Tẩu tẩu ngạc nhiên , nhưng nhanh mỉm nhẹ nhõm:
“Như Ý đúng là thông minh, rõ tẩu tẩu định gì. Tẩu tẩu cảm ơn , vì với ca ca những điều đoán .”
Lời mở, rốt cuộc cũng điều lâu, chạm nhẹ lên n.g.ự.c nàng, hỏi:
“Tẩu tẩu, ngày Yểu nương đến, nơi đau ?”
Tẩu tẩu đáp nhàn nhạt:
“Đau chứ, đau c.h.ế.t .
“Khi quen ca ca , là một . Bằng hồ đồ, mà ba năm nay một lòng một vì , vì cái nhà ?
“Ta yêu , , giữ chút gì. Ta tin, cũng từng yêu như .
“Cho đến tận hôm nay, nếu rõ: ‘nếu dám nạp , sẽ lập tức hòa ly’, thì trong do dự, nhất định sẽ chọn đuổi Yểu nương.
“Nếu là khác, e rằng sẽ nghĩ: ‘Dù gì phu quân vẫn còn nghĩ tới ’, miễn cưỡng mà sống tiếp như thế.
“ , từng thấy tình nghĩa c.h.ế.t sống là thế nào.
“Tuy mất sớm, nhưng cha từng một ngày thương .
“Trước lúc lâm chung, ông dặn rằng: nếu một ngày ca ca phụ , thì đừng nhớ từng đối với .
“Những điều đó còn quan trọng nữa.
“Quan trọng là từ khoảnh khắc phụ , sẽ phụ mãi.
“Nếu dứt khỏi những điều qua, thì cả tương lai cũng sẽ vùi lấp theo.
“Ông bắt hứa, trở thành nữ nhân hồ đồ, buông nổi, dứt .
“Ca ca thật sự nỡ rời bỏ , là thật.
“ buông Yểu nương, cũng là thật.
“Ngày tháng dài đằng đẵng, mỗi ngày đều đo đếm xem vị trí của trong lòng liệu thấp một phần .
“Sống như thế, thật quá đáng thương.
“Nếu thực sự yêu , sẽ để sống trong dằn vặt như thế. Nghĩ thông thì lòng cũng còn đau nữa.
“Như Ý , cũng nhớ kỹ điều .
“Mai nếu gặp , hoặc là đừng cầu yêu, một khi cầu thì cầu trọn vẹn. Đừng bao giờ tự giày vò bản trong cuộc so sánh với khác. Từ bỏ kẻ xứng đáng, mới thể gặp thật sự xứng đáng với .”
13
Đó là đạo lý cuối cùng mà tẩu tẩu dạy .
Ngày tháng trôi qua như nước, chớp mắt tới ngày ca ca nạp .
Yểu nương khéo chiều lòng , tiệc rượu bày hề nhỏ, bằng hữu của ca ca đều đến đông đủ.
Họ tẩu tẩu đoan chính nơi đại sảnh như kỳ trân dị bảo, cãi, , lặng lẽ uống chén do Yểu nương dâng lên.
Có kẻ trêu ghẹo, cạnh ca ca mà cợt:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bo-chong/chuong-7.html.]
“Phùng , chúc mừng chúc mừng! Xem chấn chỉnh gia pháp, tẩu tẩu phu nhân của nay ngoan ngoãn dịu dàng đấy!"
Ca ca đỏ bừng mặt, đắc ý :
“Phu nhân của xưa nay vốn là hiền lương. Về nhà ắt sẽ hòa thuận mỹ mãn, chẳng còn điều tiếng gì nữa.”
Hắn uống nhiều, men say ngấm , lảo đảo bước đến bên tẩu tẩu, hớn hở:
“Nương tử, canh giải rượu ? Loại nàng thường nấu cho .”
Tẩu tẩu lâu, như đang cuối trong đời.
Rồi nàng thản nhiên bưng lấy một bát canh đưa cho , nhẹ giọng :
“Uống , uống xong thì sống đời của cho . Phùng Kế Tuyên, từ đây đoạn tuyệt, mong mỗi một ngả, an vui một phương.”
Từ đó về , ca ca còn uống canh giải rượu do nàng nấu nữa. Cũng gặp nàng thêm một nào nữa.
Tỉnh rượu, điều chờ đón là một tiểu viện vắng lặng, xa.
Ngay cả gốc cây do cha tẩu tẩu từng trồng, cũng lén giúp nàng mang .
Mới đầu, còn cho rằng nàng đang dỗi.
Hắn lục tung cả nhà, tìm đến từng tiệm buôn, từng phòng cũ nàng từng ở, thậm chí cả những tửu quán trong thành Lâm An, vẫn thấy bóng dáng nàng.
Hắn hoảng .
Giống như con ruồi mất đầu, chạy khắp nơi hỏi: “Có ai thấy nương tử ?”
Ngay cả cũng cuống cuồng, bảo mang hạ nhân cùng tìm.
Ta chỉ khẽ lắc đầu: “Vô ích thôi. Tẩu tẩu sẽ về nữa .”
Ca ca như ăn tươi nuốt sống:
“Muội bậy! Nàng mới lâu còn vì mà hạ độc Yểu nương, nàng thương như , nỡ bỏ ?!”
Lúc Yểu nương đang một bên, chẳng khác gì biến mất khỏi nhân gian.
Ta nàng, lạnh lùng hỏi: “Ngươi tự xem, t.h.u.ố.c là do ngươi bỏ, do tẩu tẩu bỏ?”
Nàng còn định chối cãi.
Ta lệnh trói Tiểu Phúc đánh, nàng mới sợ hãi kêu :
“Là ! Là bỏ! Lang quân đột nhiên lễ nạp nữa, cứ tưởng là do tỷ tỷ cho! Ta chỉ là liều một phen, chia rẽ hai , cầu cho bản một danh phận. Xin các đừng đ.á.n.h nữa, Tiểu Phúc chỉ là đứa nhỏ, nó thương nên mới... nó thật sự gì cả…"
Tẩu tẩu từng : tình cảm giữa với là qua .
Tiểu Phúc vì quá để tâm nên mới mặt bênh vực, chứng tỏ Yểu nương thực sự cũng coi trọng nàng .
Kỳ thực, để điều tra rõ chân tướng, với tẩu tẩu mà , dễ như trở bàn tay.
Chẳng qua là nàng còn để tâm nữa.
Chân tướng khiến ca ca phát điên.
Hồng Trần Vô Định
Hắn cuối cùng cũng hiểu , tẩu tẩu từ ngày đầu đưa Yểu nương về, bắt đầu chuẩn rời khỏi .