng, mà thề rằng:

 

“Trời đất chứng giám, từ nay nơi nào Phùng Kế Tuyên, nơi đó chính là nhà của Tần Tri Nguyệt. Nếu phụ nàng, ắt đời ruồng bỏ, c.h.ế.t thây!"

 

Lời thề thuở cảm động lòng đến thế.

 

Bọn họ từng yêu chân thành tha thiết như .

 

Chẳng lẽ chỉ vì một Yểu nương, mà tất cả đều tan biến ?

 

6

 

Ta tin.

 

Vậy nên cũng khuyên tẩu tẩu đừng tin.

 

Chắc chắn ca ca nỗi khổ riêng.

 

Trong lòng sắp sẵn từng lời từng chữ, định bụng tới tiểu viện tìm tẩu tẩu.

 

Thế nhưng tới cửa, thấy giọng ca ca.

Loading...