Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 180
Cập nhật lúc: 2025-04-01 22:52:54
Lượt xem: 189
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù thời đại , đối phương thể đưa nhiều như , là nể mặt nhà họ Tần .
Đổi là nhà khác, lẽ sẽ đưa nhiều như .
Tuy con gái ông tiền, nhưng sính lễ là vấn đề thể diện, cho nên đối phương đưa nhiều như cũng là coi trọng con gái ông .
Người nhà họ Dương thấy nhà họ Hoắc coi trọng Sương Sương như , cũng ý kiến.
Dù đến lúc em gái lấy chồng, bọn họ là nhà, cũng sẽ thêm của hồi môn, dù em gái nhà nhất định lấy chồng một cách rạng rỡ.
Còn Tần Sương và Hoắc Đình Châu, thì từ đầu đến cuối một lời.
Chuyện như , bọn họ cũng xen , chỉ cần chuyện viên mãn là .
Sau đó sự chứng kiến của , nhà họ Hoắc đưa sính lễ cho Tần Sương .
Tất nhiên Tần Sương cũng từ chối, nhận lấy sính lễ liền đưa cho ba .
Cô tiền, tiền vẫn nên để cho ba tiền tiêu vặt.
Sau khi xong chuyện quan trọng, Tần Sương mới lên tiếng: “Ba, đưa ba chồng con lên bàn ăn , con bưng cơm tối , A Châu nhóm lửa chậu than.”
“Ừ, Nam Hi, con bưng đồ ăn giúp chị dâu.”
Cho dù việc Hoắc Đình Châu cũng quên sai bảo em gái .
Dù em gái gặp vợ , lúc việc thể quen.
Tần Sương thấy em chồng với ánh mắt lấp lánh, cũng mỉm .
“Nam Hi ? Đi với chị dâu, đợi ăn cơm xong chị dâu chuẩn quà cho em, đảm bảo em sẽ thích.”
Ấn tượng đầu tiên của Tần Sương về cô em chồng , là là đứa trẻ ngoan ngoãn trong nhà.
Ánh mắt trong sáng thể nào lừa khác.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hoắc Nam Hi thấy chị dâu như , liền dậy đến, hì hì : “Chào chị dâu, chị gọi em là Hi Hi là .”
Đây là đầu tiên cô chị dâu mới ở cách gần như , ngờ chị dâu xinh như thế.
Không những làn da trắng trẻo, mặt còn một nốt mụn nào, rõ ràng lớn hơn cô bao nhiêu, nhưng làn da thật sự khiến cô ghen tị đến chết.
Con gái ai cũng thích , cô cũng ngoại lệ.
đầu tiên gặp mặt, cô cũng tiện hỏi trực tiếp.
Cô đành theo chị dâu mới bếp giúp đỡ .
Khi từng đĩa rau sống bày lên bàn, Đường Mẫn mới phát hiện, đây là chuẩn ăn lẩu.
Dù đến nông thôn, bà cũng từng ăn một .
Còn Hoắc Kiến Quốc tuy chút hiểu, nhưng ông là giáo dục, chỉ chứ hỏi.
Dù cũng ăn sống là .
Cuối cùng thấy Hoắc Đình Châu bê chậu than lên bàn, Tần Sương liền bưng nồi lẩu uyên ương .
“Nào nào nào, tránh một chút, cẩn thận nóng.”
Dương Minh Trạch thấy là lẩu, liền hỏi: “Em gái, gia vị để , lấy.”
“Anh tư, để em lấy là , tối nay chuẩn nhiều nguyên liệu, đừng khách sáo, ăn nhiều một chút nhé.”
Đường Mẫn cái nồi kỳ lạ, nghĩ bụng quả nhiên là con dâu của bà , ngay cả nồi như cũng thể nghĩ .
Như tất nhiên những ăn cay cũng cần phiền phức như cũ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-180.html.]
phần lớn miền Bắc đều thể ăn cay.
Dù ăn cay cũng giữ ấm, còn chống lạnh!
Mùi thơm nồng của lẩu tỏa khắp nơi, khỏi thấy bụng sôi lên.
Cuối cùng vẫn là Tần Phong lên tiếng: “Nào thông gia, chúng uống một chút, đây là lẩu, mùa đông ăn ấm . Nếu ông thích, để con gái đưa cho ông một ít gia vị, như ở nhà lúc nào cũng thể ăn.”
