Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 120

Cập nhật lúc: 2025-03-31 23:30:53
Lượt xem: 201

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cũng may là trong nhà còn bạn cho nên mới quá thê lương.

Chờ xây nốt căn phòng gạch trong nhà, Tần Sương kết tiền công thì cô liền chuẩn lên trấn mua kính.

Bây giờ sắp tháng 11, cũng sắp đông.

Củi ở nhà cũng còn nhiều, cần lo lắng sợ mùa đông đủ.

Sáng sớm, khi tiễn , Tần Sương mặc quần áo dày lái xe đạp trấn.

Đã thăm mấy đứa trẻ bên , cũng bây giờ như thế nào.

Chủ yếu nhất là cô xuất hàng từ lâu, lẽ là Phong Tứ tên chửi thầm c.h.ế.t cô nhiều .

Tiếp đó khi cô trấn ngụy trang xong thì trực tiếp đến chợ đen.

là gần đây Phong Tứ vẫn luôn nhắc đến Tần Sương.

Lúc sắp tết mà đủ hàng trong tay.

Đang lúc phiền muộn, lập tức thấy tiếng đập cửa.

Anh hùng hùng hổ hổ mở cửa, một chút liền ngây ngẩn cả .

“Ông Sương?”

“Ừ, .” Tần Sương thản nhiên .

“Ái chà chà, bà cô ơi, tại bây giờ ông mới đến, nếu ông còn đến thì tưởng ông .”

Khóe miệng Tần Sương co quắp: “Cậu thể trông mong sống một chút , chỉ là gần đây chút việc, tiện tới, bây giờ xong thì tìm .”

“Hắc hắc, ông Sương, thứ gì , bây giờ cũng đang sắp đến tết, nhiều thông qua quan hệ tìm tới chúng , cũng cần chút đồ .”

Tần Sương nghĩ đến con gấu trong gian, lập tức : “Trước đó chúng lên núi đánh một con gấu đen, ?”

“Gấu đen?” Phong Tứ ngờ ông Sương lợi hại như thế.

Nếu đổi là bọn họ thì cũng bản lĩnh . Tiếp đó chân chó : “Muốn, nhất định , nhưng mà ông Sương, ông đồng hồ ?”

“Muốn cái đó gì, dù thì cũng ăn .”

Phong Tứ im lặng: “Ông Sương, thời điểm cuối năm, tỷ lệ kết hôn tăng cao, nếu như thể bán mấy loại hàng đó thì chắc chắn thể kiếm nhiều tiền hơn bán đồ ăn.”

Tần Sương xong thì suy nghĩ một chút : “Dù thì cũng đồng hồ, cái khác cũng chỉ thể , nếu khác nữa thì cũng còn, hời .”

“Vậy thì quá, ông Sương giao dịch lúc nào, sẽ nhanh chóng chuẩn sẵn sàng.”

“Hai tiếng nữa ở chỗ cũ, mang nhiều tiền giấy một chút, chút nhiều đồ, dù thì cũng thể mang gì đến, quả quyết bán cho một nhiều chút, sẽ bán lượng gấp đôi , ?”

“Có thể thể thể.” Phong Tứ thấy nhiều đồ như thì cũng vui vẻ chết.

Bây giờ sợ nhiều đồ mà chỉ sợ đồ để bán. Tiếp đó hai quyết định xong thời gian thì Tần Sương liền rời .

Nhìn ít đường đường thì liền vì thời tiết lạnh cho nên thích ngoài.

mà, cho dù ở lúc nào thì chợ đen cũng ồn ào.

Đi đến địa phương , Tần Sương lấy một túi bột mì cùng một túi gạo đến căn nhà bên .

Đi tới cửa, gõ cửa một lúc thì bên trong mới .

Nhìn đứa nhỏ kháu khỉnh khỏe mạnh, Tần Sương nghĩ thầm hẳn là mới tới. Sau đó : “Ngô Địch ? Cứ chị Sương đến đây.”

Đứa nhỏ thấy hai chữ chị Sương thì lập tức trợn to hai mắt: “Chị... Chị là chị Sương mà Hổ Tử ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-120.html.]

, em chị ?”

Đứa nhỏ lắc đầu: “Không , nhưng mà Hổ Tử một chị tiên nữ, tại chị ... Không là lừa đảo chứ?”

Tần Sương sờ mặt một cái, lập tức : “Chị ngụy trang, em mau gọi tới, chẳng lúc đó sẽ chị kẻ lừa đảo .”

, bây giờ em sẽ gọi ngay.”

Đứa nhỏ nhanh chóng chạy nhà, Tần Sương bóng biến mất thì cũng bất đắc dĩ nở nụ .

Mang theo lương thực trong nhà . Thẳng đến khi Ngô Địch tới : “Chị, chị tới đây? Vết thương khỏi ?”

“Ừ, khỏi , hôm nay tới ít chuyện, đúng lúc tới đây thăm một chút, đây là lương thực, các em cứ ăn , lát nữa chị sẽ mang tới thêm”

“Bây giờ ở đây bao nhiêu ? Có lời ?”

Ngô Địch cảm nhận gió lạnh bên trong sân, : “Chị, chúng nhà chính chuyện, ngoài sân quá lạnh, đừng để bản cảm.”

“Được, thôi.”

Hai mới nhà chính thì Hổ Tử từ bên ngoài chạy .

“Chị, chị, Hổ Tử nhớ chị.”

Nhìn đứa nhỏ chạy về phía , Tần Sương sờ lấy cái đầu nhỏ của bé: “Đi chơi ở thế? tại dính đầy đất thế .”

“Hắc hắc, bọn em ngoài nhặt củi, Hổ Tử thể .”

“Không tệ, Hổ Tử là một nam tử hán nhỏ, chị sẽ tặng cho em kẹo.”

Tần Sương xong thì lập tức lấy một gói kẹo thỏ trắng đưa cho Hổ Tử.

“Đi chia với các bạn của em , nếu thiếu thì chị sẽ cho thêm.”

“Cảm ơn chị.” Hổ Tử rời thì Ngô Địch mới lên tiếng: “Chị Sương, bây giờ bên đều , mấy đứa nhỏ nhận cũng chịu khó.”

“Mỗi ngày khi đến trường thì sẽ theo thầy cô học tập, đợi đến khi nghỉ định kỳ thì mới ngoài nhặt củi, tìm chút đồ hữu dụng trở về.”

“Bây giờ củi khô trong nhà đủ để vượt qua mùa đông.”

mà em nhảy lớp, tháng sáu sang năm là sẽ nghiệp trung học, chị tính toán gì ?”

Tần Sương thấy Ngô Địch thế thì ngờ thằng nhóc cố gắng như , quả nhiên là lầm . Lập tức : “Chờ em nghiệp xong thì tính tiếp, nhất là em nên bồi dưỡng một đáng tin cậy ở bên , đừng để đến lúc em rời thì bên ai quản.”

Ngô Địch thấy Tần Sương thì nhãn tình sáng lên.

“Chị nghĩ kỹ chuyện đó của em ?”

“Vẫn , thể giúp em cũng , nhưng mà vẫn thể bỏ qua việc học, thường xuyên ôn tập ?”

thể về thể lên đại học , chỉ thể bảo bé chuẩn kỹ càng .

Chờ đến khi kỳ thi đại học khôi phục, tất cả những thể tham gia đều sẽ tham gia kỳ thi đại học.

Trình độ học vấn trong những năm đều dựa kỹ năng thực tế, chút giá trị nào cả.

Chỉ cần lấy bằng nghiệp đại học, căn bản là sẽ cần lo lắng về chuyện công việc .

Mà Ngô Địch lời, chị thế nào thì bé sẽ cái đó. Dù thì mùa đông cũng việc gì , lúc thể ở nhà sách.

Vân Mộng Hạ Vũ

Chỉ là chỗ quá nhiều trẻ nhỏ, mà sách vở cũng quá nhiều, coi như dùng tiền thì cũng khó mua .

“Chị Sương, chị thấy em đến trạm ve chai mua chút sách vở trở về, ?”

Tần Sương thấy trạm ve chai thì thiếu chút quên việc , đó : “Các em mua sách và những món đồ khác cũng , chỉ là lúc mua cần cẩn thận một chút, đừng mua hàng cấm.”

“Yên tâm, em sẽ phạm sai lầm cấp thấp như .”

Loading...