“Thật ? Vậy thì quá, lát nữa nếm thử cho kỹ.” Hoắc Kiến Quốc đáp.
Sau đó, đợi nguyên liệu bày biện đầy đủ, gia vị cũng pha xong, Tần Sương liền để bắt đầu nhúng đồ ăn.
Mấy ăn, hề khách sáo, trực tiếp cho thịt nồi.
Phòng khách vốn dĩ ấm áp, khi thêm chậu than sưởi ấm, lúc càng nóng hơn.
Vừa cho miếng thịt cừu đầu tiên miệng, Hoắc Kiến Quốc cảm thấy ngon hơn lẩu cừu Bắc Kinh nhiều.
Có lẽ là do nước dùng và gia vị, nên ăn ghiền.
Hoắc Nam Hi thì khỏi , là một cô nàng ham ăn chính hiệu.
Đương nhiên, Tần Sương cũng sẵn lòng chiều chuộng, liên tục gắp thịt cho cô em chồng.
Nhìn đến mức Hoắc Đình Châu chút ghen tị, rõ ràng là vợ của , đối xử với em gái như .
Anh nghĩ bụng, khi kết hôn, thật sự thể ở nhà cũ, thế giới riêng của hai .
Lúc ông nội Dương : “Hoắc thông gia, hôm nay là ngày vui, là lớn tuổi nhất, chúng cùng nâng ly, là một nhà , nếu chuyện gì cần giúp đỡ, ông cứ việc mở lời, chỉ cần nhà họ Dương chúng , tuyệt đối mập mờ.”
“Ông cụ khách sáo , con trai nhà thể cưới cháu gái của ông, là nhà chúng trèo cao , chỉ cần ông yên tâm, nhà họ Hoắc chúng tuyệt đối sẽ ông thất vọng.”
“Yên tâm, nào nào nào, cạn ly!”
Hoắc Kiến Quốc thấy ông cụ nhiệt tình như , tất nhiên ông cũng tiện từ chối.
Dù ngày mai cũng nghỉ, cho dù uống say cũng .
Hơn nữa rượu trắng tối nay thơm ngon, là loại ông từng uống qua.
Cho nên, thể uống bao nhiêu thì uống bấy nhiêu, chừng sẽ uống nữa.
Cho đến khi Tần Sương ba chồng thích uống rượu thì lúc về cô mới tặng cho ông một thùng.
Dù cũng là ba chồng của , nửa ba tương lai.
Mọi ăn no lượt về, cuối cùng bàn ăn chỉ còn vài uống.
Anh em nhà họ Dương, ngoài cả và hai uống một chút, ba và tư uống rượu, chỉ uống một ít nước giải khát.
Dù lát nữa về nhà, vẫn lái xe, nếu đều uống say, tối nay sẽ ai về .
Tần Sương xuống khỏi bàn ăn, liền đưa chồng và em chồng phòng .
Sau đó cô lấy quà chuẩn sẵn đưa cho bọn họ: “Dì, đây là đồ bạn con mang từ Hong Kong về, con chuẩn cho mỗi một phần, hy vọng dì và em sẽ thích.”
Đường Mẫn nhận lấy quà, tùy tiện mở một hộp , thấy bên trong là một chiếc khăn lụa cao cấp, bà thích vô cùng.
là những món quà đồ bình thường, chắc con dâu cũng tốn ít tiền.
Vừa thích, bà : “Những thứ là đắt, chắc tốn ít tiền, đợi lát nữa dì bù cho con một ít, con gái nên nhiều tiền trong tay mới .”
“Dì, tốn bao nhiêu tiền, chỉ cần dì và em thích là , còn Hi Hi, xem quà chị tặng cho em thích !”
Niềm vui ánh lên trong mắt Hoắc Nam Hi khi thấy quà dành riêng cho . Cô vội vàng mở chiếc hộp, đôi mắt long lanh ngắm bộ quần áo mới bên trong. Trang phục mà Tần Sương tặng quả thật hơn bội phần so với những bộ đồ bán trong nước.
“Chị dâu ơi, bộ đồ quá! Em thích lắm!” - Giọng trong trẻo của Nam Hi vang lên, tràn đầy sự ngưỡng mộ.